Kết Thúc Hay Sự Khởi Đầu

Chương 36: Ăn Uống No Nê !!!!!!!


Đọc truyện Kết Thúc Hay Sự Khởi Đầu – Chương 36: Ăn Uống No Nê !!!!!!!


“Này mọi người, trước đây mọi người có ngửi thấy mùi hành từ lúc mới tới không” Bá Long đi nhanh vào rồi hỏi ngay, đây là chuyện trọng đại a.

“Hành à, à có chút chút khi tụi này mới tới đây, còn có vài vết máu nữa” tên Phong trả lời vừa xoa cằm.

“Vậy còn côn trùng với động vật nhỏ như ếch nhái chuột gián thì sao, có thấy không” Bá Long nghĩ ra điều gì liền hỏi.

“Hoàn toàn không có a, rất yên tĩnh nữa” tên Phong nói.

“Minh, cho tui mượn cây katana một lúc, có thể hơi nguy hiểm nên mọi người tìm chỗ nào an toàn trốn đi” Bá Long hiểu điều gì rồi liền nói.

“Sao vậy, làm gì có nguy hiểm a, hay có liên quan với mùi hành à” tên Minh cũng từng xem xét xung quanh rồi, làm gì có nguy hiểm a.

“Cậu ổn không đó, đang bị thương mà” Trúc lo lắng nói, cô ấy biết Bá Long rất mạnh, nhưng cứ chiến đấu liên tục với những vết thương trên người cũng không hay.

“Yên tâm, vài con rắn đang rình rập thôi” Bá Long biết mùi hành này, nó từ loài rắn hổ hành (rắn mống), bọn nó sẽ chờ một lúc nào đó, khi có người ra ngoài sau vào ban đêm thì bọn nó sẽ tấn công a, tuy loài này khi biến dị thì có chút độc, nhưng hiện tại mới đầu mạt thế thì cũng không đủ chết người, nhưng phế đi một chân hay tay là điều đơn giản.

“Rắn, mùi hành, rắn hổ hành à Long” tên Minh hỏi lại.

“Ừm, ban ngày bọn này bị hạn chế hành động, mắt nó cũng không tốt vào ban ngày, đơn giản xử lý thôi” Bá Long nói rồi nhận thanh katana từ tay tên Minh, nhưng hắn không chỉ dùng món đồ chơi này mà đi lại đóng gỗ loại của xưởng gỗ tìm một thanh gỗ vuông ra ngồi chặt đẻo! ! ! ! !
“Vầy chắc ổn” Bá Long nói rồi huơ huơ cây gậy tròn như cây gậy bóng chày thử, chất liệu của cây gậy này cực tốt, độ hoàn thiện thì không được cao nhưng như vậy đủ rồi, hắn biết chắc chắn sau một hay hai ngày là gãy thôi nên không tỉ mỉ cho lắm.

“Chỉ vậy thôi sao” tên Minh nãy giờ nhìn Bá Long làm, thấy hắn mới đẻo cho cây gỗ hơi tròn thôi đã huơ huơ thử nên hơi thất vọng, cứ nghĩ Bá Long làm thứ gì đó khủng khiếp lắm.


“Vậy là đủ rồi, theo như mùi hương thì chắc con rắn này thể chất không cao, nhưng độ đậm đặc thì chắc có tới vài con” Bá Long vừa đi vừa phân tích.

“Tui giúp được không” tên Minh hơi mong chờ dù đã biết kết quả.

“Ở la! ! “
“Hiểu hiểu, ở lại đây canh chừng chớ gì, tui biết rồi, đi thông thả” Bá Long chưa nói được gì thì tên Minh đã bay vô miệng nói hết rồi.

“Ờ” Bá Long hơi choáng váng với tên Minh, hắn đã nói gì đâu.

Bá Long đi ra phía sau rồi hít một hơi thật sâu lần nữa, lần này hắn đã tăng cường cảnh giác rồi, nếu có một chút động tĩnh thì sẽ hành động ngay.

“Lại nhạt đi rồi” Bá Long hơi giật mình, mới có chưa đến 30p mà mùi hương đã nhạt gần một nữa.

“Không lẽ bọn nó chạy hết rồi” Bá Long nhíu mày, hắn còn định lấy mật rắn để tăng cường thể chất a.

XỘT! XOẠT! ! BỊCH! BỊCH! !.

.

“Hửm” Bá Long giật mình, đang lúc hắn xuy tư thì nghe được một chút tiếng động trong lùm cây đằng xa.

Hắn ngay lập tức rón rén lại gần nơi phát ra âm thanh này, khi đến gần hắn mới trợn trừng mắt nhìn, có 3 con rắn to bằng cổ tay người lớn vậy mà thò một nữa từ trong miệng một con cóc to bằng nữa cái thao giặc đồ vậy, nó liên tục nuốt chửng từng con rắn một.

“Mật cóc dùng cũng tốt a” Bá Long nói thầm vừa cười lạnh.


Khi biến dị thì các loài máu lạnh, lưỡng cư có thể sẽ sinh ra chất độc, không có trong răng nanh thì cũng có ngoài da, nhưng chắc chắn là mật của nó sẽ có chất kháng độc, như một loại huyết thanh vậy, nó sẽ liên tục lọc máu giúp con vật không bị chính chất độc của nó giết chết, vì vậy nên ăn mật các loài này rất tốt, có thể giúp cơ thể tăng sức đề kháng và thể chất rất tốt.

warning: đây là nhưng lý lẽ mà chính tác giả tự nghĩ ra, không hề liên quan đến thực tế, có thể đúng, có thể sai, nhưng tuyệt đối không làm theo dưới mọi hình thức, những gì có trong bộ tiểu thuyết này đều là kinh nghiệm của tác giả, không nên áp dụng vào thực tế, đọc để giải trí, không phải thứ để học hỏi kinh nghiệm sinh tồn, gửi đến đọc giả*
Bá Long cũng không trực tiếp nhảy vào đập đầu con cóc này mà chờ cho nó ăn xong mấy con rắn này, hắn cứ đứng bất động rồi giảm nhịp tim thì chắc chắn như vô hình trong mắt con cóc thôi, hắn còn chờ con cóc tìm những con rắn khác nữa, nuôi lớn rồi thịt cũng không muộn.

Quợt! ! quợt! ! Con cóc ăn xong thì kêu vài tiếng rồi lại nhảy ra chỗ khác tìm kiếm thức ăn, bao tử nó có dịch tiêu hóa rất mạnh, vài phút thì tất cả thức ăn nó nuốt vào sẽ thành nước cả thôi, nó cũng là loài tham ăn nên có mòi dâng tới miệng thì sao bỏ qua được, nó lần theo mùi hành trong không khí mà tìm tới những cái hang rắn khác, do nhiệt độ môi trường đã giảm xuống khá nhiều nên rắn ban ngày sẽ giống như ngủ đông vậy, là loài máu lạnh nên nhiệt độ môi trường ảnh hưởng rất lớn với loài này.

“Tốt lắm” Bá Long liên tục để mắt lên bóng dáng con cóc đằng xa, con cóc đến mỗi cái lổ nhỏ trên mương nước cạn thì nó sẽ liên tục dùng chân trước đào móc, nó sẽ đào tới khi thấy được con mồi thì nó sẽ phóng cái lưỡi dính của mình trực tiếp đưa con mồi xấu số vào miệng rồi nuốt chửng, Bá Long bây giờ mới giật mình, có rất nhiều hang rắn a, nếu tự thân giải quyết thì không biết tới bao giờ a, hơn nữa là nếu cứ để bầy rắn này lớn lên như vậy thì đến một lúc nào đó bọn nó sẽ di cư, đây là một tình huống không thể nào tệ hơn với những loài khác, cũng may là bây giờ có loài khắc chế được bọn nó.

vì sao không nói là thiêng địch, vì đây là do tình huống khác biệt giúp loài đứng sau chuỗi thức ăn có cơ hội bật lại, không phải là từ đầu loài cóc này đã săn rắn mà là ngược lại
“Đã hơn 1 giờ rồi mà sao anh Long chưa vào nữa nhỉ” Tú Linh hơi lo lắng nói, bây giờ cả bọn đang quây quần bên đống lửa sưởi ấm, nhiệt độ môi trường đã liên tục giảm từ lúc thiên thạch rơi tới bây giờ, ngay lúc này thì nhiệt độ xung quanh chỉ khoản 22 độ C thôi, đối với người miền nam thì đã là rất lạnh rồi.

“Chắc không sao đâu” Trúc đang kiểm tra lại cái tay cụt của Thảo vừa nói, mấy ngày nay sức khỏe của mẹ con Thảo đã phục hồi rất nhiều.

“Yên tâm, nãy giờ Bá Long vẫn chưa có ra tay đâu” tên Minh lơ đễnh nói, hắn dù gì cũng 8 lần thể chất rồi, giác quan củng tăng cường độ nhạy bén lên không ít, nãy giờ hắn cũng không nghe được âm thanh đánh nhau a.

“19 cái hang rồi a, rốt cuộc là nhiều tới mức nào vậy” Bá Long bất đầu rùng mình, rất nhiều hang rắn đã bị con cóc đào ra mà nó vẫn chưa dừng lại, thịt nó càng lúc càng to ra nhưng da lại không dãn nở theo kịp nên rách toát lộ ra thịt hồng phía trong, con cóc không hề chú ý tới việc này mà cứ liên tục ăn uống, thể chất liên tục tăng cường, nếu Bá Long đoán không lầm thì con cóc đã gần 20 lần thể chất rồi, không biết cây gậy này đập chết nó không.

“Toang rồi” Bá Long thầm cười khổ rồi lặng lẽ chạy vào trong xưởng gỗ.

“Sao rồi” vừa bước vào thì cả bọn liền hỏi.


“Có chút ngoài dự kiến, tìm thêm vũ khí mới được” Bá Long cười nói rồi lại đống gỗ loại tìm kiếm.

“Cái này đi, gỗ tràm, không tồi” Bá Long lục đục một chút rồi cầm lên một thanh gỗ gần 2 mét, có dạng tròn, to bằng cổ chân hắn.

“Có mấy con rắn, cần thứ to vậy làm gì” Như Quỳnh líu lưỡi nói.

“Không phải là rắn, mà là cóc” Bá Long đính chính rồi khoát tay xong đi ra ngoài.

Bá Long nhẹ nhàng tiến đến gần cái lỗ nước bùn mà con cóc đang nằm, nó đã ăn sạch hết rắn rồi, bây giờ nó đang chờ một em cóc cái đi qua để abcxyz a.

“To quá” Bá Long lần này thì hoàn toàn sợ rồi, con cóc mà to như cái thao giặc đồ thì đây là lần đầu tiên hắn thấy, kiếp trước chỉ thấy toàn là gì thôi chứ chưa từng thấy con cóc nào.

“Vậy mà không hề để ý đến xung quanh, mày tưởng mày là vua à” Bá Long cười lạnh vừa đứng từ sau con cóc này chậm rãi giơ cây gỗ to lên.

BÀNHHHHHHH! ! VỤT! !
“Quao quao quào” Bá Long đập nó một cái trực tiếp đập cho cái đầu nó bẹp xuống một đường dài, nhưng do cơ thể nó còn một chút phản ứng thần kinh nên chân sau nó búng vùn vụt làm Bá Long nhảy lùi về sau tránh né xém chút trượt té ngửa rồi.

Cơ thể con cóc chưa chết hẳn nên nhảy loạn xạ cả lên, mà hướng nó nhảy tới là cái xưởng gỗ a, Bá Long cũng không để nó tông vào trong đó mà nhảy tới cho nó thêm một gậy vào lưng trực tiếp đập gãy xương sống làm con cóc trực tiếp chết đi hoàn toàn, cơ thể nó thẳng ra vểnh ngược lên co giật một chút rồi nằm im thin thít luôn.

“Ha ha, tưởng thế nào, ra là chỉ có vậy” Bá Long nhẹ nhàng thở ra, hắn không hề đánh giá thấp con cóc này, nhưng điều đó lại làm hắn thất vọng, con cóc quá dễ chết, hắn không nghe được nhịp tim con cóc nữa nên mới tiến lại mổ xẻ.

Đầu tiên là lột bỏ lớp da độc hại, sau đó cắt bỏ 4 cái bàn chân, sau đó cắt bỏ lưỡi nó, rồi mới mổ bụng nó ra, rồi túm cái bao tử nó cẩn thận cắt ra, không cho một giọt dịch tiêu hóa nào rơi ra, xong rồi mới tìm túi mật, viên năng lượng, rồi bỏ hết nội tạng, cố cắt bỏ cái đầu nó ra luôn, xong mới vác cái xác còn lại vào trong.

“Quaaaaa, to thế” mọi người òa lên, không ngờ, con cóc trong miệng Bá Long lại to như thế, bởi vậy hắn mới dùng cái gậy to thế.

“Ai muốn nướng nó lên nào” Bá Long nói với giọng điệu vui vẻ, ăn thịt con này thì có thể tăng chút ít thể chất và sức đề kháng a.


“Chơi liền, no say một bữa nào” tên Tùng hô lên, hắn cùng mọi người đều ăn nhín nhín vì sợ hết lương thực, bây giờ có miếng thịt to vậy thì hắn tất nhiên mê mẩn rồi.

“Cháy lên nào” tên Phong cũng không kém.

Mọi người lục tục tìm củi, cỏ khô, vụn gỗ,!.

.

Đem lại gom thành một đống lớn, Bá Long thì tìm một thanh sắc ô môi to đùng ra xiên con cóc rồi tìm thêm 6 thanh gỗ to dài để làm trụ để nướng thịt.

Sau đó Bá Long đốt đóng bùi nhùi mọi người tìm được một lúc cho cháy ra thang, sau đó mới cho con cóc lên nướng, ban nãy hắn có ướp chút gia vị lên rồi, còn rắc lên một đống bột nghiền ra từ miếng lương khô nữa, bột này phủ hết con cóc luôn, mục đích là giúp không làm khét thịt cóc.

Từ 11 giờ trưa mọi người làm tới 4 giờ chiều thì mới được ăn, Bá Long xé ra một cái đùi rồi gõ gõ nhẹ thì toàn bộ mãng đen bám trên miếng thịt rơi xuống lộ ra lớp thịt mọng nước thơm lừng bên trong, Bá Long xé chia đều cho mọi người rồi cùng thưởng thức, mọi người nói cười vui vẻ vừa chậm rãi thưởng thức mỹ vị này tới 7 giờ tối thì mới tàn, ai nấy đều mệt mỏi nên ăn no thì sẽ buồn ngủ, tất cả chia ra ngủ bên trong, chỉ có Bá Long với tên Minh còn thức thôi.

“Ông sau này tính thế nào” tên Minh lộ ra dáng lõi đời mặt sầu lo quay sang hỏi Bá Long.

“Vài ngày nữa khi tui đủ mạnh thì chắc sẽ tới ký túc xá của trường cứu vài người bạn chúng ta ra, sau đó thì tìm một nơi trú chân an toàn lâu dài rồi nhanh chóng tăng cường thực lực, khi mọi người đủ sức bảo vệ bản thân rồi thì tui sẽ ra nước ngoài tìm bố mẹ cùng Tú Linh” Bá Long chậm rãi nói ra, ánh mắt của hắn làm cho tên Minh cảm thấy rất ngưỡng mộ và tôn kính.

“Còn ông định thế nào, muốn đi đâu không” Bá Long hỏi, Bá Long biết bố mẹ hắn đã li dị từ lâu, hắn cũng không quá quan tâm đến bố mẹ, cả hai chỉ xem tên Minh như cái của nợ, cho hắn một cái nhà nhỏ, một ít tiền mỗi tháng cho hắn không chết đói thôi, thứ tên Minh quan tâm là ông bà ngoại, nhưng họ đã mất từ vài năm trước.

“Tui à, cũng không biết nữa, chắc tui sẽ đi cùng em My tìm gia đình, nếu cô ấy không muốn thì tui chắc cùng cô ấy chờ ông ra nước ngoài tìm bố mẹ quá, cũng có thể đi theo ông cũng được” tên Minh ngước lên nhìn bầu trời xám xịt nói, hắn không có ý tưởng gì, hắn cố gắn học là để cho ông bà ngoại hắn linh thiêng nhìn xuống có cái để tự hào thôi, bây giờ thì không còn như trước, hắn thật sự không biết nên làm gì nữa.

“Mãi là anh em” Bá Long nắm bàn tay phải lại giơ ngón út ra, đây là tư thế móc ngéo mà cả bọn hắn xem là lời thề tối cao, đã móc ngéo thì không được nuốt lời, tên Minh cũng đáp trả, sau đó cả hai cười lên ha hả rồi chia ra canh gác.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.