Kết Thúc ? Hay Sự Khởi Đầu (Nguyên Tác)

Chương 69: Di cư chớp nhoáng ?


Đọc truyện Kết Thúc ? Hay Sự Khởi Đầu (Nguyên Tác) – Chương 69: Di cư chớp nhoáng ?

Hắn đang ở độ cao hơn hai nghìn mét trên không và đang lao đi với tốc độ gần 350km/h, nhưng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc đã tự động ngưng hoạt động do tinh thần lực hắn đã tới giới hạn.

“Aaaaa” Bá Long đau đớn hét lên thật to rồi lấy Tàn La Kiếm từ trong nhẫn không gian ra, nhưng đó lại là một sai lầm lớn.

“Oái……” hắn bình thường sử dụng thanh cự kiếm này không chú ý đến trọng lượng của nó, nhưng bây giờ đang trên không trung, hắn không thể làm chủ thanh kiếm này được, ngay khi cằm trên tay thanh kiếm đã kéo cái cơ thể đang rơi từ từ của hắn xuống với tốc độ chóng mặt.

“Hự…” Bá Long rên lên một tiếng khi phóng thanh cự kiếm xuống dưới thật mạnh, nó rơi xuống như một quả thiên thạch trúng một toà nhà lớn bên dưới, nó cắm dính sâu vào tường nhà cách mặt đất tám mét, lưỡi kiếm dài và lớn vậy mà chỉ dư ra một đoạn nhỏ và cán kiếm.

Nhờ phản lực khi ném thanh kiếm xuống mà tốc độ rơi hắn giảm hẳn, cố dang tay chân ra để tăng ma sát với không khí, nhắm hướng thanh kiếm trên tường mà lao qua.

Khoảng cách còn sáu mươi mét cách mặt đất, hắn lại cắn chặt răng dùng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc tạo ra một sợi dây to như cổ tay dài hơn năm mét, nó không quắn quanh tay hắn mà nối vào khắp người hắn và truyền ra cho hai tay nắm chặt, mục đích làm gì à……..

(Kiểu như cảnh mà Doctor Strange trói Thanos bằng rất nhiều sợi ma thuật màu đỏ ấy, mà đằng này Bá Long lại quắn Hỗn Nguyên Huyền Thiếc khắp người và hợp lại thành một sợi lớn nhất ra hai cánh tay để nắm giữ)

Trong khoảng khắc một phần mười giây hắn đã móc đầu sợi Hỗn Nguyên Huyền Thiếc kia vào cán kiếm, hắn lợi dụng lực quán tính tạo ra khi rơi xuống dồn hết vào sợi dây Hỗn Nguyên Huyền Thiếc để bay ngược lên, hắn tạo ra một hình vòng cung rồi bay ngược lên hơn hai trăm mét, đau đớn từ cơ thể bị chịu áp lực lớn cũng không bằng đau đớn từ đại não hắn, đau tới mức không nói nên lời, rơi xuống gần tới đất hắn lại vận dụng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc tạo ra một cái dù mỏng nhưng rất lớn để tiếp đất.

“AAAAA…..” chân vừa chạm đất đầu hắn như nổ tung vậy, bay quá cao để tránh rắc rối từ những loài côn trùng và chim chóc, nhưng nó lại là một rắc rối còn kinh khủng hơn nhiều so với các loài biết bay.

tất cả chi tiết phía trên hơi ảo và rất không thực tế, nhưng nó hấp dẫn, đừng có mà chỉ trích ta, ta cố gắn cho nó logic nhất có thể rồi, nhưng mấy cái khái niệm của vật lý ta lại rất dỡ, bỏ học lâu quá quên sạch rồi

Hắn quỳ xuống đất gục mặt ôm đầu, trong mắt hắn tràn đầy tơ máu, mặt hắn đỏ như say rượu, trán nổi đầy gân xanh, âm thanh từ răng hắn nghiến lại rất kinh khủng.


GỪ…GỪ……

Còn đang đau đớn thì từ phía xa có vài âm thanh gầm gừ truyền tới, hắn không cử động gì mà chỉ gục đầu đó nghiến răng chống lại cơn đau đầu khủng khiếp.

Những âm thanh gầm gừ xung quanh cũng không duy chuyển, dường như nó đang cố kị cái gì đó phát ra từ Bá Long.

Gần năm phút sau Bá Long mới ngừng nghiến răng lại, nãy giờ đã đỡ hơn rồi, tinh thần lực hắn rất mạnh mẽ mới trụ được lâu vậy, gặp người khác không vững tâm thì có dùng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc này cũng không phát huy được bao nhiêu sức mạnh của nó.

Chậm rãi đứng lên nhìn quanh một vòng, bao vây hắn là sáu con chó lớn, mỗi con lại một màu lông rất bắt mắt, bọn này nanh vuốt hung tợn, mắt bọn nó nhìn Bá Long như muốn một ngụm nuốt hắn vào bụng vậy.

“Chết hết đi cho ta” Bá Long nói nhẹ nhàng thôi, nhưng vừa hết câu thì năm con đã bay đầu, một con còn lại đã kịp thời phản ứng lại xoay đầu chạy mất.

Lại động ý niệm dùng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc thu thập viên năng lượng trong người năm cái xác rồi hắn nhún người phóng đi hướng thanh kiếm còn trên tường đằng xa, một đời người của hắn đã trôi qua vô ích rồi, bây giờ hắn không muốn như vậy nữa, phải cố gắng gấp mười lần trước đây mới không để kịch bản kiếp trước lập lại.

“Hự” Bá Long gồng mình rút thanh cự kiếm ra, vừa rút ra hắn liền thu nó vào nhẫn không gian, đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng rồi lấy cái xe ra chạy về, bay như vậy hôm nay là đủ rồi.

Âm thanh ỉa chảy từ cái xe vang vọng trong đêm.

– ————————————————-

“Bá Long lại đi đâu mất rồi” tên Phong ngáp dài nói, hắn thức khuya dỡ nên không chịu được.


“Đi kiểm tra gì đó, nhưng hơi bị lâu thì phải” Trúc nói vừa nhìn về nơi xa.

“Gần quá gần quá” tên Đại giật mình ngồi dậy la lên, mồ hôi hắn đổ nườm nượp, cảm giác kia đã hành hạ hắn từ sáng tới giờ.

“Hết cả hồn, lại là cái gì gần vậy” Như Quỳnh ngồi cạnh tên Đại nên bị giật mình vì tiếng hét.

“Cảm giác áp bức kia đã rất mạnh mẽ rồi, như làm một cơn lũ lụt đang tràn tới vậy, đáng sợ lắm” tên Đại dùng tay phải vịn vào trán nói với giọng sợ hãi.

“Để em ra ngoài nói với Minh” Như Quỳnh cảm nhận được sự trầm trọng trong lời nói của tên Đại.

Tên Minh đang cố gắng để cổ máy lấy nước từ không khí của Bá Long hoạt động tối đa.

Như Quỳnh chạy thật nhanh ra hô lên với tên Minh.

“Anh Đại nói có gì đó như cơn lũ rất lớn đang cuống tới đây, tính sao đây Minh”

“Về tới rồi kìa” tên Minh đã nghe được âm thanh từ cái xe Bá Long đang tới gần.

“Cái gì về, Bá Long hay g…..” Như Quỳnh nói nhanh, nhưng chưa hết câu đã ngưng nói, cô ấy cũng nghe thấy tiếng xe của Bá Long rồi.


BRUM………

Bá Long lao xe với tốc độ hơn 270km/h cán lên một mảng tường dưới đất, xe theo đó bay lên trên không rồi lại đáp xuống đất vọt đi, đống đổ nát trên đừng Bá Long vốn không cho vào mắt, hắn cứ thế lao xe ầm ầm trên đường, do số cân nặng hắn hơi khủng nên máy xe đã lên tới vận tốc cực đại nhưng không qua nổi 270km/h, nhờ hắn độ chế lại một tý nếu không con xe này cũng không nhanh đến thế được.

Bá Long thấy tên Minh đã phía trước liền thắng gấp một cái xe xoay 180°, vừa xoay hết lực hắn liền nhảy nhanh xuống thuận tay thu cái xe vào nhẫn không gian.

“Nhanh lên, chia ra tìm quanh đây xem có dị không gian hay cổng không gian liên thông không, ta cần rời khỏi đây ngay lập tức” vừa nói Bá Long vừa thu tất cả số nước sạch và cả cái hệ thống lấy nước từ không khí, cho tất cả vào nhẫn không gian, tên Minh cũng không hỏi nhiều mà chia ra chạy qua vài con hẻm xung quanh tìm cổng dị không gian, Bá Long cũng đã chạy mất khi nói xong, Như Quỳnh thì chưa kịp tiếp thu cái gì cả mà đứng ngơ ngác một lúc mới lạnh lẽo rùng mình chạy vào trong.

“Cơ hội rất thấp, nhưng phải thử thôi, bây giờ biết đi đâu để trốn đây” Bá Long vừa nghĩ vừa lao đi qua những con hẻm nhỏ xung quanh, thấp thoáng cũng có mấy người dân còn sống, nhưng hắn không có nhiều tinh lực như vậy, nhẫn không gian thì lại không chứa vật sống được, điều này làm nó hạn chế rất lớn.

“Hửm” Bá Long vô tình ngước mặt lên nhìn nóc nhà trước mặt, nhưng hắn chú ý đến lại là một vùng trên bầu trời, mang theo nghi hoặc lao đi trên đường để tới gần hơn nơi đó, khi đã đứng phía dưới nơi đó hắn liền nhặt một viên đá lên ném mạnh lên trên không.

“Rõ ràng là một cái cổng, nhưng nó đi tới đâu” Bá Long nghĩ thầm vừa dồn sức mạnh vào đôi chân, trải một lớp thép từ Hỗn Nguyên Huyền Thiếc xuống để gia cố bề mặt bê tông trên đất rồi hắn nhảy cực mạnh lên không hướng nơi đó bay vào.

Một cảm giác quen thuộc chạy dọc cơ thể, cái cảm giác đi vào dị không gian, nhưng bên trong lại không có gì ngoài một cái như đường hầm mà tên Minh với tên Đại từng vào, Bá Long chạy nhanh tới đầu kia xem thử, đúng như hắn nghĩ, đây là một cổng không gian liên thông, phía bên kia là một ngọn đồi ở đâu đó, đây là trên Trái Đất chứ không phải là bên trong dị không gian.

Lại chạy trở lại rồi ra ngoài, hắn dùng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc để đáp xuống đất xong ghi nhớ nơi này rồi tìm tên Minh.

Dựa vào thính giác cực tốt hắn liền dễ dàng tìm thấy tên Minh, cả hai chạy trở về để đưa mọi người đi, trên đường về Bá Long có nói sơ qua về nơi bên kia cổng không gian liên thông cho tên Minh nghe, tên Minh được dịp lại có thêm kiến thức về khái niệm mới.

“Nhanh nhanh nào” tên Minh chạy vào nhà hô lên, mọi người đều giật mình chạy ra, bọn nhóc rồi đàn bà phụ nữ gì cũng chạy ra tập hợp.

“Đi theo tôi tới điểm tập trung nào, ta sẽ di cư tới nơi khác” tên Minh nói rồi chạy ra ngoài dẫn đầu, mọi người ba hàng dọc chạy theo sau lưng tên Minh, Bá Long thì thu thập đồ đạc mọi người vào nhẫn xong cũng định chạy đi, nhưng hắn khựng lại khi thấy vẫn còn một người bên ngoài cửa.


“Sao em còn chưa đi” Bá Long bước nhanh ra hỏi.

“Em chờ anh đi cùng thôi” Tú Linh nói nhẹ nhàng.

“Đi thôi, à, lấy cái mày theo luôn, biết đâu có việc dùng” Bá Long nói vừa thu cả căn nhà vào nhẫn, cả nền mống bê tông cốt thép sâu dưới đất cũng theo đó vào nhẫn, Tú Linh hơi giật mình một chút rồi cũng không nói gì.

“Lên đây nào” Bá Long nói vừa lấy con xe ra.

Tú Linh nhanh chóng leo lên rồi ôm eo Bá Long, hắn khởi động xe rồi nhanh chóng chạy đi.

“Làm thế nào để lên đó đây Bá Long” tên Minh ngước lên há mồm vừa nói.

“Một lần một người, trẻ con thì hai đứa, Minh, ông nhắm nhảy tới không” Bá Long tính toán một xíu nói rồi quay sang hỏi lại tên Minh.

“Chắc không nổi, nếu không nhằm thì nó hơn hai trăm mét, sao tui nhảy nổi” tên Minh mặt đen lại nói.

“Tui giúp đỡ, ông lên đó rồi chờ mọi người lên đủ để dẫn đội nha, tui sẽ đưa từng người lên” Bá Long nói vừa động ý niệm cho Hỗn Nguyên Huyền Thiếc thành hai cái giống như cà kheo nhún thể thao vậy, tên Minh hơi mất thăng bằng một chút rồi lấy lại thăng bằng, co người lại rồi nhúng mạnh một cái, còn nghĩ cái này là đồ dỏm hay sao mà không bật lên thì hắn giật bắn mình, cái cà kheo kia nó co lại tới mức chân tên Minh gần chạm đất mới bật lên, tên Minh như mũi tên rời cung bắn lên cực nhanh.

“Tụi này phải lên đó bằng cách này?” tên Đại xanh mặt nói.

“Không, mọi người muốn cũng chã có sức mà nhún” nói xong hắn chụp hai bên nách tên Đại, dùng Hỗn Nguyên Huyền Thiếc trói tên Đại lại rồi nhảy lên thật mạnh, do mặt đất có gia cố nên không vỡ toạc ra.

Sức Bá Long một mình thì dư sức nhảy đến nhưng hắn có đem theo người nên phải nhờ trợ giúp của Hỗn Nguyên Huyền Thiếc mới tới, hắn không trực tiếp vào mà ném tên Đại nào đó, lại đáp xuống rồi câu từng người lên trên, quá hăng say nên Bá Long không phát hiện có một người trong nhóm đã trốn qua một bên…….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.