Đọc truyện Kết Mộng Xuân – Chương 84: Ngoại Truyện 6
Edit: Ryal
Nhãi con Thi Hạ Dương này đúng là chưa đánh đã khai, ai mà tin nổi cái “ngoan” của cậu.
Uông Thịnh mở ngăn kéo lấy gậy mát xa, vừa ra ngoài vừa nói: “Tôi đi rửa, em ăn cơm trước đi”.
Thi Hạ Dương bò dậy, hì hì ôm lấy hắn từ phía sau, bám dính vào tận nhà vệ sinh.
“Em không muốn ăn cơm, chỉ thích ăn anh thôi”.
Cậu nhẹ nhàng cắn bả vai hắn qua lớp áo.
“Ăn gậy th*t của anh”.
“Nói gì cũng vô dụng”.
Uông Thịnh đáp.
“Hôm nay tôi sẽ dạy dỗ em tử tế”.
Thi Hạ Dương bĩu môi: “Em sợ anh chắc?”.
Cậu buông Uông Thịnh ra, lười biếng lê dép đi ăn cơm.
Thi Hạ Dương no căng rốn rồi thì bắt đầu mệt rũ cả người, xin Uông Thịnh để mai tự sướng sau.
Uông Thịnh nhìn thoáng qua số từ trong luận văn, lại ngó sang đồng hồ, ấy thế mà lại đồng ý.
Thực ra Thi Hạ Dương cũng không ghét gậy mát xa, nhưng cần gì, trước mặt có xúc xích của chồng yêu thì sao phải dùng gậy mát xa! Mặt khác, cậu thấy tự sướng trước mặt Uông Thịnh thì ngượng lắm, dù trước nay mình nổi tiếng là dâm nhưng vẫn biết ngượng mà.
Uông Thịnh nói: “Mai cũng được, nhưng phải tăng giá”.
Thi Hạ Dương nghĩ hắn cũng chẳng còn gì mới, hai đứa còn chưa thử tư thế nào đâu? Không sợ.
Cậu cứ thế yên tâm đi ngủ, hoàn toàn chẳng biết điều đang đón chờ mình ngày hôm sau là gì.
Mới sáng sớm Uông Thịnh đã ra ngoài, lúc về còn cầm theo một cái túi.
Thi Hạ Dương ngồi khoanh chân trên sô pha, vừa ăn kem vừa xem Tom và Jerry, cười khì khì trông rõ thích.
“Anh làm gì đó?”.
Thi Hạ Dương hỏi.
“Sáng dậy đã chẳng thấy mặt mũi đâu”.
“Tôi mua quà cho em”.
Uông Thịnh xách túi vào phòng ngủ, Thi Hạ Dương lập tức đuổi theo.
“Quà gì đấy?”.
Cậu tò mò hỏi.
“Hôm nay ngày bao nhiêu? Sao còn nhớ mua quà cho em nữa?”.
Thi Hạ Dương thò đầu sang xem, vừa mở túi vừa làm bộ làm tịch: “Mình cũng vợ chồng già cả rồi, sao còn khách sáo vậy?”.
Nhưng đến khi nhìn thấy những thứ trong túi, cậu ngớ cả người.
“Này Uông Thịnh, anh trâu bò thật đấy”.
Thi Hạ Dương nghĩ mình đúng là xem thường chồng yêu quá rồi, không hổ là Uông Thịnh, chẳng bao giờ thiếu cách để cao tay đối phó mình.
Còng tay, còng chân, cái này thì bình thường, nhưng thứ khiến Thi Hạ Dương thấy mới lạ chính là một chiếc đuôi cáo.
Phần chóp còn gắn butt plug [1].
“Trâu bò thật”.
Thi Hạ Dương cầm cái đuôi cáo kia ướm ướm phía sau mình.
“Này Uông Thịnh, trong đầu anh nghĩ gì cả ngày đấy? Sau này liệu có ai yên tâm giao cho anh trách nhiệm xây dựng đất nước không?”.
Uông Thịnh cười, bước tới kéo cậu vào lòng ôm.
“Xây dựng đất nước là chuyện sau này, còn giờ phải xử lí xem trước đã”.
Hắn mân mê sau eo cậu, tay luồn vào trong quần.
“Đi tắm đi, tôi khử độc mấy cái này rồi cho em dùng”.
Thi Hạ Dương cười, nhỏng lên hôn hắn một cái.
“Chồng tốt với em ghê”.
Uông Thịnh cười vừa mông cậu, rồi nhìn Thi Hạ Dương vừa đi vào phòng tắm vừa cởi đồ, cởi áo ngủ hay quần lót cũng tiện tay quăng hết xuống đất.
Hắn bước tới nhặt lên gấp gọn, rồi bắt đầu rửa sạch mấy thứ đạo cụ.
Hai đứa đã làm tình ở nhiều tư thế và nhiều nơi trong nhà rồi, nhưng chưa dùng đạo cụ bao giờ.
Uông Thịnh dạo khắp một vòng cửa hàng, tuy chủ quán nói roi da có quất cũng không đau mà chỉ thấy sướng, nhưng hắn vẫn xót Thi Hạ Dương.
Xót không muốn dùng roi đánh, nhưng vẫn còn kiểu khác mà.
Bí mật bé nhỏ của Thi Hạ Dương đã bị hắn phát hiện cả rồi, giờ là lúc thích hợp để dạy dỗ nhóc con dâm không biên giới này.