Kết Hôn Âm Dương

Chương 169: Kết hôn âm giới


Đọc truyện Kết Hôn Âm Dương – Chương 169: Kết hôn âm giới

Nhanh lên một chút nha,tất cả mọi người đều đang đợi người đấy. Mao Kiện Khang không vui vẻ nói.

La Võ quay đầu lại bất lực nói không thấy đứa nhỏ.

Làm sao có thể?. Mao Kiện Khang giật nãy cả mình vô ý thức đứng lên. Nhìn thoáng qua cái giường chỉ thấy giữa giường trống không,căn bản không thấy đứa nhỏ đâu cả.

Hắn thẹn quá thành giận, căn bản là không có đứa nhỏ nào hết.” La Võ, nguới dám gạt chúng ta.Đã vậy ngươi phải đi theo chúng ta thôi. “

La Võ vô cùng hoảng sợ.Lúc này hắn cho rằng mình chết chắc,Mao kiện Khang đột nhiên bịch một tiếng ngã sông soài trên mặt đất.Toàn thân run rẩy miệng sùi bọt mép. Sau đó 1 giây lại giống như không có chuyện gì nhảy dựng lên lau bọt mép trên miệng. Hắn quay đâu về phía những cái chuông nắm lấy cái đầu bị đứt và nhanh chóng thắt nút lại.

Đinh linh linh tính chuông lại nhân lên.

Đường thủy ngự miễn.ác linh màu lui.Giọng nói này đích thị là của lão Đạo trưởng,lão Đạo trưởng ngay lập tức lấy ra một chương phù,trong chốc lát tất cả gió âm đều từ cửa trước trào ra ngoài.

Rất nhanh sợi dây buộc những cái chuông lần nữa khôi phục. Dường như đám ma quỷ đã biến mất.

Sơn Kim Hào lau mồ hôi nhanh chóng bước đến đến bên giường,điều này cũng không cần phải tra xét bởi vì nhìn qua thì cũng đã không thấy gì.


Hắn vừa mới hôm qua còn ôm đứa bé sử dụng thuật thông linh vậy mà con bé liền lại không thấy đâu.

Hắn nhặt túm lông đen lên. Rất mềm,rõ ràng là một túm lông mèo.

Điều này cũng không có gì lạ bởi vì hắn ta cũng đã nhìn thấy con mèo đen béo như lợn được nuôi bởi gia đình La võ.

Hắn ta lấy tấm lòng đen đặt nó dưới mũi để ngửi cẩn thận. Sau khi gửi 3 lần anh ta không thể không cười lớn.haha …Con mèo nhà mấy người thành tinh rồi Vậy mà ta không phát hiện ra còn để nó trộm đi ma đồng.

Hắn quay đầu nói với vợ chồng La Võ;” Ta mặc kệ,đây là mèo nhà các nơi nuôi,các người nhất định có biện pháp mà tìm nó rồi nói cho nó nghe lời. Cái gì nên nói ta đã đều nói với các ngươi.Cái gì nên làm thì các người cũng tự mà làm. Không thấy đứa bé đâu thì các ngươi đi tìm. Khi tìm được thì nhanh chóng đem con bé đến nghĩa địa công cộng phía tây ngoại ô. Nếu không người chết chính là các ngươi.

Nói xong đã Đạo trưởng vẫy tay áo,tế đàn cùng pháp khí đều đem cất hết vào trong túi sau đó tung cửa mà đi.

Khi Sơn Kim Hào đạo trưởng biến mất khỏi tầm mắt, vợ chồng La Võ cùng Mỹ Linh lúc này mới lấy lại tinh thần. Mỹ Linh ôm lấy ngực mà nói:” Trời ơi chuyện gì mới vừa xảy ra vậy. Đại tiền sao lại đột nhiên trở nên hung hăng… Hắn không phải là tìm cách gạt chúng ta chứ.”

La Võ nói:”em có ý gì.?”.

Mỹ Linh nói em cảm thấy thái độ của Đạo trưởng trước sau thay đổi quá lớn. Hắn vừa mới nói chuyện đầy ngữ khí, giống như thứ hắn muốn nhất chính là con bé chứ không phải là những ác quỷ kia muốn đem con bé đi. Cho nên em cảm thấy rất nghi ngờ. Những thứ này hết thảy đều là do hãng thi pháp mà tạo ra nhằm lừa gạt chúng ta. Sau đó sẽ quang minh chính đại mà đem con bé đi mất. Anh nói xem có khả năng này không?”.

Nghe được lời này thân thể của tôi dù chết đi nhưng tôi vẫn muốn dùng sức mà gật đầu.

Đúng. Bọn họ cuối cùng cũng tỉnh táo, cuối cùng cũng nhận ra bộ mặt thật của tên họ Sầm.

Không sai, tất cả đều là do hắn lừa gạt các người. Hắn cuối cùng chỉ muốn đứa bé.

Con bé một khi rơi vào tay hắn rồi thì hậu quả chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng nổi.

May mắn thay.


Các người vậy mà lại nuôi được con mèo đen thành tinh,nên đến đem con gái của ta đi. Ta thậm chí còn không nhận ra điều đó.

Ta ước gì nó đem con bé đi thật xa để không ai có thể tìm thấy nó.

La Võ suy nghĩ một lúc, càng nghĩ thì biểu cảm và giọng nói cuối cùng của Sơn đạo sĩ rất là kỳ lạ. Dáng vẽ thì giống như là đang nhiệt tình giúp người. Nhưng căn bản chính là cầm một cây đao mà kề ở trên cổ của bọn họ,buộc bọn họ đi chết.

Đúng vậy đằng sau thông Linh thuật, chúng ta căn bản là không biết gì vì. Mà lại mở cửa thả quỷ chúng ta đều Không nhìn thấy nửa cái đầu quỹ ta cũng đã cảm thấy kì quá rồi. Hắn khiến cho ta đem con bé tới nghĩa điạ phía tây ngoại ô,không phải để thăm mẹ con bé mà là trêu chọc khiến chúng ta rước hoạ sát thân. Lời nói bây giờ của Sơn đạo trưởng …Xem ra cũng chẳng thể tin được. La Võ nói.

Không! có một câu mà em cảm thấy tin tưởng không nghi ngờ. Mỹ Linh đột nhiên hưng phấn nói.

Là câu gì cơ.

Mỹ Linh kích động nói: Hắn nói chúng ta đem con mèo mà đi triệt sản. Thật may mắn Chúng ta đã không làm điều đó. Còn không đã trở thành một con mèo Thái giám yêu tinh. Huhu… thật quá thê thảm, may mà còn chưa triệt sản.hahaha.

La Võ….

Nhưng suy nghĩ một chút thì đúng như cái đạo lý đó.

May mắn hơn, mấy năm trước vì lòng nhân từ của mình,anh ta đã không đem con mèo đi triệt sản. Không nó sẽ biến thành một con mèo tinh thái giám điều đó thật quá đau khổ.


Mọi người nói là khi con mèo đến biến thành người sẽ rất đẹp. Vậy thì con mèo của chúng ta nhan sắc giá trị khẳng định sẽ rất đẹp trai. Mỹ Linh kích động vỗ vai La Võ mà nói. Em muốn xem xem dáng vẽ biến thành người của nó là như thế nào nào. Chắc chắn là rất đẹp trai,rất thu hút con gái đúng không anh.

Là Võ… Trong đầu không ngừng quanh quẩn nghĩ hình ảnh con mèo béo nhà mình mình sẽ biến thành dáng vẻ như thế nào. Sau khi trưởng thành hẳn là dáng vẽ sẽ rất phì nhiêu.

Mỹ Linh à nó sẽ không biến thành heo chứ. La Võ không nhịn được mà nói.

Cái này…Bởi vì trong đầu nàng cuối cùng cũng đang tưởng tượng. Bộ dạng của con mèo béo nhà mình biến thành một con heo mập.

Làm một con mèo mập thì có sao, bộ dạng tự nhiên rất đáng yêu mà. Vậy, Nếu biến thành người sẽ là một tên mập phì.

Dù nói thế nào em đều muốn gặp lại con mèo với dáng vẻ người dù nó có là heo đi chăng nữa. Mỹ Linh vừa nói vừa cười ngây ngô.

đôi vợ chồng trẻ này chính là như vậy đặc biệt ngây thơ lương thiện, mặc kệ cho chuyện gì xảy ra bọn họ đều sẽ vui vẻ. Cũng chính là nguyên nhân này mà tôi muốn giao lại Tiểu La Bạch để nó có thể trưởng thành trong bầu không khí vui vẻ gia đình này.

Mới đó mà họ đã hoàn toàn quên đi đám áp Linh. Tôi mỉm cười rồi nhà bọn hắn đi tìm tung tích của con gái…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.