Đọc truyện Kế Phụ – Chương 49
“Mụ mụ. . . . .” Nghiêm Tiểu Tiểu biết tính tình của cha. Không thể làm gì khác hơn là hướng mụ mụ xin viện trợ. Cha lúc nào cũng nghe theo mụ mụ.
Điền Vũ Mặc bị hù cho choáng váng lúc này mới lấy lại tinh thần, vừa định nói giúp con thì Nghiêm Ký Hạo đã giành nói trước: “Tiểu Mặc, không cho em nói giúp Tiểu Tiểu! Tôi làm như vậy đều là vì tốt cho Tiểu Tiểu. Em cũng thấy đó hai anh em kia thật quá ghê tởm, thế nhưng lại kêu tôi là gia gia, gia….” Nhắc tới chuyện này, y lại giận đến phổi cũng sắp nổ tung, hận không thể đánh chết hai anh em kia….
“Ba ba, tiểu Hổ ca cũng đã nói xin lỗi rồi mà. Ba làm gì mà giận dai thế? Ba ba thật hẹp hòi, không phải chỉ kêu có mấy tiếng gia gia thôi sao! Có cái gì quá đáng đâu chứ….” Nghiêm Tiểu Tiểu kêu lên. Ba ba thật là quá đáng sao lại đối với Đại Hổ ca và Tiểu Hổ ca như vậy. Bọn họ thế nhưng là người mà hắn thích nhất!
“Phản rồi, thật sự phản rồi! Con sao lại dám nói giúp cho bọn chúng. Bọn họ rốt cuộc là gì của con? Thế nhưng lại giúp bọn họ mà lại không giúp ba ba?” Nghiêm Ký Hạo quát lên như sấm, giận đến sắp bốc khói. Tiểu Tiểu thế nhưng lại mắng mình hẹp hòi? Ghê tởm! Thật sự quá ghê tởm! Cũng là do cặp song sinh kia làm hại….
“Bọn họ. . . . . Bọn họ là người yêu của con….Con….thật lâu trước đây đã là người của bọn họ. Hôm nay bọn họ là tới cầu hôn với hai người!” Nghiêm Tiểu Tiểu cũng tức giận, lớn mật nói. Nghiêm Tiểu Tiểu không chỉ di truyền tính thiện lương và khả ái của Điền Vũ Mặc, hắn cũng được di truyền tính tình siêu bướng bỉnh của Điền Vũ Mặc. Chỉ cần tức giận là sẽ lập tức biến thành một người khác, trở nên siêu cấp to gan, quật cường!
“Con nói gì?” Nghe xong, Nghiêm Ký Hạo và Điền Vũ Mặc hai người cũng sợ ngây người, trăm miệng một lời hét lớn.
“Con nói Đại Hổ ca và tiểu Hổ ca là người yêu của con. Con rất yêu thương bọn họ. Chúng con chuẩn bị kết hôn…” Nghiêm Tiểu Tiểu bất chấp tất cả, lớn tiếng trả lời
Nghiêm Ký Hạo và Ðiền Vũ Mặc cũng hoài nghi bản thân bọn họ có nghe lầm hay không? Những điều như vậy là từ chính miệng con trai cưng nói. Đứa con bảo bối của bọn họ có bạn trai, không chỉ một mà là hai? Quan trọng nhất chính là nó đã lên giường với cặp sinh đôi kia, trở thành người của người ta, lại còn chuẩn bị kết hôn?
“Ba không cho phép!” Nghiêm Ký Hạo rống lớn nói. Hoang đường, thật quá hoang đường! Tiểu Tiểu lập gia đình, hơn nữa còn là đồng thời gả cho hai tên tiểu tử thúi. Nhất định là nhầm lẫn chỗ nào rồi!
Điền Vũ Mặc thì vẫn ngây ngốc nhìn con trai, cảm thấy thái dương đau quá. Tin này quả thực là đả kích quá lớn, hắn căn bản không chịu nỗi! Con trai so với hắn lại còn to gan hơn, thế nhưng đồng thời cùng với hai người….. Thượng Đế a! Chuyện này nhất định là đang nằm mơ, đây không phải là sự thật. . . . .
“Nhưng là con thích bọn họ. Hơn nữa….hơn nữa con đã có thai….” Nghiêm Tiểu Tiểu dũng cảm đối diện với cơn tức giận của cha. Lần này Đại Hổ ca và Tiểu Hổ ca chính là đến cầu hôn với cha mẹ, nói hắn đã mang thai, ba người bọn họ kết hôn. Nhưng không nghĩ tới kế hoạch lại nửa đường gãy cánh!
Tin này giống như bị một trái bom nguyên tử oanh tạc ngang tai khiến cho Điền Vũ Mặc loạng choạng, sắp té xỉu. Nghiêm Ký Hạo chạy vội lại đỡ hắn.
“Tiểu Mặc, em không sao chứ?” Nghiêm Ký Hạo lo lắng hỏi, đỡ Điền Vũ Mặc đứng vững, an ủi: “Tiểu Mặc, em yên tâm. Tôi nhất định sẽ giết hai tên tiểu tử thúi kia!” Dám cả gan làm lớn bụng Tiểu Tiểu. Y nhất định phải làm thịt hai huynh đệ chết tiệt kia!
“Ba ba van xin ba ba đừng……” Nghiêm Tiểu Tiểu nghe vậy vội vàng kinh hoảng cầu khẩn nói.
“Leng keng. . . . . Leng keng. . . . .” Đột nhiên, chuông cửa vang lên.
“Hai tên tiểu tử chết tiệt kia còn chưa đi sao! Bọn họ còn dám nhấn chuông, xem ra bọn họ thật không muốn sống nữa. Hôm nay tôi phải giết bọn họ….” Nghiêm Ký Hạo nghe thấy tiếng chuông, càng thêm nổi trận lôi đình, lập tức chạy vào nhà bếp vớ lấy một con dao, đằng đằng sát khí chạy ra mở cửa. Hôm nay cặp sinh đôi sẽ phải chết trong tay mình….
“Ba ba, không nên. . . . .”
Nghiêm Ký Hạo một tay mở cửa, một tay cầm dao. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, người nhấn chuông không phải là hai huynh đệ nhà họ Thiệu kia mà là một siêu cấp mỹ nữ, vóc người siêu cấp nóng bỏng, xinh đẹp khiến cho người khác phải hít thở không thông, khí chất tao nhã, hào sảng. Thấy vậy Nghiêm Ký Hạo vội vàng thu dao lại.
Bên cạnh đại mỹ nữ là một thanh niên trẻ tuổi, nhìn có vẻ lớn hơn hai huynh đệ Thiệu thị một chút. Là một siêu cấp tuấn nam, khuôn mặt trông rất giống huynh đệ Thiệu thị. Trong miệng hắn ngậm một điếu thuốc, mặt không đổi sắc, lạnh lùng như băng sơn, khí thế so ra còn cường hãn hơn hai huynh đệ kia, khốc tới cực điểm! Mà điều làm Nghiêm Ký Hạo hận đến nghiến răng nghiến lợi là hai huynh đệ Thiệu thị cũng chưa rời đi mà là núp phía sau lưng đại mỹ nữ và đại khốc ca….
“Nghiêm. . . . . Nghiêm tiên sinh? Tiên sinh nhĩ hảo! Tôi là mụ mụ của Thiệu Đại Hổ và Thiệu Tiểu Hổ….Bởi vì trên đường kẹt xe cho nên mới đến chậm, xin ngài thứ lỗi! Tôi…tôi đặc biệt tới là muốn giúp hai đứa con ngỏ lời cầu hôn….” Đại mỹ nữ khiếp đảm liếc nhìn con dao bén như dao cạo trên tay Nghiêm Ký Hạo, nuốt nước miếng, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười. So với vẻ khiếp sợ của đại mỹ nữ, đại khốc ca bên cạnh nàng biểu hiện vô cùng tỉnh táo, hoàn toàn không thèm để ý con dao sáng choang trong tay Nghiêm Ký Hạo, sắc mặt lãnh khốc không có một ti e ngại, tiếp tục lãnh đạm hút thuốc.
“Nằm mơ! Các ngươi đừng mơ tưởng cưới Tiểu Tiểu nhà tôi. Tôi sẽ tuyệt đối không gả Tiểu Tiểu cho hai đứa con cầm thú của các người….Tôi muốn làm thịt hai thằng khốn kiếp này, dám cả gan làm cho Tiểu Tiểu lớn bụng….” Nghiêm Ký Hạo đẩy Thiệu phu nhân ra, chỉ vào hai huynh đệ Thiệu thị chửi ầm lên, cầm dao đâm về phía cặp sinh đôi, hai người vội vàng né tránh. . .
“Ba ba, van xin ba bat ha cho Đại Hổ ca và Tiểu Hổ ca…”
“Nghiêm tiên sinh, ngài tỉnh táo một chút, có gì hảo hảo từ từ nói….”
Thiệu phu nhân và Nghiêm Tiểu Tiểu sợ điếng người, đồng thời tiến lên ngăn cản Nghiêm Ký Hạo đang khí trùng thiên, sợ y nhất thời vọng động sẽ thật giết chết cặp sinh đôi nhà họ Thiệu.
Mà siêu cấp đại khốc ca đi theo Thiệu phu nhân vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhàn nhã hít khói, cười lẩm bẩm nói: “Đáng đời hai tên tiểu tử thúi kia, bọn họ tốt nhất là chết phức đi! Ba ba sẽ là của riêng mình ta….”
“Hai người buông, tôi nhất định phải làm thịt hai tiểu thỏ tử này….” Nghiêm Ký Hạo giận dữ quơ quơ con dao, hận không thể loạn đao chém chết hai huynh đệ Thiệu thi. Đáng tiếc y bị Thiệu phu nhân và con trai giữ chặt, không có cách nào như nguyện.
“Nhạc phụ đại nhân, thật xin lỗi! Xin tha thứ cho chúng con. Chúng con thật lòng yêu thương Tiểu Tiểu…” Hai huynh đệ Thiệu gia nhức đầu nhìn nhạc phụ tương lai đang phát điên cầm dao muốn hành hung bọn họ. Hai người một lớn một nhỏ luôn miệng nói xin lỗi.
“Không được phép gọi tôi là nhạc phụ. Tôi không phải là nhạc phụ của hai cậu. Tôi sẽ không gả Tiểu Tiểu cho hai cậu, các người đừng vọng tưởng…..” Nghiêm Ký Hạo giận dữ hét, dùng sức vùng ra khỏi Thiệu phu nhân và con trai, muốn nhào tới đánh hai huynh đệ Thiệu gia….
“Tiểu Long, đừng đứng đó nhìn nữa mau tới giúp đi…. Nghiêm tiên sinh, giết người là phạm pháp, ngài nhất định phải tỉnh táo a…” Thiệu phu nhân lo lắng cầu cứu đại khốc nam đứng khoanh tay bên cạnh. Nghiêm tiên sinh khí lực ghê thật, bọn họ căn bản cản không nổi!
“Không, liên quan gì đến tôi!” Đại khốc nam lắc đầu, lãnh khốc cự tuyệt.
“Ngươi. . . . .” Thiệu phu nhân sắp bị hắn tức chết. Đại Hổ và Tiểu Hổ sắp bị nhạc phụ tương lai chém chết. Hắn vẫn máu lạnh vô tình như vậy, không tới giúp đỡ!
Thiệu phu nhân thấy đại khốc nam không muốn giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào bản thân. Lại chạy tới cùng với Tiểu Tiểu tiếp tục khuyên can lôi kéo Nghiêm Ký Hạo đang cầm dao rượt chém hai huynh đệ họ Thiệu. Trong lúc nhất thời Nghiêm gia trở nên vô cùng náo nhiệt.
Đang lúc này, Điền Vũ Mặc nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, không thể chịu nổi kích thích, liền té xỉu….
“A. . . . . Mụ mụ té xỉu. . . . .”
“Nhạc mẫu đại nhân. . . . .”
“Nghiêm thái thái. . . . .”
“Tiểu Mặc, em làm sao vậy? Mau tỉnh lại. . . . . Hai tiểu tử thúi không được phép tới đây, tôi muốn giết các cậu. . . . .”