Kế Hoạch Tóm Gọn Lão Sư Tạc Mao

Chương 30: Về nhà mẹ đẻ !


Đọc truyện Kế Hoạch Tóm Gọn Lão Sư Tạc Mao – Chương 30: Về nhà mẹ đẻ !

Mà ở Tô gia, Tô phụ đâm đâm lão bà nhà mình, chỉ vào Tô Nam đang rượu chè ăn uống quá độ, nhỏ giọng dò hỏi: “Hiện tại đây là cái tình huống gì?”

Tô mẫu bình tĩnh mà lườm thoáng con mình một phát, tiếp tục chuyên chú với kịch thần tượng ở trước mắt: “Còn có thể là tình huống như thế nào? Xem cái kia đức hạnh cũng biết là vợ chồng son cãi nhau giận dỗi, bất quá về nhà mẹ đẻ!”

Tô phụ cùng Tô Nam đồng thời chấn động, Tô phụ còn hoàn toàn không cách nào tiếp nhận con giai nhà mình cùng “Về nhà mẹ đẻ” loại này từ liên hệ cùng một chỗ, cảm giác nhi tử chính mình nuôi hơn hai mươi năm đột nhiên vi diệu xuyên việt biến thành khuê nữ là chuyện gì xảy ra?

Tô Nam thì rốt cục bạo phát: “Ai cùng hắn là đôi vợ chồng! Ai muốn cùng hắn cãi nhau! Nguỵ Khiêm Ngữ cái tên khốn kiếp lão tử cùng hắn chia tay! Ta với hắn không còn nửa xu quan hệ!”

Nhìn Tô Nam ở đó tức giận giơ chân, Tô mẫu chỉ là bình tĩnh mà suy đoán: “Xem ngươi giận thành như vậy, như thế nào? Chẳng lẽ Tiểu Ngữ ở bên ngoài làm cho ai lớn bụng rồi?”

Tô Nam triệt để bi phẫn rồi, “Mẹ! Ta khẳng định không phải con ruột của ngươi! Nguỵ Khiêm Ngữ lừa gạt ta! Hắn bị thương cái gì đều là giả dối! Hắn chính là một tên đại khốn kiếp!”

Tô cha có chút bất mãn cùng lo lắng mà cau mày nhìn nhi tử nhà mình: “Hắn sao có thể như vậy! Hắn rõ ràng dám lừa ngươi! Ngươi xem ta vài thập niên có lừa gạt mẹ của ngươi sao? Quá không giống lời nói rồi!”


Tô Nam đồng ý gật đầu, đột nhiên cả người đều không đúng, cảm thấy phụ thân đại nhân lời này như thế nào nghe không đúng lắm ah!

Tô bá phụ ngươi như vậy tự nhiên mà tiếp nhận nhi tử nhà mình “come out” tốc độ cũng quá nhanh rồi a?

Tô mẫu trừng lão công, lại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn nhi tử: “Ta cũng rất hi vọng ngươi không phải con ruột ta đấy! Ta diện mào xinh đẹp cùng trí tuệ như vậy, ngươi một chút cũng không có kế thừa đến! Ngươi xem tính tình cùng chỉ số thông minh của ngươi, hắn chịu hao tâm tổn trí lừa ngươi là để mắt ngươi! Còn chưa trách ngươi vừa nát lại không thông suốt! Không lừa ngươi lừa gạt ai ah! Có thể tìm được Tiểu Ngữ Cao Phú Soái như vậy ! Vẫn còn muốn ngạo kiều cái gì!”

Mẫu thân đại nhân hỏa lực quá mãnh liệt, lực sát thương rất cao, Tô Nam lập tức bị hỏa lực hung tàn diệt trở thành cặn bã cặn bã, che mặt trốn về gian phòng của mình.

“Lão bà… Ngươi có thể hay không…” Quá độc ác? Tô phụ có chút lo lắng mà nhìn cửa phòng nhi tử.

“Đứa nhỏ này tính tình quá không được tự nhiên rồi! Thật đúng là đem mình làm khuê nữ à nha? Bất quá, ta còn phải giúp hắn giáo huấn con rể! Miễn cho về sau Nam Nam bị khi dễ! Luôn chạy về đến phá hư thế giới hai người chúng ta.” Tô mẫu cầm điện thoại, chuẩn bị gọi cho Nguỵ Khiêm Ngữ.

Tại dạng gia đình này còn khỏe mạnh mà trưởng thành, Tô Nam ngươi thực kiên cường!

Nguỵ Khiêm Ngữ đang ở nhà nôn nóng khắp nơi nghe ngóng tin tức Tô Nam, gọi điện thoại tắt máy, hắn biết mấy người bằng hữu của Tô Nam nhưng chỗ đó cũng không có tin tức, chỉ có thể đoán chừng hắn là về nhà, bất quá tạm thời lại không có biện pháp lấy địa chỉ nhà Tô Nam. Cho nên chứng kiến mẫu thân gọi điện thoại cho mình, Nguỵ Khiêm Ngữ mày nhíu lại càng sâu!

“Có chuyện gì nói thẳng, ta hiện tại bề bộn nhiều việc!” Đầu bên kia điện thoại đều rất rõ ràng mà cảm thấy tràn đầy không kiên nhẫn.

“Ngươi cùng mụ mụ nói chuyện như vậy đấy sao! Khiêm Ngữ! Chẳng lẽ tiếp điện thoại mụ mụ làm cho ngươi chán ghét như vậy?” Giọng nữ trong điện thoại nghe rất tức giận.

“Nếu không có việc gì ta cúp máy! Lâm phu nhân!” Nguỵ Khiêm Ngữ cười lạnh nói, cố ý nặng nề nhấn mạnh ba chữ cuối cùng.

“Khiêm Ngữ! Ngươi… Đừng cố ý làm ta bực mình! Trưa mai chúng ta người một nhà cùng đi một chỗ ăn cơm! Bất kể như thế nào, ngươi nhất định phải tới!” Bà Lâm nghe lời của con tức giận đến quá sức, nhưng trong lòng không khỏi nổi lên một tia bi ai.


“Không có chuyện gì khác rồi hả? Ta đây cúp máy!” Nguỵ Khiêm Ngữ không lưu tình chút nào mà tắt điện thoại, trên mặt tràn đầy trào phúng.

Mẫu thân sao? Có loại mẫu thân vì tài phú cùng hư vinh vứt bỏ trượng phu cùng nhi tử muốn bay lên đầu cành sao? Nhiều năm như vậy chẳng quan tâm, hiện tại bọn hắn phát đạt lại chạy về đến nhận người thân, thật sự là so với kịch truyền hình còn cẩu huyết hơn!

Nguỵ Khiêm Ngữ rất rõ ràng mẫu thân mình có chủ ý gì, công ty lão công hiện tại của nàng – Lâm Hạo xảy ra vấn đề, liền nghĩ đến quan hệ thông gia, muốn đem con gái vợ trước của Lâm Hạo – Lâm Vân nhét cho mình, để đạt được trợ giúp của phụ thân.

Đúng lúc này, lại một cuộc điện thoại đánh đến.

“Alo!”

“Ta hoàn toàn không nghĩ tới ngày hôm qua ngươi còn nói được lời thề son sắt như vậy, hôm nay Nam Nam đã bị ngươi tức giận đến về nhà. Ta sao có thể yên tâm giao Nam Nam cho ngươi?” Tô mẫu thanh âm rất bình tĩnh, nghe không ra cảm xúc gì.

Nguỵ Khiêm Ngữ so với đối mặt khách hàng càng đau đầu hơn, “Bá mẫu, chuyện này ta không biết phải nói gì. Ta xác thực là lừa hắn, bất quá ta dám cam đoan cảm tình của ta đối với A Nam là chân thực!”

“Lời hứa ai cũng nói được, lần này chỉ là chuyện nhỏ lừa gạt hắn, lần sau thế nào? Ngươi cũng biết Nam Nam đứa nhỏ này đơn thuần. Ta hiện tại cảm thấy, ngươi cũng không thích hợp hắn.”

Nguỵ Khiêm Ngữ có chút đau đầu, nhạc mẫu thiệt tình không phải nhân vật bình thường ah! Tựa hồ nghĩ tới điều gì, Nguỵ Khiêm Ngữ hai mắt tỏa sáng, “Bá mẫu! Nói qua điện toại cũng không ích gì! Trưa mai 11giờ, gia trưởng hai nhà cùng gặp mặt ăn một bữa cơm a! Chính thức đem A Nam giới thiệu cho cha ta, như vậy, ngài cũng có thể yên tâm rồi?”


Tô mẫu cũng không nghĩ tới Nguỵ Khiêm Ngữ sẽ trực tiếp đưa ra yêu cầu gặp mặt chính thức, bất quá cảm thấy cũng không tệ, “Tốt, ta sẽ đem Nam Nam mang đến.”

Song phương cúp điện thoại, Tô mẫu trực tiếp bỏ chạy trở về phòng nghiên cứu chuẩn bị quần áo trang sức ngày mai dự tiệc.

Sau đó? Sau đó Tô Nam vẫn đang trốn trong phòng hoàn toàn không biết ngày mai mình sẽ phải gặp lão công của mình trong tình cảnh hung tàn như vậy, còn có sự tình nào càng khổ bức hơn sao?

Cho nên sáng sớm hôm sau Tô Nam đã bị mẫu thân đại nhân nhà mình kéo đi ra ngoài, hoàn toàn không biết kế tiếp mình sắp sửa gặp phải là cái gì.

Trong nhà hàng, Nguỵ Khiêm Ngữ lạnh lùng nhìn mẫu thân cười đến ung dung, rất ngạc nhiên như thế này nàng sẽ có cái biểu lộ gì.

Bên cạnh Lâm Vân cũng vẻ mặt thẹn thùng mà nhìn Nguỵ Khiêm Ngữ, cố gắng bày ra chính mình hiền tuệ dịu dàng cùng nhã nhặn.

Ít nhất biểu hiện ra, hào khí ấm áp hòa hợp, cái này là dấu hiệu trước cơn bão tố ah! Hi vọng mọi người trái tim đều đầy đủ khỏe mạnh, Amen!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.