Kế Hoạch Thăng Cấp Của Bia Đỡ Đạn

Chương 62: Cuộc sống hạnh phúc thời mạt thế của Bánh Bao Đen (6)


Đọc truyện Kế Hoạch Thăng Cấp Của Bia Đỡ Đạn – Chương 62: Cuộc sống hạnh phúc thời mạt thế của Bánh Bao Đen (6)

Editor: Lazi

Beta-er: Niêm Hoa Nhất Tiếu

Buổi tối lúc Thất Nguyệt ôm Đường Đường đi ngủ, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng hét chói tai của phụ nữ.

Thất Nguyệt nhanh chóng mở mắt. Đường Đường cũng bị doạ sợ, run rẩy tỉnh lại, ôm chặt lấy Thất Nguyệt. Thất Nguyệt ôm lấy Đường Đường, đưa hắn đến cửa sổ phía trước.

Hôm nay là đêm trăng tròn, ánh trăng sáng như nước phủ xuống vườn hoa ngoài cửa sổ nhà Thất Nguyệt. Dưới ánh trăng, mơ hồ có thể nhìn thấy một người đàn ông đang ấn một cô gái xuống đất. Đương nhiên Thất Nguyệt không cho rằng đây là loại chuyện tầm thường – thiếu nữ gặp lưu manh, bởi vì động tác của người đàn ông kia vô cùng cứng ngắc. Hắn dùng tay bóp chặt lấy cô gái, nhanh chóng há mồm cắn xuống. Cô gái kia hết đấm lại đá, ra sức phản kháng, không ngừng cao giọng hét chói tai. Ở khu biệt thư xa hoa như nơi này luôn có một nhóm cảnh vệ túc trực, vì vậy chỉ sau vài phút đã có ba bốn người chạy tới.

Cảnh vệ muốn chế trụ người đàn ông đã biến thành zombie nhưng lại không cẩn thận bị cắn một cái. Cảnh vệ đó cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đó là vết cắn bình thường. Nhiều kẻ có tiền cũng thường hành động kì quái như thế này, thậm chí trước đây khu biệt thự còn xuất hiện người thích loã thể chạy ngoài đường. Không lâu sau, xe cảnh sát và xe cứu thương xuất hiện, đem tên zombie đã bị trói kín mít đi. Nhưng Thất Nguyệt vẫn có thể thấy đầu của nó không ngừng đảo qua đảo lại muốn cắn người.


“Mama, Đường Đường sợ!” Thất Nguyệt cảm giác được Bánh Bao Nhỏ trong lòng cô đang phát run. Mặc dù cô đã nói trước cho bé những chuyện sắp xảy ra, nhưng khi mạt thế thật sự đến, trẻ nhỏ như bé vẫn không kìm được bị doạ sợ.

Thất Nguyệt không nói gì thêm, muốn tiếp nhận sự thật cần cả một quá trình dài. Bây giờ cô chỉ có thể ôm Đường Đường vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về bé mà thôi.

Được Thất Nguyệt ôm ấp, Đường Đường dần dần bình tĩnh lại, không lâu sau liền ngủ say.

Thất Nguyệt thở dài, mạt thế là một tai hoạ, đặc biệt là với trẻ con lại càng đáng sợ. Trước đây cô từng xem qua tư liệu về mạt thế, trong đó có nhắc đến giai đoạn đầu khi mạt thế mới bùng nổ, gần 90% trẻ nhỏ không chịu đựng được quá một năm, tất cả đều chết dưới nhiều hình thức khác nhau. Mạt thế là chiến trường khốc liệt, tại nơi này, kẻ yếu không thể tồn tại. Mặc dù trẻ em được trời cao ban cho thiên phú, tiến hoá cực nhanh, hơn nữa sau khi tiến hoá trí lực còn có thể tăng lên đáng kể, nhưng điều đó cũng không thể khiến chúng hết sợ hãi. Phản ứng của trẻ con khi thấy zombies đa phần là hét chói tai, nhưng chúng không biết âm thanh càng lớn càng dễ hấp dẫn sự chú ý của nhiều zombies hơn. Vì vậy bất cứ đội ngũ nào cũng từ chối tiếp nhận trẻ nhỏ hoặc gia đình có con cái. Do đó, những đứa trẻ có thể sống sót đến cùng, một là thiên phú dị năng cao vô cùng, hai là cực kỳ may mắn.

Sau này, lịch sử ghi nhận, mạt thế chính là giai đoạn tiến hoá của nhân loại, bởi vì số lượng con người sinh sống trên trái đất quá nhiều, vận mệnh an bài kiếp nạn mạt thế, đào thải toàn bộ nhân loại kém cỏi, chỉ lưu lại phần tử tinh anh ưu tú nhất.


Thất Nguyệt không thể cứu vớt nhân loại, nhưng cô nhất định phải biến Đường Đường trở thành tinh anh, hơn nữa phải là tinh anh trong tinh anh.

Đúng như Thất Nguyệt dự đoán, hiện tượng biến dị vừa bắt đầu liền không thể khống chế được nữa. Ngày hôm sau, tiếng la hét không ngừng vang lên trong tiểu khu, hết đợt này đến đợt khác. Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, người sống ở khu biệt thự gần như đều đã chết hết, toàn bộ tiểu khu bỗng chốc trở nên an tĩnh vô cùng. Mỗi lần Thất Nguyệt kéo rèm cửa nhìn ra ngoài đều có thể thấy zombies đi lại vật vờ trên đường. Lúc này, cô hiểu ra rằng, mạt thế thật sự đã bắt đầu!

Trưa hôm đó, nguồn điện dân dụng ngừng hoạt động. Thất Nguyệt sử dụng pin năng lượng mặt trời đã chuẩn bị sẵn,  duy trì máy bơm nước và các thiết bị gia dụng loại nhỏ. Nhưng dù vậy, Thất Nguyệt cũng không hề lãng phí điện, chỉ dùng để đun nước, nấu cơm, ngẫu nhiên có thể xào thêm chút rau.

Bởi vì dị năng xuất hiện, sinh ra kháng thể kháng virus mạt thế nên Đường Đường bắt đầu phát sốt. Nếu dị năng giả không thể vượt qua hôm nay, sẽ lập tức biến thành zombie cấp hai, tiến hoá nhanh hơn zombie bình thường, hơn nữa vì trước đó có dị năng tiềm ẩn trong thân thể, cơ thể sẽ hình thành tich hạch biến dị. Thông thường, tinh hạch của zombies chỉ có màu trắng, không thuộc tính.

Giống như Đường Đường, Thất Nguyệt cũng phát sốt, nhưng không tới mức thần chí không rõ. Sở dĩ có điểm khác biệt này, thứ nhất là vì trước đó Thất Nguyệt đã luyện tập nhuần nhuyễn bài vận động đặc biệt, thành thạo hơn so với Đường Đường, do đó sự điều tiết của thân thể cũng tốt hơn. Thứ hai, Đường Đường là trẻ nhỏ, dị năng xuất hiện cũng mạnh hơn, đương nhiên kháng thể càng kích liệt mạnh mẽ hơn. Rất nhiều đứa trẻ bởi vì không vượt qua nổi ải thứ nhất trong thời kỳ đầu mạt thế, cuối cùng bị đào thải.


Mạt thế, đáng sợ nhất chính là zombies trẻ em, phần lớn loại zombies này đều có sẵn thuộc tính biến dị, tiến hoá nhanh, cực kì đáng sợ.

Hai ngày sau khi phát sốt, Thất Nguyệt cảm nhận được trong thân thể dâng lên một nguồn năng lượng. Cô vui sướng vô cùng, khi còn ở Tinh Tế, cô cực kì hâm mộ các dị năng giả, không nghĩ tới bản thân cũng sẽ có cơ hội trải nghiệm cảm giác này một lần.

Thất Nguyệt vội vàng ngồi xuống, cảm nhận biến hoá trong thân thể. Dị năng giả kỳ thật rất giống zombies có tinh hạch nội tại, nhưng dị năng giả có quang cầu*, quang cầu có màu sắc khác nhau sẽ có năng lực cũng khác nhau.

[*] quang cầu: quả cầu ánh sáng

Cấp bậc dị năng được phân chia như sau, cấp thấp nhất là cường hoá, thân thể chỉ được nâng cao sức mạnh và tốc độ. Loại dị năng này không có quang cầu, điểm khác biệt duy nhất chỉ là thân thể mạnh hơn trước kia. Tiếp theo chính là năm loại dị năng tự nhiên: kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Từ năm loại dị năng này còn có ba loại biến dị khác là phong, lôi và băng. Cuối cùng là hai loại dị năng mạnh nhất trong hệ tự nhiên, quang (ánh sáng) và hắc ám (bóng tối).

Thất Nguyệt đã từng đọc ghi chép về biến dị hệ quang trong sử sách, nhưng loại dị năng này chỉ xuất hiện vào thời kỳ đầu mạt thế, trong lịch sử cũng chỉ có một người duy nhất sở hữu dị năng đặc biệt này.


Ban đầu, mọi người đều cho rằng dị năng hệ quang có thuộc tính trị liệu, nhưng sau đó mới phát hiện ra, dị năng này cực kì cường đại. Lịch sử ghi chép, sau khi đứa trẻ độc nhất kia kích phát dị năng đã sống sót đến khi mạt thế kết thúc, bước vào thời đại văn minh nhân loại mới. Thất Nguyệt đã không còn nhớ tên của hắn, nhưng cô nhớ rõ tất cả mọi người đều gọi hắn là “Quang Minh chi tử”. Bởi vì hắn không chỉ có dị năng hệ quang mà còn giống như tia sáng hy vọng trong thời đại u ám chết chóc mạt thế.

[*] Quang Minh chi tử: đứa con của Ánh Sáng

Ngoài những dị năng hệ tự nhiên còn có dị năng phi vật chất, bao gồm hệ tinh thần, hệ không gian và hệ thời gian. Hệ tinh thần và hệ không gian xuất hiện khá thường xuyên, nhưng hệ thời gian lại chưa để lộ dấu vết, ít nhất là lịch sử chưa từng ghi nhận trường hợp nào như vậy. Loại dị năng này dường như chỉ tồn tại trong suy luận của các nhà khoa học.

Trong ba loại dị năng phi vật chất trên, dị năng hệ tinh thần luôn là đề tài được nhắc đến khá nhiều. Kỳ thực chỉ cần là người có dị năng, tất sẽ có tinh thần lực. Tuy nhiên, khi phương pháp sử dụng tinh thần lực được phát hiện ra thì cũng đã quá muộn, mạt thế đã sớm trôi qua. Dị năng giả có tinh thần lực bình thường chỉ có thể sử dụng năng lực này trong phạm vi nhất định, nhưng dị năng giả hệ tinh thần thì khác, họ có thể công kích đại não con người, khiến đối phương sinh ra ảo giác, tư duy hỗn loạn, thậm chí những người có cấp bậc dị năng thấp còn có khả năng phát điên. Nhưng dù vậy, công kích tinh thần đối với zombies không đạt được hiệu quả cao, ngược lại, khi áp dụng lên người lại khủng bố vô cùng.

Thất Nguyệt cảm nhận năng lượng từ quang cầu của bản thân, hiện tại trong đầu cô đã xuất hiện thêm một quang cầu màu trắng đang lơ lửng. Màu trắng! Thất Nguyệt hơi sửng sốt, là hệ không gian. Không tồi, nhưng cô vẫn có chút thất vọng. Năm đó Sở Thi Thi cũng không kích phát được dị năng, chỉ là một người bình thường, vậy mà cô chỉ luyện tập ba tháng liền đạt được dị năng tốt như vậy, đây cũng coi như tiến bộ trong thời kì mạt thế tràn ngập virus này. Kỳ thực, Thất Nguyệt hy vọng có thể kích phát dị năng hệ lôi hoặc hệ tinh thần, lực công kích cao, nhưng nghĩ lại, có hệ không gian liền có thể thu thập thêm nhiều vật tư, như vậy tính ra cô cũng rất may mắn.

Đã mấy ngày liền, Đường Đường vẫn liên tục sốt cao, hôn mê bất tỉnh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, khiến Thất Nguyệt có chút không biết phải làm sao. Đáng lẽ th lý thuyết, Đường Đường không nên gặp phải loại tình huồng này. Thất Nguyệt hết đau lòng lại hối hận, lúc này cô đã không còn quan tâm tới nhiệm vụ. Kể từ khi tiến vào thế giới này Thất Nguyệt vẫn luôn xem Đường Đường như con trai ruột. Quả thực cô dạy bé bộ quyền cước là hy vọng Đường Đường có khả năng tự bảo vệ mình, hơn nữa cho dù dị năng giả có bị zombies cắn cũng miễn dịch, không bị biến dị. Nhưng hiện tại Đường Đường đã hôn me sáu ngày, cô chỉ có thể không ngừng thay khăn ướt để hạ nhiệt cho bé, đút cho Đường Đường chút nước đường duy trì năng lượng trong cơ thể, mặc dù cô biết làm như vậy cũng không đem lại bao nhiêu tác dụng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.