Đọc truyện Kế Hoạch Phá Hoại – Chương 15: Ngày xui xẻo
Tôi đang cố gắng suy nghĩ xem có cách nào hay ho để mau chóng kết thúc kế hoạch không. Nghĩ mãi mà chưa ra. Bỗng dưng con nhỏ ngồi bàn sau chẳng biết vừa đi tán trai ở đâu về mà nhìn mặt te te tởn tởn:
– Thy! Có anh đẹp trai nào tìm mày kìa!
– Thật không đấy mày? Mày mà lừa tao là tao giết đấy!
– Bố lừa mày làm gì? Không tin thì thôi!
Tuy hơi nghi hoặc nhưng tôi vẫn ra cửa lớp xem sao. Biết đâu nó nói thật?
Ôi mẹ ơi! Đừng nói là con đang mơ nhé! Hoàng Nguyên kìa!!! Chính là anh ấy! Anh đang đứng ngoài hành lang kìa! Anh ấy tìm tôi? Yep~~~ Lấy điện thoại làm gương chỉnh lại tóc một chút, tôi mới nhón gót hồng bước tới chỗ anh:
– Anh tìm em ạ? – làm ơn nói ừ đi anh! Lỡ mà con nhỏ kia nói điêu thì quê độ chết mất.
– Ừ. – anh ý nói ừ kìa!! ^O^
– Anh tìm em có chuyện gì không ạ?
– Lớp em hôm nay có tiết địa đúng không? Anh thấy trên thời khoá biểu ở sảnh.
– Vâng. – tụt hết cả cảm xúc! Nhưng để xem anh nói gì tiếp đã nào.
– Em cho anh mượn sách được không? Cuối giờ anh sẽ trả.
– Được ạ. Nhưng anh mượn làm gì ạ? – mắt tôi giật giật.
– À, anh mượn cho Dương. Hôm nay cô ấy quên vở mà cô địa thì khó tính nên… – anh chỉ cười trừ gãi đầu. Anh à! Nếu có thể em sẽ giết anh rồi quăng xác xuống sông luôn đấy! Anh tin không?? Anh nói thế thì thà tạt thẳng cốc nước lạnh vào mặt em nó còn đỡ hơn. Mà nói vậy thôi chứ anh mà dám tạt nước thật thì…Yên tâm! Anh chết chắc!! Đẹp trai thì lúc đó cũng thành chí phèo luôn, em không nể tình đâu.
– Em chợt nhớ em quên vở ở nhà rồi ạ! – đã thế tôi không cho mượn đấy! Làm gì được nhau nào? Chết cái tội làm chị ảo tưởng nãy giờ -_-
– Vậy em mượn ai lớp em giùm anh được không?
– Lớp em chúng nó toàn bọn ki bo thôi anh ạ! Chúng nó giữ đồ còn hơn giữ mả tổ à nhầm giữ tiền ạ.
– Không thể mượn được hả em?
– Vâng. Không được đâu ạ. Em rất tiếc vì điều này. Xin lỗi anh nha!
– Không có gì. Anh là người đi mượn mà. Thế thôi anh về lớp nhá!
– Vâng. Bye anhhh!!!! – tôi mỉm cười vẫy tay. ^_^  ̄ˍ ̄  ̄︿ ̄
Muốn bùng cháy!!! Tức lộn hết cả ruột gan >>.
– Tiên sư đứa nào phá giấc ngủ của bà. Dám đạp bà hả? – nó vừa lồm cồm bò dậy vừa chu chéo chửi.
– Mày nằm ngủ gác chân lên bàn chảy cả nước dãi tùm lum kinh chết đi được. Mấy anh đẹp trai vừa đi qua đấy! Mất hết cả hình tượng. – tôi lắc đầu chép miệng.
– Hả? Thật á? Chết tao rồi. – nó vội vàng lôi gương, lược, phấn, son ra tút lại nhan sắc.
Vẫn bực mình. Phải kiếm cái gì đó trút giận mới được.
– Hải Anh.
– Cái gì? Không thấy tao đang làm đẹp à?
– Kiếm trò gì phá chơi đi!
– Có vẻ hay. Nhưng trò gì mới được?
– Dẹp mấy cái này đi! Đi theo tao!
– Từ từ chờ tí.
——————
– Nhìn kìa! Có thấy nhỏ Dương không? Bây giờ mày giả vờ thế này *%#[email protected]%@% được không?
– Chuyện nhỏ. Dễ ợt.
Theo như kế hoạch từ trước, đợt cho nhỏ Dương đi đến gần, con Hải Anh giả vờ đẩy tôi và tôi sẽ “lỡ tay” làm đổ chậu nước xuống tầng một. Các bạn biết rồi đấy, theo lý thuyết thì chậu nước sẽ tạt vào nhỏ Dương. Tôi còn muốn úp luôn cái chậu vào đầu nó cơ nhưng mà…. “Niềm ao ước chỉ là ước ao. Vì thực tế chỉ là phũ phàng”. Con Hải Anh còn vu vơ hát mới sợ chứ!
– Im đi con dở! Chết đến nơi rồi mà còn hát.
Tell me why??? Tại sao ông trời lại đối xử ác tộc với tôi như vậy chứ? Tôi ăn ở tốt như vậy cơ mà? Tăng cân ầm ầm luôn ý T_T Cô Kim “kết tủa” nổi tiếng đây mà? Cô ơi em không có cố ý. Đây hoàn toàn là do lỗi kỹ thuật. Lỗi kỹ thuật cô ạ! Từ nay em sẽ thực hành nhiều hơn để lần sau tạt cho chuẩn xác. Cũng tại cô cơ, tự dưng sao lại đi qua đây làm gì? =.=
– Em giờ đây đã xa ngút ngàn. Bỏ lại đây cuộc tình hoang mang. – con Hải Anh lại tiếp tục hát -_-
– Mày bị cuồng Phạm Trưởng à? Im đi không bố giết giờ. Chết chắc rồi! Mau mau, vào lấy lược giấy ăn phấn son gì mang hết ra đây nhanh lên!!!
– Làm gì mày? Trước khi chết muốn make up à? Tao không trang điểm cho xác chết đâu.
– Con điên này! Bố bảo lấy thì lấy đi. Nói nhiều.
Tôi cấp tốc chạy xuống thấy mặt cô đang…rất chi nguy hiểm. Cũng phải thôi! So với cái hỗn hợp nước lau nhà Sunlight kia thì Sunlight cũng chẳng là cái beep gì. Nó là dung dịch nước lau bảng, phấn và quan trọng nước đấy là nước mưa lấy trong cái bể vô-tích-sự sau trường tôi. Nói là vô tích sự vậy thôi chứ nó là bể của ký túc xá nhưng vì ký túc xá đang xây nên bỏ không. Vậy nên tôi không dám đảm bảo là không có mấy con loăng quăng hay gì gì đó đâu T_T
– Cô ơi! Em xin lỗi! Tại bọn em đùa nhau hơi quá! Cô ơi! Không phải vì em ganh tỵ nhan sắc cô nên hạ thủ đâu!! – tôi lấy giấy ăn lau mặt cho cô. – Cô ơi em có mang cả đồ make up xuống này ^^.
– Trong trường học mà nô đùa gây ảnh hưởng đến mọi người thế à. Cuối giờ dọn nhà vệ sinh cho tôi. – mất công khen vậy mà vẫn bị đi dọn vệ sinh vậy à?
– Cô ơi! Hôm nay trời nóng cô ạ! Nước này mát cô ha! Khoe được cả nội y này cô. Màu hồng. Rực rỡ cô nhỉ?
– Con điên. Mày nhảm cái gì đấy? – con Hải Anh kéo tay tôi thì thầm.
– Dọn thêm cả nhà vệ sinh nam. – cô đứng hình rồi kiên quyết nói. Khen vậy mà còn bị phạt nặng thêm là sao?? T_T
– Cả hai bọn em ạ? – tôi chỉ con Hải Anh. Bạn bè là để lúc hoạn nạn cùng chịu mà :v
Cô nhìn nhìn nó rồi gật đầu sau đó đi thẳng về dãy phòng dành cho giáo viên.
– Há? Cả em ạ? – nó đứng hình mặt ngơ ngơ.
Vậy là có hai con dở cuối giờ ở lại đi dọn vệ sinh. Cái trường gì mà học sinh vô ý thức. Nhà vệ sinh quái gì mà mùi kinh dị như…cái nhà vệ sinh >>.