Bạn đang đọc Kế Hoạch Chinh Phục Thần Tượng: Chương 9.2
Tòa nhà Huỳnh Lạc.
Bạch Nguyên Hạo mặc một thân jean mài đi vào Huỳnh Lạc, vừa đi vừa huýt sáo, tâm trạng anh đang cực kỳ tốt.
” Ê. Tiêu Thiên Mặc. Good morning!”
Tiêu Thiên Mặc đang ngồi trên ghế sofa ở sảnh chính đọc tạp chí, đó là một cuốn tạp chí về những người nổi tiếng trong làng giải trí. Thấy Bạch Nguyên Hạo đi tới, anh liền nở nụ cười.
” Hiếm khi thấy cậu có tâm trạng tốt như vậy nhỉ? Hay là lại nhận được một dự án phim mới”
Bạch Nguyên Hạo thoải mái ngồi xuống đối diện anh, tay còn vui vẻ khoác qua vai anh.
” Không phải. Là tôi mới kiếm được chút thú vui lúc rảnh rỗi thôi”
” Cậu lại trêu ghẹo con gái nhà người ta à?”
” Làm gì có chứ. Không nói cho cậu biết được. Haha”
Thiên Mặc và Nguyên Hạo đang nói cười rất vui vẻ thì trợ lý của hai người cùng lúc đi đến.
” Thiên Mặc, Giám đốc cho gọi cậu đó ” – một người nam tử ước chừng lớn hơn Thiên Mặc khoảng ba, bốn tuổi nói.
” Nguyên Hạo. Anh cũng vậy!”
Phía bên người trợ lý của Nguyên Hạo là một cô gái xinh đẹp, phong cách ăn mặc cũng rất nữ tính với chiếc váy màu vàng kem.
…….
Hôm nay là buổi đầu tiên cô đi học tại Thiên Tân, thế nào mà lại xếp vào một lớp học chủ yếu toàn nữ sinh. Phải nói nữ sinh ở đây cũng không khác ở Việt Nam là mấy, không phải cũng đều trong giờ học ngồi bàn tán to nhỏ về thần tượng sao? Vậy mà hai cái tên Bạch Nguyên Hạo và Tiêu Thiên Mặc lại khiến cô chú ý nhất.
Trong lớp, Chi Anh ngồi nghiêng đầu chăm chú nghe những cô nữ sinh kia kể chuyện. So với Chi Anh, họ chắc còn là những fan cuồng nhiệt hơn cô rất nhiều.
” Mấy cậu nghe gì chưa? “
” Nghe gì?”
” Có gì hot?”
Cô nữ sinh ban đầu tiếp lời, khuôn mặt có vẻ bí hiểm, cô thở dài, nói:
” Gần đây có xuất hiện chút tin đồn về Mặc ca của chúng ta “
2s sau cả đám liền nhao nhao lên, cũng quên luôn cả việc cô giáo vẫn đang còn ở trong lớp.
” Mấy em kia! Không muốn học thì đi ra ngoài “
Giọng cô nghiêm nghị. Sinh viên bây giờ chẳng có chút ý thức gì cả.
Đám nữ sinh kia liền im bặt. Chi Anh thấy vậy liền hụt hẫng, có tin gì mới về người kia? Cô thật sự muốn biết.
…………
Giờ nghỉ trưa đến, Chi Anh ôm theo hộp cơm nhanh chóng chạy theo cô bạn kia, tác phong hệt như đi bắt cướp vậy.
” Bạn ơi “
” Hả? Chào bạn”
” Chào bạn. Bạn có thể nói cho tớ biết cái tin đồn hồi sáng bạn nói không?”
” Bạn cũng thích Mặc ca sao?”
” Phải. Phải. Tớ là fan của anh ấy”
” Vậy được. Bạn đi theo mình”
…….
Cô bạn tên Hoa Dao vui vẻ dẫn Chi Anh tới một căn phòng phía sau hoa viên trường.
Nhìn từ bên ngoài, căn phòng này có vẻ là một phòng tập văn nghệ dành ột câu lạc bộ nào đó của trường. Nhưng cho đến khi bước vào cửa, Chi Anh thực sự ” choáng “.
Hình như cô thực sự cũng không dám tin vào mắt mình. Đây…đây không phải là fan clup sao? Xung quanh bức tường đều có dán hình của Tiêu Thiên Mặc, hình của anh xuất hiện khắp mọi nơi, thiếu mức kkông có dưới sàn nhà thôi.
Trong căn phòng tuy rộng nhưng lại ních người, fan của anh cũng là quá đông đảo đi. Xem chừng phòng tập này là bị bọn họ chung dụng làm nơi họp fan luôn rồi.
Hoa Dao đi phía trước liền giới thiệu:
” Mọi người, đây là Dương Chi Anh, thành viên mới của clup chúng ta “
” Chào các bạn “
Chi Anh thân thiện giới thiệu về bản thân mình, ngồi họp đến nửa ngày mới có đáp về cái tin đồn kia khiến cái bụng cô kêu la ầm ĩ. Theo một nguồn tin có chút đáng tin cậy thì họ nói Tiêu Thiên Mặc thực ra sẽ nghỉ tham gia đóng phim một tháng, trong tháng này anh chủ yếu sẽ tham gia các hoạt động đêm ca nhạc và một số chương trình từ thiện. Bên cạnh đó thì Bạch Nguyên Hạo sẽ là bạn đồng hành của anh. Cặp nam thần này mà xuất hiện cùng nhau nhất định sẽ thu hút được rất nhiều sự chú ý của fan à xem,căn bản hiện nay cả hai đều có lượng fan đông đảo nhất nước nên sự kết hợp lần này ước chừng sẽ đem lại cho Huỳnh Lạc không ít lợi nhuận.
…………
.
Trời đang là mùa thu nên lúc Chi Anh tan học cũng hơi sẩm tối, cô đứng trước cổng trường đón xe để về nhà.
Ngay khi Chi Anh đón được một chiếc taxi, đang định chui vào nhưng khi nhìn thấy trong xe ngoài bác tài xế ra thì còn một người nữa. Cô trong khoảnh khắc đó thật sự là không muốn vào.
Thấy cô chần chừ, người phía trong liền nói bâng quơ một câu:
” Người Việt Nam hình như là chỉ nói chứ không bao giờ giữ lời phải không bác tài?”
Bác tài ngồi ghế trước rơi vào tình huống khó xử.
Còn Chi Anh, cô trong lòng có một cỗ giận giữ, cảm thấy nếu không mau chóng bước vào xe thì e rằng danh dự của nước nhà sẽ bị hủy hoại trong tay của con dân yêu nước như cô mất.
Bặm môi bước vào xe, cánh cửa cũng bị cô dập cho không thương tiếc.
Nhìn người bên cạnh cười đắc ý, Chi Anh hận không thể bỏ hết đồ ngụy trang của anh ta rồi quẳng giữa một trường đại học hay một khu trung tâm nào đó cho fan ” ăn thịt”. Tại sao ban đầu cô lại có ấn tượng tốt thậm chí là yêu thích về tên này cơ chứ.
” Anh muốn em giúp anh chuyện gì?”
Chi Anh thực sự còn không dám tin người như Bạch Nguyên Hạo lại đi nhờ sự giúp đỡ của người bình thường như cô. Anh vừa giàu có, lại nổi tiếng, có chuyện gì khó làm chứ?
” Em cứ đi rồi sẽ biết “
Im lặng…
Thấy cô không trả lời, Bạch Nguyên Hạo chuyển mắt sang. Thấy được có gì đó cảnh giác trong mắt cô, anh gần như cười phá lên:
” Em lo lắng gì vậy. Đừng có nghĩ lung tung nha. Yên tâm, sau khi xong việc sẽ đưa em an toàn về nhà”
Vậy mà, đáp lại anh lại không phải là một câu cảm ơn hay gì gì khác.
” Anh thật là không lịch sự chút nào. Nhờ vả người khác xong còn không thèm mời người ta một bữa cơm”
Chính là Chi Anh sau khi phát ngôn ra câu này xong cũng ngẩn người, cô đang nói gì thế này, người đang đối diện cô là người nổi tiếng đấy.
” Được thôi. Nếu em muốn “
” Vậy anh đừng có hối hận “
Chi Anh thầm nhủ, đâm lao thì phải theo lao thôi. Được,,hôm nay Chi Anh cô muốn ăn cho nhà cái người này sạt nghiệp thì mới thôi.
…………..
” Thiên Mặc. Bận gì không? Làm một tăng chứ?”
Thiên Mặc trước lời mời của Đạo diễn Hạng cũng không có ý từ chối, dù sao hôm nay tâm trạng anh cũng không được tốt cho lắm, còn lý do vì sao? Chỉ có anh mới có thể hiểu.
” Mà thằng nhóc A Hạo đâu rồi? Từ chiều tới giờ không có thấy mặt nó?”
” Chắc cậu ấy lại đang vui vẻ ở đâu đó rồi”
” Cái thằng này….”
………….
Đứng trước cửa hàng bán đồ hóa trang, Ai đó đúng là khóc không ra nước mắt. Cái người này không dưng dẫn cô tới chỗ như vậy làm gì? Không phải là làm chuột bạch đáp ứng sức sáng tạo của anh ta chứ?
Thấy cô vẫn còn đứng nhìn chằm chằm chiếc biển hiệu, Bạch Nguyên Hạo nhịn không được liền kéo tay cô, trực tiếp lôi vào trong.
Còn Chi Anh, làm sao mà không sốc cho được. Là người nổi tiếng đang cầm tay cô đó! Nếu là fan của Bạch Nguyên Hạo thì có lẽ đã sướng đến phát ngất đi rồi.
Nhưng Chi Anh thì khác, cô còn đang ước người cầm tay mình là Tiêu Thiên Mặc kìa.
Quả thật, nếu như Bạch Nguyên Hạo mà biết suy nghĩ này của cô, anh nhất định sẽ mất tự tin về độ cuốn hút của mình mất.
” Chào quý khách “
Một chị nhân viên áo đỏ thân thiện chào hỏi hai người,,ánh mắt ngay từ đầu đã đem Chi Anh biến thành sương khói khiến Chi Anh hậm hực không thôi, cái tên này dù đã cải trang nhưng vẫn luôn thu hút được sự chú ý.
Bạch Nguyên Hạo ngược lại chẳng thèm để ý, tay vẫn cứ kéo Chi Anh đi vòng vòng vài gian hàng
” Này. Anh rốt cuộc là định làm gì vậy?”
Chi Anh không chịu nổi liền lên tiếng.
” Anh muốn em giúp anh cải trang “
” Cái gì? Không phải anh vẫn đang cải trang đấy thây”
” Nhưng mà vẫn bị em nhận ra. Anh muốn em giúp anh cải trang hoàn hảo một chút”
Người nổi tiếng thực khổ nha. Chi Anh thở dài, nhìn kỹ lại thì đúng là Bạch Nguyên Hạo cải trang rất khác, nhưng mà lại mắc một khuyết điểm đó là……..