Đọc truyện Kế Hoạch Bắt Cừu – Chương 67: Nhược Thủy Tam Thiên chỉ cưới Nhất Thược!
“Ai quấy rầy em, phải chết!” Trong đôi mắt bình tĩnh của Lâm Mạc Tang thoáng hiện lên sát ý.
Cảm nhận được sự che chở của Lâm Mạc Tang dành cho mình, trong lòng Tô Y Thược vô cùng ngọt ngào, hoàn toàn không bận tâm đến việc anh đang điều khiển acc của mình.
[Thế giới] Nhất Thược: Bắt đầu.
Tôi muốn cho các người biết, dù thế nào cô ấy cũng là của tôi, không thể cướp đi được.
Mọi người nín thở chờ đợi, Tô Y Thược cũng muốn biết Lâm Mạc Tang sẽ dùng acc dược sư như thế nào để đối phó với Hình Phong. Vừa rồi anh chỉ thao tác bằng một tay nhưng cũng có thể nắm chắc thời gian đóng băng và sử dụng kỹ năng, ngay cả Tô Y Thược cũng chưa từng chắc chắn được như anh. Nhưng hiện giờ lượng máu của cô và Hình Phong chênh lệch quá lớn, e rằng chỉ cần hắn tung vài kỹ năng mạnh nữa thì Nhất Thược thua hẳn.
“Tin anh không?” Giọng nói trầm khàn của Lâm Mạc Tang văng vẳng trong căn phòng yên ắng.
Thời gian dường như ngừng lại.
Lâm Mạc Tang vẫn chậm rãi sử dụng kỹ năng “Tiểu Thử Ngưu Đao”, thậm chí còn không cần dùng “Kim Thiền Thoát Xác” nữa. Thật kỳ quái, suốt một phút đồng hồ cũng không thấy Hình Phong ra tay, chỉ đứng yên giống hệt Tô Y Thược.
“Anh… hack acc của hắn à?” Giọng nói của Tô Y Thược đầy vẻ nghi hoặc, nàng không tin được là anh cũng biết làm mấy chuyện này.
“À… tiện tay, tiện tay thôi…” Lâm Mạc Tang hơi chột dạ đáp.
Lâm Mạc Tang, anh còn có thể tiện tay hơn được nữa không? Hiện giờ Tô Y Thược lại thấy hơi thương hại Hình Phong, người khác chỉ nhìn thấy acc Nhất Thược còn ít máu, giống như đang nhường người ta, nhưng trên thực tế thì acc đối phương lại bị khống chế mất rồi. Hình Phong hack acc không thành công, ngược lại còn bị người ta hack acc mình, e rằng hiện giờ hắn cũng tức phát điên.
Ngay khi Lâm Mạc Tang nói một tiếng ‘bắt đầu’, trận quyết đấu của ‘Nhất Thược’ và ‘Hình Phong’ chính thức bắt đầu.
Thực ra, hoàn toàn là do Lâm Mạc Tang điều khiển cả hai acc, Tô Y Thược không xem nổi nữa đành đứng dậy.
“Em pha café, anh có muốn uống không?”
Vừa đứng dậy, đột nhiên Tô Y Thược thấy hơi lạnh như vây quanh thân mình, vừa xoa xoa tay vừa hỏi.
“Ừ!” Tuy Lâm Mạc Tang không muốn cô rời đi, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp.
Tô Y Thược liếc mắt nhìn “Hình Phong” đang bị “Nhất Thược” đánh thê thảm đến mức không nỡ nhìn, rồi lập tức thu mắt lại, vội vàng rời đi, nhận thức vô cùng sâu sắc sự đen tối của anh…
Chờ Tô Y Thược đi khuất, Lâm Mạc Tang nhanh tay thay đổi toàn bộ trang bị trên người, đồng thời điều chỉnh lại thuộc tính, đập thẳng mấy chiêu cao cấp lên người ‘Hình Phong’.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Anh cũng hack acc!!!
‘Nhất Thược’ tung liên tục mấy chiêu nữa, lượng máu của ‘Hình Phong’ nhất thời sụt giảm mạnh.
Chỉ còn thiếu một chiêu cuối cùng, lượng máu của “Hình Phong” lúc này chỉ còn đúng ‘1’ đơn vị, dù chỉ dùng một kỹ năng đơn giản nhất cũng có thể giết chết hắn. Có điều, hiển nhiên là Lâm Mạc Tang không định để hắn chết dễ dàng như thế.
Anh trả lại acc Hình Phong cho hắn.
[Mật] Hình Phong: Tôi biết hack acc em là sai rồi, nhưng em thực sự bằng lòng gả cho Nhược Thủy Tam Thiên sao? Có rất nhiều người thích anh ta, em thực sự nghĩ rằng mình có thể đứng vững trong lòng anh ta vĩnh viễn sao? Tuy tôi không tốt bằng anh ta, nhưng tôi sẽ cho em cảm giác an toàn, tin tôi!!!
Nhìn đoạn chat ‘tỏ tình’ kèm theo ‘phân tích’ chính mình kia, Lâm Mạc Tang thầm thấy may mắn vì hiện giờ Y Thược không ở đây, nếu không, chắc chắn sẽ lại phủi sạch quan hệ với anh mất. Không ngờ người đàn ông này còn có khả năng làm cố vấn tâm lý trời cho nữa, ở lại bên cạnh hắn ta thật đúng là lãng phí nhân tài. Lâm Mạc Tang nhíu mày nghĩ.
[Mật] Nhất Thược: Ở lại bên cạnh hắn ta thật quá đáng tiếc.
Hình Phong vốn đang thầm vui mừng vì có thể điều khiển được acc của mình, nhưng khi nhìn thấy mấy chữ này trên màn hình, đáy lòng hắn bỗng lạnh đi.
Dù Nhược Thủy Tam Thiên không nói thẳng ‘hắn ta’ là ai, nhưng trực giác nói cho hắn biết, anh ta đã biết thân phận của hắn, nhưng ngược lại, mình lại không hề biết thân phận của anh ta, đối với loại người như hắn mà nói, thì đây đúng là sự uy hiếp chí mạng, hiện giờ, quan trọng nhất là phải biết được đối phương là ai.
[Mật] Hình Phong: Anh là ai?
Khi Hình Phong vừa gửi tin này qua, thì hệ thống cũng phát thông báo.
[Hệ thống] Bạn đã bị người chơi Nhất Thược giết chết.
Lâm Mạc Tang quyết định phải giày vò tinh thần hắn ta, tiếp tục cưới bà xã về nhà ~~~
Sau trận đấu với Hình Phong, dù là ai hack acc, thì mọi người cũng đều đã chứng kiến kỹ năng thao tác của Nhất Thược, tất cả đều tâm phục khẩu phục. Chỉ tiếc là… đương sự chẳng hề biết gì cả.
Khi Tô Y Thược pha café xong, Lâm Mạc Tang đã đang đãi tiệc khách mời ở Đào Nguyên cư rồi, nhìn dáng vẻ tự nhiên thoải mái không hề giống như vừa trải qua một trận chiến khốc liệt chút nào.
Tô Y Thược ngồi vào bàn máy vi tính, nhìn cô gái vẫn mặc áo cưới đỏ rực ngồi yên trong kiệu, trong đầu đột nhiên lại nhớ đến một đôi vợ chồng mới cưới mà cô nhìn thấy trên bãi biển của đảo Bali hôm trước.
“Bà xã ~~~ đến rồi này ~~~” Lâm Mạc Tang chợt kêu to một tiếng, gọi hồn vía Tô Y Thược quay về.
Bà xã? Ai là bà xã của anh? Cô à?…
Rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì thế này?! Chắc chắn là cô nghe nhầm, nghe nhầm rồi… Tô Y Thược vỗ nhẹ vào mặt mình, giả vờ không nghe thấy, bình tĩnh tiếp tục điều khiển chuột. Cô lười phải tranh cãi với anh, hơn nữa, còn không cãi được lại anh thì tội gì phải tự chuốc khổ vào người. Lúc này, Nguyệt lão đã đứng chờ sẵn ở trong cùng của Đào Nguyên cư.
Thấy Tô Y Thược tự vỗ vào mặt mình, trong một khoảnh khắc Lâm Mạc Tang vừa cảm thấy động lòng, lại vừa không biết phải nói gì.
Nhìn Nguyệt lão đang vuốt râu liên tục ngân nga “Ở trên trời nguyện làm chim liền cánh, ở dưới trần nguyện làm vợ làm chồng”, thỉnh thoảng lại thêm vào một câu “Sớm sinh quý tử”, một loạt vạch đen chảy thẳng xuống hai bên thái dương của Tô Y Thược. Nếu cô không nhìn nhầm thì đây là Nguyệt lão cầu con mà! Xem ra Biển Xanh Một Tiếng Cười chán sống rồi!!!
[Thế giới] Biển Xanh Một Tiếng Cười: Hôn lễ bắt đầu.
Đào Nguyên cư vốn đang ồn ào xôn xao chợt yên tĩnh hẳn, Nhất Thược và Nhược Thủy Tam Thiên chậm rãi đi về phía trước.
Nhìn đôi tân nhân sánh bước bên nhau, không hiểu sao Tô Y Thược lại thấy căng thẳng.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Đứng lại!
Tô Y Thược đang xuất thần, trong đám khách yên lặng đột nhiên xuất hiện một tiếng quát lớn khiến cô giật mình lại không biết phải làm sao, chẳng qua chỉ là cưới trong game thôi, mấy người này có cần phải bám riết như vậy không?
Nhược Thủy Tam Thiên vẫn tiếp tục bước đi như không nghe thấy tiếng quát của Phong Lăng Tuyết, Tô Y Thược đương nhiên cũng đi tiếp. Nếu người ta không chỉ mặt gọi tên, thì cô cũng không cần phải tự giác như vậy.
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Anh quên chúng ta có hôn ước sao?
Mọi người đều ồ lên, đám người thoáng hỗn loạn, chuyện tình yêu tay ba chỉ xuất hiện trong phim truyền hình này hiện giờ cũng xuất hiện một cách chân thật ở ngay trong game sao?
[Thế giới] Rảnh Rỗi Tám Với Bò: Này… cô nương xem tivi nhiều quá đấy à?
[Thế giới] Phong Lăng Tuyết: Tôi nói thật! Người tên Nhất Thược kia cướp chồng người khác, làm người thứ ba vui lắm sao?
Hôn ước?! Tô Y Thược sững sờ, cô ta có ý gì? Cô gái áo đỏ trên màn hình cũng dừng lại.
“Tin anh!” Nhìn Tô Y Thược đột ngột đứng sững lại, trong lòng Lâm Mạc Tang rất phiền muộn, hai người kia phối hợp ăn ý thật, không cướp được thì bắt đầu đánh vào tâm lý người ta, chỉ trách độ tin tưởng mà cô bé của anh dành cho anh không cao chút nào.
Tô Y Thược vốn rất dễ dao động trong chuyện tình cảm, tuy Tống Cao Tường đã nói hết cho cô nghe chuyện năm đó, nhưng cảm giác không an toàn suốt mười mấy năm qua đã ăn sâu vào lòng cô, hiện giờ cô lại càng sợ hãi mình sẽ trở thành kẻ thứ ba trong mối quan hệ nào đó khiến người khác bị tổn thương.
Hơn nữa, anh cần gì phải quan tâm xem cô có tin hay không chứ, ngực Tô Y Thược chợt đau xót.
Thấy dáng vẻ lãnh đạm của cô, Lâm Mạc Tang hơi giận dữ.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Nhược Thủy Tam Thiên chỉ cưới Nhất Thược, ngoài đời cũng thế.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Nhược Thủy Tam Thiên chỉ cưới Nhất Thược, ngoài đời cũng thế.
[Thế giới] Nhược Thủy Tam Thiên: Nhược Thủy Tam Thiên chỉ cưới Nhất Thược, ngoài đời cũng thế.