Bạn đang đọc Kẻ Chuyển Sinh Cuối Cùng – Chương 33: Mang Tiền Đến
Chương 33: Mang tiền đến
“Chủ nhân.
Ngươi không định chiêu mộ thêm đệ tử hay sao?” hệ thống hỏi.
“Để làm gì?” Vương Nhất Tự hỏi lại.
“Muốn phát triển môn phái tấn thăng lên bậc cao hơn.
Điều kiện trước tiên là phải đáp ứng đủ số lượng đệ tử” hệ thống giải thích.
“Đúng đó phu quân” Trương Tố Tố thêm vào
“Các môn phái hiện nay, dù là Thập phái, số đệ tử cũng đã là vài trăm người.
Từ Bát lưu trở lên đều là cả ngàn người”
Vương Nhất Tự suy nghĩ một lát liền nói
“Ta không cần môn phái phải là đông người.
Nhất lưu thì sao? Thập lưu thì sao? Thương Sơn phái sẽ không chiêu mộ đệ tử.
Còn những ai có lòng muốn gia nhập, có thể chấp nhận”
“Phu quân không muốn tấn thăng cấp bậc môn phái hay sao?” Mộc Phiến La hỏi.
“Không cần thiết” Vương Nhất Tự thản nhiên
“Hai nàng nghĩ xem, ví như một cái Thập lưu phái đè đầu cưỡi cổ một cái Nhất lưu tông môn, thì sẽ như thế nào?”
Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La gật gật đầu hiểu ý.
“Lại muốn chơi trội” hệ thống thở dài.
“Được rồi.
Đêm cũng đã khuya.
Chúng ta cũng là nên đi nghỉ ngơi thôi” Vương Nhất Tự trực đứng dậy.
“Chủ nhân.
Ta vừa cảm nhận được có hai kẻ lạ mặt vừa đột nhập vào Thương Sơn phái, đang hướng về dãy Sương phòng” Cổ Băng Long Quy truyền âm tới.
Vương Nhất Tự nhíu mày.
“Đêm hôm khuya khoắc, lén lén lút lút, hẳn là không phải đi làm việc tốt a”
Hắn sau đó liền nói “hai nàng đi nghỉ ngơi trước đi.
Ta còn một số việc cần giải quyết”.
Sương phòng, chổ ở của đệ tử.
Hai hắc y nhân nhẹ nhàng tiếp cận, không gây ra bất cứ một tiếng động nào.
“Ta đã quan sát Thương Sơn phái cả ngày nay.
Vừa nãy bọn chúng còn tiệc tùng, hẳn giờ đã ngủ say như chết”
“Được.
Vậy tiến hành ngay thôi”
Bọn chúng rón rén đi đến trước một căn phòng.
“Đây hẳn là chổ của tên đó”
“Làm thôi” tên hắc y nhân rút kiếm ra.
Hai người bọn hắn nhẹ nhàng mở cửa bước vào, chợt cả hai bỗng đứng hình.
“Yoooo! Chào mừng đến với Thương Sơn phái” Vương Nhất Tự ngồi xổm trên ghế, vẫy vẫy tay.
Hai tên hắc y nhân sửng người.
Liền phóng ám khí về phía Vương Nhất Tự.
“Rút” một tên ra lệnh.
Rất nhanh chóng, hai tên vận thân pháp lao ra khỏi phòng, mất hút.
“Muốn chạy sao?” Vương Nhất Tự tay nâng cằm, liền truyền âm cho Tiểu Kha cùng Cốt Độc.
“Có hai con chuột nhắt vừa chạy ra khỏi môn phái.
Hai người các ngươi theo dõi bọn chúng cho bản tọa”
“Rõ” Tiểu Kha cùng Cốt Độc đang nằm trong phòng liền bật dậy.
“Hắn là Vương chưởng môn”
“Làm sao hắn lại xuất hiện ở đó?”
“Hiện tại đã bại lộ.
Chúng ta trở về tổng bộ bàn kế sách”
“Được”
Hai tên hắc y nhân vận thân pháp nhảy từ ngọn cây này sang ngọn cây khác.
Bọn hắn không hề hay biết có hai kẻ bám theo phía sau.
Sáng hôm sau, đám đệ tử thay nhau dọn dẹp tàn cuộc của buổi tiệc đêm qua.
Sau đó lại như thường ngày tiến hành tu luyện.
Phía bên trong Đại điện.
“Phu quân có biết hai kẻ đột nhập hôm qua là ai không?” Tố Tố vừa châm trà vừa hỏi.
“Hai kẻ đó đêm qua đột nhập vào phòng ngủ của Âu Dương Kiệt.
Ta có thể đoán được ra là ai” Vương Nhất Tự nhấp một ngụm trà.
“Lẽ nào là người của Âu Dương gia tộc?”
“Ừm.
Có lẽ” Vương Nhất Tự trầm ngâm
“Ta đã lệnh cho Tiểu Kha với Cốt Độc theo dõi.
Sẽ nhanh có kết quả thôi”
“Ra là vậy.
Bảo sao từ sáng đã không thấy hai người bọn hắn” Mộc Phiến La ngồi bên cạnh nói.
“Mà này.
Hai nàng không đi tu luyện à?” Vương Nhất Tự hỏi.
“Phu quân yên tâm.
Thiếp sáng nào cũng dạo một khúc với Thiên Ma Cầm, cảnh giới cũng đã tăng lên rất nhiều” Tố Tố nói “Hiện tại cũng đạt đến Võ Đồ Đỉnh phong”
Trương Tố Tố không phải Võ giả, nàng tu luyện cầm nghệ, trận đồ trận pháp, chỉ cần ngộ được cơ duyên trong cầm khúc cũng có thể nâng cao được tu vi cảnh giới.
Thời gian tu luyện cũng là ngang với Võ giả tu luyện Võ học.
Nhưng vì kiếp trước nàng đã từng lĩnh hội qua cơ duyên, nên ở kiếp này, việc tu luyện trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Vương Nhất Tự gật đầu, quay sang hỏi Mộc Phiến La.
“Còn nàng?”
“Thiếp? Thiếp hiện tại đã là Võ Thánh Đỉnh phong.
Đã là bậc cao nhất của Võ luyện.
Dù có chuyên tâm tu luyện cũng không thể mạnh hơn được” Phiến La nói.
Vương Nhất Tự lắc đầu.
“Không.
Võ Thánh vẫn chưa phải cấp bậc cao nhất”
“Ý phu quân là Võ Đế?”
“Đúng là vậy”
“Đúng là trên Võ Thánh còn có Võ Đế.
Nhưng mà để lĩnh ngộ được Võ Đế cảnh giới là rất khó.
Mấy ngàn năm nay, ở Yêu giới, chỉ xuất hiện duy nhất một Yêu nhân đạt đến cảnh giới Võ Đế, Cuồng Hoang Đế, một trong Thập Đại Đế” Phiến La âu sầu nói.
“Nhưng là…” Vương Nhất Tự lại nhấp một ngụm trà.
“Trên Võ Đế vẫn còn những cảnh giới cao hơn nữa”
Trương Tố Tố cùng Mộc Phiến La hai mắt mở to.
“Vẫn còn có cảnh giới cao hơn?”
“Đúng là vậy.
Ví như Hư Không cảnh, Tầm Chân cảnh, Thiên Cơ cảnh và Thần Cơ cảnh”
“Ta chưa từng nghe nói qua a” Phiến La gương mặt ngốc trệ.
“Phu quân.
Chàng hiện tại là cảnh giới gì?” Tố Tố tò mò.
“Thần Cơ cảnh Đỉnh phong” Vương Nhất Tự thản nhiên trả lời.
Hai nàng khóe miệng hơi giật.
Tuy là biết rõ phu quân rất mạnh, nhưng mạnh tới mức đó thì hai nàng không hề tưởng tượng qua.
Lý do Vương Nhất Tự thực lực mạnh như thế là vì hắn đã tu luyện 8 kiếp.
Tất cả cảnh giới tu luyện đều được cộng dồn.
Nhưng vì sao Vương Nhất Tự lại không đưa Cảnh giới đan cho Phiến La?
Rất đơn giản.
Vương Nhất Tự chỉ luyện chế ra được Cảnh giới đan cấp bậc Trung cấp, chỉ có thể dùng cho Võ Hoàng đột phá lên Võ Thánh.
Mộc Phiến La đã là Đỉnh phong Võ Thánh, loại này Đan dược đối với nàng là vô dụng.
“Được!” Mộc Phiến La nắm chặt tay lại “Ta sẽ đi tu luyện ngay”
Nàng định đứng lên thì Lý tổng quản bước vào.
“Chưởng môn.
Tô gia chủ cầu kiến”
“Mau mời”
Mộc Phiến La đứng lên “Phu quân.
Thiếp đi tu luyện a”
“Đi thôi” Vương Nhất Tự gật đầu.
Mộc Phiến La rời khỏi Đại điện khoảng hai, ba phút sau Tô gia chủ Tô Cấn Thành bước vào.
“Vương chưởng môn.
Đã lâu không gặp” hắn niềm nở.
Vương Nhất Tự cũng tươi cười chào hỏi lại.
“Tô gia chủ mời ngồi”
“Đa tạ Vương chưởng môn”
Tô Cấn Thành an tọa, nhìn thấy nữ nhân ngồi cạnh Vương Nhất Tự, chợt nhận ra ‘Là Trương tiểu thư? Sao tiểu thư lại có mặt ở đây?’
“Gặp qua Tô gia chủ” Tố Tố khẽ cúi đầu.
“Nàng hiện tại là phu nhân của bản tọa” Vương Nhất Tự thản nhiên nói.
Trong đầu Tô Cấn Thành không khỏi ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi gì thêm “Ra là vậy”.
“Tô gia chủ hôm nay đến Thương Sơn phái không biết là có việc gì a?”
Tô Cấn Thành vội lấy ra một không gian giới chỉ nói
“Đợt trước Vương chưởng môn nhờ ta bán hộ Đan dược.
Đây là 2000 vạn kim tệ, ta đích thân đến đây để giao cho Vương chưởng môn”
Vương Nhất Tự nhận lấy không gian giới chỉ, cười nói
“Việc này Tô gia chủ chỉ cần sai thuộc hạ đến là được, đâu cần phiền đến ngươi”
“Ai nha.
Bọn chúng đều là ta không an tâm, vẫn là đích thân đến thì hơn”
Vương Nhất Tự cũng lấy ra một không gian giới chỉ
“Ở đây bản tọa vừa luyện được 1000 viên Trị thương dan, lại xin nhờ Tô gia chủ a”
1000 viên????
Tô Cấn Thành cầm lấy, hai tay run run.
Lần trước chỉ là 100 viên, lại bán được 5000 vạn kim tệ.
Lần này….lần này là 1000 viên…!
Ông trời ơi.
Thần tài của Tô gia đang ngồi trước mặt chứ đâu.
“Không biết Tô gia chủ có hứng thú làm thêm một cuộc làm ăn với bản tọa?” Vương Nhất Tự nhấp một ngụm trà.
“Chẳng hay Vương chưởng môn muốn làm ăn như thế nào?”
Vương Nhất Tự lấy ra một viên Đan dược nói
“Loại Đan dược này tên gọi Cảnh giới đan, bản tọa vừa mới luyện chế thành công.
Sau khi phục dụng, có thể trực tiếp tấn thăng một bậc tu vi cảnh giới.
Võ giả từ Võ Hoàng trở xuống đều có thể dùng”
“….” Tô Cấn Thành im lặng một chút, sắp xếp lại trong đầu những từ ngữ vừa mới nghe được.
“Cái gì? Một viên đan dược có thể trực tiếp tấn thăng lên một bậc cảnh giới?” Tô Cấn Thành sửng sốt đứng bật dậy.
“Đúng”
Làm sao có chuyện thần kỳ như thế?
Cảnh giới tu vi là cái mà mỗi Võ giả đều phải nỗ lực tu luyện, trãi qua biết bao khó khăn mới có thể nâng cao được.
Một viên Đan dược có thể nâng cao cảnh giới?
Tô Cấn Thành cả người bắt đầu đổ mồ hôi.
Hắn như biết được, đám đệ tử Thương Sơn phái đều phục dụng loại này Đan dược như cơm bữa, chắc là đã phun máu té ngữa ra.
“Tô gia chủ nếu như không tin, liền có thể thử”
Tô Cấn Thành cầm lấy Cảnh giới đan, một mặt nghi hoặc.
“Đừng lo.
Bản tọa không đầu độc mối làm ăn của mình đâu” Vương Nhất Tự cười nói.
Tô Cấn Thành liền sau đó phục dùng.
Giây lát sau, cả thân người hắn run lên bần bật, loạng choạng lui về sau hai ba bước.
“Quả thực….!thực thần…thần kỳ…”
Hắn sau khi phục dùng Đan dược, cảm nhận toàn thân nóng lên, khí tức cuộn trào, Thiên địa Linh khí cũng là cảm nhận được rõ ràng hơn.
Hắn từ Tam phẩm Võ Sư liền tấn thăng lên Tứ phẩm Võ Sư.
Có thể luyện chế ra một loại Đan dược ngưu bức như thế này, Vương chưởng môn không lẽ là một cái Đại Dược sư?
Từ từ trấn tĩnh lại, hắn lò mò ngồi xuống ghế.
“Vương chưởng môn…!loại này Đan dược quả là thần kỳ a.
E là so với Trị thương đan, giá trị còn gấp chục lần a”
Vương Nhất Tự mỉm cười nói
“Vì thế, bán loại Đan dược này không phải bán theo cách thông thường được”
“Ý Vương chưởng môn là….?”
“Bản tọa có ý này.
Không biết Tô gia chủ có muốn nghe”
“Ta xin lắng nghe”
“Tô gia là gia tộc kinh doanh Đan dược lớn nhất.
Các mối làm ăn, quen biết cũng là rất nhiều.
Nếu như Tô gia chủ dựa vào các mối quen biết, quảng bá Cảnh giới đan, ngươi có thể tổ chức một cuộc đấu giá Đan dược mỗi tháng một lần”
“Đấu giá Đan dược?” Tô Cấn Thành một mặt ngốc trệ.
“Tô gia chủ chỉ cần mở bán đấu giá loại này Đan dược, mời tất cả mối quen biết đến tham gia đấu giá, đặt giá khởi điểm cho Đan dược.
Sau đó chỉ cần ngồi đếm tiền là được” Vương Nhất Tự đạo.
Hai con mắt Tô Cấn Thành đột nhiên sáng rực lên.
Là một người kinh doanh buôn bán lâu năm, chỉ cần nghe sơ qua là hắn đã hình dung được cách thức, sau đó còn bổ sung thêm vài cái khác nữa.
Vương Nhất Tự giơ ra năm ngón tay nói
“Giá khởi điểm cho một viên Cảnh giới đan là 500 vạn kim tệ.
Người nào trả giá cao hơn sẽ sở hữu được nó”
“Một viên….500…500 vạn?” Tô Cấn Thành khóe miệng co giật.
“Nếu như một người trong cuộc đấu giá đã mua một viên.
Nếu muốn mua tiếp viên thứ hai sẽ phải trả giá cao nhất, và thanh toán gấp đôi số tiền vừa ra giá.
Tương tự viên thứ ba gấp ba lần….”
Nghe đến đây, Tô Cấn Thành kém chút té ngã.
Một viên Đan dược có thể trực tiếp tấn thăng một cảnh giới, từ Võ Hoàng trở xuống có thể dùng, loại này dù ngàn vạn kim tệ các Võ giả cũng không tiếc bỏ ra để mua.
Nếu như bán theo cách thông thường, thì chỉ cố định ở một mức giá duy nhất.
Còn nếu tiến hành tổ chức đấu giá, người tranh kẻ đoạt, giá cả chẳng phải là không thể tưởng tượng nổi hay sao?
Ông trời ơi.
Đây đúng là Thần tài của Tô gia rồi.
“Bản tọa ở đây có 5 viên Cảnh giới đan, nhờ Tô gia chủ bán giúp.
Tiền vẫn chia như cũ”
Tô Cấn Thành hai tay run run nhận lấy Đan dược.
“Với lại, nguồn gốc Đan dược xin Tô gia chủ giấu kín”
“Minh bạch.
Ta sẽ tiến hành ngay” Tô Cấn Thành hiểu ý liền gật gật đầu.
“Trăm sự liền phiền Tô gia chủ a” Vương Nhất Tự cười nói.
“Vậy ta xin phép cáo từ” Tô Cấn Thành đứng lên.
“Để ta tiễn Tô gia chủ”
“Không cần làm phiền Vương chưởng môn”
“Vậy được.
Tô gia chủ đi thong thả.
Cáo từ”
“Cáo từ” Tô Cấn Thành ôm quyền, sau đó vội vội vàng vàng rời đi Thương Sơn phái.
Trương Tố Tố ngồi cạnh lúc này lên tiếng
“Phu quân.
Cảnh giới đan nếu tung ra, e là sẽ gây ra phong ba bão táp a”
Vương Nhất Tự cười lớn “Hahaha…!sẽ là như vậy”