Kẻ Chi Phối Tâm Lý II

Chương 21: Quý ông ăn thịt người [2]


Đọc truyện Kẻ Chi Phối Tâm Lý II – Chương 21: Quý ông ăn thịt người [2]

Người phụ nữ duỗi tay ra nhưng vẫn không bắt trúng người đàn ông đang đứng thẳng ở bên ngoài lồng sắt, cô lại thử mấy giây nhưng hắn chẳng hề đáp lại, cuối cùng chỉ có thể vô lực rũ tay xuống, cô cũng buông một tay khác đang vịn trên thanh sắt ra, cô tựa vào thanh sắt, đầu tựa vào thanh sắt, mở to mắt mà thở hổn hển.

Người đàn ông vẫn ưu nhã đứng ở đó, nhìn người phụ nữ trong lồng như nhìn động vật nhìn mồi, hắn không muốn đến gần mà chỉ hỏi: “Cô sao rồi?”

Người phụ nữ ho khan kịch liệt, thân thể chống đỡ không nổi dần dần trượt xuống, cô lấy tay chống xuống đất trước mặt, khó khăn ngẩng đầu nhìn người đàn ông, giọng nói của cô khàn khàn: “Tôi khó chịu quá, cầu xin anh, hãy thả tôi đi đi.” Trong giọng nói mang theo lời cầu khẩn.

Người đàn ông vẫn không nhúc nhích nhìn trạng thái của người phụ nữ, nét mặt không thay đổi nói bằng giọng khẳng định: “Ừ, cô càng nóng lên rồi.”

Người phụ nữ gật đầu, cô mạnh mẽ mở to hai mắt, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn người đàn ông ăn mặc cao quý, vừa vặn, hy vọng hắn có thể buông tha cho cô.

Khóe miệng hắn rướn lên độ cong: “Vậy trán cô nhất định rất nóng, nóng như bị phỏng vậy?”

Người phụ nữ tưởng người đàn ông đang hỏi thăm tình trạng của mình nên gật đầu.

“Còn chỗ nào nóng không?” Hắn hỏi.

Người phụ nữ chẳng còn hơi sức nói chuyện, cô ta dùng tay chỉ lên mặt, lên cổ của mình, bởi vì sốt cao nên đầu và cổ cô giống như bị đun nóng, điều này khiến cô cảm thấy mình đang bị nhiệt độ của chính mình thiêu cháy.


Người đàn ông dùng ánh mắt xem xét nhìn cô: “Ồ, vậy thì tốt.” Hắn tựa hồ rất hài lòng, khóe miệng cong lên càng thêm rõ ràng.

“Nước…” Người phụ nữ mở miệng nhưng chỉ phát ra một chữ, từ khi tỉnh lại đến nay cô chưa được uống nước, cộng thêm sốt cao nên cô cần nước.

“Nước…” Người đàn ông lặp lại chữ này, tựa hồ đang cân nhắc thứ gì đó, mấy giây sau, hắn gật nhẹ đầu: “Đúng, cô cần nước…”

Người phụ nữ hơi kích động thở phì phò: “Cảm ơn…”

Người đàn ông đi qua một bên, nhưng không có đi vào phòng bếp rót nước, hắn cầm ống nước ở trong góc, mở vòi lên, hắn cầm ống nước trở về chỗ đứng, rồi nhắm thẳng ống nước vào người phụ nữ trong lồng, nước không ấm, hắn mở vòi nước tối đa, nước nhanh chóng bắn về phía người phụ nữ yếu ớt.

“Á…” Cô bị nước bắn đột ngột nên gào lên, cả người đau đớn, thân thể nằm vặn vẹo trên mặt đất, giãy giụa, cô muốn né tránh nhưng người đàn ông đó lại thoải mái thay đổi phương hướng, cầm ống nước chỉa về phía cô.

Ước chừng tiếp tục vài phút đồng hồ, đợi đến khi toàn thân người phụ nữ ướt đẫm rơi vào hôn mê, hắn mới buông ống nước xuống, đến gần nhìn cô: “Như vậy đủ chưa?”

Không biết qua bao lâu, người phụ nữ tỉnh lại, cơn choáng váng đầu khiến người cô ta khó chịu, nàng hơi hé mắt, sau đó lại yếu ớt nhắm lại. Rất lâu sau, khi cô ta mở mắt ra lần nữa, trước mắt là một bàn ăn, phía trên đặt bộ đồ ăn tinh xảo, cô khẽ nhìn tay mình mới phát hiện hai tay mình bị trói, cô lúc này đang ngồi trên ghế, không chỉ tay, cả cơ thể cô đều bị trói chặt lên ghế, cô ngẩng đầu lên nhìn thấy cái lồng sắt giam mình lúc nãy.

Điều này khiến cô hiểu được, cô vẫn còn đang ở nơi ban đầu, cô chỉ từ trong lồng ra đây mà thôi, vẫn chưa trốn khỏi nơi quái quỷ như cơn ác mộng này, cô vùng vẫy thân thể, nhưng cô thể quá mức suy yếu, chỉ lát thôi mà cô đã thở hổn hển cả người không còn sức lực.

“Cô tỉnh rồi.” Giọng nói dịu dàng của hắn truyền đến từ phía sau, thần kinh của cô gái lập tức căng lên, giọng nói đó khiến da đầu cô run rẩy, cổ họng cô đã câm hoàn toàn, không thể phát ra tiếng nào.

Sau lưng vang lên tiếng bước chân, người đàn ông đi qua bên cạnh cô, cô cố gắng rướn cổ lên nhìn, phát hiện người đàn ông đang đeo găng tay.

Bao tay màu trắng, người đàn ông cẩn thận đeo từng cái một, hắn cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô, hắn nhìn về phía cô, mỉm cười, hắn vươn tay dò xét trán của người phụ nữ.

Người phụ nữ bị động tác của hắn dọa sợ, thân thể cô nảy lên một cái, nhưng người đàn ông chỉ dùng tay chạm vào trán của cô ta, ngoài ra không có động tác nào khác.

Người đàn ông vẫn giữ nụ cười ưu nhã, giống như một quý ông dịu dàng: “Trán của cô rất nóng.” Trong giọng nói không chứa lo lắng mà giống như đang kể một sự thật.


Bởi vì sốt cao cộng thêm bị bắn nước lạnh khiến thân thể cô bây giờ không ngừng run rẩy.

Người đàn ông nhìn cô một cái, hình như nghĩ đến cái gì đó, hắn lấy từ trong tủ chén ra một thứ gì đó để nâng gáy, lại bước về phía sau cô, giúp cô đeo nó lên.

Bởi vì đeo cái ấy vào nên đầu người phụ nữ không thể hạ thấp xuống được, chiếc cổ trước được nâng lên thật cao, cằm cũng được nâng lên cao điều này khiến mặt cô song song với mặt đất, cô thở hổn hển, cô rất sợ, cô ta căn bản không biết người đàn ông này muốn làm gì.

“Xin…” Người phụ nữ nhìn khuôn mặt hắn gần hơn lúc nãy, đang muốn mở miệng cầu xin nhưng giọng nói rất khàn, căn bản không thể nào nghe được.

“Ban đầu tôi cũng không muốn làm như vậy, bởi vì đồ ăn phải được nướng chính trên vỉ nướng, nhưng cô ngược lại đã cho tôi một ít linh cảm.”

Người phụ nữ nhìn ý cười thích thú mơ hồ của hắn, cô không biết mình đã cho hắn linh cảm gì nhưng cô biết đó chẳng là chuyện tốt lành gì. Người đàn ông nói xong lại đi tới phía sau cô, cô chỉ có thể nhìn thấy trần nhà trên đỉnh đầu, nghe một số tiếng động hắn phát ra từ phía sau, nhưng lại không biết hắn đang làm gì và muốn làm gì với cô.

Không nhìn thấy càng thêm sợ hãi.

Một lát sau khuôn mặt của anh ta lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô, hắn đeo cái bao tay trắng, cầm một cái chén nhỏ, tay khác cầm cái bàn chải, khóe miệng hắn rướn lên, sau đó bỏ bàn chải vào trong cái chén nhỏ, thấm một ít dung dịch màu vàng, hắn cầm cái bàn chải chà lên cái trán nóng hổi của cô, đầu cô bị cố định khiến cô không thể nhúc nhích chỉ có thể mặc anh ta muốn làm gì thì làm.

Trong lúc khủng hoảng hình như cô ngửi thấy mùi vì gì đó, thứ anh ta quét lên đầu cô chính là mỡ!

Lại một lớp nữa, người đàn ông đặt bàn chải vào trong bát rồi đặt qua một bên sau đó cầm cái bật lửa.


“Không, không, không….” Người phụ nữ trợn to mắt nhìn hắn đang bật lửa, cô đoán được hắn sắp làm gì, cô cố gắng giùng giằng, cái ghế dao động theo động tác của cô nhưng cô vẫn không thể thoát khỏi.

“Không, á…” Cô khàn giọng cầu xin nhưng vẫn không thể ngăn được ngọn lửa đang bốc trên trán cô, cái trán đang nóng nhưng vì ngọn lửa cộng thêm lớp mỡ khi nãy nên càng bốc cháy dữ dội.

“Á, á, á…” Người phụ nữ đau đớn gào lên, cô ta thậm chí có thể cảm thấy cảm giác thiêu cháy trên trán mình: “Á, á…”

Toàn thân cô ta giãy giụa dữ dội, tay cô nắm thật chặt, móng tay cắm chặt vào lòng bàn tay.

Người đàn ông lẳng lặng nhìn ngọn lửa trên đầu cô ta, hắn chẳng để ý đến vẻ đau đớn của cô, chỉ cầm cái dĩa từ phía sau, dùng cái kẹp gắp miếng thịt muối bỏ lên trán cô, miếng thịt ở trên lửa phát lên tiếng xì xì, hòa lẫn với tiếng kêu càng yếu ớt của cô.

Người phụ nữ gần như ngất đi, trong tầng hầm chỉ còn tiếng thịt cháy phát ra thanh âm tuyệt vời.

“Xì, xì…”

Sau đó không lâu, trong tầng hầm to như vậy vang lên giọng nói mê người của người đàn ông: “Thịt chín rồi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.