Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tui Idol Thế Nhưng Thầm Mến Ta

Chương 107: 【cái Cảnh Củi Khô Lửa Bốc Thế Này Còn Làm Được Gì Khác Hả】


Đọc truyện Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tui Idol Thế Nhưng Thầm Mến Ta – Chương 107: 【cái Cảnh Củi Khô Lửa Bốc Thế Này Còn Làm Được Gì Khác Hả】


Thành phố H là trạm dừng đầu tiên của chương trình mùa này, ba trạm dừng về sau đều ở nước ngoài, trước tiên là Úc, sau đó là châu Âu.
Tuy《Sweet in your heart》là một chương trình tạp kỹ tình cảm theo hướng thoải mái, nhẹ nhàng nhưng lịch trình hằng ngày của người nổi tiếng tương đối dày, người xem liên tục phải cắm chốt ở phòng live stream cũng sẽ cảm thấy mệt.

Vậy nên mỗi lần hoàn thành một trạm dừng, chương trình sẽ có vài ngày để thả lỏng, điều chỉnh.
Mùa hè ở bán cầu Bắc là mùa đông ở Úc, mọi người rời khỏi thành phố H về thành phố C trước, tổ đạo diễn cho khách mời thời gian về sắp xếp hành lý, quần áo, ngoài ra cũng có thêm hai ngày để nghỉ ngơi.
Tổ đạo diễn suy nghĩ rất chu đáo nhưng không biết fan nhà khác thế nào, chứ nhà Kẹo Giòn không thấy mệt chút nào.

Nhà này sống nhờ vào cơm tró mà, biết tin ngừng phát sóng là cảm thấy cuộc sống như thiếu đi một phần quan trọng.
Nhất là đám học sinh, sinh viên ở nhà nhàn rỗi, ùa sang Weibo của Lạc Đường gào khóc.

Điểm danh, check-in trong Super Topic cũng cực kỳ sôi động.
【Cục cưng ơi, mấy ngày nay tụi tui không có món ăn tinh thần gì hết á, cục cưng live stream để tụi tui xem đi】 
【Mị khổ sở lắm, biết thừa là CP nhà mình đang rải đường mà tổ đạo diễn lại ngừng chiếu, khóc cả một dòng sông】 
【Nếu Lạc Đường là một thiên thần xinh đẹp thì chắc chắn sẽ tự giác live stream cho tụi mình xem! /hét】 
【Gái yêu ahuhu mama mà không được gặp con là mama chớt á】 

Bình luận dưới Weibo của Lạc Đường rất đồng lòng, ý là “Mama nhớ con, nhớ cả Tô thần nữa, mama muốn ăn cơm tró.”
Lạc Đường thấy hình như mình là đứa có ‘thể chất’ chiều fan, kiểu fan vừa tha thiết bảo cô live stream, ngay hôm đó cô đã đi đăng ký tài khoản.

Hoặc cái này cũng không tính là chiều fan, chỉ là khi nào có nhiều fan muốn cô làm cái này cái kia, thì cô rất dễ dàng bị thuyết phục.
Dù sao cô ở nhà cũng rảnh rỗi, live stream tiện thể tám chuyện với các cô ấy luôn.
Thế là lúc sắp xếp hành lý, cô lấy giá đỡ đã mua từ trước ra, đặt điện thoại thoại lên đó rồi mở live stream.
Điện thoại đơ ra một lát, sau đó cả triệu người tràn vào, lại đơ, mười mấy giây sau mới ổn định.
Lạc Đường chào mọi người, sóng comment lướt qua vùn vụt, nhiều người chào cô, nhưng mấy chữ “A a a a” vô nghĩa còn nhiều hơn.
Sáng nay cô mới về nhà một chuyến, trên mặt vẫn còn lớp trang điểm nhẹ nhàng, quần áo cũng đơn giản là T-shirt và quần short.

Lúc cô tập trung điều chỉnh góc máy, cả khuôn mặt hiển hiện rõ ràng lên màn hình, mặt vừa nhỏ vừa xinh, tiện tay chụp bừa một cái ảnh chụp màn hình cũng có thể đặt làm hình nền điện thoại.
【Áu áu áu xinh vãiii! Chớt tui!】 
【Ahuhu xinh đẹp tuyệt trần! Tôi đúng là đồ xấu tính! Gái yêu mở live stream mà tôi vẫn thấy chưa đủ, tôi còn muốn xem gái yêu live stream trang điểm】 
【+1 Thật sự, muốn học cách trang điểm của ẻm.

Tuy là thành phần không có nổi một cái hoa tay như tui có học cũng không làm theo được, nhưng mà vẫn muốn xem… Người đẹp thế này làm gì tui cũng xem!】 
【Âu mai gớt cap màn hình lia lịa, ôi cái nhan sắc này】 
【Chị với Tô thần hằng ngày làm gì cũng được, chỉ cần ngồi nói chuyện, à không, không cần nói cũng được, nằm ngủ em cũng nguyện xem cả ngày】 
【… Bồ nói thế, có ai mà không muốn xem hai ông bà í ngủ đâu cơ chứ:)】 

“Cả nhà nhiệt tình thật đấy, nhưng mà chỉ cần xem thôi đừng tặng quà nhé, thật đấy.”
“Hai đứa mình à… Mấy hôm nay chẳng làm gì cả, chỉ nằm lì ở nhà thôi… À! Đúng rồi! Chuyện vui nhất hai hôm nay của mình là không phải dậy sớm!”
【Tụi em cũng không cần phải dậy sớm… Ơ, nhưng mà tụi em lại muốn dậy sớm cơ QAQ】 
“Hôm nay Tô Diên có việc… Hử? Cụ thể là gì thì mình cũng không biết, lúc anh ấy đi mình vẫn đang ngủ.

Hình như có nói gì nhưng mà mình không nghe rõ… Hôn chào buổi sáng á… Chắc chắn là phải có rồi!”
【Áu áu áu mị muốn xem ahuhu! Chương trình phát sóng nhanh nhanh đê!】
“Mình đang sắp xếp quần áo để đi Úc nè… Bên đó đang là mùa đông mà, nên mình về nhà một chuyến để lấy áo len với áo khoác… Mình chuẩn bị nhiều đồ đôi lắm đấy! Hì hì.”
【Em thấy trong vali có cái áo măng tô limited của L&L, chời đấc cơi có bạn gái làm stylist đúng là sướng】 

“Mình đọc thông báo của tổ đạo diễn rồi.

Đúng rồi, có nhảy bungee thật đấy, mình cũng sẽ chơi.

Háo hức ghê! Chắc là sẽ kích thích như chơi tàu siêu tốc nhỉ?”
【??? Gái yêu, nhảy bungee với tàu siêu tốc không cùng một level đâu nhá!】 
“Màu son à, hôm nay mình dùng màu…”
Hành lý đã sắp xếp cũng gần xong, Lạc Đường nhìn màn hình trả lời ngẫu nhiên vài câu hỏi, nhìn thấy cái gì trả lời cái nấy.

Live stream được hơn một tiếng, cô bỗng nghe được tiếng động dưới tầng, mắt sáng lên: “Tô Diên về rồi đó, để mình xuống tầng đón anh ấy, đợi tí nha~ ”
Nghe giọng thôi cũng biết cô đang vui thế nào.
【Ôi cái giọng điệu, bánh gato đập thẳng vào mặt】 
【Dịch câu cuối cùng: Chồng iu đi làm về rùi! Tui đi đón đây~】 
【Tô thần mau xuất hiện đê! Ngồi chung một khung hình! Em chuẩn bị sẵn sàng để cap màn hình rồi!!!】 
【Gần mười phút rồi đấy các chị…】 
【Lâu thế này chắc đứng ở ngoài hun hít nhau rồi đây】 
【Ừ thì chẳng lẽ trong cái cảnh củi khi khô lửa bốc như thế còn làm được cái gì khác nữa à?】 
【Không biết mọi người hiểu ý tui không.

Huyền quan là một chỗ hơi bị được đấy, lưng dán vào cửa này nọ, hơi lạnh cơ mà kích thích】 
【??? Cú cua này gắt quá!!! (Các chị tưởng tượng thêm được thì tưởng tượng thêm cho em một nghìn chữ nữa với)】 
【Internet không phải là nơi phạm pháp đâu chị em!!! (Chị lầu trên, nói chuyện không bằng viết hẳn một chương truyện đi ạ?)】 

Mười phút sau, cửa phòng ngủ mở ra nhưng đếm số chân thì chỉ có một người, đôi chân rất đẹp, hút mắt.
Chiều cao mà Tô Diên công bố với truyền thông là 1m86, còn Lạc Đường thì chỉ hơn 1m6.

Chiều cao của hai người không quá khác biệt nhưng độ chênh lệch như vậy lại rất đáng yêu.
Vì chiều cao và dáng người của Tô Diên nên Lạc Đường cực thích bám lên người anh như con gấu Koala, cô lại gầy, mảnh mai nhỏ nhắn, bám lên trông cũng hợp.

Chương trình quay rất nhiều tập, tập nào cũng có thể cắt ra được một video tổng hợp cảnh cô mặc quần áo khác nhau, bám lên người Tô Diên trong các tình huống khác nhau.
Còn có fan dùng hình ảnh cô đu trên người Tô Diên làm meme:【Kiếp trước tui là lắc chân của Tô Diên ó.jpg】 
Buồn cười nhất là Lạc Đường còn nhìn thấy và lưu lại, đăng lên Weibo cùng những bức ảnh khác.
Bây giờ Lạc Đường treo trên người anh đi vào phòng, các fan dù đã nhìn mòn mắt trên live stream nhưng vẫn không kìm được hưng phấn.
Hai người chắc là đã quấn quýt ở ngoài xong rồi, Lạc Đường chỉ cho anh mấy cái vali đã mở ra trên thảm trải sàn: “Quần áo của bọn mình đấy, em nhét vừa đủ mỗi ngày một bộ.

Nhưng mà giầy dép với mấy thứ linh tinh chắc là không được, lần này mình mang hai cái vali nhé.”
“Ừm.”
“À, đúng rồi.” Lạc Đường đi về phía bàn, chỉ cho anh giá đỡ điện thoại: “Em vừa mở live stream đấy, anh chào mọi người đi.”
Tô Diên nhìn thẳng vào ống kính, tự nhiên, hoặc có thể nói là mặt không đổi sắc nói: “Chào mọi người.”
Anh mặc cả cây đen, làm nổi bật lên làn da trắng, nhìn ngầu kinh khủng.
Sóng comment bắt đầu “Tô thần hôm nay đẹp trai lai láng” với “A a a a a”.
Lạc Đường ngồi dựa vào ghế, nhìn sóng comment lướt qua như gió, cúi đầu một lát rồi nói với Tô Diên: “Anh ơi, fan anh bảo là muốn nhìn anh hôn em.”
“…”
Các fan trong sóng comment ngu người.
【?????】 
【Tui thong thả gõ một cái:?】 

【??? Nói khùng nói điên gì zậy? Để mị xem có ai nói không?】 
【Lại nữa? Lại bắt đầu rồi hả???】 
Dĩ nhiên, Tô Diên chẳng thèm quan tâm cô nói dối hay thật, cũng chẳng định xem sóng comment đang nói gì.
Anh lập tức lại gần cô, một tay chống vào sau lưng ghế Lạc Đường đang ngồi, một tay chống lên bàn, cúi người hôn lên trán cô, khóe môi mang theo ý cười chói lọi.
Lạc Đường cười hì hì, giả vờ liếc nhìn màn hình, nói: “Các cô ấy không bảo hôn trán.”
Sóng comment:???
Tô Diên lại thơm má cô, mỗi bên một cái.
Fan bắt đầu gào thét, Lạc Đường lại nói: “Bọn họ vẫn bảo không đúng.” Cô chớp mắt ngước lên nhìn anh: “Anh nghĩ xem sao lại không đúng?”
Sóng comment:???
Tô Diên cười tươi rói, ngón tay thon dài nâng cằm cô lên, cụp mắt môi hôn cô.
Fan Kẹo Giòn vừa chụp màn hình vừa than thở: Mịe, tụi tui khổ quá à, tụi tui chỉ là một đống gạch, lúc nào định hôn là lại lôi ra làm lá chắn:)

Live stream kết thúc trước giờ cơm tối, hôm sau phải bay sớm nên phải ngủ sớm dậy sớm.
Lần này không thể so với lần đầu tập hợp, qua năm ngày chung sống, mọi người đã quen với nhau, chào hỏi hay đáp lời đều rất thoải mái, thời gian đi chung xe rất hài hòa, thoắt cái đã đến nơi.
Ở Úc, tháng Bảy tháng Tám là lạnh nhất nhưng cũng chỉ quanh quẩn 10 độ, nếu không mưa thì ấm hơn trong nước nhiều.
Ngày đầu đến Úc không có nhiệm vụ gì, để thời gian cho mọi người nghỉ ngơi, dọn vào nhà mới.

Hôm sau, tổ đạo diễn sắp xếp cho khách mời một chuyến đi tham quan động vật hoang dã, đã đến Úc thì không thể không đi xem những con vật như chuột túi và Koala.
Cùng lúc ấy, mọi người cũng phát hiện ra đôi vợ chồng nhà Kẹo Giòn toàn mặc đồ đôi.
Ngày đầu tiên thì là áo lông trắng muốt, hôm sau là áo măng tô xanh thẫm khoác ngoài áo len màu sắc, kiểu dáng tương tự.

Dường như bộ quần áo nào của hai người cũng là đồ đôi, mà quan trọng là cực kỳ đẹp, cộng thêm giá trị nhan sắc cao vút của cả hai, đứng đâu cũng như đang chụp họa báo ngoài trời.
Ngày thứ ba, khách mời được trải nghiệm hoạt động mạo hiểm kích thích nhất mà tổ đạo diễn đã chuẩn bị.
—— Nhảy bungee.
Trước khi chương trình bắt đầu, tổ đạo diễn đã hỏi ý kiến khách mời xem có muốn trải nghiệm hoạt động nhảy bungee hay không.

Lúc ấy Lạc Đường ký tên, nói chắc nịch là có Tô Diên ở đấy rồi, bungee cũng là chuyện nhỏ như con thỏ! Chỉ cần có anh ở bên cạnh, cái gì cô cũng dám làm! Nhảy bungee cũng dám!
Nhưng khi xếp hàng đợi đến lượt, ký tên, mặc dụng cụ bảo hộ, đứng trên đài chuẩn bị, nhìn từng người xếp trước lần lượt nhảy xuống.
Lạc Đường nhìn bầu trời cao rộng quanh mình, sợ.
Chân sắp nhũn ra thành bùn đến nơi.
Đây là điểm nhảy bungee nổi tiếng ở Sydney, cảm giác như những người đến đây đều đã từng chơi, cứ nhảy xuống mà không hề do dự — Dù có nhiều người đi trước làm mẫu như vậy, nhưng cô vẫn thấy sợ hãi.
Trừ CP Ăn khuya thì tổ đạo diễn đều sắp xếp cho các đôi khác nhảy đôi.

Trùng hợp là, ngoài Tiếu Nghênh ra thì các bạn nam đều có kinh nghiệm nhảy bungee.
Lạc Đường biết được Tô Diên đã từng nhảy bungee thì hơi ngạc nhiên.

Anh nói là trước đây đi đóng phim ở nước ngoài, ở đó có điểm nhảy bungee nổi tiếng nên trước khi về nước, nhiều người trong đoàn muốn thử chơi một lần, anh cũng đi theo.
Vợ chồng Song Lâm không chỉ nhà trai đã từng nhảy mà nhà gái cũng không hề sợ hãi, hai người không ôm nhau mà tay cầm tay nhảy xuống, ngầu lòi.
CP Mùa thu, Khâu Minh tuy sợ hãi nhưng cũng có vẻ dũng cảm, chôn mặt trước ngực Tần Thiến, cùng nhau nhảy xuống.
Đến lượt hai cặp cuối cùng.
Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh đi trước.
Hai người không phải là người yêu, lúc nào cũng như chó với mèo, dù đồng ý nhảy bungee nhưng từ chối nhảy đôi.
Đáng ra phải lần lượt từng người nhảy, nhưng lúc này, không ai động đậy.
Một lúc lâu sau, Lương Tử Nguyệt mở miệng trước, giọng run run: “Ông… Sao không nhảy đi?”

Tiếu Nghênh cũng run rẩy: “Bà sốt ruột à? Thế… Sao bà không nhảy đi? Bà thích lady first còn gì?”
“…” Lương Tử Nguyệt tự nhiên quạo: “Bây giờ mà còn bảo lady first à? Ông không nhảy trước làm mẫu cho tôi được à???”
Hiếm có lúc Tiếu Nghênh không cãi lại cô.
Cậu im lặng mãi, nhưng cuối cùng cũng không để cô phải “lady first”, đi lên đài chuẩn bị, bắt đầu đeo đồ bảo hộ.
Lương Tử Nguyệt trong lòng sợ muốn chết nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Cô nhìn bóng lưng của Tiếu Nghênh ở phía trước, cao cao gầy gầy, mặc một bộ quần áo bóng chày hợp thời, rất phù hợp với khuôn mặt trẻ trung, tuấn tú của cậu.
Tự nhiên lại cảm thấy ông bạn này cũng không đáng ghét đến thế.
Mới nghĩ vậy, Tiếu Nghênh lại quay đầu nói gì đó với nhân viên công tác, đồ bảo hộ chưa mặc xong đã cởi ra, quay người, bước nhanh… về chỗ cô?
Lương Tử Nguyệt đang ngồi, ngước đầu nhìn cậu.
Nhìn nhau ba giây, Tiếu Nghênh đột nhiên ngồi xuống cạnh cô, hai người nhìn thẳng.

Lương Tử Nguyệt sửng sốt, nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của cậu.

Cuối cùng, Tiếu Nghênh cau mày: “Bà với tôi nhảy chung đi.”
Dừng một chút, nói nhỏ hơn như thì thầm: “… Tôi sợ.”
“…”
Ánh mắt của cậu rất chân thành tha thiết, trong suốt vô tội, lại còn hơi ươn ướt.

Tuy bọn họ hay cãi nhau nhưng Lương Tử Nguyệt vẫn phải thừa nhận cậu bạn của mình có một khuôn mặt rất ưa nhìn, cười lên vừa đáng yêu vừa rạng rỡ như ánh mặt trời.
Không ngờ, lúc tỏ ra đáng thường càng —
Cô bị ánh mắt của cậu nhìn chằm chằm, mặt hơi nóng lên, chợt nghĩ đến trong những từ fan cậu dùng để nhận xét về cậu.

Có một cái rất hợp để miêu tả cậu bây giờ.
Cực kỳ… moe.

Lạc Đường nhìn hai đứa bạn mình, từ lúc quyết định nhảy bungee riêng, đến lúc quyết định nhảy đôi; sau đó từ quyết định nắm tay nhau nhảy, đến cuối cùng là ôm chặt nhau nhảy xuống, tần suất gào thét cũng giống nhau như đúc.
“…”
Tự vả x2.
Sau Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh là đến hai đứa cô.
Lúc làm công tác chuẩn bị, đeo đồ bảo hộ lên người, Lạc Đường bắt đầu run rẩy.
Tô Diên hình như còn dùng tiếng Anh nói gì đó với nhân viên công tác.

Lúc ấy, trong đầu cô toàn là hình ảnh những người đã nhảy xuống trước, bên tai thì quanh quẩn tiếng thét cao vút của Lương Tử Nguyệt, không hề nghe được cuộc trò chuyện của anh.
Mặc đồ xong xuôi, cô nhìn thoáng qua dưới chân mình, hoàn toàn không thấy đáy, đôi chân không dễ gì đứng vững được bây giờ lại nhũn ra.
Tư thế nhảy của bọn họ giống với CP Mùa thu, ôm.

Chân Lạc Đường nhũn ra, gần như trọng lượng cả người đều đặt lên người Tô Diên.
Cô vẫn chưa sẵn sàng, vừa sốt ruột vừa sợ hãi, giọng như sắp khóc: “Anh ơi, em sợ… Em nghĩ gì mà lại đi đăng ký nhảy bungee… Huhu cao thế này em mà có chuyện gì là toi luôn…”
Lúc đăng ký thì nghĩ mình làm được nhưng chờ lúc ra trận thì lại cảm thấy mình không thể làm được.
“Huhu tí nữa dây thừng mà đứt thì hai đứa mình có chết không anh?” Lạc Đường càng nghĩ càng xa, tự tưởng tưởng ra tự sợ, nước mắt bắt đầu chảy ra như suối.

Cô mở to mắt nhìn Tô Diên: “Chẳng may mà chết thật thì làm sao, lúc đấy thì hết cơ hội rồi, để em nói trước nhé… Em yêu anh.”
Quay phim rất thức thời mà chuyển đến phản ứng của Tô Diên.
Động tác chỉnh quần áo cho cô chợt dừng lại, ánh mắt kinh ngạc, hiển nhiên là Tô Diên cũng không ngờ được lời tâm tình bất ngờ này của cô.
Sóng comment cũng bị cô làm cho ngơ ngác.
【Em yêu anh, cười ẻ =))))))】 
【=)))))) Di ngôn hay gì】 
【Bả đang khóc mà tui thấy buồn cười quá cả nhà ạ】 
【Tô thần: Tự nhiên được vợ yêu tỏ tình, ngơ ngác】 

Tô Diên nhìn thẳng vào mắt cô, lớp trang điểm vẫn chưa trôi mất, đôi mắt được mở to ra một chút, mắt hạnh ngập nước nhìn qua càng thêm động lòng người, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cô thật sự sợ có chuyện gì xảy ra, nên mới cố tình nói như vậy.

Tô Diên ban đầu còn hơi buồn cười, lúc này lại cảm thấy lòng mình mềm nhũn, anh xoa đầu cô: “Sao em cứ nhất quyết phải nhảy thế? Nếu sợ thì không nhảy cũng được, anh sẽ nói chuyện lại với tổ đạo diễn.”
Lạc Đường lắc đầu, thì thầm: “Em ký hợp đồng rồi, lật lọng như thế không tốt đâu.”
“…”
“Em thấy em nhảy được, với lại có anh ở đây nên em mới dám, chỉ là không bước được bước đầu tiên thôi…” Lạc Đường nghĩ nghĩ: “Không, anh sẵn sàng thì nghĩ cách thu hút sự chú ý của em, sau đấy đừng nói gì cả, ôm em nhảy xuống là được.”
Tô Diên không nói gì, cô lại lảm nhảm: “Vả lại tập này em khóc lâu như thế, sợ là nếu cuối cùng em không nhảy thì đạo diễn vẫn chiếu cảnh em khóc.

Rất —”
Hai người đang ôm chặt nhau, Tô Diên bỗng buông lỏng một cánh tay, chỉ khoảng không bên cạnh: “Nhìn kìa, UFO.”
“Hả?” Nghe thế, Lạc Đường không kịp nghĩ gì, theo bản năng mà nhìn theo hướng anh chỉ: “Đâu ạ, đâu ạ — A a a a a!”
Tô Diên hoàn toàn chiều theo yêu cầu của cô, ôm chặt eo cô nhảy xuống dưới.
Lạc Đường cảm nhận được lực bên hông mình, cũng cảm nhận được cảm giác không trọng lượng, cảm giác rơi xuống, bắt đầu hét lên theo bản năng.
“A a a a a a a a a a a a ——!”
Vừa nãy Lương Tử Nguyệt hét đã làm không ít người xem thủng màng nhĩ, bây giờ Lạc Đường cũng không thua kém gì.
Gió rít qua tai, Tô Diên ôm cả người Lạc Đường vào trong lòng, cô nhắm chặt mắt, cuối cùng không hét nữa.
Đến tận khi nghe thấy Tô Diên nói bên tai mình: “Em mở mắt ra đi.”
“…”
Với giọng nói này, cô luôn tin tưởng vô điều kiện.
Ngay khoảnh khắc Lạc Đường mở mắt, hai chân và eo cô bỗng bị siết chặt, một lực kéo lớn từ phía sau truyền đến, cô bị ném lên không trung, cả người liên tục bật lên trên theo lực đàn hồi, giống như là…
Đang bay.
Không còn cảm giác sợ hãi khi nhảy xuống, nơi đây có thung lũng vô cùng tráng lệ, cô nhìn cảnh vật xung quanh mà không khỏi ồ lên: “Đẹp quá…”
Tô Diên ôm cô rất chặt, bật đi bật lại như vậy ba lần, Lạc Đường cảm nhận được mình dần dần lên cao, sau khi được kéo lên hoàn toàn, lượt nhảy bungee của cô kết thúc.
Sau khi đi lên cô đứng không vững, ngồi tạm ở một góc, Tô Diên khụy chân xuống với cô.
“Vui không em?” Anh hỏi.
“…”
Cái trò này rất khó để hình dung, rốt cuộc là ‘vui’ hay là ‘không vui’.

Lạc Đường nghĩ mãi, cuối cùng nói: “Kích thích.”
Tô Diên cười cười: “Ừm, rất kích thích.”
Nói chuyện một lúc, anh lại gần cô, cũng không hỏi cô có đứng được không mà đưa tay ôm cô, đi xuống dưới.
【Một trời một vực, em với tên người yêu nhà em lúc nhảy xong, hai đứa ngồi phịch ở chỗ người ta ăn vạ tận một tiếng /tạm biệt】 
【Đúng là người khác người, mị còn hồi phục nhanh hơn bạn trai mị, lúc xuống mị còn phải đỡ hắn ta /cười】 
【Lại nữa? Xem ai thảm hơn nhé? Tôi, một đứa con gái, đi nhảy một mình, over.

/cười】 
【……】 
Lạc Đường không ngờ Tô Diên lại bế cô lên, cô ôm vai anh, thoải mái dựa vào ngực anh.
Tô Diên đi rất vững, sau khi vào thang máy, xung quanh không có ai, chỉ có cameraman.

Bây giờ Lạc Đường không muốn nhìn vào ống kính.
Cô không nhịn được rướn nửa người lên, dễ dàng lại gần khuôn mặt anh, thơm một cái vào má.
Tô Diên đang nhìn số tầng, cảm xúc trên mặt khiến anh bất ngờ, lại nghe cô nghiêm túc nói: “Anh ơi, bây giờ bọn mình đã là quan hệ sống chết có nhau rồi đấy!”
Nói đến sống chết có nhau, Tô Diên nghĩ ngay đến câu “Em yêu anh” như di ngôn của cô hồi nãy.
Anh cười nhẹ một cái, tiếp tục ngẩng đầu nhìn số tầng đang thay đổi.
Sau đó cảm nhận được hơi thở nóng hầm hập của cô đang phả lên má mình, cô hỏi: “Anh đang nhìn gì đấy ạ?”
Tô Diên hất hất cằm: “UFO.”
“???”
Má, lại nữa???
Lần này Lạc Đường tỉnh táo, không sập bẫy của anh, nhưng không hiểu sao nghe anh nói vậy vẫn giương mắt nhìn sang.
Một giây sau mới phản ứng kịp, vội quay đầu lại, giở trò đanh đá với anh: “Này, anh đừng có dùng lại cái trò này nhé, thiểu năng lắm luôn — Ưm!”
Cô vừa quay đầu, môi đã bị ai đó chặn lại, không nói được đầy đủ một câu.

Camera tận tâm quay lại toàn bộ từ góc này sang góc khác, các fan trong sóng comment gào thét trong sung sướng đê mê..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.