Đọc truyện Ice And Cold (Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng Phần 2) – Chương 43: Bảo vệ
Xong việc tại bệnh viện, nó liền trở về nhà mẹ chồng. Vừa nghe người làm báo lại bà Tống lại trở bệnh khiến nó không ngừng lắng bước nhanh lên lầu.
– Mẹ, con nghe dì Hai nói mẹ không khoẻ hay để con khám cho mẹ nha. – nó ngồi xuống giường cạnh bà Tống.
– Không sao…mẹ không sao..Hy, con bình an là tốt rồi..- bà Tống vỗ nhẹ tay nó. Nó vô tình nhìn thấy vỉ thuốc trên bàn.
– Đây là thuốc bác sĩ đã kê cho mẹ sao?? – nó cầm vỉ thuốc và quan sát, nhìn vào thì chỉ là vitamin.
– Không…Đây là thuốc bổ mà Rick kêu ta đem cho ba con uống hằng ngày, ta thấy còn nên dùng…
– Mẹ à….thuốc không thể dùng bừa được….mà hôm nay chị hai và anh Resd vẫn chưa về sao mẹ…- nó để ý từ lúc về đến giờ căn nhà trừ bà Tống, nó và người làm ra thì k còn ai khác.
– Rin thì về nhà chồng nó rồi, còn Resd thì có gọi về báo là ra ngoài gặp người quen nên sẽ về muộn. – nghe bà Tống nói làm nó chợt nhớ ra vẫn còn một người có thể gặp nguy hiểm. Nó viện cớ dẹp thuốc sau đó ra ngoài liền gọi cho ai đó.
“Zeny..15p nữa cậu đến Abc nhé, mình có chuyện nhờ cậu”
…………………………….
Tại Abc, nó bước vào thì đã thấy Zeny ngồi chờ sẵn, xem lại đồng hồ, rõ ràng còn đến 3p nữa mới đến giờ. Nó mặc một chiếc đầm sơ mi caro đỏ tay ngắn, thắt nơ ở eo, giày cao gót trắng, mái tóc buộc nhẹ ở sau.
– Trông cậu vẫn chưa về nhà nhỉ? – thong thả ngồi xuống, nó hỏi khi thấy Zeny vẫn giống hệt lúc ở bệnh viện với nó.
– ừm…lúc cậu gọi, mình ở gần đây nên ghé luôn. Còn cậu, đã khỏi hẳn chưa mà dám về hả…- Zeny vờ cao giọng, cô đã khá căng thẳng với vụ án liên hoàn, gần tháng nay số lần cô về nhà là rất ít.
– Nghĩ ngơi thế đủ rồi, mình còn có việc phải làm. – nó nhẹ nhàng lấy trong túi xách ra một bì thư. Zeny có chút khó hiểu nhìn nó.
– Mình muốn nhờ cậu xét nghiệm, phân tích trong đó có những thành phần nào? Kết quả càng sớm càng tốt..- Zeny mở phong thư ra xem thì thấy trong đó là thuốc.
– Chẳng phải đây là vitamin thông thường sao? Cậu nghi ngờ đây là thuốc giả à? – Zeny hỏi trong khi nó hướng ra ngoài, hai tay khoanh trước ngực, bắt chéo chân ngã người ra sau ghế, nhẹ nhàng nói ra.
– Mình đang cần giấy báo cáo mới có thể kết luận được nhận định của mình là đúng hay sai. – Nó cầu mong cho kết quả đúng với như thường, cầu mong cho suy nghĩ của nó là sai.
“ĐOẢNG…..ĐOẢNG……….ĐOẢNG”
– Tiếng súng ở đâu vậy….- Zeny đứng lên sau khi vừa mới cho bao thư vào túi xách đeo chéo, thì đã nghe 3 tiếng súng lớn. Nhanh sau đó, Zeny và nó đều thấy được có một chiếc xe lướt qua liền có 1 chiếc xe khác đuổi theo hơn nữa trong chiếc xe ấy có kẻ đã nổ súng. Zeny quay sang nó thấy nó gật đầu, cả hai hiểu ý liền nhanh chóng vào xe của Zeny và nhanh chóng đuổi theo.
– Fasmine….cậu ngồi chắc vào nhé….- Zeny vừa nói vừa tăng tốc, nó vẫn đang rất bình tĩnh.
………..
– Tôi bảo anh cho người bảo vệ bác mà…sao anh không nghe lời tôi hả…- Resd đang ngồi trong xe tức giận nói. Ngay cả khi đưa bác mình ra sân bay vào buổi tối thế này cũng bị phát hiện.
– Đưa súng cho tôi…- Resd khum người bước lên ghế phụ nhận súng từ vệ sĩ lái xe
– Resd à..bình tĩnh đừng manh động. – Văn Ngạn Bác khuyên bảo Resd.
Dù sao Resd trong quá khứ cũng đã từng là bang chủ của Delky nên thân thủ hay việc sử dụng súng bản thân anh cũng đạt được một level nhất định.
– Anh cũng có súng trên người đúng không? // Vâng..// Vậy anh lái xe đến khu vực 72a đi, anh hiểu ý tôi chứ…. – Resd cùng vệ sĩ hiểu ý nhau liền lái xe dụ chiếc xe phía sau hướng đến khu vực 72a.
Trong xe của Zeny và nó lúc này, nó vẫn im lặng và quan sát, Zeny vừa lái xe vừa theo dõi vị trí mà chiếc xe trước mắt hướng đến là nơi nào.
– 72a…chẳng lẽ phía trước là bang phái nào đó muốn thanh toán nhau sau. – 72a là khu vực trống vắng không người, chỉ toàn cát và cây cối hai bên rất thích hợp để “giải quyết” hoặc “thanh toán” nhau.
Vì mãi đuổi theo xe phía trước nên chiếc xe có người nổ súng không hề để ý đến chiếc xe của Zeny và nó đang theo sát sao phía sau.
“Bác John, bác hãy cúi người xuống nhé, thế sẽ an toàn hơn. Còn anh…tôi đếm đến 3 hãy cùng hành động. – Resd nói, anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, chiếc áo sơ mi đen của anh giờ cũng đã thấm đẫm mồ hôi. Bằng mọi cách hôm nay anh phải đưa ông John về nước an toàn.
“ĐOẢNG……ĐOẢNG….ĐOẢNG……ĐOẢNG….ĐOẢNG….- Fasmine cậu không có súng nên ở trong xe….- Zeny thấy cuộc chiến bắt đầu cũng rút súng sau thắt lưng và rời khỏi xe sau khi căn dặn nó.”
Trên đường đến đây Zeny đã gọi cho đội của hắn sang yểm trợ, chắc sẽ đến nhanh thôi. Nó ngồi trong xe ngoài việc quan sát thì chẳng biết làm gì, bên ngoài họ không hề đánh nhau không hề động đến tay chân, chỉ là một màn mưa đạn thay phiên nhau bắn ra tới tấp, nếu có tránh giỏi cách mấy cũng dính chưởng mà thôi. Nhưng chính nó là người bất ngờ hơn hết khi thấy 2 người trong chiếc xe đầu tiên đang vừa bắn vừa né với 5 tên áo vest đen hẳn hòi. Không phải bất ngờ về lực lượng chênh lệch, cái mà nó bất ngờ chính là hình dáng quen thuộc kia. Resd, anh đang một thân áo sơ mi đen xoắn tay, mồ hôi đổ xuống, đang nắp sau xe của nó cùng tên vệ sĩ. Zeny cũng nhận ra người quen và chạy đến gần vị trí của Resd. Resd thấy Zeny liền nói về tình hình hiện giờ, nó ngồi bên trong xe đối diện với bóng lưng của Resd nhưng lại đối diện với gương mặt của Zeny, theo cử chỉ cùng ánh mắt nó đoán trong chiếc xe kia vẫn còn người ở trong đó. “ĐOẢNG ĐOẢNG…ĐOẢNG…” tiếp tục là những tiếng súng kéo dài hướng đến chiếc xe của Resd.
“Chết rồi….nếu tiếp tục như vậy sẽ không phải là cách…- Zeny nói khi thấy chiếc xe có dấu hiệu không ổn.
Đồng đội của cô vẫn chưa đến sao?
Zeny không trả lời câu hỏi của hắn chỉ tập trung nhìn những ám hiệu từ phía sau Resd. Zeny gật đầu tỏ ý hiểu, sau đó nói nhanh với Resd cùng vệ sĩ.”
Theo lời Zeny, Resd cùng vệ sĩ cả 3 cùng xuất hiện đấu súng với 5 tên kia dàn thành 1 hàng ngang di dời sự chú ý của bọn chúng. Quan sát thấy thời cơ thích hợp nó nhanh chóng rời khỏi xe hướng đến xe của Resd.
“Cạch….bác John là cháu, Minh Hy đây…bây giờ bác bình tĩnh và làm theo lời cháu nhé…- nó khẩn trương nói nhanh. Ông John nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tỏ ý gật đầu.
Trong vòng 30s bác hãy ngồi sang xe của cháu… – nó vừa nói vừa chỉ xe của Zeny. Sau khi ông John đã sẵn sàng chạy đua với thời gian, đột nhiên nó khởi động xe. Nghe tiếng khởi động xe 5 tên kia giật mình hướng nhìn nhưng chỉ vừa để mắt đến đã thấy chiếc xe lao nhanh đến 5 tên đó làm họ trở tay không kịp bị tông ngã xuống, nhưng tay họ vẫn giữ súng mà bắn. Nó lái xe đảo 1 vòng “gắt” như những tay đua khét tiếng, sau đó dừng xe chắn ngay xe của Zeny. Ông John nhanh chóng mở cửa và ngồi vào xe của Zeny. Nó cũng nhanh chóng xuống xe nhưng lại gặp phải 1 trong 5 tên lúc nãy, tên đó đứng cách nó không xa, đưa súng lên và bắn, theo phản xạ tự nhiên cộng với kinh nghiệm của mình nó ngã người nằm trên đầu xe tránh viên đạn sau đó lại bật nhanh dậy đá mạnh vào tay tên đó, bị mũi giày cao gót đập mạnh vào tay có phần bất ngờ khiến tên đó than nhẹ. Nó chớp lấy cơ hội vào xe và lái xe đi trong khi cuộc chiến vẫn còn diễn ra.
– Resd sẽ không sao chứ Minh Hy…- Khi thấy cả 2 đã đi được một khoảng xa, ông John hỏi nó.
– Anh ấy sẽ không sao đâu bác, cảnh sát sẽ nhanh chóng đến đó thôi. – nó lái xe chậm lại và trấn an ông John. Nó dự định đưa ông John đến nơi an toàn nhưng ông John bảo đến sân bay vì hôm nay ông sẽ bay về Hàn Quốc. Nó đưa ông John đến sân bay và đứng chờ cho đến khi máy bay cất cánh, có thế nó mới an tâm.
TRong cuộc chiến không thể tránh khỏi những thương tích và bây giờ Zeny và Resd cùng vệ sĩ của anh đang ở bệnh viện băng bó vết thương. Zeny không bị thương gì chỉ có vệ sĩ của Resd bị đạn phượt qua cánh tay chảy máu cùng với Resd có vài vết thương do đánh nhau với mấy tên lúc nãy. 5 tên lúc nãy đã được cảnh sát đưa về sở hợp tác điều tra.
– Tại sao anh và bác lại bị bọn người đó ám sát… – Zeny nghi ngờ hỏi.
– Tôi cũng không rõ..tôi dự định đưa bác John ra sân bay về nước, được 1 đoạn thì thấy có chiếc xe đuổi theo, đến đoạn vắng thì chúng bắt đầu hành động.
– Nhưng sao tôi thấy biểu hiện của anh giống như đã sớm biết sẽ có chuyện này xảy ra vậy?? -Kinh nghiệm của Zeny cho biết đây rõ ràng là điều bất thường.
– Người lúc nãy đưa bác John đi có phải là em dâu không? – cũng đã suy nghĩ trước sau Resd mới quyết định gọi nó như vậy cũng như nhắc nhở thân phận của anh ở hiện tại.
– Phải….xong rồi chúng ta về thôi. – thấy vệ sĩ được băng bó xong từ trong phòng bước ra nên Zeny đã nhanh chóng đứng lên và rời khỏi, cô không muốn Resd hỏi điều gì thêm.
…………………………………………………………………………………………