Đọc truyện I Miss You, Best Friend – Chương 42
Lúc đang nói chuyện phiếm với Hoàng Nhật,Dường như nhớ ra điều gì đó, tôi cười nói
– À…..thì ra hai người rủ nhau sang Mĩ là để lén lút sống riêng,nói thật đi các cậu đã làm những gì….????
Nhật thấy con mắt tôi sáng ngời tỏ vẻ soi mói, nhìn thấu tâm can, cậu ta sờ cằm
– chúng tôi rất trong sáng,tuyệt đối chẳng giống như điều vớ vẩn trong đầu cậu,yên tâm đi
Nghe Nhật nói vậy, tôi há to miệng, vô cùng kinh ngạc, sao cậu ta có thể đoán được ý nghĩ của tôi
– quả nhiên sang Mĩ vài tháng là Nhật nhà ta khác hẳn, giờ còn có thể đoán được suy nghĩ của người khác, thật khâm phục, cậu hẳn là ở một đẳng cấp khác hoàn toàn
– quá khen, đúng là sang đây tôi tiếp thu được rất nhiều, nhưng không phải học đoán suy nghĩ người khác, chỉ tại cái đôi mắt dâm dê của cậu đang bán đứng cậu thôi, tiểu thư à…Cậu nên biết che dấu cảm xúc tốt hơn đi, thật lộ liễu quá
– cái gì….???? Dâm Tôi trừng mắt nhìn hắn doạ nạt
Đang định phân tài cao thấp với cậu ta thêm một chút, cơ mà lại không có cơ hội. Máy tôi đột ngột tắt……
Hôm sau Nhật gọi bằng Line, hỏi cho ra lẽ lý do, khi ấy tôi chỉ đáp lại một câu
– giang hồ hiểm ác,cũng không bằng đứt cáp bất thình lình =]]]* Là cá mập cắn đó, ahihihi ( cá mập: là em cắn đó hị hị:D)
Thực chất đó chỉ là cái cớ….., hôm đó nhà tôi có một đứa em họ đến chơi, phải nói nó là quỷ sứ thì đúng hơn, ai ngờ nó nghịch vậy, mang dây ổ wi-fi dưới nhà quấn vào người, xoay vài vòng….., đến khi vấp vào cái bàn cạnh đó, nó thì chỉ bị ngã dập mông, còn dây mạng đáng thương của nhà tôi bị đứt, vậy là cả nhà phải nói không với internet trong cả ngày hôm đấy.
Tôi thật lòng như vậy mà tên Nhật trước khi tắt line còn chốt cho một
– đói quá tưởng dây mạng là bún nên cắn đứt lại đổ tội cho người khác, cậu thật nham hiểm
Tôi lườm hắn, hằn giọng nói
– gì,…. Cậu muốn du lịch Nghĩa địa lắm rồi phải không
Cậu ta nháy mắt, giọng hớn hở nói
– em yêu đang đợi tôi, đi nhé…hahahaha
Thật là tức chết mà
Buổi tối tầm 10 giờ hắn gọi điện cho tôi, lúc này bên Mĩ là 10 giờ sáng, Hà Nội với Mĩ cách nhau khoảng 12 múi giờ, hôm nay là chủ nhật bảo sao hắn lại rảnh rỗi như vậy, Minh nói
– đang làm gì???
Lúc này tôi đang ngồi vẽ vời linh tinh, thấy hắn gọi nhanh chóng bắt máy, tiện tay dơ bức vẽ vài bộ thiết kế mới hoàn thành được một nửa, vui vẻ khoe
– tay nghề tôi có phải đã tiến bộ rồi không
– ờ, chắc thế
Haizzz dà hỏi hắn mấy vấn đề này thật giống như thầy bói xem voi,
Đặt bức vẽ xuống, tôi chống tay lên cằm nghiêm túc nói
– nếu thầy giáo hỏi cậu:tại sao em lại cứ thích nói chuyện trong giờ của tôi như thế thì cậu sẽ trả lời thế nào???
Minh nhìn tôi tỏ vẻ suy ngẫm, hắn bật cười, tiếp đó cố ra vẻ bình thường đáp
– Vậy tại sao thầy cứ thích giảng bài,trong suốt cuộc nói chuyện của em như vậy
Chỉ đợi hắn nói hết câu đó, tôi như vớ được vàng, mắt sáng rực
– thấy chưa…. cậu cũng nói như thế cơ mà, vậy tại sao tôi lại bị đuổi ra khỏi lớp, quá hư cấu…!
Lần này hắn không nghiêm túc nữa, cười chêu trọc tôi
-….tôi là chỉ nói câu mà Cậu chắc chắn sẽ nói thôi,…. quả nhiên chỉ có cậu mới sử dụng câu nói thất bại đó
-cậu…., đám chơi đểu nhau tay tôi cầm chiếc kiếm nhật mới mua được từ hội năm ngoài, dơ lên trước cái điện thoại tỏ vẻ uy hiếp, doạ nát hắn. Ấy vậy hắn lại cầm chiếc mũi tên lên, tôi nhìn nó mà ngậm ngùi, người ta là có mũi tên sắc nhọn, còn cây kiếm đồ chơi tôi vừa cầm lên thật sự nên vứt vào thùng rác cho rồi…..
Minh nhìn tôi xị mặt, hắn cười hơi nhếch khoé môi,nói
– không nên đau khổ như vậy, người như cậu cầm cây kiếm đồ chơi là rất hợp, quá hoàn hảo rồi còn gì =]]]*
– hoàn con khỉ Tôi nói tiếp
– tý nữa cậu có xem trận đấu bóng đá không
– chắc có, đằng nào cũng đang rảnh
Tôi hớn hở,hỏi
– cậu đoán thử xem đội nào sẽ thắng để vào được vòng chung kết
Minh tay cầm cốc trà lên khoé môi, nhấm nháp một ngụm, cười cười đáp
– chắc chắn là một trong hai đội sẽ thắng, còn cậu thì sao
Tôi lắc đầu, cười ngạo mạn nói
– hoàn toàn ngược lại, nếu không hòa thì một trong hai đội sẽ thua
Hoàng Nhật vừa tắm xong, vào phòng Minh tìm chiếc xấy tóc,nghe cuộc hội thoại của bọn tôi, cậu ta lắc đầu thở dài, nói
– quả quýt dầy có móng tay nhọn, hai người quả nhiên là kì phùng địch thủ, đoán liệu như thần…. chẳng còn gì chính xác hơn,…. thà không đoán còn hơn … sau đó cậu ta hừ một cái, rồi sải vài bước ra ngoài
Minh nói
– sao rồi, dạo này một tuần vẫn bỏ học võ 4 ngày đều đều à
Tôi ngỡ ngàng, cười ngây thơ đáp
– chứ một tuần có học 4 ngày, làm sao tôi có thể bỏ học đến 5 ngày được , tất nhiên là vẫn như thế rồi
– Ơ được, rất tỉnh:D
Ngồi chém gió cùng Minh một chút, chợt nghe thấy tiếng meo meo, của một chú mèo hoang nào đó, tôi chán nản nói
– hôm nay tôi mới rán được một đĩa cá, đặt trên bàn, định lên phòng gọi anh tôi xuống ăn, ai ngờ lúc xuống còn lại đĩa không, chỉ để lại vài dấu chân mèo, chắc tại con mèo của bà hàng xóm, thật bực mình
– đáng đời
????? Cái gì vậy tôi đang buồn rầu như vậy hắn còn chọc tức, bực mình nhíu mày
– Cậu nói gì
Minh cười nhếch môi, lộ ra chiếc răng khểnh trắng tinh, đẹp trai hết cỡ, hắn giải thích
– ý tôi là đáng đời nó
-hừm…. tự nhiên con mèo được một bữa no nê sướng thì có, đáng đời ở đâu
– kiểu gì nó cũng lìa đời trong ngày hôm nay thôi, bỏ qua cho nó đi, bội thực cấp tính cơ mà, cậu nghĩ sống được ư, dạ dày tốt đến mấy mà ngộ độc phải thức ăn do cậu nấu thì cũng tử trần hết
-cậu…., thực ra dạo này tôi nấu ăn đã có tiến bộ
Hắn nhìn tôi đầy nghi ngờ, tôi thành thật nói tiếp
– Tôi nấu ăn ngon hơn rồi thật mà, khi nào cậu về, tôi nhất định nấu cho cậu một bữa thật hoàn hảo
Khoé mắt hắn giật giật, vội vàng đáp
-ờ….Thật ra thì cái phúc đấy tôi không dám hưởng, cậu nên để dành người khác đi
Mặc kệ hắn, tôi ngạo mạn tự quyết
– không cần biết cậu có đồng ý hay không, tôi chắc chắn nấu cho cậu đầu tiên
Lời tôi vừa dứt khiến Minh khổ tâm vô cùng……..
À Ngày mai là mùng 8 tháng 3,mị chúc các chị em luôn xinh tươi, vui vẻ…. hoàn thành tốt mọi điều theo ý muốn……. Mị sẽ tặng các nàng mỗi người một bông hoa tươi đẹp, =]]]* ai lấy đặt với mị 10k một bông, tiền ship 30k giao hàng tận nơi, hahaha đùa chút thôi chứ mị không phải chủ quán bán hoa đầu…… chúc mọi người có một ngày vui vẻ.