Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 73: Quyết đấu


Đọc truyện Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại – Chương 73: Quyết đấu

Cửa thànhTroy lần nữa mở ra, các chiến sĩ giống như thủy triều tràn ra

Hai vị vương tử cỡi đại mã cao to đi ra, bọn lính tự động nhường đường, để bọn họ đi tới phía trước đội ngũ.

Nhìn thấy tình địch, Meneleus giận không kềm được: “Tiểu quỷ nhát gan! Ngươi rốt cục dám từ phía sau thành tường chạy ra rồi!”

Paris giục ngựa lên phía trước mấy bước: “Meneleus, đây là chuyện giữa ta và ngươi, không cần phát động quân đội hai quốc gia, chúng ta lấy cách của nam nhân để giải quyết đi!”

“Nói đi, ngươi muốn giải quyết như thế nào?”

“Quyết đấu!”Paris dứt khoát nói, “Nếu ta thắng, ngươi phải rút quân đội của ngươi đi. Nếu ta thua, ngươi mang Helen đi!”

Meneleus đang muốn đáp ứng, lại bị Agememnon kéo lại: “Ngươi không nghe ra ý của hắn ư, bất luận thắng thua, chúng ta đều phải rút quân! Ta tổ chức mười vạn đại quân, cũng không phải tới vì đoạt vợ cho ngươi!”

“Ta biết, nhưng vừa nhìn thấy tiểu tử này, ta liền hận không thể đem hắn xé thành mảnh nhỏ! Ngươi yên tâm đi, ta rất nhanh thì có thể giết hắn, đến lúc đó ngươi hãy nói người Troy lừa gạt, vẫn như cũ có lý do công thành!”

Agememnon nghĩ một lát, vẫn đáp ứng: “Được rồi.”

Meneleus quay đầu lại đáp: “Ta chấp thuận thỉnh cầu của ngươi!”

Cứ như vậy, hai vị vương tử đứng giữa chiến trường quyết một trận tử chiến.

Mà trên cổng thành Troy, đối tượng bọn họ tranh đoạt—— công chúa Helen tuyệt diễm, lòng như đao cắt nhìn cảnh tượng này.

“Hài tử, đến bên cạnh ta.”

Helen quay đầu lại, quốc vương Priam đang gọi nàng.

“Đừng lo lắng, có Hector ở, Pariskhông có việc gì.”

“Phụ vương, con thật xin lỗi…”

“Hài tử, con đã gọi ta là phụ vương, chúng ta chính là người một nhà. Người một nhà đồng tâm hiệp lực là chuyện tất yếu, không nên cảm thấy có lỗi.” quốc vương Priam tha thứ nói, “, cùng ta xem cuộc chiến, cầu nguyện vìParisđi!”

“Vâng, phụ vương.”

Helen chùi nước mắt, hai mắt khẩn trương nhìn chăm chú chiến trường.


Song, tình thế trên chiến trường không quá lạc quan.

Meneleus từng tập võ nghệ trải qua chiến trường, thân hình to con vạm vỡ; mà Paris trước lúc tới Troy, chỉ là một tên chăn dê lưu lạc khắp nơi, thực lực chênh lệch rõ ràng.

Meneleus quơ chiến đao giống như sài lang giương nanh múa vuốt: “Ngươi chỉ là con cừu nhỏ đáng thương, ta muốn lột da ngươi, hút khô máu ngươi!”

Paris nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng nắm chặt kiếm trong tay, bảo mình không nên vì sợ mà run rẩy.

“Đừng sợ, hài tử, ta sẽ phù hộ ngươi. Dùng kiếm của ngươi vì tình yêu mà chiến nào!”

Thanh âm êm ái vang lên bên tai, đó chính là thần sắc đẹp Aphroditeban lúc trước chỉ dẫn hắn mang Helen đi!

Có thần làm hậu thuẫn, Paris nhất thời lòng tin mười phần, hô to một tiếng đâm tới hướng Meneleus!

Nhưng người tập võ cùng người thường dù sao cũng có khác biệt, bất luận Paris vừa chém vừa đâm thế nào, luôn để Meneleus tránh khỏi, giống như mèo đùa chuột, làm đoàn quân Hy Lạp nhạo báng một trận.

“Này, tiểu tử thúi! Ta để ngươi mười mấy kiếm rồi, hiện tại đến phiên ta công kích!”

Meneleus vừa nói liền phát động tiến công, chiến đao sắc bén bổ về phía Paris,Paris đành dùng lá chắn ngăn chặn, đối thủ nặng nề liên kích mọi nơi, chấn động đến tay hắn phát đau.

Tiếp tục như vậy không phải biện pháp,Paris dứt khoát dùng lá chắn đẩy đao của hắn ra, lại dùng kiếm đâm vào hắn ——Meneleus ngạo mạn không phòng bị, lần này để lại trên mặt hắn một lỗ thủng đỏ tươi.

Meneleus sờ sờ vết thương, thẹn quá thành giận: “Thằng ranh con! Ta làm thịt ngươi!”

Meneleus nổi điên liên tục phát động công kích, đánh cho Paris từng bước lui về phía sau, cuối cùng một đao phòng bị không kịp, bị hắn cắt vào bắp đùi, nhất thời máu chảy như rót, ngã quỵ xuống đất.

“Ha ha ha… công chúa Helen nàng nhìn thấy không! Đây chính là nam nhân nàng chọn, không chịu nổi một kích!”

Meneleus tùy tiện lớn tiếng cười nhạo Paris, hướng về phía đối thủ đã không dậy nổi hung hăng đá mấy đá, cho đến hắn không thể động đậy.

Hermes đứng trên cổng thành cũng không nhìn được nữa, nhỏ giọng nói với cung thủ: “Nhắm trúng mục tiêu.”

Nhưng Hector giành trước một bước so với họ, lúc Meneleus giơ kiếm lên hướng vào đầuParis, hắn sải bước đi tới, một kiếm chém đứt tay của Meneleus, một kiếm đâm vào ngực của gã!

Meneleus ầm ầm té xuống, nằm trong vũng máu tức giận nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi…”

Hector trên cao liếc xéo xuống Meneleus hấp hối: “Ta không thể để bất luận kẻ nào thương tổn hắn, chỉ đơn giản như vậy.”


Meneleus cứ như vậy đoạn khí *, Agememnon nơi xa thấy cảnh tượng như vậy, vừa khiếp sợ vừa đau lòng: ” người Troy chết tiệt! Các ngươi không nói chữ tín! các dũng sĩ Hy Lạp, giết sạch bọn họ cho ta!”

“Xông lên a —— ”

Ra lệnh một tiếng, binh lính Hy Lạp giống như hồng thủy vỡ đê mãnh liệt lao về phía quân đội Troy!

Mỹ thần Aphrodite ôm lấy Paris hôn mê, trong cảnh hỗn loạn nhanh chóng cứu về thành.

Hai quân đội giao phong cùng nhau, tiếng kim loại va chạm kịch liệt, tiếng giết chóc kinh tâm động phách, trong lúc nhất thời máu thịt tung tóe tình cảnh hỗn loạn.

Achilles vốn được an bài ở trận đầu, đột nhiên ngay lúc Meneleus vàParisquyết đấu vừa rối, hắn phát hiện trên cổng thànhTroycó đứng một bóng dáng quen thuộc.

Mặc dù y trà trộn trong nhiều binh lính, nhưng dựa vào ấn ký y in dấu trong lòng mình, Achilles biết đó chính là y, tuyệt không sai!

Y ở trận doanh của Troy, mình không thể hạ thủ với y…

Lúc hai quân tiền phương giao chiến say sưa, Achilles dưới ánh mắt nghi ngờ của chiến hữu, lựa chọn lén lút rút lui.

“Achilles, ngươi muốn đi đâu? !” Athena võ trang đầy đủ hiện ra trước mắt hắn, “Chiến tranh đã bắt đầu, ngươi phải đi chiến đấu!”

“Tránh ra!”

Lần này, cho dù là Athena cũng không cấp thể diện, Achilles đẩy nàng ra trực tiếp rời đi.

“Achilles!”

Anh hùng trẻ mình thưởng thức nhất lại thành đào binh, Athena vừa tức vừa bất đắc dĩ, đành xoay người đi ủng hộ những anh hùng Hy Lạp khác.

Chiến cuộc Lúc này Troy chiếm thượng phong.

Chiến thần Ares đứng về phía người Troy, hắn hóa thành một gã chiến sĩ Troy trực tiếp tham dự chiến đấu, kẻ cuồng bạo thị huyết (khát máu) như hắn giống như một cối xay thịt, không ngừng cắn nuốt tánh mạng người Hy Lạp.

Thái Dương thần Apollo mặc dù không xuất thủ chính diện, nhưng hắn dùng thần lực liên tục cho chiến sĩTroythêm sức mạnh, khiến bọn họ không biết mệt mỏi chém giết trên chiến trường.


Có hai vị thần này trợ giúp, hơn nữa Achilles còn rút đi, sĩ khí ngườiTroymười phần dũng mãnh vô cùng phi thường.

Mắt thấy người Hy Lạp đang liên tục rút lui, Athena nhảy lên chiến xa của một vị anh hùng khác —— Diomedes *.

Anh hùng nhìn cô gái Toàn thân khôi giáp này từ trên trời giáng xuống, gương mặt đoan trang tương tự với nữ thần Trí Tuệ trong thần miếu, nhất thời thất kinh.

“Không được lên tiếng.” Athena ra lệnh, “Ta sẽ dẫn dắt ngươi đi về phía thắng lợi.”

Nữ thần cao quý ở bên người, Diomedes trong lòng kính sợ vạn phần.

“Hiện tại nhấc xe của ngươi lên, hướng tên kia xông lên phía trước nhất Troy nam tử phóng đi.”

“Dạ.”

Chiến thần Ares thật lâu không có cuộc đại chiến vui sướng tràn đầy như vậy, linh hồn khát máu trong thân thể của hắn một khi bị đánh thức, tựa như một con sư tử điên cuồng, cho dù ai cũng không cách nào ngăn cản!

Lúc này một chiếc chiến xa vọt tới trước mặt hắn, người trên xe dám hướng hắn khiêu chiến!

“Con người nhỏ bé, đừng quá tự đại!”

Ares lập tức xông qua cùng Diomedes quyết đấu, Diomedes chiếm được dũng khí cùng thần lực Athena ban cho, cũng có thể cùng Ares đánh vài chiêu.

Ares Giết đỏ cả mắt, không chút nào chú ý tới một đoàn sương mù kỳ quái vây quanh người nọ.

Athena núp trong đoàn sương mù, nàng vừa chỉ đạo Diomedes tác chiến, vừa đợi Ares lộ ra sơ hở.

Ares hết sức chăm chú đối phó địch nhân trước mắt, càng không ngừng tiến công cơ hồ không có phòng thủ, bên trái bả vai buông lỏng cảnh giác.

Athena cầm lấy trường mâu, nhắm ngay bộc bả vai lộ ra ngoài kia, giáo bén nhọn đâm tới, trước ngực xuyên tới sau lưng, một phát liền chọc thủng một lỗ lớn.

“A ——! ! !”

Chiến thần kêu thảm thiết lấn át bất kỳ tiếng vang nào trên chiến trường, binh sĩ hai bên thậm chí ngây ngẩn cả người vài giây, cho là sấm sét giữa trời quang.

Ares che ngực, còn chưa kịp thấy rõ đối thủ đã chạy trối chết.

Athena cười lạnh một tiếng, đang suy nghĩ chỉ huy đại quân đi tới, phía sau lưng giống như bị binh khí bén nhọn nào đó ngăn chận.

“Ngươi gạt được hắn, nhưng không gạt được ta.” Phía sau, truyền đến giọng nói nhẹ nhàng uy hiếp của Apollo, “Hôm nay nay dừng lại đi, nếu không lần này cũng đủ cho ngươi chịu đấy.”

“Được rồi.” Athena vốn tưởng giấu diếm rất tốt không thể làm gì khác hơn là đáp ứng, “Cùng nhau lui binh!”

Cho nên, cuộc chiến này dưới sự tham dự của thần linh, lấy thắng lợi củaTroytạm thời kết thúc.


Olympus

Thần vương Zeus xem xong cuộc chiến vừa rồi, lắc đầu cười nói: “Hắc, đám người kia, mọi người sống hơn ngàn tuổi, còn như một đám hài tử thích kèn cựa nhau như thế.”

bên cạnh hắn, một vị nữ thần thần bí đang ngồi, ánh mắt vô tình tựa như Minh vương trông coi Địa Ngục, nàng hiểu rõ thế gian vạn vật, biết được tương lai quá khứ, cũng là trầm mặc quả ngữ tích chữ (ít nói) như vàng.

Nhưng, chỉ cần nàng mở miệng, cho dù là Zeus, cũng phải tuân theo phân phó của nàng mà đi làm.

chức vụ Nàng chưởng quản gọi là —— vận mệnh.

“Ngươi nói bên nào có thể chiến thắng?”

Nữ thần vận mệnh nhàn nhạt nhìn Zeus một cái, vẫn không nói một lời.

“Được rồi, bây giờ nói điều này còn quá sớm, lòng ta nắm chắc là được.” Lầm bầm lầu bầu trong chốc lát, Zeus nhìn về phía sau, “Dionysus, gần đây có tin tức của Hermes không?”

Thần rượu Đứng ở phía sau vội vàng đáp: “Còn không có ạ, Vương.”

Kể từ khi Hermes đi, Dionysus vẫn hành động Zeus ở nhân gian chân chạy, đừng nhắc tới có nhiều cực khổ.

“ngươi kiếm thế nào vậy? Người thì mất tiêu, bảo ngươi đi tìm hắn, kêu một năm còn chưa tìm được!” Zeus nổi trận Lôi Đình, “Trước kia lúc Hermes ở, gọi hắn làm một chuyện, hắn cũng lấy tốc độ nhanh nhất làm cho thỏa đáng…”

BLABLABLA, mỗi lần nhớ tới Hermes, Zeus cũng thao thao bất tuyệt nói một chuỗi dài chỗ tốt của y, Dionysus đáng thương cũng chỉ có thể ở bên cạnh không ngừng trả lời “Vâng, dạ, phải..”

“Ai…” Nói cũng nói mỏi miệng, Zeus cuối cùng đành phải than thở, “Ngươi rốt cuộc có thật tình tìm kiếm hay không a?”

“Đương nhiên là có rồi!” Dionysus ủy khuất nói, “Tất cả những nơi không có chiến tranh ta tìm khắp rồi.”

“Cái gì? Nơi có chiến ngươi không đi?”

“Đúng thế, ta là cuồng hoan chi thần, máu tanh chiến tranh sẽ nhuộm bẩn trường bào của ta.”

Zeus trầm tư một chút, vỗ bắp đùi: “Không tốt! Chẳng lẽ tiểu tử kia đến Troy coi náo nhiệt rồi? Ta phải tự mình đi nhìn một cái!”

………………………………………….

*Diomedes : Vào thời Hy Lạp cổ đại, khi mà các vị thần đỉnh Olympus vẫn còn can dự vào đời sống của con người, có một dũng tướng tên là Tydeus vốn là chiến binh được nữ thần Athena yêu chuộng nhất. Tydeus là nỗi khiếp sợ của mọi đối thủ trên chiến trường với chiếc khiên hình lợn lòi. Trong cuộc chiến ở thành Thebes, khi Tydeus trọng thương sắp chết, Athena đã chuẩn bị biến chàng trở thành một vị thần bất tử. Nhưng rồi đúng lúc đó Tydeus đã có một hành động tàn bạo khi gắng gượng vùng dậy đập vỡ đầu của kẻ vừa đâm mình và điên cuồng hút óc hắn. Ghê tởm bởi thái độ man rợ đó, Athena rút lại sự ban ơn. Trong cơn hấp hối, Tydeus khẩn cầu nữ thần hãy bảo hộ cho con trai mình là Diomedes. Athena chấp nhận.

Khi Diomedes lớn lên, cũng như cha mình, chàng trở thành một anh hùng vĩ đại của Hy Lạp và là vua xứ Argos. Với sự trợ giúp của thần Athena, Diomedes lập nên bao chiến công hiển hách. Lúc Diomedes tham gia vào trận chiến thành Troy, chàng là nhà lãnh đạo trẻ tuổi nhất nhưng nhiều kinh nghiệm trận mạc nhất và là dũng tướng đứng hàng thứ hai trong hàng ngũ quân Hy Lạp, chỉ sau có Achilles. Trên chiến trường, sự dũng mãnh của Diomedes đã trở thành huyền thoại. Nếu không có sự ngăn cản của thần Zeus, chính Diomedes mới là người giết Hector chứ không phải Achilles. Kỳ tích của Diomedes trong trận chiến thành Troy là việc trong cùng một ngày, Diomedes đâm bị thương hai vị thần Olympus (Aphrodite và Ares) với sự giúp sức của Athena. Sau trận chiến thành Troy, Diomedes tới vùng đất mới để lập nghiệp và cuối cùng được Athena ban cho sự bất tử, điều mà nữ thần từ chối ban cho cha của chàng.

Sau khi Diomedes trở thành bất tử, con cháu trong dòng họ ông ta tiếp tục được nhận sự ban ơn từ Athena. Athena đã chúc phúc cho dòng họ này rằng: cứ mỗi 100 năm, trong số những người mang dòng máu của Diomedes sẽ lại xuất hiện một “người được chọn”. Người này sẽ thừa hưởng tất cả sự tinh anh, sức mạnh và sự dũng mãnh của Diomedes, cũng như là sự bảo hộ của Athena (những người này không nhất thiết là trong cùng một trực hệ và không phân biệt nam nữ). Từ đó về sau, dòng họ này tiếp tục có những nhân vật phi thường lập nên nhiều chiến tích. Thế nhưng trải qua năm tháng, những hậu duệ của Diomedes đã lưu lạc khắp châu Âu và thế giới. Hầu như chẳng còn ai nhớ đến chuyện này nữa, ngay cả những người được chọn cũng không hiểu rõ năng lực mình có được đến từ đâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.