Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 34: Mưu đồ bí mật


Đọc truyện Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại – Chương 34: Mưu đồ bí mật

Đánh một cái ngáp duỗi thẳng cái thắt lưng nhứt mỏi, đã đến lúc phải rời giường rồi.

Apollo bên người lại ôm chặt không tha: “Ngủ thêm chút nữa đi mà, khó có được ngày ta không lên trời.”

“Ta cũng muốn a.”

Hermes hôn nhẹ hai má của người yêu cho là an ủi, “Hai ngày này có thể nghỉ ngơi coi như được rồi, lúc này Zeus chắc đã trở về từ thành Troy rồi, ta phải nhanh chóng trở về mới được.”

“Thành Troy a…”

Apollo nhắm mắt lại cảm khái nói, “Thật là một nơi làm người ta hoài niệm!”

“Thế nào, ngươi có đi qua à?”

“A, đâu chỉ là đi qua, ta chính là làm việc cực nhọc ở nơi đó.”

“Nga? Ai dám bắt đường đường thái dương thần làm việc cực nhọc?”

“Câu chuyện trước kia rất lâu, khi đó ta và hải vương Poseidon đắc tội Zeus, bị phạt đi xây dựng tường thành cho thành Troy, chúng ta làm việc ở nơi đó suốt một năm, xây dựng tường thành thật cẩn thận. không ngờ sau khi tường thành được xây xong, cái tên quốc vương vô liêm sỉ kia lại đổi ý, không chịu trả tiền lương đã giao trước, còn đem chúng ta đuổi ra khỏi thành! Ngươi có biết rằng thần bị giáng xuống thế gian đều mất đi thần lực, chúng ta đành phải lưng đeo sỉ nhục phiêu bạc khắp nơi.”

“Ai, ” Hermes sờ sờ Apollo, “Không ngờ ngươi cũng từng làm qua anh nông dân đi đòi tiền lương, huynh đệ ta thông cảm cho ngươi.”

“Lão tử ta cũng không cho bọn họ sống khá giả!”

Apollo hắc hắc nở nụ cười, “Sau khi trở lại Olympia, ta gieo rắc ba năm ôn dịch ở nơi đó, nếu không phải Zeus ra mặt xử lí, nơi đó đã sớm trở thành một tòa thành trống không rồi!”

“Này, ngươi cũng hơi quá đáng, chỉ có quốc vương đắc tội ngươi, thần dân của hắn lại không có như vậy…”

“Hừ, ai bảo bọn hắn là thần dân của thành Troy! Dám đắc tội ta, ta một người cũng sẽ không bỏ qua!”

“Ngươi nha… Lòng dạ hẹp hòi!”

Hermes nhéo nhéo mũi Apollo, biết người yêu kiêu ngạo của y lấy tôn nghiêm còn hơn hết thảy mọi chuyện, quả quyết sẽ không bỏ qua người làm hắn nhục nhã.

“Được rồi, đó đều là chuyện đã qua, thành Troy không phải là hảo hảo rồi sao. Có Zeus cùng Atena làm thần bảo hộ của bọn họ, lại có Poseidon và ta xây dựng tường thành, nơi đó quả thực là chỗ an toàn nhất trên đời!”

“Không nói nữa, ta phải đi nhanh nữa.”

Hermes cúi đầu hôn tạm biệt người yêu, “Ngươi ngủ thêm một lát đi.”

“Không được, ngươi không nằm thì giường còn gì tốt nữa.”

Apollo cũng đứng lên, “Ta đưa ngươi đi.”

“Ha ha, hảo.”

Hai người cùng nhau rời giường thay quần áo, cho người yêu chọn lựa quần áo, thay cài lại cúc áo buộc lại đai lưng, nhìn đối phương dưới sự trang trí của mình mà trở nên áo mũ chỉnh tề, trong đầu hết sức hài lòng.

“Đi thôi.”


Apollo ôm bả vai Hermes, ra cửa phòng.

Ngoài cửa, quan bí thư Athony của Apollo không biết đã chờ bao lâu, thấy bọn họ đi ra, cung kính mà hành lễ: “Sáng sớm tốt lành, chủ nhân, thần sứ giả đại nhân.”

“Sáng sớm tốt lành, Athony, có chuyện gì không?”

“Hồi chủ nhân, thần mã ở trong chuồng xao động bất an, bọn người hầu đều khó có thể khống chế, thỉnh ngài đi tới trấn an chúng nó.”

“Nga, bọn nhỏ lại giận dỗi a…”

“Ngươi mau chóng đi đi, ” Hermes chủ động mở miệng , “Ta có thể tự mình đi đến lôi thần điện mà .”

“Thật ngại quá, thân mến.”

“Không có gì, buổi tối chúng ta gặp đi.”

“Buổi tối gặp lại.”

Apollo lại hôn Hermes vài cái, lúc này mới cho hắn đi .

Chờ thấy y bay lên trời xanh, Apollo mới quay đầu lại nói với Athony: “Nói đi, chuyện gì.”

“Hồi chủ nhân, hải vương đến để mật đàm.”

…..

Hermes bay đến lôi thần điện, cứ như bình thường đi vào tìm Zeus, nhưng cũng không gặp bóng dáng của hắn.

Hỏi người hầu, mới biết hắn vẫn còn trong hậu cung, hôm nay chưa tới.

Có lầm hay không, giờ này đã tới lúc nào rồi mà còn chưa tới làm việc?

Hermes quyết định đến hậu cung nắm hắn kéo tới đây, trong tay mình còn có vài chuyện quan trọng chờ hắn phê duyệt đây này.

Đi bộ đến hậu cung sinh hoạt thường ngày của Zeus và Hera, liền phát hiện có chút không ổn. Khi người hầu thị nữ chào hỏi y, tất cả đều giống như rất vội vàng, tựa hồ như bị cái gì đó làm kinh hách.

Đụng phải một tên người hầu mà mình quen biết, Hermes nhịn không được hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”

“Thần sứ giả đại nhân…”

Sắc mặt người nọ xanh mét, phỏng chừng cũng sợ hãi quá mức, “Ầm ĩ rồi.”

“Nga.”

Hermes cũng nhìn quen không trách, loại tình huống này bình thường đều là Zeus rụt đầu lại nghe Hera rống, “Bắt gian tại trận sao?”

“Ai… Đâu chỉ đơn giản như vậy, trực tiếp mang trở lại luôn.”


“Cái gì?”

Chuyện này làm Hermes cũng phải lắp bắp kinh hãi. Zeus từ trước đến nay đều làm ở bên ngoài, còn sợ hãi mà né tranh Hera, tại sao mới hai ngày mình không có mặt, hắn liền ăn phải gan báo rồi hay sao?

“Mỹ nữ nào lại có lực hấp dẫn như thế?”

“Khụ khụ… Nghe nói, là một nam nhân.”

“A?”

Cằm Hermes thiếu chút nữa đã rớt xuống , “Hắn cũng cong rồi hả?”

“Tình huống cụ thể, tiểu thần cũng không biết, xin cáo lui trước.”

Sợ vạ lây đến thân mình, tên người hầu kia vội vàng bỏ đi.

Hermes do dự một chút, vẫn là quyết định nhìn đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, vừa tới cửa, liền thấy người hầu thị nữ đang làm nhiệm vụ nơm nớp lo sợ mà đứng ở đó, bên trong rống một tiếng, bọn họ liền theo phản xạ có điều kiện run rẩy một chút.

Mọi người nhìn thấy Hermes đến, tựa như nhìn thấy ân nhân cứu mạng, thần sứ giả đại nhân từ trước đến nay túc trí đa mưu, am hiểu nhất là xử lý loại trường hợp khó giải quyết này.

Đang muốn hướng thần sứ giả đại nhân chào hỏi, y lại đem ngón trỏ dựng thẳng ở bên miệng “Suỵt” một chút, mọi người lập tức im lặng.

Hermes đứng ở giữa bọn họ, nghiêng tai nghe động tĩnh ở bên trong.

Tiếng vang trong phòng rất lớn, vách tường và cánh cửa đều ngăn không được, hơn nữa lúc này đây, không chỉ có thanh âm của Hera, hai vị chủ thần cơ hồ là đang mắng nhau.

“Ngươi dám đem hắn lưu lại, ta sẽ không để yên cho ngươi!”

“Ta dịu dàng mà đến thương lượng với ngươi, ngươi gào cái gì mà gào!”

“Ta cho ngươi biết, việc này không thể thương lượng! Cái thứ bẩn thủi kia là từ đâu nhặt về, ngươi lại muốn phong thần ho hắn!”

“Ta là Zeus! Ta là thần vương! Ta muốn phong ai liền phong người đó! Ngươi không muốn thương lượng, tốt lắm! Vậy cứ như vậy mà định đi!”

“Zeus ngươi là tên chết tiệt! Mười phần lừa đảo! Khi kết hôn ngươi nói chỉ yêu một mình ta, sau đó lại hứa hẹn sẽ không đem những người bên ngoài trở về, hiện tại ngươi lại không để ý quy củ muốn phong một người bình thường làm thần! Ngươi đặt Thiên Hậu ta vào chỗ nào!”

“Câm miệng! Chức thiên hậu của ngươi cũng là ta cấp cho! Ta muốn cho ngươi ngồi thì ngươi vẫn ngồi, không muốn cho ngươi làm tiếp thì ngươi liền phải cút!”

“Ngươi… Ngươi…”

Cho dù không nhìn thấy nhưng cũng có thể tưởng tượng Hera tức giận đến mức phát run, cuối cùng lại không để ý dáng vẻ mà gào khóc nức nở.

Hermes cũng vô cùng khiếp sợ, việc này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, Zeus lại vì một con người mà phản bội Hera, còn nghĩ phá hư cả luật trời, đem thiếu niên bình thường không có quan hệ huyết thống cũng không có công tích gì phong làm thần…


Đang suy nghĩ , đại môn “oanh” một tiếng mở ra, sắc mặt Hera âm lệ bước đi ra.

Cặp mắt hồng lên vài khóc vừa nhìn thấy Hermes, nhất thời mất đi lý trí, giống như một mẫu sư nổi điên hướng hắn đánh tới, hung hăng bóp lấy cổ y.

“Đều là do tên tiểu hỗn đản ngươi! Đều là do ngươi!”

Hermes bị nàng bóp đến không hiểu chuyện gì, lần này thật sự không liên quan đến y a!

Y muốn giải thích, nhưng nữ nhân đang phát điên này khí lực quá lớn, bóp đến y không nói được lời nào, những người khác nhìn thấy một màn đáng sợ này, tất cả đều chết cứng tại chỗ, không một người nào dám đến trước khuyên ngăn.

Hoàn hảo Zeus từ bên trong vọt ra, một phen liền đẩy Hera ra, đem nàng ném xuống đất.

“Ngươi là con mụ điên khùng! Càng ngày càng tệ không chịu nổi!”

Tóc Hera hỗn độn xụi lơ trên mặt đất, biểu tình một mảnh buồn thảm.

“Đem nàng mang đi, đừng làm mất mặt, thật xấu hổ quá!”

Nhóm người hầu vội vàng ba chân bốn cẳng giúp Thiên Hậu đứng dậy, dìu nàng trở về cung Thiên Hậu.

Hermes ho khan cái không ngừng, vất vả lấy lại hơi thở, ngẩng đầu, dùng ánh mắt không hiểu chuyện gì nhìn Zeus.

Zeus quay đầu, tránh được ánh mắt hắn: “Ngươi cũng đi xuống đi, ta muốn yên lặng một chút.”

Sau đó trở lại phòng, “Phanh” một tiếng đóng cửa lại.

Hermes chỉ đành mang theo đầy bụng nghi vấn mà xoay người rời đi.

Trên đường đụng phải một người thị nữ, Hermes liền gọi nàng lại.

“Thần sứ giả đại nhân, có gì phân phó?”

“Vương mang về một thiếu niên ngươi có biết hắn đang ở nơi nào không?”

“Đúng vậy… Ở cung phía tây bên cạnh ạ.”

“Hảo, cám ơn nhiều.”

Hermes nhìn tòa tiểu cung điện kia không chớp mắt, lập tức hướng chạy thẳng đến đó.

Mái hiên bên này, Apollo cùng tâm phúc của hắn, Athony bước vào một gian mật thất, hai người ngồi đối diện nhau.

Trên bàn đặt bức mật hàm của hải vương.

“Poseidon muốn ta hứa hẹn sau khi thành công, đem đại bộ phận lục địa ban cho hắn.”

“Ý của chủ nhân là…”

“Không sao cả, đáp ứng hắn.”

“Chính là cái giá này không khỏi quá lớn.”

“Hiện tại thứ chúng ta cần chính là bằng hữu, Poseidon hiểu được, bằng vào hắn hoặc thực lực của ta, căn bản không làm gì được Zeus.”


Apollo trầm tư trong chốc lát, còn nói, “Huống chi trên mặt đất rất nhiều địa bàn là của Atena, đến lúc đó hai người bọn họ, vừa vặn kiềm chế lẫn nhau.”

“Vẫn là chủ nhân suy nghĩ chu đáo.”

Chủ ý đã định, Apollo lúc này mới đề bút viết thư hồi báo cho hải vương, cẩn thận gấp lại rồi giao cho Athony: “Phiền ngươi đi xuống đáy biển một chuyến.”

“Vâng.”, Athony tiếp nhận tín hàm cất giữ thật kĩ, nhưng lại không lập tức khởi hành.

“Còn có chuyện gì sao?”

“Thuộc hạ có một việc, không biết có nên nói hay không…”

“Nói đi, giữa chúng ta còn khách khí gì nữa.”

“Là về thần sứ giả đại nhân, chủ nhân xác định hắn sẽ đứng về phía chúng ta sao?”

“Hermes a… Ta không muốn đem y cuốn vào chuyện này.”

“Này chỉ là ý nguyện của cá nhân ngài thôi, đến thời điểm cuối cùng, hắn vẫn phải lựa chọn một bên, điều này cũng sẽ đem lại điều xấu lớn nhất cho kế hoạch của chúng ta.”

“Vậy thì đến lúc cuối rồi nói sau!”, Apollo vẫn quyết định sẽ giấu diếm, hắn biết bắt Hermes phải quyết định là chuyện rất tàn nhẫn, mình nhất định phải nghĩ biện pháp làm y bị tổn thương giảm xuống thấp nhất, “Đến lúc chúng ta thành công, hắn dù không muốn đứng về phía này của chúng ta thì cũng phải đứng mà thôi .”

“Vâng…”

Athony thấy Apollo chủ ý đã định, bèn sử lại ý tứ, “Kỳ thật thần sứ giả đại nhân ở lại chỗ này, đối với chúng ta cũng có chỗ tốt. Hắn là thần tử thân cận nhất bên cạnh Zeus, rất nhiều chuyện tình chúng ta không biết được, có thể thông qua hắn…”

“Đủ rồi! Ta nói không cần cuốn y vào chuyện này! Ta không muốn làm y cảm thấy ta vì chuyện này mới yêu y!”

“Vâng…”, Athony cúi đầu, “Ta chỉ là cảm thấy nếu làm như vậy, sẽ làm kế hoạch của chúng ta thêm phần thắng lợi.”

“Ta biết ngươi là vì muốn tốt cho ta…”, giọng điệu của Apollo dịu đi , “Nhưng ta có nguyên tắc của ta.”

“Ta đã biết, ta sẽ làm theo lệnh của ngài.”

“Vất vả ngươi .”

Apollo vỗ vỗ bả vai Athony, “Ta nhớ rõ, năm đó khi ta còn chưa là thái dương thần, mà chỉ là một tên lang thang, ngươi cũng đi theo ta, khi đó ngươi thân là một vương tử tôn quý, nhưng lại nguyện ý vứt bỏ cuộc sống thoải mái theo ta phiêu bạt… Kỳ thật ở trong lòng ta, ngươi không chỉ là một người hầu, mà là bạn thân đáng tin cậy nhất. Nếu ta có đôi khi nặng lời, làm ơn đừng để trong lòng nhé.”

“Chủ nhân nói quá lời, ta đến thời điểm này cũng không hối hận đi theo ngài. Ngài ở trong mắt ta mới là nhà vua chân chính, vì nghiệp lớn của ngài, ta sẽ đem hết toàn lực không chối từ!”

Athony đứng dậy hướng Apollo cáo từ, “Thuộc hạ đi truyền tin cho Hải Vương.”

Apollo gật gật đầu: “Hết thảy cẩn thận.”

Athony xoay người, không cho Apollo thấy vẻ mặt của mình.

Đúng vậy, vì nghiệp lớn của ngài, ta sẽ đem hết toàn lực không chối từ!

Cho dù bất luận kẻ nào, bất cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản!

Nếu hắn có lợi cho ngài, ta sẽ làm hắn phát huy tác dụng lớn nhất; nếu y là chướng ngại vật của ngài, ta sẽ không chút lưu tình mà đá y đi!

Nếu ngài không nở hạ thủ, vậy cứ để ta làm đi!

Đây hết thảy, đều là để ngài có thể leo lên. . . ngai vàng cao nhất kia!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.