Huyết Sắc Yêu Đồng

Chương 39: Nàng là sư muội ta


Bạn đang đọc Huyết Sắc Yêu Đồng – Chương 39: Nàng là sư muội ta


Ngồi trong trà lâu, bởi vì là buổi tối ở đây có chút vắng khách có thể nói là rất thưa người, nhưng bọn hắn bây giờ chính là cần một chỗ như vậy.

Ti Đồ Triệt vì Thính Hương lâu mà nỗ lực, còn An Kỳ Lạc thì đối với lời Ti Đồ Triệt nói về chuyện của Tịch nhi có chút vội vàng, còn có chút ghen tỵ, bởi vì Ti Đồ Triệt tựa hồ rất hiểu rõ Tịch nhi, thật đáng chết! An Kỳ Lạc ngồi ở trên ghế, cũng không muốn cầm chén trà đặt ở trước mặt, nhìn Ti Đồ Triệt lạnh giọng nói: “Bây giờ ngươi có thể nói”.

Nghiêm túc nhìn hắn, Ti Đồ Triệt hỏi: “Ngươi từng điều tra chuyện của Tịch nhi?”

An Kỳ Lạc có chút sửng sốt, nhưng ngay sau đó nói: “Ta từng điều tra qua, trên căn bản hẳn là cũng biết chút ít!”

Ti Đồ Triệt cười khẽ hạ xuống, đưa tay rót ình một chén trà, cũng giúp An Kỳ Lạc rót một chén, sau đó nói: “Đáng tiếc, những chuyện ngươi biết toàn bộ cũng là chuyện bề ngoài, chỉ sợ tất cả người bên trong Thanh Tố quốc hoàng cung cũng không biết hết mọi chuyện”.

An Kỳ Lạc nhẹ nhíu mày, hắn rất không thích Ti Đồ Triệt nói chuyện với kiểu giọng này, thật giống như hắn rất hiểu rất rõ Tịch nhi, Tịch nhi rõ ràng chính là Vương phi của hắn, làm sao có thể để cho nam nhân khác hiểu rõ chuyện của nàng hơn hắn? Lạnh lùng nhìn Ti Đồ Triệt, giọng nói lại càng lãnh nhược băng sương: “Có lời gì cũng nhanh nói, Bổn vương không có thời gian cùng ngươi ngồi đây uống trà!”

Ti Đồ Triệt khẽ cươi, để chén trà trong tay xuống, cười hỏi: “Nếu như ta nói ta và Tịch nhi là sư huynh sư muội, ngươi tin không?”


An Kỳ Lạc sửng sốt một chút, “Sư huynh sư muội? Làm sao có thể?”

Nàng không phải vẫn là sâu nuôi trong cung sao? Làm sao có thể có sư huynh? Hơn nữa lại còn làm chủ nhân đệ nhất thanh lâu ở Lâm Nguyệt quốc, cái này khiến hắn phải hoài nghi, sư phụ của bọn họ như thế nào? Ti Đồ Triệt cúi đầu cười khẽ, ngẩng đầu chuyển tầm mắt hướng ngoài cửa sổ, nhìn phía xa, ánh mắt có chút mê ly, lẩm bẩm nói: “Thật ra thì ngay cả chính bản thân ta có đôi khi cũng không thế nào tin tưởng mình có một Công chúa sư muội, Tịch nhi trở thành tiểu sư muội của ta, đó là chuyện mười năm trước”.

“Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”

“Một ngày mười năm trước, sư phụ ta bị cừu nhân đuổi giết, lẻn vào trong hoàng cung trốn, đúng lúc đụng phải tiểu sư muội. Lúc ấy sư phụ bị thương nặng, được tiểu sư muội phát hiện đem giấu ở chỗ nàng. Ngươi cũng biết, tiểu sư muội ở Thanh Tố quốc có đãi ngộ thế nào, chỗ ở của nàng là góc sâu nhất, lạnh lẽo nhất trong hoàng cung, bình thường không có người nào xuất hiện ở đó, rất thích hợp giấu người!”

An Kỳ Lạc không giải thích được địa nhẹ nhướng mày nói: “Nàng cứu sư phụ ngươi? Làm sao có thể?”

Nhìn ánh mắt của nàng, rõ ràng chính là toàn bộ người trong thiên hạ có chết sạch cũng không quan hệ gì! Ti Đồ Triệt có chút chịu không được, liếc mắt, tức giận nói: “Cậy nhờ ngươi không nên đem bộ dạng tiểu sư muội nói giống như rất lãnh huyết vô tình có được hay không?” An Kỳ Lạc lạnh lùng liếc hắn một cái nói: “Chẳng lẽ không phải sao?”

Sửng sốt một chút, cuối cùng Ti Đồ Triệt bất đắc dĩ gật đầu một cái nói: “Coi như là có một chút vậy, bất quá ngày đó nàng chính là có lòng tốt cứu sư phụ ta, sư phụ người bị thương nặng, nàng còn tự mình chăm sóc. Ách, có thể lúc ấy đầu nàng đột nhiên có vấn đề, nhưng cũng chính bởi vì chuyện kia, nàng mới có thể được sư phụ thu nhận làm đệ tử, tiến tới trở thành tiểu sư muội của ta!”


“Sư phụ ngươi tại sao muốn thu nàng làm đồ đệ? Chẳng lẽ là bởi vì cảm ơn nàng cứu hắn sao?”

“Dĩ nhiên không phải, làm sao có thể bởi vì nguyên nhân này mà thu nhận nàng làm đồ đệ nha?”

Ti Đồ Triệt đảo mắt trợn tròn, tiếp tục nói: “Vốn sư phụ chẳng qua dạy nàng mấy chiêu thức để nàng dùng phòng thân, ngươi cũng biết, trong hoàng cung nhiều người như vậy mà nàng lại là Công chúa thất sủng, rất dễ dàng bị người ta khi dễ! Nhưng không nghĩ tới tiểu sư muội về phương diện luyện võ thiên phú cực cao, để cho sư phụ sợ hãi than không dứt, sau đó quấn chặt lấy nhất định phải thu tiểu sư muội làm đồ đệ. Vốn là nàng không đáp ứng, nhưng bởi vì bị sư phụ quấn lấy gây phiền phức, hay bởi vì nguyên nhân khác nào đó nàng lại đáp ứng. Sư phụ đưa toàn bộ sở học từ lúc sinh ra dạy hết cho nàng, mà sư muội thiên phú cực cao, chỉ thời gian hơn một tháng đã có thể tự mình tu luyện không cần sư phụ bên cạnh chỉ đạo”.

An Kỳ Lạc có chút ngoài ý muốn nhìn Ti Đồ Triệt, hắn làm sao không biết Tịch nhi còn biết võ công? Nghĩ tới đây, trong lòng sinh ra một tia cảm xúc khác thường, Ti Đồ Triệt so với hắn biết nhiều hơn! Cầm lấy cái chén trước mặt nhấp một ngụm, lãnh đạm hỏi: “Sư phụ ngươi là ai?” Nghe vậy, Ti Đồ Triệt trong mắt dần hiện ra vẻ ngoan tuyệt, chỉ là một cái thoáng qua rồi biến mất, nhưng cũng bị An Kỳ Lạc ngồi đối diện thấy được.

Ti Đồ Triệt khẽ thở dài, nói: “Sau này, sư phụ len lén đem ta mang vào trong hoàng cung, cùng gặp tiểu sư muội nhưng nàng vô cùng lãnh đạm, hơn nữa cho tới bây giờ cũng nói sẽ không gọi ta một tiếng sư huynh, đối với ta bộ dạng tựa hồ rất khinh thường”.

An Kỳ Lạc không nói gì thêm, chẳng qua lẳng lặng uống trà, tin tưởng Ti Đồ Triệt hẳn sẽ trả lời vấn đề của hắn. Ánh mắt Ti Đồ Triệt lần nữa hiện lên một tia ngoan tuyệt, tiếp tục nói: “Ta vẫn nhớ được lần đầu tiên nàng gọi ta một tiếng sư huynh, đó là ba năm trước, tất cả đồ đệ môn phái toàn bộ đều chết hết, ta bởi vì chạy vào trong hoàng cung đi tìm tiểu sư muội chơi mà thoát được một kiếp. Tất cả sư huynh đệ tỷ muội bao gồm cả sư phụ đều bị giết hết, cũng chỉ còn lại có hai người ta cùng tiểu sư muội”.

An Kỳ Lạc tay nắm chặt cái chén thiếu chút nữa đã bóp nát, lạnh giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”


Ti Đồ Triệt đích tay nhẹ nhàng mà run rẩy, nhưng rất nhanh lắng xuống, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Ha hả, ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, ta chỉ là muốn để cho ngươi biết, ta cùng Tịch nhi cũng không phải có loại quan hệ như ngươi nghĩ, chúng ta là sư huynh sư muội, mà đối với ta mà nói, nàng là thân nhân duy nhất của ta trên đời này”.

An Kì Lạc ngưng mắt nhìn hắn, nửa hướng, cúi đầu khóe miệng khẽ nhếch, nhàn nhạt nói: “Ngươi sợ ta sau khi trở về sẽ gây khó khăn cho Tịch nhi sao?”

“Dĩ nhiên không phải, ta là sợ ngươi sẽ gây khó khăn cho ta!”

“Ách?”

Ti Đồ Triệt liếc mắt, rầu rĩ nói: “Vương gia ngươi không phải nói muốn đóng cửa Thính Hương lâu của ta sao? Tuyệt đối không được, cho nên ta mới phải nói cho ngươi nhiều chuyện như vậy, để ngươi biết ngươi đang hiểu lầm chúng ta, về phần tiểu sư muội nhà ta, ngươi tính toán xử trí như thế nào đâu có chuyện gì liên quan tới ta?”

An Kỳ Lạc có chút không dám tin nhìn Ti Đồ Triệt, sau đó nhàn nhạt nói: “Biết rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không đối với Thính Hương lâu của ngươi như thế!” Ti Đồ Triệt tiến tới trước mặt An Kỳ Lạc cười nói: “Nói thêm cho ngươi một chuyện, chuyện này khẳng định ngươi cũng không biết.”

“Chuyện gì?”

“Có thể ngươi cũng sẽ không tin, nhưng đó là sự thật, mẫu thân tiểu sư muội, cũng chính từng là Thanh Tố quốc Quý phi nương nương bị Hoàng hậu giết chết, lúc mới vừa mới ra đời tiểu sư muội tận mắt nhìn mẫu thân của mình chết ở trước mặt, còn là bởi vì nàng mới hy sinh chọn lấy cái chết”.


Trong mắt An Kỳ Lạc hiện lên một tia bất khả tư nghị: “Điều này sao có thể? Đứa bé mới vừa mới ra đời làm sao có thể biết xung quanh chuyện đã xảy ra?”

Ti Đồ Triệt bất đắc dĩ nhún vai, nhàn nhạt nói: “Ta cũng vậy, rất kinh ngạc, bất quá đó là sự thật, tiểu sư muội tựa hồ có cái gì khác hẳn với thường nhân, nàng mới được sinh ra cũng đã có thể biết chung quanh phát sinh chuyện gì, hơn nữa cơ hồ toàn bộ cũng ghi tạc trong đầu”.

An Kỳ Lạc trong mắt hiện lên một tia đau lòng, nếu như lời Ti Đồ Triệt là thật, Tịch nhi nhất định rất khổ sở đau lòng, nhìn tận mắt mẫu thân của mình chết, còn là bởi vì mình mà chết. Đột nhiên từ trên ghế đứng lên, xoay người hướng cửa đi tới, khẽ nghiêng người nhìn Ti Đồ Triệt nói: “Đa tạ ngươi nói cho ta biết những việc này!”

Nhìn An Kỳ Lạc tựa hồ sẽ phải đi như vậy, Ti Đồ Triệt vội vàng nói: “Chờ một chút, còn có một việc hy vọng ngươi có thể đáp ứng!”

“Chuyện gì?”

“Lời vừa rồi ta nói với ngươi ngàn vạn lần không nên nói cùng tiểu sư muội, ngươi tự mình biết là được, không cần cho nàng biết ngươi biết những chuyện này !”

Nếu như bị nàng biết hắn đem những chuyện này nói cho An Kỳ Lạc, nàng nhất định sẽ chạy tới bắt hắn! An Kỳ Lạc Sửng sốt một chút, đưa mắt nhìn hắn, nhưng ngay sau đó nhẹ gật đầu một cái, xoay người rồi rời đi.

Bây giờ, An Kỳ lạc tựa hồ có chút khẩn cấp muốn trở về phủ gặp Tịch nhi. Mặc dù Ti Đồ Triệt cũng không nói sư phụ của bọn họ là ai, nhưng đã biết nhiều như vậy, nếu như mình thật muốn biết rõ, nhất định có thể điều tra được! Ti Đồ Triệt vẫn ngồi ở trà lâu nhàn nhã thưởng trà, nhìn hướng An Kỳ Lạc rời đi trong mắt hiện lên một tia quang mang phức tạp, lẩm bẩm nói: “Nói cho ngươi nhiều như vậy, không biết ngươi có làm cho ta thất vọng không, hy vọng không thể nào”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.