Đọc truyện Huyết Chỉ Đoạt Hồn – Chương 22: Bạch y xú nữ
Trên vạt cỏ úa, Lục Siêu Quang nằm dài, mê mệt.
Cô gái xấu xí quỳ xuống bên chàng tha thiết:
– Lục huynh, Lục huynh … Muội thương nhớ huynh vô cùng. Muội vẫn theo
dõi huynh trên đường tầm thù, rửa hận. Muội rất muốn cùng huynh có một
ngày tâm sự cho thỏa nỗi nhớ mong …
Hai bàn tay thơm mịn, trắng hồng của cô gái bỗng ôm lấy gương mặt sần sùi, đôi mắt nàng ứa lệ:
– Nhưng gương mặt muội thế này, làm sao muội dám cùng huynh đối diện?
Đảo mắt nhìn quanh khu vực trống trải, cô gái ôm xốc Lục Siêu Quang phi hành đến một hang đá gần đó.
Nàng đưa chàng vào lòng hang, đặt chàng nằm ngay ngắn, rồi lấy trong bọc ra một lọ thủy tinh, chứa những viên thuốc màu vàng.
Trút ra bàn tay ba viên thuốc nhỏ, cô gái xấu xí cạy miệng cho chàng uống.
Nàng áp đôi môi lên vầng trán rộng của Lục Siêu Quang, bàn tay nàng ve
vuốt thân thể chàng thật âu yếm.
Tiếng nói của nàng thanh tao, xúc động:
– Lục huynh. Những viên kim đơn đó giúp huynh tỉnh lại. Song muội phải đi trước khi huynh nhìn thấy muội. Lòng muội đau buồn tan nát, và muội
biết huynh cũng chẳng bao giờ quên muội. Nhưng trong hoàn cảnh trớ trêu
này, đôi ta đành chịu vậy thôi.
Nàng mở bọc, lấy giấy bút, viết nhanh một mảnh giấy cài vào giải lưng chàng.
Lục Siêu Quang bỗng cựa mình, thở một hơi dài.
Chàng đã tỉnh …
Cô gái vội quơ chiếc bọc và rảo bước.
– Tiểu thư …
Chợt nghe tiếng kêu, theo phản xạ tự nhiên, cô gái quay mặt lại. Song nàng vội giấu mặt sau cái bọc trên tay.
Chậm quá rồi, Lục Siêu Quang đã nhìn thấy gương mặt xấu xí, kỳ dị của người con gái.
Bàng hoàng, kinh ngạc, nhưng Lục Siêu Quang đã nhớ lại những sự việc vừa
qua, và tin chắc rằng cô gái xấu xí kia đã giải cứu chàng.
Tinh thần đã tỉnh táo, chàng vội đứng lên:
– Cô nương, xin dừng bước cho tại hạ được hỏi thăm …
“Vèo …”.
Người con gái đã phóng ra khỏi lòng hang như một chiếc lá vàng bay. Lục Siêu Quang cũng vội phóng theo.
Vừa qua cửa hang, chàng đảo mắt nhìn, nhưng tăm dạng cô gái không còn thấy nữa.
Lục Siêu Quang lẩm bẩm:
– Thuật phi hành của nàng này chẳng phải tầm thường. Nhưng nàng là ai?
Chàng đứng sừng sững, lắc đầu … không thể tự lý giải nổi.
– Một cô gái đẹp toan dùng hương mê để buộc chàng phải đáp lại tình yêu,
và người con gái xấu xí cứu chàng đưa vào hang đá. Cả hai nàng đều không rõ lai lịch, bỗng nhiên đến với đời chàng một cách lạ lùng.
Lặng im để đào sâu suy nghĩ một lúc lâu, Lục Siêu Quang vỗ vào trán mấy cái, rồi nói một mình:
– Thôi, suy nghĩ làm gì thêm mệt óc. Trên bước giang hồ phiêu bạt, thế
nào ta cũng gặp lại hai nàng này. Việc trước mắt là ta phải tiếp tục tìm tổng đàn Bạch Ma Giáo, truy cho ra Tứ Độc Quái Lão.
Chàng sửa lại nếp áo, bỗng thấy rơi ra một mảnh giấy.
– Ôi, cái gì nữa đây?
Lục Siêu Quang cúi lượm mảnh giấy, mắt liếc nhanh qua hàng chữ:
“Thiếu hiệp Trên đường tầm thù rửa hận, chàng sẽ còn gặp nhiều yêu tinh, ma nữ và những cạm bẫy nguy hiểm … kịch độc. Hãy thận trọng và đề phòng Vạn Độc Bá Giả công tử lắm chước quỷ, mưu ma.
Bạch Y Xú Nữ”.
Xếp mảnh giấy trong tay, Lục Siêu Quang thầm nhắc lại:
– Bạch Y Xú Nữ, người con gái áo trắng xấu xí.
Chàng lắc đầu:
– Gương mặt nàng xấu, nhưng lòng nàng tốt. Còn Tuyết Vân xinh đẹp lại dâm dật lẳng lơ.
Trong phút chốc, chàng trai chợt nhớ ra. Mặc dù chỉ được thoáng nhìn cô gái
xấu xí, chàng cảm thấy đôi mắt đẹp của nàng rất quen, và thân hình cân
đối uyển chuyển ấy dường như chàng đã từng được ngắm nhiều lần. Còn cái
tên Tuyết Vân của cô gái đẹp lại cũng quá quen tai. Những điều quen quen của hai cô gái xa lạ cứ ám ảnh Lục Siêu Quang, khiến chàng phải tự gắt
gỏng với mình:
– Đã bảo đừng suy nghĩ vẩn vơ về hai người con gái ấy nữa. Hãy lo bổn phận của mình đi.
Chàng phóng vút ra khỏi khu rừng tùng để trở lại thị trấn Nam Hưng. Lục Siêu
Quang nghĩ rằng ở thị trấn đông vui ấy chàng sẽ dễ dàng nghe ngóng tin
tức về bọn Bạch Ma Giáo.
Phi hành ngang một thung lũng, chàng
trai bỗng nghe nhiều tiếng gió lạ bên tai. Chàng vội đáp vút xuống một
ngọn cây cổ thụ, núp trong tàn lá, đảo mắt nhìn.
“Vèo … Vèo …”.
Nhiều bóng xanh và bóng trắng đang lao vun vút xuống thung lũng. Chàng liền
lướt nhanh qua những ngọn cây để tiếp cận nơi bọn người kia đang tụ họp
Lục Siêu Quang thấy ở giữa thung lũng có một nam nhân và một nữ nhân cả
hai đều che mặt. Xung quanh cặp này là nhiều cặp nam nữ cầm gươm đao
sáng quắc. Nam mặc võ phục xanh, nữ mặc y trang toàn trắng. Các chàng
rất đẹp trai, còn những nàng kia đều có nhan sắc hấp dẫn.
Nam nhân áo xanh đứng cạnh nữ nhân áo trắng giữa đám đông, đang dõng dạc nói lớn:
– Nam nữ hội viên Hoa Nguyệt Hội hãy nghe đây. Hiện nay Võ Lâm Ngũ Phái
đang lúc suy vi. Hỏa Long Bang của Lục Siêu Quần và Linh Sơn Phái của
Dương Tử Hùng đã tan vỡ.
Bây giờ chỉ còn Bạch Ma Giáo, Thanh Y
Thần Giáo và Hoa Nguyệt Hội đủ sức khống chế quần hùng. Nếu Hoa Nguyệt
Hội muốn vươn lên, thì ta phải tìm luyện cho ra Hỏa Long Bí Kíp của lão
Lục. Luyện được Hỏa Long Thần Chưởng, hội chúng ta sẽ là bá chủ võ lâm
Trung Thổ.
Hàng trăm cái miệng nam nữ cùng hô:
– Tuân lệnh hội trưởng, quyết tâm truy tìm Hỏa Long Bí Kíp …
Ẩn mình trong tàn cây, Lục Siêu Quang nổi nóng vì lũ kia dám có ý đồ truy
đoạt bí kíp võ công của phụ thân chàng. Mặc dù Hoa Nguyệt Hội hiện đang
là một bang hội ma giáo sừng sỏ của võ lâm hắc phái, sóng chàng thừa sức dụng Huyết Chưởng đánh chúng tan thây.
Đang định phóng xuống sân tràng, Lục Siêu Quang bỗng ngưng lại vì thấy nữ nhân áo trắng đã tiếp lời Nam Hội Trưởng:
– Tinh thần của hội viên rất tốt. Hội ta đã có Âm Dương Bạch Chân Khí là
ma công cực độc, nếu luyện được Hỏa Long Bí Kíp … chắc chắn từ Trung
Nguyên đến Quan Ngoại, chẳng môn phái nào địch nổi cao thủ của Hội
Nguyệt Hoa này. Nhưng muốn tìm ra Hỏa Long Bí Kíp ta phải phát hiện được Vạn Độc Bá Giả công tử và em gái hắn là Ngọc Diện Hồ Ly đang âm thầm
luyện công nơi thâm sơn cùng cốc nào. Bởi sự bí mật về Lục Siêu Quần còn hay mất, anh em Bá Giả nắm trong tay. Để tìm ra Bá Giả, ta lại phải nắm được Tứ Độc Lão Quái. Bốn lão này đang bị Bạch Ma Giáo nhốt một nơi,
song Nam Hội Trưởng và ta sẽ có cách thu nạp được bốn lão ma đầu ấy.
Từng cặp hội viên Hoa Nguyệt Hội lại hô to:
– Vạn tuế Nam Nữ Hội Trưởng ma công thượng thừa, tài năng siêu việt.
Đôi mắt Lục Siêu Quang chợt sáng lên trong tàn lá, chàng nghĩ thầm trong đầu:
“Thì ra Nam Nữ Hội Trưởng Hoa Nguyệt Hội đã biết rõ Tứ Độc Lão Quái ở nơi
nào. Ta còn chờ gì mà không xuất hiện, bắt buộc chúng phải nói ra.”.
Chàng liền phóng vút xuống thung lũng, miệng quát lớn:
– Hội trưởng Hoa Nguyệt Hội, có ta đến thăm đây.
Nam Nữ Hội Trưởng Hoa Nguyệt Hội quay phắt lại, cặp mắt long lanh ngời lên sau mảnh lụa che mặt.
Gã nam nhân trầm giọng:
– Các hạ là ai?
Lục Siêu Quang đáp ngay:
– Ta là Hắc Diêm Vương.
Nam Nữ Hội Trưởng quay mặt nhìn nhau, ánh nhãn quang lấp lánh, còn đám hội viên đều trố mắt ngó chàng lom lom.
Nữ Hội Trưởng cất giọng the thé:
– Thì ra các hạ là đệ tử của Hồng Huyết Linh Quân từ vực Ma Phong trở về, đã ra nghiêm lệnh cấm các môn phái không được đến gần Bãi Sinh Tử trong chu vi mười dặm?