Huyền Thiên Tà Tôn

Chương 119: Nguyên thần


Đọc truyện Huyền Thiên Tà Tôn – Chương 119: Nguyên thần

Dọc theo huyệt động đen ngòm, sau khi bơi khoảng mấy phút đồng hồ, rốt cục hắn bơi được ra tới ngoài cửa động, liền nhanh chóng bơi về phía trước.

Khi trồi lên mặt nước, hắn không ngờ mình chỉ cách thượng du đầm nước tầm mấy chục thước. Cũng may đầm nước không quá mức trơn trượt. Dương Thiên Lôi chỉ cần bám vào một tảng đá nhô ra trên đầm liền rất nhanh có thể trèo lên bãi ghềnh.

Khi Dương Thiên Lôi trở lại đầm nước, sắc trời đã trở nên hoàn toàn đen kịt. Nhặt lấy ba lô cùng Thương Viêm Kiếm, Dương Thiên Lôi cảm giác như mình vừa trải qua một chuyến đi kỳ lạ, tựa hồ như là giấc mộng. Tất cả bỗng trở nên như mộng như ảo, không thể nắm lấy. Khi tỉnh mộng trở về hiện thực, dường như tất cả mọi chuyện đều chưa từng xảy ra.

Thế nhưng Dương Thiên Lôi biết, tất cả chuyện này đều là sự thật, nếu không đầm nước kia cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà giảm xuống hơn mười thước.

Mang theo nghi hoặc trong lòng, Dương Thiên Lôi còn đang cởi truồng, cả thấy cơn đói trong bụng lại hoành hành, chậm rãi đi vào trong sào huyệt của Ma Lang vương. Hắn xác định đây sẽ là nơi mình ở lại qua đêm.


Dương Thiên Lôi lấy từ trong ba lô ra một viên đá đánh lửa, toàn bộ huyệt động nhất thời sáng rực lên. Huyệt động không lớn cũng không nhỏ, hẳn là nơi Ma Lang vương sống một mình. Khiến Dương Thiên Lôi hơi kinh ngạc chính là, trong huyệt động được bố trí gần giống như con người, có một chiếc giường đá thật lớn, bên cạnh giường còn có một cái bàn đá, trên bàn đặt một ít hoa quả không biết tên, có lẽ đều là cung cấp cho Ma Lang vương hưởng dụng.

Bụng đang đói, Dương Thiên Lôi cũng không quản nhiều như vậy, mặc kệ ba bảy hăm mốt gì, liền bắt đầu ăn, trong đầu lại vẫn tiếp tục suy nghĩ về những gì trải qua vừa rồi. Nhưng cho dù hắn nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu rốt cục là có chuyện gì xảy ra.

Bất tri bất giác, đống quả rừng đã bị Dương Thiên Lôi tiêu diệt sạch sẽ. Cuối cùng hắn cũng không còn cảm giác đói bụng nữa. Có lẽ là do cái bụng rỗng đã được lấp đầy, trong đầu Dương Thiên Lôi nhất thời linh quang chợt lóe.

– Một tia Nguyên Thần! Một tia Nguyên Thần! Đúng rồi! Làn khói xanh kia nhất định chính là nguyên thần của mỹ nữ. Nguyên thần của nàng đã tiến nhập vào trong cơ thể ca!

Nguyên thần, kỳ thực chính là linh hồn thăng cấp lên. Linh hồn ỷ lại vào cơ thể con người mà tồn tại. Khi thân thể chết đi, linh hồn sẽ tiêu tán. Nhưng nguyên thần thì khác. Nó chính là hấp thu tinh khí Tiên Thiên rèn luyện mà sinh ra, là đặc trưng căn bản của tu luyện giả. Khi linh hồn cường đại đến mức không cần phụ thuộc vào thân thể cũng có thể tồn tại độc lập trong thiên địa. Đó chính là nguyên thần.

Đương nhiên Nguyên thần cũng không phải là mãi mãi bất diệt. Sau khi rời khỏi thân thể, nó sẽ dần dần suy yếu cho đến khi hoàn toàn tiêu vong. Tu vi bản thân của tu luyện giả càng mạnh, nguyên thần càng cường đại, thời gian rời khỏi thân thể cũng càng dài hơn.

Nghĩ thông suốt điểm ấy, Dương Thiên Lôi cũng yên lòng phần nào. Về phần Nguyên Thần của mỹ nữ này vì sao lại tiến nhập vào trong cơ thể mình, khi tiến nhập vào có ảnh hưởng gì đối với mình hay không, không phải điều mà Dương Thiên Lôi có thể lý giải và khống chế được, chỉ có thể tạm thời chấp nhận mà thôi.

– Hiện tại ta phải dồn mọi tinh lực vào việc tu luyện. Chỉ có tiến nhập Trảm Không Kiếm Phái, bước vào hàng ngũ tu luyện giả chân chính mới có thể nhanh chóng đề cao thực lực của mình.

Nghĩ tới đây, Dương Thiên Lôi liền chậm rãi mở ba lô.

Đặt toàn bộ số ma hạch của ma lang ngày hôm nay săn giết được trên mặt đất, Dương Thiên Lôi bắt đầu kiểm kê thu hoạch trong một ngày này.

– Bảy trăm bốn mươi tám ma hạch cấp ba! Không ngờ lại nhiều như vậy.


Sau khi Dương Thiên Lôi kiểm kê xong, ngay cả chính mình cũng có chút kinh ngạc.

Tuy rằng ma hạch cấp ba có điểm tích lũy không cao, nhưng số lượng lại nhiều kinh khủng. Dương Thiên Lôi rõ ràng, nếu như không gặp phải đàn ma lang, mà đơn giản là đi tìm giết đám ma thú cấp ba, e rằng một ngày đêm chỉ có thể săn được khoảng hai, ba mươi ma thú đã là may mắn lắm rồi! Vậy mà chỉ trong một ngày đêm, mình lại có thể chém giết bảy trăm bốn mươi tám ma lang.

Một ma hạch cấp ba là 25 điểm tích lũy, bảy trăm bốn mươi tám ma hạch là … 18.700 điểm. Hơn nữa, Ma Làng vương chết đi để lại ma hạch cấp năm, cùng với ma hạch cấp bốn của Phong báo. Như vậy, thu hoạch hôm nay của hắn chính là 19.300 điển tích lũy.

– Ngày hôm qua thu hoạch 121 điểm, nếu cộng cả hôm nay, tổng số điểm tích lũy đã là 19.421 điểm. Đây chính là số điểm tích lũy chỉ có thể đạt được nếu giết chết ba mươi chín ma thú cấp năm.

Dương Thiên Lôi hưng phấn tính toán, ngay cả chính mình cũng cảm thấy mình thật biến thái.

Hắn có thể xác định, đám người Phong Mã Ngưu cho dù tới khi thí luyện kết thúc, muốn thu được số điểm tích lũy như vậy đều không dễ dàng.

– Sở dĩ ta có thể thu được số điểm tích lũy như vậy hoàn toàn là nhờ có thể chất đặc thù. Nếu như những người khác gặp phải đàn ma lang đó, khẳng định là phải chết không thể nghi ngờ, sao có thể giống ca tìm được đường sống không nói, lại còn có thể chém giết nhiều ma lang như vậy?


Đàn ma lang, trong sách đã từng nói rất kỹ càng, mặc dù đẳng cấp không cao, nhưng lại là một loại ma thú không ai muốn trêu chọc. Bởi vì số lượng của nó thực sự khổng lồ, hơn nữa lại hung hãn không sợ chết. Có thể nói, chúng là loại ma thú khó chơi nhất trong số các ma thú cấp thấp.

Tinh Giả dưới cấp bảy gặp phải đàn ma lang căn bản không có bất luận cơ hội gì, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tinh Giả ngoài cấp tám tuy rằng có thể bằng vào thực lực bản thân, đột phá khỏi vòng vây của đàn ma lang, nhưng nếu muốn đánh chết toàn bộ căn bản là không có khả năng.

Về phần các cường giả Tiên Thiên cao cấp, lại khinh thường việc săn giết loại ma thú cấp thấp không có tác dụng gì này.

– Điểm tích lũy hẳn là không có bất luận vấn đề gì. Vài ngày còn lại, ta nên thử khiêu chiến với các ma thú cấp cao hơn, lợi dụng mấy ngày này tôi luyện chính bản thân mình cho thật tốt.

Sau khi đưa ra quyết định, Dương Thiên Lôi thu hồi toàn bộ số ma hạch, lấy da thú trải lên trên giường Ma Lang vương, chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, tiếp tục bắt đầu tu luyện.

Sau một lát, tinh thần lực dồi dào liền rất nhanh dũng mãnh tiến vào cơ thể hắn. Dưới niệm lực dẫn dắt của Dương Thiên Lôi, từ cơ bắp, gân mạch đến màng da, trở lại xương cốt, mỗi một bước đi lại là một bước rèn luyện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.