Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 64: Chậm đả, nó vì ta mà tới


Đọc truyện Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn – Chương 64: Chậm đả, nó vì ta mà tới

Không để ý lấy thời gian, đám người vui vẻ đánh chén cùng nói chuyện không để ý tới xung quanh. Phía xa hắn nhìn lấy cái này khung cảnh quá mức đẹp đẻ, từng cái nụ cười vui vẻ khắc sâu vào trong hắn tiềm thức khó mà quên lấy.

Hai canh giờ sau, dần dần đám người tựa như tán đi một dạng, lúc này chỉ còn lại một vì người ở tại mà thôi, nhâm nhi một lúc cũng liền về tới. Phong Thần hắn trên tay vò riệu lớn liên tục uống lấy, cái này quá mức kích thích hắn vị giác, cảm giác tê tê đầu lưởi cùng một lượng lớn thứ tốt để hăn luyện hóa lấy. Ngồi tại đám người xách lên từng miếng thịt cắn một miếng lớn cùng một ngụm riệu cho dễ nuốt.

Thanh âm lúc này ngày một rầm rộ lấy, sắc trời tối đen nhưng vẫn còn quá sớm, tới nửa đêm cũng phải một canh giờ tới. Xung quanh đám trẻ vui đùa chạy nhảy xung quanh đùa giởn, trên tay một cái gậy nhỏ tựa như thôi diễn lại hắn một dạng. Bên cạnh đám người ngồi nghĩ ngơi cùng dọn dẹp lấy một bộ phận phía dưới xa, từng cái bát đủa được mang đi rửa tới. Đám nam nhân chí ít phải ngồi lại một lúc lâu mới có thể rời đi, liên tiếp từng vò riệu lớn được mang lên rồi nhanh chóng uống cạn.

Trên tay vò riệu hướng bước chân đi tới biệt viện, hắn không quá mức ham vui như đám người liền nhanh chóng rời đi, đám người thấy vậy cũng không ép lấy. Bước chân chậm rải đi tới, liên tục đưa tay lên cao uống một ngụm lớn nuốt xuống. Đã lâu mới có một bửa uống thật sảng khoái.

Tiến vào phòng khép cửa lại khóa lấy, đặt thân nằm trải dài trê giường lớp nệm được làm từ lông da Hung Thú có chút mềm cảm giác. Đưa tay đặt lên đầu dường như muốn suy nghĩ chuyện gì. Giữ lấy một lúc rồi chìm vào giấc ngủ, cũng cần phải luyện hóa toàn bộ. Bên trong thân thể liên tục thi triển lấy công pháp thôi thúc thu lấy dem nghiền nát thành từng hạt nhỏ Hồn Lực nuôi dưởng Hồn Hải, cảm giác quá mức nhỏ bẻ bổ sung, tựa như không có chút cảm nhận lấy. Không biết nằm lấy bao lâu mới chìm vào trong giấc ngủ.

Sáng sớm thời gian thức dậy, rời khỏi giường hắn vươn tay đưa lên cao kéo dản người một cái. Không biết bao lâu chưa ngủ một giấc thoải mái như vậy. Hôm nay hắn tựa như không muốn tu luyện lấy cảm giác, thân thể tựa như có chút mệt mỏi. Đẩy cửa tiến ra ngoài hít thở lấy không khí, quá mức trong lành, trời cũng chỉ mới hửng sáng lên một chút mà thôi.

Hắn đứng tại một lúc tựa như vận khí lực toàn thân, cảm nhận thấy cơ thể những thứ mệt mỏi tựa như tiêu biến lấy toàn bộ. Có lẻ tối qua hắn uống quá nhiều mới có cảm giác mệt mỏi tới vậy. Hai tay liên tục nắm chặt rồi nhả ra như làm nóng cơ thể. Mọi cái khớp xương đều được hắn làm mềm dẻo lấy, cảm giác ăn khớp cái vận động dễ hơn hẳn.


Quang Chi Cách Đấu Thuật!

Liên tiếp tung ra những cái quyền kình mạnh mẻ cự lực đánh vào không khí phát ra thanh âm va chạm xèn xẹt, thân thể thuần túy cự lực tựa như phát ra toàn bộ. Cảm nhận lấy cái này vỏ kỷ có tiến triển đâu chỉ mấy thành, lúc này nhanh nhất cũng chỉ có thể thi triển lấy hơn 10 quyền kình trong một tức hô hấp chưa vận dụng Hồn Lực cùng thuộc tính, chắc chắn có thể nhanh hơn nhiều. Như vậy là quá đủ với hắn hiện tại, cái này võ kỷ cũng đã đại thành một đại cảnh giới cao nhất, tu luyên tới đỉnh cao nhuần nhuyển như hô hấp liền có thể đột phá lấy một cái cảnh giới hoàn toàn mới đại viên mản. Bước tiến này đối với hắn đã là quá đủ, tương lai chắc chắn có thể.

Thi triển khó hơn một dạng, không phải tung quyền vào một điểm cố định như lúc trước mà là mỗi một quyền là một vị trí khác nhau, cảm giác có chút thiếu nhuần nhuyển. Tốc độ nó quá nhanh mà thân thể có chút khó điều khiển, lần đầu thi triển lấy tựa như cứng lấy một dạng có chút không được như ý muốn. Không hoàn toàn chính xác, muốn dùng được như vậy đâu chỉ luyện nhiều lần mới có thể. Đâu thể nhụt chí, hắn liên tục tung ra mỗi quyền đánh tới, đại não hắn tựa như chiến trường một dạng, cảm giác căng như muốn nổ. Não tốc độ xử lý có chút khó mà theo kịp, cảm giác nhoi nhói dâng lên.

Liên tiếp từng hạt mồ hôi trên mặt hắn chảy ra rơi rớt xuống nền đất. Vừa mời thi triển một lúc mà cảm giác mệt mỏi dâng lên tới. Thuần túy cự lực hao tổn cũng thật quá nhiều, cảm giác hai tay căng cứng một dạng. dần dần tê lấy. Đứng tại một lúc đợi cảm giác này qua đi hắn lại lần nữa thôi diễn tiếp tục.

Bành bành!

Thanh âm một lần nữa vang lên, đẩy cao tốc độ lên tới cực điểm đánh tới. Hai chân hắn như cột đình trụ vửng lấy thân thể tạo điểm tựa cho hai tay được thoải mái thi triển. Thân trên mềm dẻo uyển chuyển tựa như theo kịp lấy. Lần này có chút đúng như hắn mong muốn, sai sót còn quá nhiều nhưng cảm giác không còn quá miểng cưởng như vừa này. Thôi diển qua tới hắn mới có chút dừng lại, lúc này toàn thân đều vận động nóng lấy, đủ để mang cái kia đao ra luyện lấy.


Long Hổ Đao!

Triệu lấy cái này Võ Hồn trên tay, cán chuôi chạm mạnh xuống nền đất lỏm xuống một chút. Vẫn như trước cảm giác nặng nề, ngàn cân sức nặng đối với hắn lúc này chí ít còn có chút miển cưởng. Hai tay nắm chặt lấy đưa lên cao khỏi mặt đất, hai chân tụ lấy một lượng cự lực lớn đở lấy cùng bước chân có chút di chuyển. Đánh vài cái đơn giản công kích quét qua, thanh âm tựa như không khí bị cắt đứt một dạng. Cảm giác lấy Vương cấp Hung Thú hứng trọn cái này một đao toàn lực như vậy thân thể có còn nguyên vẹn. Quá mức kinh khủng.

Trọng Vấn Long Thương hắn lúc này cũng chỉ có 300 cân hơn mà thôi, cảm giác có chút không vừa tay lấy. Thời gian tới chắc chắn hắn tìm kiếm một vài đầu khoáng thạch cùng nguyên liệu quý hiếm chế tạo lại một cái, chí ít cũng phải 700 cân mới đủ lực dùng tới.

Gần một nén nhang thi triển lấy liên tục lúc này thân thể hắn tựa như có chút quen thuộc lấy, chỉ cần tháng thời gian hắn có thể tự tin nắm chắc.

Lúc này mặt trời cũng đả lên cao, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi tới mọi ngóc ngách. Nơi này đại lục có chút khác biệt, cái gọi mặt trời thuật ngử chỉ cái kia tinh cầu ánh sáng chiếu tới mà thôi, giống như một cái mặt trời trài đất một dạng chỉ khác là cái này đâu chỉ to hơn nhiều lần cùng khác biệt nhiều thứ. Sơ qua có thể cảm nhận thấy nó nóng hơn nhiều…

Thân thể cảm nhận thấy có chút thoát lực một dạng, hai chân có chút đứng không vững. Gần một năm trời không một lần vận động, chỉ ngồi lấy tu luyện, cảm giác tựa như thân thể có chút suy kiệt. Cũng may hắn luyện thể có chút tiến triển nếu không cường độ này hắn không thể chịu đựng lấy. Thu lấy đại đao hắn ngồi xuống vận khí thôi động đưa tới mọi ngóc ngách trong thân thể ổn định lại toàn bộ.


Không biết tối qua đám người ngồi lại bao lâu mà tới giờ này thời gian chưa dậy tới. Cũng không để ý tới, thân thể mệt mỏi hắn như đang dần được cải thiện lấy. Hai mắt hắn nhắm lấy đột nhiên mở lớn cùng nụ cười quái dị. Tiến vào phòng đóng chặt cửa, cởi lấy trên thân quần áo nhanh chóng bước vào bồn tắm, thân thể vận động một lúc mà mồ hôi cùng bụi bẩn bám vào đâu chỉ ít, thân thể tựa như có chút mùi bốc lên lấy. Tắm rửa sạch sẻ rồi mới có thể đi ra ngoài a.

Ngoài kia tường thành đám người đứng canh gác lấy quan sát xung quanh rất tỷ mỉ. Trên tường thành cổng chính bốn cái thanh niên nhân đứng tại, thân thể vạm vở cùng thân hình tương đối cao từ xa trông tới có chút lực lưởng. Hai tay khoanh vòng phía trước ngực trông rất oai phong, thực lực không phải yếu đều là Đấu Vỏ cảnh lâu năm người, có thể rất nhanh liền đột phá tới.

Vẻ mặt nghiêm nghị không có một chút thay đổi sắc mặt, không để ý xung quanh chỉ tập trung lấy quan sát. Bốn người đứng tại vị trí khác nhau cách không quá xa chỉ cần một bước nhảy lớn liền có thể.

Phía xa cách dám người gần 3 dặm xa có một đầu Hung Thú đang từng bước nhẹ nhàng đi tới, mọi động tỉnh đều không phát ra một tiếng động. Khoảng cách gần một dặm mới có thể nhận biết lấy.

“Hung Thú tấn công”.

Phía xa kia thân ảnh nó dần lộ ra trông rất đáng sợ, thân thể nó không quá lớn nhưng có thể cảm nhận thấy có chút yếu thực lực đám người, so với Cự Lang Vương đâu chỉ gấp mấy lần. Đâu thể so đầu kia Vương cấp Hung Thú mạnh mẻ, ánh mắt nó nhìn chằm chằm lấy đám người một lúc rồi mới bước tới. Đám người nhận biết lấy phương hướng nó đi tới liền nhanh chóng thét lớn.

Bành bành!

Âm thanh to lớn tựa như bao trùm lấy một phạm vi lớn, phía bên trong từng người một tốc lực chạy nhanh tới, thậm chí có người còn đang ngái ngủ một dạng. Rất nhanh đám người liền tập trung đầy đủ, trên tường thành quan sát một lúc mới nhận thấy nó đi tới một mình, đám người thở dài một hơi.


Thấy nó từng bước chân đều đặn đi tới không có chút do dự, đám người thấy vậy liền có chút khẩn trương. Thân thể đều đang căng lên lấy, bất cức lúc nào đều có thể tham chiến. Khí lực hùng hổ phát ra bao trùm lấy một khoảng rộng lớn.

Phía xa nó nhận thấy đám người dị động nhưng không quan tâm cảm giác, nó vẫn cứ nhẹ nhàng từng bước tiến tới khoảng cách ngày một gần. Ánh mắt nó sắc bén nhìn chằm chằm lấy đám người.

“Thật đáng sợ ánh mắt”.

Thuấn Thiên Thành đứng quan sát nhận thất ánh mắt nó phát ra tinh quang bao phủ, bên trong dường như không có một chút điểm lo sợ thậm chí cảm thấy nó không xem trọng đám người một dạng. Miệng hắn phát ra lời nói tựa như dọa lấy đám người. Chỉ cần một ánh mắt liền có thể dọa tới chưa kể thực lực của nó hiện tại vẫn đang là ẩn số.

Đám người tựa như dị động, chuẩn bị trực tiếp công kích lấy. Trên tay từng cái Võ Hồn cùng từng vòng Hồn Hoàn hiện lên bay lơ lửng trên không trung xung quanh người. Toàn bộ thực lực đều trải ra tựa như muốn dọ nó một dạng.

Phía xa nó bước chân có chút dừng lại. Ánh mắt nó lúc này hoàn toàn thay đổi, cảm giác đáng sợ lúc nảy hoàn toan biến mất thay vào đó ánh mắt có chút sợ hải lấy. Đám người nhận thấy có chút vui mừng, có thể đuổi nó đi mà không cần động tay chân liền tốt.

“Chậm đả, nó vì ta mà tới.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.