Đọc truyện Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn – Chương 12: Cự Viên Minh Vương
“Tỉnh dậy, Hung Thú tấn công”.
Nhanh chóng nhận ra được có dị động, Tần Phi thét lên một tiếng lớn, âm thanh đủ lớn để đánh thức đám người.
Tập trung đầy đủ, từng người tản ra khí tức, trên tay gọi ra Võ Hồn cùng Hồn Hoàn hiện. Lần này không còn sai sót như trước, lần này đã có sự chuẩn bị.
Không khí ngày một có cảm giác làm người ta khó chịu, hô hấp tựa như khó khăn hơn. Uy áp tán ra xung quanh phạm vi vài dặm. Chưa thấy tung tích Hung Thú nhưng cũng đã có thể cảm nhận được uy áp từ xa.
Roạc roạc!
Rống rống!
Phía đằng xa hàng loạt tiếng di chuyển nhanh ma sát xung quanh, thậm chí còn làm gãy cây đại thụ, từng tiếng rống tựa như sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Hung Thú như bạo loạn đều chạy về một hướng ra xa.
“Cẩn thận, Hung Thú này rất mạnh, có thể Vương cấp trở lên”.
Tần Phi mặc dù vừa tấn cấp nhưng chưa hấp thụ Hồn Hoàn đại biểu cho việc chưa hoàn chỉnh Đấu Sư cấp. Mạnh hơn Đấu Võ một thành thực lực nhưng đối đầu với Vương cấp Hung Thú không thể sánh ngang, có thể rời đi nhưng đám người còn lại chắc chắn phải chết.
Uy áp ngày một tăng, từng tiếng tháo chạy không ngừng của Hung Thú ngày càng nhiều tán loạn khắp nơi. Không khí hô hấp ngày càng ngưng trệ, lông tơ như dựng đứng lên, lạnh cả sống lưng.
Trong tay từng cái Võ Hồn hiện ra cùng quang mang từ Hồn Hoàn phát ra làm sáng một vùng tối cho phép nhìn thấy trong phạm vị 50m. Hai tay nắm chặt lấy, trên mặt ngưng trọng tới cực điểm. Lần đầu tiên đối đầu cùng Vương cấp Hung Thú làm đám người tựa như hơi nhụt chí muốn rời đi.
Rời đi cũng đâu thể an toàn, nếu nó tới mục đích là đám người thì cho dù chạy được cũng không thể trốn thoát. Hung Thú có khả năng phân biệt, cảm nhận được khí tức từng người, có thể khóa chặt đám người trong phạm vi vài dặm.
“Thiết lập đội hình phòng ngự”.
Tần Phi hét lớn làm mọi người như trong mộng tỉnh dậy.
Tám người chỉ có 3 người Võ Hồn có thể phòng ngự. Chỉ mới có 2 Hồn Hoàn nhưng khả năng phòng ngự ít nhất cũng chặn được 1 2 đòn tấn công toàn lực của nó. Chỉ cần có thể xác định được mục đích của nó thì khả năng trốn thoát có khả năng, nếu nó tới vì sinh mệnh của họ thì chắc chắn đám người không thể thoát.
“Đội trưởng, có nên quay trở vào hắc động tạm thời lánh đi”.
Vương Thiến tiến tới cạnh bên nhắc nhẹ, nàng thực lực cũng được xem là tương đối mạnh nhưng nàng có thể hiểu được thực lực mình đối với Vương cấp Hung Thú là không có cách trốn thoát. Nàng tay vịn vào áo Tần Phi ra hiệu.
“Có thể sao? Trong kia còn một đầu khác Hung Thú đợi đột phá, ta mà tiến vào làm kích động nó thì đâu chỉ một đầu Vương cấp truy đuổi mà hai đầu”.
Tần Phi suy nghĩ một lúc nhận định mới trả lời nàng. Quả thật tiến cào hắc động có thể xem là biện pháp tạm thời nhưng không hoàn toàn chắc chắn, tốt nhất có thể để cho hai đầu Hung Thú mạt sát một sống một còn.
“Cũng không hẳn không thể, có thể làm cho hai Hung Thú đối đầu nhau ta có thể lợi dụng để tránh đi”.
Đắn đo một lúc, Tần Phi ra hiệu đám người rời khỏi, hướng tới hắc động, hắc động có khá nhiều lối vào, tùy thuộc vào kích thước. Lần trước đám người đi vào từ một đầu hắc động đi ra một lối khác nhỏ hơn nhiều. Men theo lối củ tiến tới, trước mặt hắc động tương đối nhỏ đủ đề hai người đi vào, chiều dài ước chừng 20m là có thể tiến vào.
Hắc động khoảng cách xa khoảng 30 dặm, di chuyển liên tục khoảng 20 phút có thể tới nơi. Nhưng trong thời gian đó, có thể bị Hung Thú khác tấn công, đầu kia Hung Thú phát hiện được đám người di chuyển chắc chắn tăng tốc hướng tới. Tốc độ nó đâu chỉ nhanh hơn đám người mấy lần.
Đệ nhất Hồn Kỹ. Trọng Kim Lực Kiếm!.
Tần Phi phía trước như mở đường, trên tay Cự Kiếm Võ Hồn liên tục chém ra xung quanh kiếm quang tạo thành một lối nhỏ đủ để di chuyển, từng vật cản trước mặt đều bị cự lực chặt đứt, thậm chí nghiền ép nát một tảng đá lớn.
Đệ nhị Hồn Kỹ. Tốc Lực!
Đệ nhất Hồn Kỹ. Quang Nhãn!
Vương Thiến tựa như không cam chịu, nàng dùng toàn bộ Hồn Lực rót vào Hồn Kỹ bao quát đám người, tốc chạy lúc này tăng lên khá nhiều. Kết hợp cùng Hồn Kỹ Quang Nhãn! Của Tiểu Vũ như được hổ trợ thêm nhiều, khả năng chỉ đường mang theo sắc quang vàng soi sáng một vùng. Trong đêm sáng rực, đám người tựa như nhận diện được hầu hết vật cản phía trước bán kính gần 20m giúp ích rất lớn.
Rầm rầm!
Được phái nữ dốc lực đám nam nhân tựa như không cam chịu, liên tục thi triển Võ Hồn liên tục đánh tới phía trước, từng cây cổ thụ lớn bị chặt đứt rơi rớt khắp nơi, có không ít Hung Thú cấp thấp không kịp tránh né bị mạt sát, từng Hồn Hoàn màu trắng cùng màu vàng hiện lên.
Rống rống!
Khoảng cách hắc động ngày càng gần, đám người tựa như có chút mừng. Lúc này phía xa gần 40 dặm đầu Hung Thú như nhận dạng được đám người di chuyển nhanh hướng ra xa. Ngẩng đầu lên cao rống lớn, hai chi trước đánh mạnh xuống đất tạo một vùng bị lõm xuống sâu gần 1m. Ngay theo lực đẩy nó nhảy mạnh lên hướng tới, tốc độ rất nhanh, ước chừng không tới 5 phút nó có thể đuổi tới.
“Nhanh, nhanh tăng tốc”.
Tiểu Vũ như có cảm nhận được gì đó đang hướng tới với tốc độ nhanh, hét lớn. Nàng Hồn Lực rót ra tương đối nhiều, lúc này cũng chỉ khoảng 7 thành thực lực.
Đám người như nhận dạng được, tăng tốc ngày một nhanh như mũi tên có thể đâm xuyên mọi thứ trước mặt. Khoảng cách ngày một gần, ước chừng cách hắc động khoảng 4 dặm, lúc này Tần Phi tựa như giảm tốc.
“Các ngươi đi trước, ta phía sau có thể chặn đứng nó một lúc, ta nhanh cũng theo sau”.
Đám người quay qua gật đầu tiếp tục lao tới, Tần Phi chạy theo phía sau giữ tốc độ ngang với họ.
Rầm rầm!
Từng tiếng thanh âm tựa như động đất, phát ra từng tiếng động rất lớn, ngày một gần.
Cắn răng, dốc hết sức lực thậm chí còn có đốt huyết dịch, phía xa có thể thấy cửa vào hắc động ngày một gần, nhanh chóng tiến vào. Bảy người nhanh chóng đi vào, phía xa Tần Phi dừng lại cách 1 dặm, trên tay Cự Kiếm hướng thẳng tới tiếng động.
Không tới 5 tức hô hấp, trước mặt họ một bóng dáng to lớn như cự nhân, thân cao gần 10m, tứ chi như cái cột rất mạnh. Bộ lông màu xám đen bao phủ toàn thân. Ánh mắt màu đỏ máu nhìn chằm chằm Tần Phi.
Rống rống!
Từng tiếng rống vang dội thét lên lộ ra bốn răng nanh sắc nhọn dài hơn một gang tay. Sắc mặt dữ tợn, khóe miệng có chút tham lam chảy ra nước dãi tựa như muốn nuốt lấy Tần Phi. Hai chi trước đưa lên cao đánh mạnh vào lồng ngực tựa như ra oai.
Đầu này Hung Thú không sai là Cự Viên Minh Vương một trong những Hung Thú mạnh nhất tại tầng này. Tần Phi không thua kém, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm nghị, cảm giác chưa bao giờ hắn có thể tập tung như thế này. Hướng Cự Kiếm về phía nó.
Cự Viên Minh Vương tựa như bị chọc cười, nó ra sức đánh mạnh vào ngực như dương oai chế giễu. Nhìn Tần Phi như con mồi không có sức phản kháng.
Ngay lúc này Tần Phi hiện ra Hồn Hoàn thôi động cực điểm nhảy mạnh tới phía trước mặt. Một kiếm đánh mạnh vào phía trên đầu làm mặt đất như bị sụp xuống gần 1 thước (33cm). Nó kinh ngạc, con mồi mà nó nhận định còn dám tấn công nó mà thậm chí có sức đối đầu với nó một lúc.
Nó tựa như phát giác không ổn, đặt hai chi trước xuống di chuyển xung quanh rất cảnh giác. Nó giữ khoảng cách khoảng 10m với Tần Phi tựa như phát giác được phạm vi tấn công. Nó quả thực rất thông minh, một đầu Hung Thú như có linh trí.