Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 10: Hấp Thụ Tinh Thạch - Đột Phá Đấu Sư


Đọc truyện Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn – Chương 10: Hấp Thụ Tinh Thạch – Đột Phá Đấu Sư

Quá đáng sợ a!

Cái gì thi cốt cao gần 4 trượng (1 trượng=3,33m). Cái gì gọi là khổng lồ. Trước mắt họ tựa như mộng ảo. Cần bao nhiêu thức ăn bị nó nuốn vào a! 1 thành, 2 thành hay 3 thành người. Đầu Hung Thú này sống lại thành cương thi thì không chỉ SSS cấp nguy hiểm thôi a. Không gì không thể a, lượng linh khí này có cảm giác như làm nó thành cương thi a. Cương thi ý vị gì?

Sách cổ ghi lại cương thi mang sức mạnh, ý niệm thù hận cực lớn, đâu chỉ giữ sức mạnh nguyên thủy càng thêm thân thể gần như bất tử, trừ phi dùng một sức mạnh cực lớn vượt ngưởng thân bất tử nó chịu đựng mới có thể giết nó a. Đại giá cực lớn để giết được nó a!

Để thành cương thi, lúc tại thiên (còn sống) sức mạnh nắm giữ cực lớn mới có thể bảo quản được thi cốt vững chắc a. Thành cương thi sức mạnh đâu chỉ tăng lên 1 2 thành (1 phần) mà tăng gấp 3 4 lần ban đầu. Quá kinh khủng.

Có mấy ai có thể hàng phục cương thi a. Sách cổ ghi lại không thể hàng phục nó a. Thậm chí còn có cương thi cực mạnh mà sách cổ không ghi chép. Khả năng rất lớn a!

“Có khi nào nó sống lại?”.

Đám người như giật dựng người lên, như chết đi sống lại một dạng. Thân thể như bị điện chạy qua, run lên liên tục, mồ hôi tán ra ướt sủng. Nó mà sống dậy đi ra ngoài đâu chỉ hủy diệt một thành dân đâu, chí ít cả một tỉnh cũng bị nó hủy diệt có thể. Nó sống lại đại biểu mạt thế tới rất sớm a. Đám người nhu sâu kiến cực nhỏ bé bị hủy diệt cực dễ, ngay cả bom nguyên tử, bom hydro, bom hạt nhân, bom khinh khí… đủ để diệt được nó tỉ lệ cực thấp không cẩn thận còn tự giết ngược đâu cần mạt thế tới, bị nó di chuyển đè lên là đủ cần gì nó tấn công.

“Chắc chắn có nhưng không phải hiện tại. Cần thoát ra ngoài sớm báo cáo quân đội hủy diệt nó ngay lập tức nếu không họa bất cập đến (tai họa giáng xuống)”.

Ra ngoài!

Hiện tại ra ngoài sao?


Đi ra đâu chỉ tự sát. Ngoài kia hàng ngàn đầu Hung Thú tiến đợi, ở lại ma luyện tăng cấp độ còn có hy vọng. Chắc chắn thi cốt biến đổi cương thi đâu chỉ cần thời gian rất dài mới ngưng tụ lại bản thể. Ít nhất cũng cần 10 năm không hơn a.

“Đừng quá lo lắng, ta nghĩ nó cần ít nhất 10 năm mới có thể ngưng kết bản thể, chưa kể nó cần thời gian ngưng tụ lại sức mạnh nguyên thủy, ít nhất cũng 12 năm, 12 năm đủ để đạt sức mạnh đối đầu nó a”.

Tiểu Vũ rất chắc chắn. Nàng từ sách cổ gia tộc cùng học ngành lịch sử cũng đã từng đọc qua tài liệu nói đến, cương thi ngưng thân thể là lúc nó yếu nhất chưa đủ mạnh, nó ngưng tụ lại toàn bộ đạt tới đỉnh phong cực khó giết như đánh vào tấm sắt dày không một vết xước.

“Ta từng đọc qua tài liệu, nên các ngươi có thể yên tâm hiện tại”.

Tiếng thở dài từ đám người, tựa như yên tâm hơn. Trước mắt cũng chỉ đối đầu cùng đám Hung Thú Vương cấp đổ lại a.

Từ lúc rời khỏi hắc động cũng gần 1 canh giờ, tại một vùng bằng phẳng tương đối an toàn, bán kính 3 dặm không có một đầu Hung Thú nào xuất hiện đại biểu an toàn cho nghĩ ngơi. Từng viên Hồn Tinh được lấy ra đặt trước người bắt đầu hấp thụ. Lượng Linh Khí tựa như biển ào ạt đổ vào người, thân thể như căng ra, hấp thụ Linh Khí tới lúc hết thì đâu nhanh như vậy. Hồn Tinh nhỏ bằng nắm tay chứa đựng cực lớn Linh Khí, Hồn Tinh được Linh Mạch cô đọng lại đâu chỉ 10 20 năm mà cần mấy ngàn năm mới ngưng tụ được.

Linh khí nồng đậm tựa như một đầu tiểu linh mạch đổ bộ vào cơ thể, tiến vào từng thớ thịt bắp, mạnh máu, từng sợi lông cũng cảm giác được, nang lông tựa như mở rộng tới cực điểm liên tục đưa linh khí tiến vào.

Thể trạng mỗi người mỗi khác tùy thuộc Hồn Hải lớn nhỏ để hấp thụ linh khí. Hồn Hải càng rộng lớn lượng linh khí hấp thụ càng nhiều, linh khí càng cô đọng, tiến cấp càng nhanh.

Tiểu Vũ thực lực yếu nhất, Hồn Hải không quá lớn cũng chỉ hấp thụ chưa được phân nữa đã phải dừng lại, lượng linh khí tuy lớn nhưng đâu đủ để thăng cấp, nó chỉ là một phần cực nhỏ để tấn cấp. Linh khí tiến vào Hồn Hải, được ngưng tụ dần tạo thành Hồn Lực chỉ phần ít, Hồn Lực gia tăng mới có thể tăng cấp độ lên cao ước chừng tỉ lệ 1/100.

“Mọi người chưa xong sao?”.


Nàng đợi gần 5 phút đồng hồ cũng chưa thấy người nào tỉnh lại. Hấp thụ tựa như không biết thời gian, chỉ biết cơ thể đạt cực hạn mới tỉnh lại, quang mang linh khí bao bọc lấy toàn bộ thân thể tựa như lớp sương mờ ảo lớp sương càng dày đặc đại biểu cho linh khí hấp thụ càng nồng đậm.

Không ngoài dự đoán, Tần Phi thực lực mạnh nhất, lượng quang mang bao phủ lớn nhất tỏa ra Võ Hồn quang mang đại biểu sắp tấn cấp một dạng. Vách ngăn đang dần mỏng đi.

“Ngươi tỉnh dậy rồi sao Tiểu Vũ”.

1 canh giờ, có 2 người khác tỉnh dậy, trên mặt toát ra không hài lòng tựa như muốn tiếp tục nhưng thân thể tới giới hạn không thể tiếp tục, thực lực chưa đủ mạnh mới nhanh kết thúc như vậy a. Hai người quay đầu nhìn qua phía Tiểu Vũ thấy nàng thức tỉnh trước. Không quá ngoài dự đoán.

“Ta trước các ngươi gần 1 canh giờ”.

Nàng trên mặt biểu thị không cam lòng, chí ít nàng dược xem như thiên tài của Tây thị gia tộc mà thực lực cũng chỉ có thế. Hai tay nàng thít chặt lại, gương mặt xinh đẹp của nàng dường như không như trước, xìu xuống một dạng.

“Ngươi đừng gắng gượng quá, hấp thụ không được như mong đợi nhưng dần dần ngươi cũng có thể làm được. Ngươi trẻ tuổi hơn bọn ta nhiều a”.

Hai người tựa như thấy được sự thất vọng trên mặt nàng, lúc này mới tá hỏa lên muốn khích lệ nàng. Quân nhân từng lời nói như vậy thường rất ít khi thốt ra đôi khi làm người ta thấy không thực tế.

“Đúng a, bọn ta tham gia quân ngũ thời gian dài, trải qua nhiều khóa rèn luyện cực kỳ khắc nghiệt, tham gia chinh chiến thời gian dài, thực lực đâu chỉ mạnh hơn người thường vài lần. Ngươi cốt linh còn trẻ, phận nữ đâu thể hơn được ta trong thời gian ngắn. Ngươi cổ võ thế gia có công pháp tu luyện lưu truyền, luyện tới đỉnh phong đâu chỉ mạnh hơn ta. Quân đội cũng chỉ có đối kháng tay chân, bắn súng”.


Công pháp?

Nàng từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ được nghe gia gia nàng nói tới công pháp, nàng trong đầu rất vướng mắc, nàng có điểm gì mà không được gia gia nàng công nhận sao? Cổ võ thế gia công pháp chẳng phải rất mạnh sao, sao nàng không biết. Tại sao a gia gia?

“Cũng khó trách, công pháp rất khó tu luyện, yêu cầu cực cao, muốn luyện công pháp tới đại thành đâu chỉ cần tu luyện trong thời gian dài mà ngươi thân nữ nhi có nhiều việc hơn là tu luyện a. Đa số cổ võ thế gia đều trọng nam khinh nử là thế, nam nhân tu luyện càng mạnh, nữ nhân quản lý gia tộc”.

Thấy nàng ta hơi vẻ bối rối có thể nhận thấy được chuyện công pháp nàng có thể chưa được nghe tới. Công pháp tuy có nhiều nhưng luyện được đâu chỉ số ít. Nam binh sĩ cốt linh ngoài 30 quay người qua phía nàng đứng nói tên Nhậm Thiếu Giang, tham gia quân ngũ đâu chỉ gần 10.

“Ta hiểu. Cảm tạ”.

Tiểu Vũ nàng ta không biết nói gì thêm, nàng rõ ràng, khi trở về nàng chắc chắn hỏi gia gia nàng. Từ nhỏ được gia gia chỉ dạy một vài thế võ dùng để tự vệ lúc nguy nan. Nàng rất thích tu luyện vì thế qua 20 tuổi vẫn chưa có một mối tình, toàn bộ nam nhân lọt vào mắt nàng chỉ số ít đa số thuộc cổ võ thế gia. Nàng không quên cảm tạ hai người.

Nhóm ba người nói chuyện một lúc lâu, lúc này bảy người đều đã tỉnh dậy chỉ duy nhất còn Tần Phi vẫn đang tiếp tục hấp thụ.

“Gần 6 canh giờ rồi a. Sao đội trưởng vẫn chưa tỉnh lại. Có phải gặp chuyện gì không?”.

Vương Thiến trong nhóm người rất thân thuộc với Tần Phi, nàng từ lúc nhập quân được Tần Phi trợ giúp rất nhiều, từ chinh chiến tới tập luyện, nàng xem Tần Phi như huynh trưởng. Cũng khó trách nàng lo lắng như vậy.

“Không sao. Ta nghĩ Tần Phi sắp đột phá rồi a. Quang mang ngày càng nồng đậm, tinh quang Tinh Thạch phát ra hầu như bị hấp thụ hết. Cũng tới lúc rồi a”.

Kiến thức nàng rất phong phú, từ lúc nhận được cuốn ghi chép trong di tích nàng nghiên cứu rất nhiều lần hầu như nhớ hết toàn bộ. Nàng trên mặt trông rất chắc chắn tựa như giản ra, có chút gì đó vui mừng.


Nhìn qua trên người Tần Phi quang mang dần tán đi, hai viên Tinh Thạch bị hấp thụ hầu như không còn rơi xuống nằm trên mặt đất hoàn toàn mất hết tinh quang trở thành một viên đá màu lam nhạt.

Khí tức càng ngày càng mạnh, tựa như xé ra được một phần vách ngăn. Thêm một lúc lâu Tần Phi mới tỉnh dậy gương mặt tựa như có sức sống một dạng, gương mặt như trẻ ra một hai tuổi. Gương mặt lúc này mới nhìn thấy toàn diện, làn da hơi ngăm, ngủ quan tinh xảo, nhìn không khác gì công tử ca. Ánh mắt đen tuyền rất thu hút. Nhìn vào ai nghĩ là một trung niên nhân.

“Chúc mừng ngươi đột phá thành công”.

Tiểu Vũ trên mặt nở ra nụ cười dịu dàng lộ ra hàm răng trắng như tuyết tô điểm lên môi hồng rất quyến rũ, đám nam nhân nhìn rất mê. Tiểu Vũ nàng ta bình thường đã rất xinh đẹp nay lại càng xinh đẹp hơn a.

“Chúc mừng đội trưởng”.

Đám người nhìn nhau một lúc, tựa như hiểu ý Tiểu Vũ lúc này mới quay qua chúc mừng. Trên mặt nở ra nụ cười hâm mộ.

“…”

Tần Phi nhìn qua cũng đờ người một lúc, hắn hấp thụ toàn bộ cũng không nhận diện được hắn đã đột phá mà đám người chúc mừng hắn. Định thần, vận hồn lực trong Hồn Hải di chuyển toàn thân lúc này mới nhận dạng được, hắn vừa tấn cấp, một khoảng trống hồn lực hiện lên đại biểu cần có Hồn Hoàn thế vào mới gọi hoàn chỉnh tấn cấp Đấu Sư.

Ân!

Đáp lại Tần Phi gật đầu ra hiệu, hắn lúc đột phá cũng chỉ có đám người nhận biết. Miễn cưởng ngăn chặn lại phấn khích hắn nở ra một nụ cười nhẹ tựa như hài lòng.

Đi tới đám người cười nói vui vẽ, nhóm người không hay biết có một đầu Hung Thú nhận diện được linh khí nồng đậm từ Tinh Thạch mà tiến đến.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.