Hữu Duyên Trà Quán

Chương 8: Ngày xui xẻo


Đọc truyện Hữu Duyên Trà Quán – Chương 8: Ngày xui xẻo

“Lâm Lâm cậu muốn đi đâu dùng cơm?” Di Giai tinh nghịch nhìn cô hỏi.

Cô cười nói: “Cậu chọn thay mình đi, quán nào mang phong cách cổ và yên tĩnh một chút.”

“Vậy chúng ta đến quán quen của mình đi, từ đây đến đó cũng không xa, chúng ta có thể đi bộ được.” Di Giai nói rồi nhìn sang Kha Nguyệt

“Cũng được. Mình không có ý kiến gì, cậu dẫn đường đi.” Kha Nguyệt trả lời

Đúng thật là phong cách quán này rất tốt, cô khá là thích không gian hoài cổ như thế này. Có cảm giác quen thuộc, bình yên hơn so với những thứ bộn bề ngoài kia.

“Sao, không tồi đúng không, chủ quán này là một người bạn của anh mình mở đó. Anh ấy cực giỏi, từ cách trang trí quán cho đến các tiểu tiết nhỏ nhất đều do một tay anh ấy làm hết. Có phải rất đẹp đúng không? Không chỉ thế, anh ấy còn rất rất đẹp trai, ôn nhu, thiện lương….”

Cô hơi ngạc nhiên nhìn sang Di Giai đang không ngừng khoe khoang anh chủ quán nào đó, xem ra là rung động thật rồi. Không biết anh chàng thế nào mà có thể để ánh mắt nhìn trai đầy khắt khe của Đạm tiểu thư không ngừng khen ngợi. Hay là do đã có người trong lòng nên ánh mắt nhìn trai mới khó khăn như vậy. Haha


“Được, được rồi, mình biết là anh chủ quán ở đây là hoàn hảo thập toàn thập mỹ, được chưa??” Đúng là con gái một khi mê trai thì thật đáng sợ mà

“Ha ha, ở đây mình có phòng riêng, các cậu đi theo mình.” Di Giai vừa cười vừa kéo tay cô cùng Kha Nguyệt đến một căn phòng bao nhỏ sâu trong góc.

Vừa vào đến nơi cô liền cảm giác bên trong phòng phản phất có khí âm. Nó làm cô khá phản cảm, rất có thể nguồi âm khí này xuất phát từ một con quỷ hoặc đáng sợ hơn có thể là quỷ dữ. Cô hỏi

“Di Giai, đây là phòng riêng của mình cậu thôi, hay như thế nào?” Di Giai dùng ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên nhìn cô rồi nói

“Wa…cậu thật giỏi, sao cậu biết vậy, thật ra đây là phòng chuyên dụng của anh Cảnh Quân, mỗi lần tớ và anh hai đến đây đều sử dụng phòng này.”

“Cảnh Quân?? Ai là Cảnh Quân?” Cô hơi nhíu mày như đang suy nghĩ

“À, là anh chủ quán đó, anh Cảnh Quân với anh hai mình là bạn bè thân thiết mà. Sao thế cậu tò mò về anh ấy sao?” Vừa nói Di Giai vừa nhìn cô đề phòng “Không được đâu nha Lâm Lâm, đó là người trong lòng của tớ, quân tử không được cướp vợ bạn đâu.”

Đến cao lãnh mỹ nữ Kha Nguyệt cũng phải phì cười mà nói. “Phụt….cậu nói cái gì mà loạn thất bát tao cả lên vậy hả?”

Nhưng cô thật sự có một chút không cười nổi, với linh lực bây giờ của cô chỉ có thể miễn cường đấu ngang tay với những con quỷ dữ bình thường, chưa giết nhiều người. Nếu là quỷ dữ lâu năm, hai tay dính đầy máu người thì sẽ rất nguy hiểm, nó càng giết nhiều người thì phần dương khí và những oán hận, chấp niệm từ những người bị giết sẽ càng nhiều, đó là nguồn cung cấp sức mạnh của nó.

Nhưng cái gì cũng có quy luật riêng, ngoài người bản thân cực kì oán hận ra thì quỷ dữ cũng không được phép giết người vô tội, không thì sẽ bị quan binh của âm phủ truy bắt, lúc này dù có oán niệm, sân hận đến đâu cũng không thoát được cảnh bị đày vào địa ngục.

Nhưng….nếu con người vì những dục vọng tham lam mà sinh ra ác tâm thì đó chính là đang chiêu dụ chúng nó đến gần, lúc này chúng nó sẽ hút dần dương khí mỗi khi họ suy nghĩ đến những việc độc ác, dùng những thuật pháp mê hoặc họ càng điên đảo trong những việc ác họ muốn làm. Sẽ không có một vị thần linh nào có thể cứu được họ cả, vì chính họ chiêu dụ nó đến bằng những ác niệm của mình. Chỉ có chính bản thân họ mới cứu được chính mình, không dứt sạch suy nghĩ xấu xa, độc ác thì quỷ dữ sẽ mãi bên cạnh hút dương khí, mê hoặc họ tiếp tục sai lầm.

Đặc biệt quỷ dữ thích nhất là những trường hợp như cô. Tuy là linh hồn và thân xác đã hoà hợp nhưng do thể xác này trước đó từng lập tế đàn chiêu dụ loại quỷ dữ này nên đã có sự hưởng ứng nhất định với nhau, nếu cô không chống lại được rất có thể cô sẽ bị nó ép phải thoát ly khỏi thân xác này. Mà phần nó, ngoài việc sẽ hấp thu nốt phần dương khí còn sót lại trong cơ thể này ra còn có thể chiếm cả thân xác này. Đây là một thân xác hoàn hảo lại cực kì hiếm gặp được đối với loài quỷ dữ, vì không phải ai chúng nó cũng có thể nhập vào.


Hi vọng mọi chuyện không quá xấu như cô nghĩ. Trong lúc cô miên mang suy nghĩ thì Di Giai đã kéo cô đến ghế ngồi xuống, bắt đầu gọi đầy một bàn đồ ăn. Cô cũng gọi thêm một vài món đồ chay rồi nhìn hai người bạn cười nói

“Mình chỉ ăn được rau thôi, gần đây khẩu vị mình không tốt.”

Rồi cô lại hảo tâm nói

“Di Giai, anh Cảnh Quân của cậu làm người như thế nào?”

“A” Di Giai ngạc nhiên nhìn cô rồi nói

“Không phải chứ, cậu thật sự để ý anh Cảnh Quân của mình” Kha Nguyệt cũng dùng ánh mắt khá bất ngờ nhìn cô.

Thật đúng là có oan mà không thể thốt thành lời mà. Cô nhẹ đáp

“Hoạ hổ họa bì nan họa cốt. Tri nhân tri diện bất tri tâm. Mình chỉ là thấy cậu quá thích anh ta, nên khuyên cậu yêu đương sáng suốt chút.” Dù gì thể loại bị quỷ dữ đu đeo theo cũng không phải dạng tốt lành gì


Di Giai lo lắng đáp lời “có phải cậu biết gì không? Sao tự dưng lại nói như vậy?”

Cô chỉ cười nói “Mình thì biết được gì chứ, mình còn không quen biết anh ta, chỉ muốn khuyên cậu cẩn thận thôi.” Vốn Di Giai muốn tiếp tục hỏi thì phục vụ đã đẩy cửa đưa đồ ăn lên.

Đồ ăn lên khá nhanh, mùi vị cũng rất ngon. Còn được ăn trong một khung cảnh hoài cổ kèm tiếng nhạc xưa êm ái, thật làm người ta thư giản, tâm trạng cũng sẽ tốt lên. Kha Nguyệt nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa nhưng cũng không đề cập lại vấn đề đó nữa mà nói sang chuyện trên trường lớp. Cô đúng là thật thích cái tính cách này của cô ấy. Các cô vừa cười nói vừa lắp đầy cái bụng đói của mình. Khoảng một giờ sau thì cũng kết thúc bữa ăn, cô thanh toán rồi cả ba cùng nhau về ký túc xá.

Lúc đi ngang một quán trà cũng mang phong cách cổ xưa thì cô thấy một bóng ma quen thuộc đang bay tới bay lui trong trà quán đó. (Chính là con ma nam bắt Lộ Nghiên đó các bạn)

Mặc dù khá tò mò nhưng giờ cô đang đi với Kha Nguyệt cùng Di Giai nên không muốn tạo ra điều bất thường gì. Với lại, người có thể nuôi con ma này, cô chọc không nổi đâu, nên tốt nhất vẫn là lượn đi cho nhanh thôi.

Nói rồi cô kéo tay hai cô bạn đi nhanh đến chỗ có thể bắt taxi để về trường. Phải đến tận lúc lên được taxi rồi cô mới cảm tưởng lại hôm nay đúng là ngày đại xui xẻo…

[ Hi vọng các khán đọc giả đi ngang qua có thể để lại một cái vote hoặc bình luận, làm động lực cho mình viết tiếp. Chân thành cảm ơn các đọc giả thân yêu. ]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.