Đọc truyện Hữu Điều Kiện Luyến Ái – Chương 15
Tại đại hội thể dục – thể thao của khoa hắn thật sự đăng ký tham gia thi nội dung chạy 100m dành cho nam. Chính là ngoài 100m còn cả 5000m nữa
Theo thông tin từ p314, 5000m là không phải hắn cam tâm tình nguyện đăng ký, chính là lúc đăng ký 100m BaBa ở bên cạnh mạnh mẽ phán cho hắn.
Mọi người P314 đều biết, phản kháng BaBa nghĩa là chết
Hắn chỉ có thể ngoan ngoãn đồng ý.
Đăng ký dự thi ở 5000m đến bây giờ là vấn đề nan giải, tuy nói rằng đây chính là cơ hội để gây sự chú ý nhưng đại đa số mọi người vẫn coi đây là nội dung khó nhằn. Vì thế chủ động đăng ký nội dung này chỉ có thưa thớt vài người. Mà đại hội của khoa chỉ diễn ra một ngày, vì thế những người đăng ký 5000m không cần tham gia đại hội của khoa mà lên thẳng đại hội của trường.
Đại hội của khoa lần này có nhiều hạng mục, đương nhiên sẽ phải cạnh tranh kịch liệt, chỉ có 3 người đứng đầu mỗi hạng mục mới có tư cách tham gia đại hội của trường.
Tại đại hội khoa, chạy 100m nam bắt đầu lúc 10 sáng.
Hỏi thăm nơi diễn ra nội dung này, ta thẳng tiến tới khán đài trước 30 phút. Khán đài đặc biệt nhiều nữ sinh, tên “Triệu Nghị” được đám người hô lên liên tục làm ta ngỡ rằng mình đang rơi vào “Triệu Mê đàn”.
Khi Triệu Nghị chính thức lên đường chạy, các nữ sinh trên khán đài liền một mảnh thét chói tai.
Phía dưới Triệu Nghị chú tâm làm động tác khởi động.
Tiếng súng vang lên, 6 người thân hình cao lớn mạnh mẽ đồng thời xuất phát.
Khán đài chỗ ta ngồi sớm đã bị bao trùm bởi tiếng la “Triệu Nghị cố lên”, ta còn chưa kịp vì hắn kêu cố lên thì 6 người họ đã nhất nhất về đích.
“Ngươi nói Triệu nghị đứng thứ mấy?” Ta nghe một nữ sinh đang hỏi nữ sinh khác bên cạnh.
“Thứ hai, dường như là chạm đích cùng một lúc với Thải Tuyến nhưng Triệu Nghị vẫn chậm một chút.”
“Thứ hai cũng rất lợi hại! Nghe nói Thải Tuyến kia cùng với Triệu Nghị ở trung học đều phá vỡ kỉ lục của trường!”
“Triệu Nghị chẳng những đẹp trai, thể thao lại giỏi, người kia sao có thể so được!”
Hắn vẫn có cái đầu là không được tốt, nếu không ta đã oán hận lão thiên gia sao lại bất công đến thế.
Ta một bên nghe lén hai nữ sinh bên cạnh nói chuyện, một bên dùng ánh mắt dõi theo Triệu Nghị.
Hắn nhìn về phía này!
Hắn đang nhìn ta! Như một đứa nhỏ hồn nhiên, ánh mắt tươi cười, làm cho ta sôi sục!
Sau đó hắn hướng ta trong đám người làm biểu tượng chữ “V” ý chiến thắng.
Trên khán đài nữ sinh ồ lên, đều cho rằng Triệu Nghị đối với ai đó mà cười, đối với ai đó mà dùng tay ra hiệu.
Đương nhiên, bọn họ không hề nghi ngờ ta.
Là các ngươi không biết?
Hắn chính là đối với ta cười.
Hắn chính là muốn ở cùng ta chia sẻ chiến thắng
Hắn ngay từ đầu tham gia đại hội là vì ta.
Hơn nữa, đây chính là sân thể dục mà chúng ta mỗi đêm đều vô số lần hôn nhau.
Các ngươi không biết, hết thảy không biết!
Các ngươi lại càng không thể có được cơ hội như vậy cho dù ta dùng phương thức hèn mọn, chỉ có thể tạm thời chiếm được hắn.
Mấy ngày sau là đại hội toàn trường.
Đại hội thể dục thể thao của trường tiến hành trong 2 ngày, cũng những nội dung này nhưng trình độ thì hơn hẳn đại hội của khoa. Áp lực cạnh tranh cũng lớn hơn.
Ở đại hội của khoa, Triệu Nghị đứng thứ hai nên có thể tiếp tục thi đấu ở đại hội của trường.
Thi đấu vòng loại cùng trận chung kết chạy 100m đều là buổi chiều của ngày đầu tiên, còn nội dung 5000m là buổi chiều ngày hôm sau.
Tối trước hôm diễn ra đại hội của trường, ta cùng Triệu Nghị ở sân thể dụng tập luyện chạy 100m.
Trước đó ta cũng chỉ là vui đùa mà nói nếu hắn có thể đạt vị trí thứ nhất thì tốt quá. Ta lúc ấy không nghĩ hắn lại nghiêm túc suy nghĩ về điều đó đến thế. Đêm hôm đó ta cùng hắn tập luyện đến tận 2 giờ đêm.
Vào ngày hôm sau, ta cố ý ăn no ngủ kỹ 1 chút, đến hơn 1 giờ chiều mới chạy đến khán đài. Ta vẫn là tranh được 1 chỗ ở tầm giữa.
Đến hai giờ chiều các nội dung mới bắt đầu đấu vòng loại, vậy mà trước đó ta đã lại một lần nữa rơi vào “Triệu Mê đàn”
Hơn nữa sức hút của Triệu Nghị đã từ khoa chúng ta lan sang cả những khoa khác.
2 giờ 40 phút, vòng loại nội dung thi chạy 100m cho nam chính thức bắt đầu.
Hắn ngay từ đầu đã vượt xa đối thủ, hướng đích chạy về đầu tiên.
Ta cùng các nữ sinh bắt đầu hoan hô ầm ĩ.
Nhìn đến đích, ta thấy một người con gái xinh đẹp đang chờ hắn, đưa khăn và nước cho hắn.
Ta không hy vọng xa vời rằng hắn sẽ lại cười với ta, chỉ hy vọng hắn có thể liếc mắt xem ta một cái.
Nhưng mà bên người hắn đã có bạn gái, trong mắt thế nào còn nhìn xuống ta?
Hơn một tháng nay, ta lừa mình dối người không nghe, không xem, không nghĩ, không nói đến bạn gái hắn, ta cố gắng làm cho bản thân quen thuộc với cuộc sống trong đêm tối. Ta chính là “bịt tai mà ấn trộm chuông người” nhưng đây là chọn lựa của ta. Thế nào ta lại cảm thấy khổ sở?
Cười khổ! Cố gắng cười vì hắn! Cười nhìn hắn lướt về đích trong tư thế oai hùng.
Đúng 4 giờ, chung kết nội dung thi 100 mét cho nam bắt đầu.
Ta cùng khán đài nín thở vì Triệu Nghi rồi lại điên cuồng gào thét “Cố lên”. Hắn không phụ sự mong đợi của mọi người, lại cán đích đầu tiên.
Trên khán đài, chúng ta như phát điên!
Ta cùng các nữ sinh hoan hô nhảy nhót.
Ta biết, việc ta thích hắn, sùng bái hắn so với nữ sinh kỳ thật không có khác nhau.
Còn trong mắt hắn, bạn gái hắn mới là tối trọng yếu.