Đọc truyện Hữu Danh FULL – Chương 55: Tinh Quang Thịnh Điển 2
Bên đăng cai Tinh Quang Thịnh Điển sẽ cung cấp bữa ăn trưa và tối cho các ngôi sao.
Trên đường đi lấy đồ ăn, Tiểu Lạc và Chu Hiểu Hiểu nhìn thấy rất nhiều sao nữ chụp ảnh ở hành lang, đại sảnh, đài ngắm cảnh và vườn hoa.
Ekip chụp hình đã liều lắm rồi, các ngôi sao liều hơn.
Đương nhiên cũng có mấy người quan hệ tốt, trước khi chụp hình còn tụ tập lại tám chuyện, bát quái.
Tiểu Lạc và Chu Hiểu Hiểu lấy đồ ăn xong liền trở lại phòng trang điểm của Hứa Kinh Trập và Lương Ngư, trước hết là đưa để các chuyên viên trang điểm và stylist đi ăn cơm, cuối cùng mới đưa cho hai thầy.
Chu Hiểu Hiểu cảm thấy hẳn là Hứa Kinh Trập sẽ không ăn gì cả, thế nhưng vẫn bày các món ra để anh xem, mong có thể khiến anh ăn một chút.
Hứa Kinh Trập cầm đôi đũa lên, anh không ăn mà chỉ chọn món.
Trong số đồ thủy sản Lương Ngư hoàn toàn không động tới hải sản, y chê tanh, vậy nên đồ nhật không thèm nhìn lấy một cái, thế nhưng đồ sông lại có thể ăn được một chút.
Đồ ăn khách sạn cung cấp cũng không rõ là do ân cần chuyện khẩu phần ăn của các ngôi sao không lớn, hay là vì biết bọn họ không ăn mặn, không lợn, không bò không dê, chỉ có gà và tôm cá.
Hứa Kinh Trập lựa những món Lương Ngư có thể ăn được, bảo Tiểu Lạc đưa qua cho y.
“Em cứ kệ anh.” Lương Ngư liếc đĩa thức ăn, nói: “Tự ăn đi.”
Hứa Kinh Trập không dám ăn quá nhiều, chỉ ăn hai miếng cơm, phần còn lại chỉ ăn cầm chừng đã buông đùa rồi.
Lương Ngư bên kia trả đĩa không lại, thợ trang điểm và stylist thấy bọn họ cũng ăn xong rồi, liền lập tức tiến lên dặm lại trang điểm cho hai người.
“Mấy giờ rồi?” Hứa Kinh Trập sợ không kịp bèn hỏi Chu Hiểu Hiểu.
Chu Hiểu Hiểu: “Còn chưa đến sáu giờ, bảy giờ chúng ta mới xuất phát, anh với thầy Lương đều đi thảm đỏ vào khung giờ vàng lúc bảy tám giờ, không có vấn đề gì đâu ạ.”
Thật ra nếu đã hoàn tất công tác chuẩn bị trước, nghệ sĩ và đoàn đội cũng không còn áp lực gì nữa rồi.
Các ngôi sao bình thường sẽ giữ lại một thợ trang điểm theo cùng, để dặm lại trang điểm trước khi ra trận.
Bình thường Hứa Kinh Trập rất ít khi lên Weibo, những lúc không có việc gì để làm như lúc này, anh đành lướt Weibo giết thời gian.
Tóc mái của Lương Ngư được hất lên.
Để duy trì tạo hình, cứ một lúc thợ trang điểm sẽ xịt gôm lại cho y.
Vì vóc dáng quá cao khiến thợ trang điểm phải vươn dài tay ra nên y dứt khoát ngồi luôn xuống sofa trong phòng nghỉ, cũng móc điện thoại cúi đầu lướt Weibo.
Weibo phòng làm việc của La Dao Duệ đăng 18 tấm ảnh, Hứa Kinh Trập nhìn thời gian, phát hiện là đăng lúc 3 giờ chiều.
Vừa hay Lương Ngư cũng cũng xem tới đó, nói một câu: “Cô ấy đăng sớm nhất.”
Tuy Tăng Niên nói không ưa dùng nhan sắc để lấn át, nhưng với tư dung của La Dao Duệ, trong giới giải trí chẳng có mấy người có thể lấn lướt được cô.
Quả là hắn chẳng chừa lại mặt mũi cho ai cả, cứ quăng sẵn quả bom ở đó.
Những người sau đó dù có địa vị hay nhan sắc có thể sánh được với cô, cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng xem tạo hình hôm nay của mình liệu có thể thắng thế được La Dao Duệ hay không.
Quả nhiên là trong vòng một hai tiếng đồng hồ sau đó không có sao nữ nổi tiếng nào đăng thêm ảnh để tránh đụng phải nòng súng nhiệt độ của La Dao Duệ.
Hot search Weibo cũng treo tên La Dao Duệ lên top đầu, xem ra Tăng Niên cũng mua thêm một ít, phía sau còn kèm theo tên của thương hiệu tài trợ cho La Dao Duệ, xem như là chạy một lần quảng cáo cho kim chủ ba ba.
Tầm giữa có một vài sao nữ có địa vị vừa và nhỏ đăng ảnh, Khương Nguyệt Minh là một trong số đó.
Cô chỉ đăng sáu tấm hình, còn tag Weibo chính thức bộ phim Tết của Lương Ngư, caption ghi rõ “Cảm ơn mọi người” kèm theo sau là một trái tim.
Hứa Kinh Trập cảm thấy cô gái này thực sự là rất hiểu chuyện, Lương Ngư đã đưa đùi ra cho cô ôm rồi, mà cô còn không dám ôm.
“Tính cách của Khương Nguyệt Minh là như vậy.” Lương Ngư kêu Tiểu Lạc đăng nhập vào tài khoản chính thức*, share lại Weibo của Khương Nguyệt Minh, “Cô ấy là một đứa trẻ tốt, sẽ thầm khắc ghi cái tốt của em, nhưng lại sợ biểu hiện ra ngoài lại gây thêm phiền toái.”
(*)Tài khoản chính thức ở đây là tài khoản của đoàn phim Tết, Lương Ngư đang lướt điện thoại của mình, nên không lý nào lại không tự share, thầy Lương nằm ở phía sản xuất phim nên điều này cũng dễ hiểu.
Thật ra Hứa Kinh Trập có thể hiểu được suy nghĩ này, chỉ là Lương Ngư cũng có thể hiểu được tâm tư tinh tế của cô gái trẻ này, quả thực khiến anh khá bất ngờ.
“Em coi thường ai đấy hả,” Lương Ngư có phần vênh váo: “Nhà anh nhiều chị em gái như thế, anh còn không hiểu sao?”
Đúng bảy giờ hơn, xe bảo mẫu đến nơi, Hứa Kinh Trập và Lương Ngư ngồi hàng giữa, Chu Hiểu Hiểu, Tiểu Lạc và hai chuyên viên trang điểm ngồi vây quanh bọn họ bắt đầu dặm lại trang điểm trên đường đi.
Chuyên viên trang điểm bôi son dưỡng cho Hứa Kinh Trập, kiểm tra vân môi, dặn dò anh: “Thầy Hứa đừng liếm nhé, đợi chốc nữa xuống xe tôi lên màu lại cho anh, trạng thái sẽ tốt hơn.”
Hứa Kinh Trập đáp “ừ” một tiếng, anh còn chưa nói gì thì đã bị Lương Ngư nâng cằm lên.
“Anh xem nào.” Lương Ngư nói.
Hứa Kinh Trập ngồi im, ngoan ngoãn để y xem.
Kết quả là trước mặt nhiều người như vậy, Lương Ngư trực tiếp cúi đầu, hôn anh một cái.
Hứa Kinh Trập: “……”
Chuyên viên trang điểm phát điên lên, gào rú: “Thầy Lương!”
Tiểu Lạc và Chu Hiểu Hiểu cạn lời hẳn.
Tiểu Lạc nói luôn: “Anh ngồi ra đằng sau đi, ngồi cách xa thầy Hứa một chút, mọi người đều an toàn.”
Quá trình còn lại, hai chuyên viên trang điểm đều phải canh chừng nghiêm ngặt, chỉ sợ Lương Ngư lại bày trò gì phá hỏng tạo hình của Hứa Kinh Trập.
Dẫu có bình yên đến trước thảm đỏ, chuyên viên trang điểm của Hứa Kinh Trập cũng phải chen ngay vào giữa hai người, tô lại son cho Hứa Kinh Trập.
Lương Ngư không vui “ê” một tiếng.
Một chuyên viên trang điểm khác ấn đầu y không cho động đậy: “Tóc mái tóc mái!”
Xịt cố định xong, mặt Lương Ngư vẫn còn xị ra.
Bên ngoài có nhân viên phụ trách mở cửa xe, Hứa Kinh Trập bước xuống trước, anh bất chợt quay người lại trong xe, chìa tay ra với Lương Ngư.
Thật ra từ chỗ đỗ xe của minh tinh vẫn còn cách thảm đỏ một đoạn nữa, để có thể chụp được hình độc quyền của các ngôi sao, phóng viên đã chắn sẵn ở lối vào từ sớm.
Hứa Kinh Trập vừa xuống xe liền có cảm giác như bước vào khu vực mưa bão sấm chớp vậy.
Đèn flash chớp nháy liên tục, những người xung quanh không ngừng hô hào gọi tên anh, hi vọng anh có thể nhìn qua đó.
Hứa Kinh Trập không hề tạo bất cứ dáng chụp ảnh nào, anh quay người, hơi khom lưng, với một tay vào trong xe.
Một lúc sau, một bàn tay khác lại vươn ra khỏi xe, nắm lấy bàn tay của anh.
Đôi chân dài của Lương Ngư vừa đặt xuống, tiếng gào thét xung quanh đột nhiên im bặt.
Các phóng viên nín thở nhìn chăm chú, đợi người trong xe dần để lộ toàn bộ diện mạo, cùng Hứa Kinh Trập một trước một sau đứng chung một chỗ.
Bảo an đã đã được nhắc trước vây lại, che chắn dòng người hai bên.
Lương Ngư kéo tay Hứa Kinh Trập, nhẹ nhàng lôi người kia vào trong lòng mình, tiện đà che chở bờ vai anh, thản nhiên bước về phía trước.
Y đi không nhanh lắm, phóng viên hai bên vẫn còn chạy theo được, giống như sau lưng hai người dắt theo làn đạn flash, khung cảnh tương đối chấn động hơn nữa còn khôi hài.
Hai bên thảm đó cũng có quay phim và phóng viên, đến đây Lương Ngư mới bước chậm lại, nắm tay Hứa Kinh Trập, cùng anh vừa đi vừa nghỉ.
Thi thoảng Hứa Kinh Trập sẽ đi ra bên cạnh, ký tên poster cho fan hâm mộ, còn Lương Ngư thì đứng nguyên tại chỗ chờ anh.
“Lẽ ra bọn họ nên bật nhạc cử hành hôn lễ.” Khi đi gần hết thảm đỏ, Lương Ngư chợt ghé sang nói khẽ bên tai Hứa Kinh Trập.
Hứa Kinh Trập nhìn y, không nói gì, bất đắc dĩ đưa tay ra chỉnh lại tóc mái của Lương Ngư.
MC của buổi lễ có lẽ cũng đang mòn mỏi chờ đợi bọn họ, nhìn thấy Hứa Kinh Trập bước đến gần như không cất nên lời, lắp ba lắp bắp gọi một tiếng: “Thầy Hứa.”
Hứa Kinh Trập mỉm cười gật đầu nói “xin chào”, anh nhận lấy bút mà một cô lễ tân đưa đến, ký tên mình lên bảng sau đó đặt trở lại.
Lương Ngư đằng sau anh cũng cầm bút lên, ký tên của mình đè lên tên anh.
Nữ MC vô cớ đỏ mặt, chăm chú nhìn hai người ký tên, đánh liều hỏi: “Chữ của hai thầy đẹp thật đấy!”
Chữ ký của Hứa Kinh Trập là nhờ người có chuyên môn thiết kế, rồi nghiêm túc luyện lại.
Của Lương Ngư thì nhìn vào là biết ngay là không phải vậy, y ký cực kỳ tùy tiện, thế mà cũng mắt nhắm mắt mở khen đẹp, nữ MC này đúng là chẳng có tâm gì cả.
Phân đoạn hỏi đáp ở phía sau, hai người phải dành thời gian cho các hãng truyền thông lớn chụp hình.
Âu phục của Hứa Kinh Trập kề sát bảng quảng cáo, xanh tím đen, thêu hoa văn cầu kỳ bằng tơ vàng, anh rất ít khi mặc những mẫu trang phục trổ dáng, hoa lệ như vậy.
Nhưng không rõ vì sao nó lại tốt hơn hẳn những tạo hình thảm đỏ khi trước của anh, còn tôn lên được ngũ quan quá đỗi thanh nhã và tinh xảo trên khuôn mặt.
Mái tóc đen như mực sạch sẽ tinh khôi, phát huy khí chất cao quý cấm dục của anh lên cao nhất.
Tạo hình của Lương Ngư càng khỏi phải nói.
Kinh nghiệm ở mảng thời trang của y đã được công nhận là tốt nhất trong giới rồi.
Về cơ bản là hàng năm trên các loại hội nhóm lớn nhỏ, các blogger thời trang đều sẽ lấy y ra làm hình mẫu.
Quan trọng hơn là Lương Ngư còn không chạy theo số đông, y sẽ tự lựa chọn thương hiệu, bất kể là thiết kế của thương hiệu trong nước hay thương hiệu nước ngoài.
Độ nhạy bén với thời trang này, ngay cả những stylist thời trang hàng đầu và nhà thiết kế trứ danh chưa chắc lần nào cũng nắm bắt chuẩn xác được như vậy.
Hai người không nán lại trước biển quảng cáo quá lâu, nhiếp ảnh gia chỉ hận không thể hét khản cả họng giữ bọn họ lại chụp thêm vài tấm nữa.
Lương Ngư đỡ sau eo Hứa Kinh Trập, nhè nhẹ đưa người ta đến phía chủ trì, mất kiên nhẫn nói: “Không chụp nữa, phiền chết đi được.”
Hứa Kinh Trập biết y thực sự ghét phiền phức nên cũng không kéo dài thời gian, đi thẳng đến khu vực hỏi đáp.
MC chủ trì buổi lễ hôm nay cũng là người bên phía đài Gia Cầm – Niên Bảo và Thôi Thạc, hai người là chỗ quen biết, Hứa Kinh Trập nhìn thấy cũng không bị cuống, cười chào hỏi.
Hình tượng với bên ngoài của Niên Bảo trước giờ vẫn là fan của anh, nhìn thấy anh liền ôm mặt khen ngợi.
Cô còn tỏ ra vô cùng tị nạnh nhìn về phía Lương Ngư, lém lỉnh nói: “Thầy Lương, nhất định là anh không biết Giọt Mưa Nhỏ chúng tôi ngưỡng mộ anh đến thế nào đâu!”
Lương Ngư nhướn nhướn mày, tiếp được câu nói đùa của cô: “Vậy thì thật ngại quá, để tôi thay các cô yêu thương thầy Hứa nhé.”
Niên Bảo “A A A” gào một tràng dài, giả bộ đánh y, Thôi Thạc vội vờ như can ngăn lại, hùa theo: “Hai người đứng có đánh nhau vì tôi nữa mà!”
Để duy trì hình tượng, Hứa Kinh Trập phải nhịn cười rất vất vả.
Mấy người bọn họ quá quen thân rồi, làm loạn có hơi quá, hỏi han tử tế cũng chẳng được mấy câu.
Cuối cùng Niên Bảo thậm chí còn to gan hỏi thẳng ngày cưới, nói nếu như đã đính hôn rồi, thì cũng nên sớm kết hôn đi, để cho cô còn chết tâm đi.
Lương Ngư chẳng hề tránh né gì: “Tầm cuối năm đó.
Cô gửi bao lì xì lớn, tôi mời cô đến cầm hoa, tuổi cô vừa hợp.”
Niên Bảo còn đang vui vì chuyện “mình vẫn còn hợp đi cầm hoa”, vừa đau lòng vì chuyện “Lương Ngư đòi bao lì xì lớn của cô”, biểu cảm thành ra hơi méo mó, căm hận nói: “Anh đúng là tên đàn ông xấu xa! Cái tên đàn ông đánh cắp trái tim xấu xa này!”
Câu hỏi cũng hỏi gần xong rồi, nhân viên phụ trách ở bên cạnh nhắc nhở thời gian.
Lương Ngư và Hứa Kinh Trập chào hỏi Niên Bảo và Thôi Thạc xong xuôi, mới theo người dẫn đường đi vào hội trường, tìm đến vị trí của mình ngồi xuống.
Khu vực tổ chức Tinh Quang Thịnh điển rất lớn, thứ tự ngồi của cá ngôi sao không gần nhau.
Thân quen thì được xếp ngồi chung, còn bình thường có xích mích thì xếp xa xa nhau ra, tối lửa tắt đèn ở dưới cũng chẳng nhìn thấy mặt ai.
Vị trí ngồi của Lương Ngư và Hứa Kinh Trập chắc chắn cũng là tốt nhất.
Dương Kiệt Thụy và Trương Mạn thậm chí còn có quyền lựa chọn hàng xóm cho họ.
Ngoài đoàn phim “Nước Biếc”của Hứa Kinh Trập, đoàn phim Tết của Lương Ngư cũng ở ngay bên cạnh.
Ngồi gần nhất chắc chắn là La Dao Duệ và các khách mời từ chương trình “Nay Ngủ” của đài Gia Cầm.
Chẳng qua không biết là do Dương Kiệt Thụy sắp xếp hay đài Gia Cầm tự quyết, nhóm nhạc ngắn hạn “Figure Teenager” mới ra mắt từ Sáng N cách đó không lâu cũng được xếp rất gần đó.
Đường Miên và Lương Ngư chỉ cách nhau một lối đi, trước khi ngồi xuống còn đặc biệt đến chào hỏi.
“Chào thầy Lương, chào thầy Hứa ạ.” Tướng mạo của Đường Miên rất ngoan ngoãn, khuôn mặt trẻ trung mơn mởn collagen, dưới ánh đèn tại hội trường hệt như một đóa hoa còn chớm nụ.
Hứa Kinh Trập chú ý mắt của cậu rất lớn, lúc cười sẽ để lộ hai má lúm.
Lương Ngư gật đầu qua loa, xem như là chào hỏi.
Hứa Kinh Trập lịch sự cười cười, nói: “Chào em.”
Tầm mắt của Đường Miên rơi trên khuôn mặt anh, kèm theo đó là sự đánh giá có phần không đúng chừng mực.
Hứa Kinh Trập để mặc cậu nhìn, đến cả Lương Ngư cũng chẳng vui vẻ gì nữa mở miệng, hỏi: “Cậu nhìn gì đấy hả?” Sắc mặt y cực kỳ tệ, lạnh lùng nói, “Dương Kiệt Thụy không nói cậu phải ngoan ngoãn ngồi yên, đừng chạy lung tung à?”
Đường Miên ngoan ngoãn “Dạ” một tiếng, cậu áy náy khẽ nói: “Xin lỗi thầy Lương, em sai rồi.”
Cậu nói xong, lại khom lưng với Hứa Kinh Trập, nói với giọng đáng thương: “Thầy Hứa, em xin lỗi, có phải là em làm phiền anh rồi không? Vậy để em đi trước.”
Hứa Kinh Trập tiếp tục mỉm cười hòa nhã, bình tĩnh nói: “Vậy em đi đi.”
Đường Miên: “……”
Lương Ngư không hiểu giữa hai người đang giằng co cái gì, nhưng lúc rời đi Đường Miên rất không cam tâm tình nguyện.
Tiểu Lạc và Chu Hiểu Hiểu đến muộn hơn một chút, thợ trang điểm cũng đến rồi, chuẩn bị dặm trang điểm cho Hứa Kinh Trập và Lương Ngư.
“Đợi đã.” Hứa Kinh Trập bất chợt đứng dậy, anh vỗ vỗ chân Lương Ngư, nói: “Anh đổi chỗ cho em đi.”
“?” Lương Ngư ù ù cạc cạc: “Để làm gì?”
Hứa Kinh Trập nhìn y, lại nhìn về phía ĐườngMiên.
Anh chợt cúi đầu, mượn góc độ tiện lợi hôn lên chóp mũi của Lương Ngư, dỗdành y: “Chỗ của anh chụp được mặt bên trái của em.
Anh cũng biết mà, mặt bêntrái của em đẹp hơn.”.