Đọc truyện Hương Vị Quê Hương – Bên Chàng Mãi Mãi – Chương 52: Trận Chiến Với Đàn Sói
Càng đi sâu vào trong, cây cối chen nhau xanh mát hai bên suối. Làn sương mù mở ảo bao quanh tạo một cảm giác mơ hồ đẹp đến siêu thực cho hai người. Những tia nắng yếu ớt từ trên những tán cây hắt xuống lòng suối nhìn được cả những viên sỏi nhiều hình dạng khác nhau óng ánh khoe mình.
Bỗng nàng phát hiện một mũi tên có đánh ký hiệu ẩn sâu dưới tán lá. Theo hướng mũi tên chỉ, chàng và nàng không đi theo đường men theo suối mà rẽ vào góc khuất phía đối diện mũi tên. Leo qua hốc nhỏ dài và hẹp chỉ có vài tia nắng chiếu vào, hai người phát hiện ra một vài ngọn đèn treo chỉ dẫn hướng đi tới.
Chàng dùng đá cọ sát vào nhau tạo ra mồi lửa mang đèn đi theo soi rõ bước chân. Chuyển cho nàng chiếc dao găm dự phòng, chàng cùng nàng thận trọng tiến vào bên trong.
Một vài đốm trắng lập lòe xuất hiện, tiếng rú vang vọng. Chàng căng người nhận ra một đàn sói đang lao về phía hai người. Trận chiến không cân sức giữa người và sói diễn ra ác liệt. May nàng có chút võ công, nhiều móng vuốt của sói chộp đến khiến nàng chật vật tránh được.
Nhìn chàng lao vào đàn sói quyết sống mái khiến nàng vững tin chiến đấu cùng chàng. Máu vương vãi khắp nơi, con sói đầu đàn bị chàng đâm trọng thương bỗng rú lên một tiếng rồi nằm phục xuống. Các con sói khác thấy thủ lĩnh như vậy liền quay đầu bỏ chạy. Đúng là đánh rắn phải đánh dập đầu, chọn con thủ lĩnh thì mới thối lui được đàn sói.
Chàng bị thương khá nặng ở chân và vai khi va chạm cùng đàn sói. Nàng dìu chàng đi sâu vào bên trong tránh mùi máu và những xác sói chết nằm ở đấy. Càng đi vào sâu, lối đi vốn hẹp lại càng rộng ra vào có luồng không khí tươi mát lưu thông tràn đến.
Chật vật mất hơn một tiếng, cuối cùng nàng cũng thấy cả không gian rộng lớn bao la trước mặt với cỏ cây hoa lá xen kẽ một thác nước nhỏ chảy róc rách từ trên cao. Tiếng sóng biển vỗ rì rào vào bờ đá âm vang vọng đến. Chắc cái hang này thông với lối ra vào ngoài biển.
Nàng cho chàng nằm xuống tảng đá phẳng rồi lấy nước thay rửa các vết thương và băng bó cho chàng. Do mất nhiều máu và sức lực khi chiến đấu với đàn sói, chàng ngủ mê man ngay sau khi thay băng và ăn lương khô xong.
Nàng tìm bộ quần áo trong hành lý mang theo ra thác gội đầu, thay quần áo bẩn. Ngồi hong khô tóc đợi chàng tỉnh dậy, nàng ngắm dòng nước chảy từ thác xuống. Phía sau thác nước lại có mấy bông hoa dừa cạn chen nhau đua sắc.
Men theo mấy ghềnh đá nhỏ làm lối mòn, nàng hái được mấy chùm hoa dừa cạn. Vui vẻ ôm mấy khóm hoa tím ngát yêu thương, nàng vô tình đập mạnh vào tảng đá ven thác nước. Mấy hòn đá nhỏ thi nhau rơi xuống, bắn nước tung tóe cả vào người nàng.
Một cửa động từ từ lộ thiên với những hình thù, kí hiệu kỳ lạ. Nàng nhớ kỹ vị trí rồi xoay người quay về bên chàng. Nàng thích câu danh ngôn ” Không có mảnh đất nào xa lạ. Chỉ có kẻ lữ hành là người lạ ” của Robert Louis Stevenson. Đợi chàng điều dưỡng mấy hôm cho khỏe, nàng sẽ cùng chàng khám phá xem đằng sau cánh cửa bí mật kia ẩn chứa điều gì.