Hương Vị Quê Hương - Bên Chàng Mãi Mãi

Chương 50: Giông Tố Ập Đến


Đọc truyện Hương Vị Quê Hương – Bên Chàng Mãi Mãi – Chương 50: Giông Tố Ập Đến

Trước các cơn bão, biển thường sóng yên, gió lặng. Bầu trời trong và xanh thẳm, không gợn bóng mây. Bão được hình thành từ dòng vận động đi lên của khí. Không khí xung quanh cũng trở lên oi bức, khó chịu hơn trước.
Khung cảnh trước khi cơn bão đến vô cùng đặc biệt bởi sự hòa trộn của các đám mây mang màu trắng sáng, vàng cam hay xám xịt. Khoảng khắc đẹp một cách ma mị, siêu thực hiện lên trước khi mọi thứ không còn bình yên, vỡ vụn khiến nàng ngẩn ngơ ngắm nhìn.
Chàng cho ghe nấp vào hòn đảo gần đấy đề phòng giông tố kéo đến không kịp trở tay.Trong khe đá rộng vốn dành cho dân chài tránh bão, chàng đốt một đống lửa và chuẩn bị mọi vận dụng lưu trú lại qua đêm chờ cơn bão tan.
Gió vần vũ trên bầu trời, rít từng tiếng đập mạnh vào khe đá. Mưa giăng trắng trời, nước ầm ầm từ trên cao trút xuống ngoài khe cửa. Biển vốn hiền hòa bỗng trở lên hung dữ đưa ngàn con sóng cuốn trôi tất cả ra xa.
Cây cối xanh tươi lại oằn mình hứng chịu cơn thịnh nộ của thiên nhiên bão tố. Sấm sét là tuyệt tác đáng sợ của thiên nhiên. Chớp giật lóe sáng trên bầu trời tạo ra các vết vằn hằn sâu như rạch nát bầu trời trong cơn cuồng nộ.
Sau mỗi tia chớp lóe lên dữ dội là một loạt sấm nổ vang trời. Con người, sự vật như từng chiếc lá vàng héo khô, câm lặng, cúi đầu …trước sự thịnh nộ của trời đất. Từng dòng nước chảy cuồn cuộn mang theo bùn đất xối lên các rãnh nhỏ ngoài cửa khe.
Cảnh vật tiêu điều, xơ xác, đơn điệu, trầm buồn…khác xa cảnh bình yên, tươi đẹp trước đó vài tiếng đồng hồ. Chàng rút sáo trúc ra thổi khúc biệt ly như lời tri ân gửi đên những dân chài vẫn đang ngày đêm bám biển, yêu biển, cúi đầu trước cơn thịnh nộ của đất trời.
Trong không gian trầm buồn ấy, nàng cất lời hát Nơi đảo xa của nhạc sĩ Thế Song như đồng cảm với nỗi chông chênh cũng như niềm tự hào về những chiến binh bám biển.

Nơi đảo xa – Thế song
Nơi anh đến là biển xa, nơi anh tới ngoài đảo xa
Từ mảnh đất quê ta giữa đại dươ­ng mang tình thươ­ng quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Ngàn bão tố phong ba đã vượt qua v­ượt qua
Lướt sóng con tầu mang tín hiệu trong đất liền
Mắt em nhìn theo con tầu đi xa mãi
Giữa nơi biển khơi đang nở rộ ngàn bông hoa san hô
Cánh hoa đỏ thắm bao hy vọng anh gửi về tặng em
Ơi ánh mắt em yêu như­ trời xanh như­ biển xanh trong nắng mới
Nhớ cả dáng hình em mùa gặt nặng đôi vai
Sóng ru mối tình đời thủy thủ càng thêm vui
Đẩy con tầu ra khi, đẩy con tầu ra khơi

Vàng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng sáng ngoài đảo xa
Vẳng nghe tiếng ngân nga ru lòng ta bao lời ca quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Quần đảo đứng hiên ngang trên vùng xa ngời sáng
Tháng năm con tầu quen sóng cả quen gió biển
Nước cả hồ nắng phơi giòn thêm ánh thép
Cánh chim hải âu bốn mùa về cùng anh vui ra khơi
Cánh hoa biển trắng là kỷ niệm anh gửi về tặng em
Đây súng khoác trên vai trăng đầu núi soi hình anh đang đứng đó

Nhắn về đất liền cánh buồm chở đầy tin yêu
Sóng ru mối tình đời thủy thủ càng thêm vui
Đẩy con tầu ra khơi, đẩy con tầu ra khơi
Nàng kể cho chàng về nơi nàng đã từng sống. Nơi đó những chiếc phản lực có thể bay như chim trên bầu trời, xe cộ tấp nập ngày đêm, rồi những năm tháng hoa mộng miệt mài học tập bên bạn bè dưới mái trường ngàn hoa phượng vĩ.
Nơi đó mỗi lần nhớ lại khiến lòng nàng lại cuộn sóng, bão tố lan tràn khiến nàng thổn thức, cô đơn trong những đêm đông giá lạnh. Nhưng chàng đã mang đến cho nàng cảm giác ấm êm, niềm tin về mái ấm gia đình nho nhỏ trong vòng tay vững chãi của chàng.
Nàng sẽ lưu giữ kí ức tốt đẹp về cuộc sống hiện đại, mở lòng mình để cùng chàng vun đắp tương lai. Hai trái tim đã cùng nhịp đập, đang điên cuồng tìm kiếm, hòa vào nhau giữa hơi thở nồng nàn, ngọt ngào và nóng bỏng như duyên phận ngàn năm xe kết thành đôi.
Bão tố đã lùi xa ngoài khơi xa cũng như tan ra trong lòng người. Ngoài khe đá, mưa đã tạnh dần, ánh sáng ngày mới dần lóe sáng phía chân trời. Bão lùi xa và lòng người lại xanh trở lại, tươi đẹp vươn lên sức sống mới.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.