Đọc truyện Hương Vị Quê Hương – Bên Chàng Mãi Mãi – Chương 47: Biển Tình Sóng Gió
Không khí của đảo về đêm trong lành, tươi mới. Ánh trăng chênh chếch chiếu xuống cả vùng rộng lớn, bao la. Những vì sao rải rác nhấp nháy trên bầu trời đêm huyền ảo. Chàng cùng nàng ngồi ngắm ánh trăng trên ghềnh đá nhỏ. Ngắm những con sóng bạc đầu đánh vào bờ đá tung lên những bọt trắng xóa.
Biển đêm tĩnh lặng, ngọt ngào là điểm hẹn lý tưởng cho đôi lứa yêu nhau. Hơi ấm chàng trao cho nàng nồng nàn và cháy bỏng. Nụ hôn mang hơi thở của biển mạnh mẽ phủ xuống làn môi nàng. Nỗi khát vọng được hòa vào nhau rực cháy trong tim của đôi tình trẻ.
Biển dâng những đợt sóng tình ào ạt vào bờ đá. Ánh trăng soi tỏ, cổ vũ cho nỗi khát vọng bên nhau của đôi tình nhân. Tấm lưng mỹ miều của nàng uốn lượn nhịp nhàng hòa cùng niềm đam mê hoan ái. Gò bổng đào khẽ đung đưa theo nhịp tiến bước dũng mãnh của chàng.
Hơi thở hòa quyện, quấn quýt, đụng chạm vào nhau. Ngàn đợt sóng tình ùa đến đánh úp nàng vào cõi mê hoặc của thiên đường. Biển lại gào thét những khúc ngân dài ngàn đời của biển cả. Những con sóng bạc đầu vẫn mải miết kiếm tìm nhau.
Chỉ còn lại chàng và nàng vẫn nồng cháy đam mê, mải miết ngụp lặn trong men tình say đắm dịu ngọt từ thủa hồng hoang đến ngàn đời sau vẫn vậy.