Đọc truyện Hương Vị Quê Hương – Bên Chàng Mãi Mãi – Chương 45: Chuẩn Bị Đi Chơi Biển
Sau mấy tháng khẩn trương với đơn đặt hàng, chàng quyết định cho toàn đội thợ nghỉ ngơi vài tuần trước khi bắt tay vào đơn hàng mới. Chàng tất bật chuẩn bị đồ dùng trên chiếc Ghe bàu cho chuyến đi biển du ngoạn vài hòn đảo quanh nơi chàng sống cùng nàng.
Ghe bàu là loại thuyền đặc sắc và thân thuộc đối với người đi biển nơi đây. Ghe bàu có ba buồm: Buồm mũi, buồm loan (lòng thuyền), buồm cửu (đuôi thuyền), vừa có thể chở nặng và đi nhanh được.
Trời có nổi giông bão thì những lái thuyền tài ba vẫn vượt qua những con sóng dữ mang các sản vật thiên nhiên giao thương khắp mọi nơi. Ngắm chiếc ghe bàu đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho chuyến dã ngoại, chàng thấy hạnh phúc và tự hào là người con sinh ra và lớn lên giữa bầu trời khoáng đạt của biển đảo quê hương.
Chàng muốn cùng nàng ngắm mặt trời xuống biển rực rỡ như vòng lửa đỏ giữa những cánh hải âu trao liệng trên không. Hay cùng nàng nhặt những vỏ ốc đủ hình thù diệu kì dạt vào bờ biển.
Biển buổi sáng tinh mơ luôn trong lành, tươi mát với những tiếng lao xao í ới họp chợ quanh những chiếc thuyền cập bến sau đêm dài đánh bắt. Biển về đêm lại huyền bí, mang đậm không gian lãng mạn, tuyệt vời dành cho đôi lứa yêu nhau. Chàng mỉn cười nhớ đến cảnh nàng đã vui vẻ, vụt chạy về nhà háo hức chuẩn bị đồ dùng cá nhân cho chuyến đi chơi này.
Nàng háo hức chuẩn bị mọi đồ dùng đi biển bao gồm cả thuốc trị thương cùng bộ dụng cụ y tế, lương khô, áo tắm….trong cung đường khám phá các đào lớn, nhỏ cùng chàng. Nàng mong chờ được chạm đến vẻ đẹp tiềm ẩn những hòn đào hoang sơ và đẹp đến mê hồn nằm mơ màng ngoài khơi xa kia. Những cây san hô tuyệt đẹp hay chỉ là những con còng gió trên đảo hoang …cũng khiến trái tim nàng đập liên hồi vì tò mò và hâm mộ lắm rồi.
Càng sống lâu ở nơi đây, nàng càng yêu con người, cảnh vật, nếp sống của người dân phố biển. Họ là những chiến binh thầm lặng, luôn vượt qua những khó khăn, vui vẻ, lạc quan, thẳng thắn và tràn trề hy vọng vào ngày mai tươi sáng dù biển khơi có nổi cơn bão tố hay dịu dàng lăn tăn, yên lặng vỗ sóng vào bờ. Bài thơ Tổ quốc nhìn từ biển trên mạng phản ánh đúng tâm trạng cảm phục với những chiến binh bám biển của nàng bây giờ.
TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN
Tác giả: Nguyễn Việt Chiến
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thửa trước
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi