Đọc truyện Hương Vị Quê Hương – Bên Chàng Mãi Mãi – Chương 30: Chợ Nổi Ven Sông
Nàng cùng các con sống ở biệt viên hắn an bài được hơn một năm. Khí hậu nơi đây rất trong lành, mát mẻ. Con người hồn hậu, chất phát, khoáng đạt như cảnh vật sông nước nơi đây. Nơi nàng sống có phong tục tập quán như vùng sông nước thơ mộng Cần Thơ. Nơi nổi tiếng có chợ nổi Cái răng mà người dân đất Bắc ai cũng mong muốn một lần ghé thăm.
Hôm nay, nàng dẫn các con đi thăm phiên chợ nổi tiếng này. Giữa vùng sông nước mênh mông, hằng trăm chiếc thuyền, bè leo đậu. Tiếng xì xèo buôn bán, tiếng nói cười khi nhận ra người quen làm cho khu chợ như náo nhiệt hẳn lên. Trên ghe thuyền chở đầy hoa quả và sản vật đặc trưng cùa vùng đất này như: trái chôm chôm, trái bưởi, thanh long, dưa hấu, chuối,….và các loại rau như cải bắp, hành, bí đỏ..hay những vật dụng hàng ngày như bánh, kẹo, muối, dầu..Cuộc sống của người dân phần lớn là trên sông nên có những ghe bán hủ tiếu, bún, phục vụ các bà con. Nàng cùng các con ăn bát bún Riêu nóng hổi trải nghiệm cảnh sông nước bồng bềnh giữa cảnh ghe thuyền tấp nập thật vui sướng làm sao.
Nàng thuê một chiếc ghe chở mẹ con nàng cùng mấy thị vệ xuôi dòng tìm về các miệt vườn hoa trái quang năm, khám phá cuộc sống bình dị nhưng chan chứa tình làng, nghĩa xóm của những người dân nơi đây.
Nàng ăn măng cụt đến no cả bụng ngắm hai đứa trẻ đang hòa cùng các bạn nơi đây hồ hởi tham gia hái chôm chôm, xoài, măng cụt phụ giúp gia đình. Tiếng nô đùa, rủ nhau hái trái vang vọng khắp nơi. Những vườn trái sum suê xen lẫn những kênh rạch chằng chịt, uốn lượn hữu tình giữa bầu không khí mát mẻ là trải nghiệm nên có trong đời mỗi con người. Câu hát của cô thiếu nữ trong lúc chờ lấy trái cây nhẹ nhàng, thanh toát thấm vào lòng người vang lên trên dòng kênh xanh. Dòng kênh như người mẹ hiền hòa, quang năm che chở, bao bọc vùng quê yên bình, trù phú này:
“Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng
Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê
Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba
Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều
Còn nhớ nụ cười, câu ca mát rượi chứa chan lòng người
Đâu rồi ngày xưa, ai đón ai đưa nắng đượm chiều mưa
Quê hương ơi, ấm mãi đời tôi uống ngọt đôi môi
Thương quá là thương, tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn
À ơi, con nước lớn chảy xuôi
Đưa con thuyền chao nghiêng theo nhịp chèo bơi ai ngân nga câu hò
Hò ơi, gió đưa gió đẩy, về rẩy ăn còng
Về sông ăn cá, về sông ăn cá, về đồng ăn cua
Từ lúc vào đời, chân quen đất nẻ sớm trưa chiều hè
Ôi đẹp làm sao, đêm sáng trăng cao gõ nhịp chày mau
Nghe quê hương tiếng gọi mời thương những ngày tha phương
Trong cõi đời ta, giữ bên lòng hình bóng quê nhà…”
( Bài hát Hình bóng quê nhà )