Hùng Thiên Đại Lục

Chương 30: Thủy Công


Bạn đang đọc Hùng Thiên Đại Lục – Chương 30: Thủy Công


Yêu thú mạnh mẽ công thành.
Toàn quân góp sức quyết dành thắng to.
Lạc Tinh sao mãi chẳng lo?
Tinh thành bị đánh cũng do thú triều.

Từ phía xa có một đoàn màu đen tiến tới, tốc độ không quá nhanh.

Nhưng kéo dài cả dặm…
“Chú ý đội ném đá chuẩn bị” – Lạc Hồng, Lạc Hương ra lệnh chuẩn bị ném đá…
Đợt tấn công đầu tiên là Chuột Nanh Vàng, cả ngàn con tiến lên, đã bị dòng hào cản lại.

Một số bị cọc tre đâm chết, lớp thì chết đi do bị sự chen lấn của con khác.

Tuy nhiên con này chết thì con khác đã trườn lên.

Lũ yêu thú cấp thấp chỉ cần con cầm đầu chưa chết, thì chỉ biết thực hiện theo mệnh lệnh, dù lệnh đó là tử lệnh.
“Mọi người! Ném đá…” – Hàng ngàn viên đá lao đi khi khoảng cách vừa tầm sát thương.

Từng viên đá sắc nhọn như cơn bão, phá tan bước tiến của yêu thú.

Hàng trăm con chết đi mỗi một lượt ném.
Về phần Lạc Dương, nàng chăm chú nhìn những con mạnh mẽ để tiêu diệt.

Đàn sói mục tiêu của nàng đã đi lên, trong đó hơn mười con Nhị Tinh.
“Bắn tên nào!” – Ra lệnh xong, nàng chọn con to nhất, bắn một mũi tên trước.

Tiếp bước là nhiều đợt bắn của các thành viên đội thần cung theo các hướng khác nhau.
Con Hắc Lang bị Lạc Dương bắn xuyên vào đầu là Nhị Tinh đỉnh phong, nhưng chỉ đâm sâu vào một đoạn chưa đủ giết nó.

Con Sói đau đớn gào lên chưa kịp làm gì, thì có sáu mũi tên đồng thời bay tới.

Nó nhảy lui tránh, nhưng vẫn trúng hai mũi tên.

Lạc Dương tiếp tục một mũi tên xuyên ngay ngực nó.

Tiếp theo sau là hai loạt tiễn nữa.
Cuối cùng Lạc Dương lại phải bồi thêm một mũi tên nữa.


Con Hắc Lang mới lăn ra chết.
“Đúng là khó giết quá rồi.”
Nhìn xác nó nhanh chóng bị cả đàn Chuột Nanh vàng bao vây sau đó chỉ còn bộ xương.

Trông thật rùng rợn.
Lạc Dương nhìn lại nhóm khác cũng vậy, khi nó đã có cảnh giác thì quá khó giết.
“Mọi người chia ra tìm con nào Nhất giai bắn đi.” – Lạc Dương ra lệnh, rồi thông qua Tiểu Bạch bay lên, tìm mục tiêu khác…
Ở dưới phòng tuyến số 1 cũng đang rối loạn, do số đá tuy tích lũy nhiều nhưng ném ra cũng gần hết.
Hiện tại mọi người đang dùng tre dài chọt ra.

Đâm tới tấp lên lũ Chuột Nanh Vàng nào bò lên được bức tường đá.

Lạc Hồng thì dùng một cây chùy to, mỗi nhát đập là có một hai con bị xẹp như cụt bột.
“Mọi người cố cầm cự một khắc rồi lập tức rút lui.” – Lạc Dương liên tiếp hét lên.
“Người đâu phát tính hiệu cho Quân Đoàn Thần Nguyệt chặn dòng sông.”
“Đội Thuẫn phòng thủ chuẩn bị.


Thêm hàng loạt chỉ lịnh được đưa ra.
“…
Một lúc sau bức tường đá đã vỡ, luồng sóng chuột Nanh Vàng tràn vào…
“Mọi người phương án B bắt đầu…”
Phía sau 400 cung thủ lần lượt bắn tên liên tục.

Lũ chuột tuy nhiều, nhưng lớp da không quá mạnh mẽ bị tên xuyên dễ dàng, tạo điều kiện cho tuyến 1 rút lui…
Sau đó đội Thuẫn gồm 160 người tay cầm Thuẫn bằng da Đại Tượng săn bắn lần trước, và các loại thú da dày chắn đàn chuột lại.

Phía sau thì một nhóm người cầm giáo nhọn chọt tới, xuyên qua khe hở nhóm người cầm khiên phía trước…
Nhờ vậy mà kéo dài được một chút thời gian.
Lạc Dương cũng cho nhóm cung thủ lui về tuyến 2.

Bản thân mình cầm một thân cây to cả người ôm quật liên tục vào đàn Chuột Nanh Vàng…!Con nào vượt tuyến đều bị giết.
Dòng sông Đà đã bắt đầu cạn nước.

Mọi người được sự trợ giúp của Lạc Dương, Lạc Hồng cũng qua bờ an toàn tới tuyến phòng thủ số 2 bên bờ sông.

Khi hai quân đoàn qua hết, Lạc Dương tiếp tục tới vị trí Thần cung đoàn.
“Tập trung giết yêu thú Nhất giai và Nhị giai.”.
“Rõ”

Ở tuyến phòng thủ thứ 2, giờ có thêm hai quân đoàn khác là Thần Miêu và Thần Hồ thay nhau trấn thủ.

Còn hai quân đoàn Phi Ưng và Phi Phượng thì đi về tuyến phòng thủ thứ 3 nghỉ ngơi.

Riêng Lạc Hồng ở lại hỗ trợ.

Lạc Dương thì mỗi mũi tên là một nhất giai Yêu thú bị giết, nên mọi người cũng đỡ mệt…
Một lúc sau, đàn thú triều đã tràn kín bờ sông.

Mọi người đã khó phòng thủ hơn, do lúc trước chỉ có tường thành phạm vi hơn một dặm, giờ tăng lên 2 dặm…!cũng may một mặt dưới phía Trịnh Gia đã dẫn hơn 100 Đản Trung kì phòng thủ nên đàn chuột có chạy về đó, Lạc dương cũng không lo lắng…
Chừng hơn năm phút sau, tuyến thứ hai cũng thủ không chịu được.
“Mọi người lui về tuyến 3.

Quân đoàn Thần Kim, Thần Mộc hỗ trợ cho quân đoàn Thần Miêu, Thần Hồ rút lui…”
Một loạt mệnh lệnh tiếp theo dựa theo tình huống.
Lúc này yêu thú hầu như lấp kín cả dòng sông Đà đang cạn nước.

Rồi tràn lên phòng tuyến phía trên.

Nhưng bị cản lại nên lũ yêu thú gần như dồn ứ tắc cả khúc sông.
“Ào! Ào!”
Đúng lúc này có tiếng gầm vang…!một con nước to lớn từ thượng nguồn phóng xuống.

Trong phút chốc xé toang đội hình của đám yêu thú.

Nếu ở tuyến 1 chừng gần hai ngàn con yêu thú chết đi, thì nơi này dòng suối đã cuốn phăng hơn ba, bốn ngàn con yêu thú đi về nơi xa…!Cũng nhờ vậy nên bốn quân đoàn rút về tuyến 3 thành công…
Lúc này không còn đường lui nữa…!Còn khoảng sáu bảy ngàn yêu thú đã bơi qua sông tiến lên.

Phía trên Tinh Thần Tháp nhóm cung tiễn đã về vị trí.

Tên lại bắn xuống như mưa…!đám yêu thú chủ lực cũng đã lộ ra…!Qua hai phòng tuyến mà chủ lực của chúng còn tám yêu thú nhị giai…!Hơn hai trăm yêu thú Nhất giai, so về tổng lực phía Tinh Thành nhiều hơn đàn yêu thú…!Nhưng đâu phải mọi người muốn lưỡng bại câu thương mà muốn thắng đẹp, ít tổn thương nhất…
Hiện tại chiến đấu loạn thành một đoàn.

Lạc Dương dùng tốc độ đi xung quanh.

Gặp ai bị thương lập tức ứng cứu, bỗng nhiên nghe tiếng Hú của yêu thú hệ Sói…!Lạc Dương chạy nhanh hướng đó, thì thấy hai con chó Sói To lớn…!Nhìn thân hình cỡ con voi, chắc khoảng hai ngàn cân một con trở lên…!Hai con này một con đạt Tam Giai đỉnh phong, một là yêu thú tam giai sơ kì, bọn nó đang tấn công Hồ Ngải Vi…
Hồ Ngải Vi chỉ là Hợp Cốc kì sơ giai nào phải đối thủ.


Nếu không nhờ bộ giáp mang trên người là Tam tinh chiến giáp thì đã bị giết.

Lạc Dương vội kích hoạt Thần ấn, nhảy vào đón đánh một con.

Có hai người áp lực giảm đôi chút nhưng phần thắng cũng không lớn…!Hai người cười khổ…!Ai ngờ thú triều lần này là 2 Yêu thú Tam giai luôn.
“Hợp nhau giết trước một con đi!”
“Giết con yếu hơn nhé?” Lạc Dương nói
“Ta kéo con mạnh, ngươi tìm cách giết con yếu thế nào.”
“Được.”

Hồ Ngải Vi Vũ Khí là một cây thương dài gần một trượng…!sử dụng khá linh hoạt…!Nàng dùng một võ kỹ nhị tinh…!kích hoạt ra tia sáng màu xanh bao quây cây thương.

Đâm trúng chân con Sói Đực màu Trắng…!Mắt con sói trở nên cuồng dại và rượt theo Hồ Ngải Vi…
Lạc Dương rảnh tay, vội phát động Lạc Lôi Thuật cao nhất, chạy xung quanh con Sói Cái, đâm liên tục vào vị trí yếu hại ở nách, hông.

Con Sói Cái móng vuốt dài ra mỗi lần quơ tới là một tảng đá bị bay đi…
Do xung quanh nơi này đã được bỏ hàng đống đá ngang dọc…!Lạc Dương lựa lúc con Sói bị vướng tầm nhìn của một căn nhà gần đó.

Lập tức phát động Lạc Lôi Bộ chuyển hướng liên tục, sao đó đâm cây Man đao về mắt nó.

Con Hắc Lang bị chảy máu mắt.

Nó đau đơn gầm lên, rồi cả người phát sáng…!Sau đó há miệng to ra, một tia sáng bay nhanh.
“Xoẹt…” Cả ngôi nhà gần nó bốc cháy…
“Nguy rồi không cho nó bắn trúng, không thì tiêu.” – Lạc Dương dùng tuyệt kỹ của mình…
“Bạch Lạc Tiên quyền…” Tốc độ di động nhanh nên hàng loạt bóng người xuất hiện, Khiến Hắc Lang bối rối.

Tia sáng từ miệng nó bắn lung tung nhưng chưa trúng mục tiêu…
Sau đó để chắc ăn Lạc Dương mở ra cả Ma tước Vũ và 4 thức hợp một.
“Tứ Phương Tập Sát…mười sáu bóng người mờ ảo hiện ra…!sau đó cùng lúc thi triển.
“Ầm”
Chịu đòn tấn công mạnh mẽ, Con Hắc Lang cổ bị chém gần đứt nhiền vị trí, nằm chết bên vũng máu…
Lạc Dương cũng sắp kiệt sức nên giải trừ Thần ấn, vội vàng uống một hớp thần nhưỡng lạc Tinh cho, sau đó chạy đi tìm Hồ Ngải Vi.

Lúc này Hồ Ngải Vi cũng bị thương nặng…!chỉ còn biết tránh né dựa vào các vật cản…!Con Bạch Lang này lúc lạc Dương giết sói cái Hắc lang, đã cảm ứng được, nó điên cuồng hú lên.
Cả đàn sói Nhị giai, Nhất giai như nhận lệnh tập hợp lại…!Hiện tại Lý Minh, Trình gia cũng đang chiến đấu với đàn sói bỗng nhiên đám sói quay đầu lao đi.

Mọi người ngơ ngác đuổi theo phía sau…
Khi đàn sói tập hợp lại gồm 4 con nhị tinh, hơn 30 con nhất tinh…!lũ nó bao vây xung quanh Lạc Dương cùng Ngải vi.

Lạc Dương cười khổ.
Giờ này mình còn một kích mạnh nhất mà thôi, mà bị bao vây thế này thì không biết sao có hi vọng sống…!chiêu tối hậu dù giết con sói chúa to lớn kia được, thì bản thân cũng sẽ bị đàn sói còn lại giết chết…!Đang muốn liều mạng dùng Lạc Hoàng ấn, thì Con Sói Trắng kia bỗng nhiên hú lên rồi cả người như có màu trắng bao phủ, người nó to lớn hơn.

Linh lực từ Tam giai đỉnh phong dần chuyển biến thành tứ Giai.

“Trời nó tiến giai” – Hồ Ngải Vi gần như tuyệt vọng.
Chưa hết, một hình mặt trăng hiện ra trên đỉnh đầu nó, đàn sói xung quanh cũng có thay đổi lớn…có con biến từ nhị giai đỉnh phong thành tam giai…có con biến từ nhị giai sơ giai thành nhị giai đỉnh phong…cả đàn cùng lên cấp, điều này sao có thể.
Thế Là hết…không biết tên Lạc Tinh trời đánh kia trốn đâu rồi, ngay cả nhìn lần cuối cũng không được Lạc Dương chua xót nghĩ…
…….
Về phần Lạc Tinh sau khi rời Thác bay đi ra thấy có một điều lạ, xung quanh không một tiếng chim hót, nhảy lên cây cao nhìn xuống thấy cơ man nào là yêu thú đang tràn lên.
Nguy rồi Lạc Tinh chạy xuống thì thấy nhóm người đang chặn dòng nước thượng nguồn sông Đà…
“Thành chủ…”
“Bái kiến thành chủ.”
Sau vài câu hỏi, thì Lạc Tinh đã nắm bắt tình hình và biết được quân đoàn Thần Nguyệt đang nghe mệnh lệnh của Lạc Dương…!Lạc Tinh nhớ lại có lần nói với Lạc Dương dòng thác này có thể tạo một cái bẫy lớn, cuốn phăng kẻ địch tấn công vào Tinh thành, nếu lợi dụng hợp lý sức nước.
“Nhưng cái đó là lời nói đùa của Lạc Tinh, chứ mọi việc đâu đơn giản vậy…”
Lạc Tinh suy nghĩ nhanh, biết còn năm phút để chặn dòng nước và mười phút để bắt đầu xả ra…
Mọi người cố gắng cầm cự.

Nói xong Lạc Tinh chạy tới ngọn đồi gần đó.

biến ra Lạc Hoàng Trượng, lợi dụng sức nặng và độ sắc bén cấp 9 của nó đào lên 1 ngọn đồi to lớn.

Sau đó kích hoạt thần ấn dùng sức lăn nguyên tảng đá to lớn gần trăm ngàn cân đó về phía Sông Đà chặn dòng nước lại…
“Nhanh, giúp ta, Tất cả Đản trung Kì đều lên đi”
Hơn mười lăm người đản trung kì đỉnh phong chạy tới phụ Lạc Tinh…!Ngọn nước được chăn lại…!nhưng do thác đổ nước liên tục.

Nên nước bắn tung tóe một số nước tràn bên trái, một số bên phải…một số đi đúng hướng vào hồ dự trữ đào lúc tối hôm qua.

Lạc Tinh mặc kệ…Tập trung cản ngọn đồi lại…
“Thành chủ thật uy vũ…”
Một đám người kinh ngạc trước sức mạnh như thần của Lạc Tinh hô lớn…
Lạc Tinh thì không có thời gian tự mãn, lập tức ra lệnh:
“Các đội trưởng dẫn người về tiếp ứng đi, chỉ chừa người có thần ấn lại.”
“Dạ.”
Lạc Tinh ra lệnh tiếp: “Các ngươi cho ba người vác tảng đá tầm vạn cân chèn phía dưới tảng đá to này nhanh.”
“Dạ.”
Sau khi chèn ổn định lại thì Lạc Tinh có thể buông tay ra mà thở dốc…!Phía sau lưng Thanh Nguyệt đến bên cạnh, hai mắt xùng bái mãnh liệt.
“Phu quân thật là mạnh quá.”
Lạc Tinh giật mình, hình như mình có hứa hôn với cô nàng thật, nhưng lúc đó chỉ kéo dài thời gian thôi, giờ chính chủ tìm đến rồi, xử lý không khéo Lạc Dương xé xác mình mất.
“E hèm…ta đi đào lạch nước, nàng canh giờ giúp ta!” – Nói Xong Lạc Tinh chạy tới đào một lạch nhỏ khơi thông từ hồ chứa nước dẫn ra sông Đà trước chỉ cần tới giờ sẽ khai thông xuống.
“Tới giờ rồi.” – Một chút sau, Thanh Nguyệt nói…
“Tốt mọi người tránh ra.” – Lạc Tinh phá hủy một tảng đá nhỏ, hiệu ứng dây chuyền sảy ra.

Sức nước chảy xuống, kéo theo tảng đá to lăn xuống.

Tiếp theo là cả cả dòng thác đổ xuống, một lượng nước lớn ầm ầm như có cơn lũ siêu lơn cuốn phăng tất cả.

Lạc Tinh không ngừng nghỉ đào nốt vị trí hồ chứa nước để nước chảy ra cung cấp nước thêm cho dòng sông ĐÀ…Không có thời gian nhìn thành quả, Lạc Tinh ra lệnh:
“Mọi người chạy về nhanh.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.