Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5


Đọc truyện Hùng Bá Thiên Hạ – Chương 49: Bài toán bay lượn khó giải: 2-5

Trên tế đàn chiến đấu Trâu Lượng cũng đang quan sát đối thủ sau khi trận chiến vừa rồi chấm dứt hắn đã biết rất khó còn có cơ hội bắt nạt mấy tay mơ rồi, có điều làm sao cũng không nghĩ tới thú tộc cũng “thông minh” như vậy, còn có loại quy tắc ngầm này.

Khi mọi người xem thấy Santa Fe lên sàn đều rất rõ ràng trận chiến đấu này đã kết thúc.

Cũng không phải Tu La không mạnh mà chỉ là vận may không tốt, thần thú diễn võ à, vô địch à, đều là truyền thuyết tốt đẹp, tính tương khắc của nghề nghiệp là rất rõ ràng, mà trong một số môi trường đặc biệt thì loại tương khắc này sẽ biến thành tuyệt đối.

Khi một cung thủ ưng tộc có năng lực bay tại tầng trời thấp gặp một chiến sĩ không có bất cứ trang bị nào và chắc chắn cũng không có khả năng bay thì trận chiến đấu này từ khoảnh khắc bắt đầu cũng đã xác định được kết cục.

Kỳ thực trong chiến đấu hiện thực năng lực bay lượn của ưng tộc chủ yếu là để trang trí, dù sao ở trên không càng dễ trở thành mục tiêu ngắm bắn, mà thú tộc cũng không phải mãnh thú thật sự, sau khi thú biến tốc độ và sự linh hoạt của ưng tộc chỉ bằng một phần ba chim ưng bình thường, nhưng trên tế đàn chiến đấu của Thú linh giới, đối mặt Trâu Lượng tay không tấc sắt thì cung thủ ưng tộc đã ở thế bất bại.

Đây cũng không phải chuyện mọi người muốn thấy, nhưng đây chính là chiến đấu, đứng trên tế đàn chiến đấu liền phải đối mặt mọi loại thách thức.

“Murphy, cần gì làm vậy, thắng lợi như vậy không có ý nghĩa gì, còn không bằng để ta lên!”

“Ha ha, Buenaven, ta không biết thành Krone của các ngươi định nghĩa thắng lợi như thế nào, thắng chính là thắng, bại chính là bại, không cần cố ý làm sai lệch đi như vậy, huống hồ nếu người này được xưng là thần thú diễn võ, Tu La không gì làm khó được thì sẽ có biện pháp đối phó một cung thủ”, Murphy mơ hồ nói.


Nếu như không phải Buenaven biết chắc tên sư tử tràn ngập sức mạnh trước mắt này chính là Murphy thì hắn thật sự nghi ngờ đây có phải là sư tử vàng trong truyền thuyết hay không.

Là một thành viên tộc Lion mạnh mẽ, cái nôi của giáp chiến sĩ mà Murphy lại lựa chọn thú hình biến bởi vì hắn cũng có trạng thái cuồng hóa, tộc Lion là tộc được thần thú ân sủng, bất kể là lựa chọn loại nào họ đều có thể đạt được sức mạnh mạnh mẽ, tộc Lion thú hình biến cộng thêm tấn công, phòng ngự, tốc độ, linh hoạt tương đối cân bằng, lại thêm trạng thái cuồng hóa quả thật thế không đỡ được. Về cơ bản lấy thiên phú của Murphy nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì nhất định sẽ lên đến cấp vàng sáng, cho nên hắn được gọi là sư tử vàng, người này sinh ra đã có số làm tướng quân.

Những thảo luận xung quanh Trâu Lượng cũng nghe rõ ràng, nói thật ra đây đúng là lần đầu tiên hắn đụng tới cung thủ, rất thú vị, rất tò mò.

Cung thủ trước mắt này mặc một thân đồ trắng, thuộc tính tương đối chuẩn mực, áo giáp phòng ngự 1-5 chế tạo tương đối tinh xảo ôm sát gốc hai cánh, bảo vệ đùi và bao cổ tay mỗi thứ thêm 1-3 linh hoạt, đối với cung thủ mà nói tốc độ có vai trò không lớn mà linh hoạt có thể đề cao độ chính xác và tần suất bắn, lá chắn vuông nhỏ 1-5, đương nhiên nổi bật nhất chính là cung cứng tấn công 1-6.

Chỗ này cần nói rõ một chút, cung thủ bình thường là không mang lá chắn, Thú linh lực tiết kiệm được có thể dùng để đề cao giá trị trang bị khi thăng cấp đồng thau, chỉ có những cao thủ đạt được thú linh tương đối dễ mới mang toàn bộ trang bị, dù sao có thêm phòng ngự vẫn tốt hơn, tiền đề là ngươi phải tự tin, trong cấp đồ trắng chỉ cần 5 điểm Thú linh lực là đủ để chế tạo lá chắn, nhưng khi thăng cấp tiêu hao sẽ càng lúc càng lớn, nhu cầu đối với thú linh cũng sẽ tăng mạnh, ở cấp đồ trắng đôi khi thú linh rất dư thừa nhưng về sau này thì sẽ không dễ dàng như vậy.

Đồng thời trang bị trong một bộ chênh lệch không thể vượt qua hai cấp bậc, nói đơn giản chính là hiệu ứng thùng gỗ, một cái thùng gỗ chỉ chứa được lượng nước ngang thanh gỗ ngắn nhất tạo thành nó, một thanh gỗ ngắn sẽ ảnh hưởng đến sức chứa của toàn bộ thùng. Vì vậy bình thường chỉ có cung thủ nhận được sự chấp nhận của công hội và có hậu thuẫn của gia tộc mới lựa chọn trọn bộ trang bị. Text được lấy tại

Không thể nghi ngờ Santa Fe chính là một tồn tại như vậy, mục tiêu của hắn là trở thành một cung thủ siêu cấp, tự nhiên sẽ không e ngại thách thức về Thú linh lực.

“Cho ngươi một cơ hội ra tay để người khác khỏi nói ta bắt nạt ngươi”, Santa Fe nhìn gã không rõ chủng tộc trước mắt, vóc người bình thường, lớn hơn tộc cáo một chút nhưng lại nhỏ hơn các chủng tộc lớn khác, bắp thịt cũng không phải đặc biệt khỏe mạnh, nếu như nói hắn là sát thủ còn tương đối đáng tin, còn với thân thể này thì làm nghề nghiệp nào khác đều kém một chút.


Trâu Lượng lắc đầu, làm thủ thế xin mời.

Cử động này rõ ràng đã chọc giận Santa Fe, đồng thời cũng làm cho vô số người thú thở dài, đây là cơ hội duy nhất, vậy mà hắn buông tha như vậy.

Cánh cung cứng trên vai xoay tròn rơi vào tay giống như mây trôi nước chảy, một mũi tên đặt lên cánh cung, khóa chết Trâu Lượng, “Là ngươi đã vứt bỏ cơ hội”.

Giương cung.

Tăng…

Dây cung chấn động kịch liệt, một mũi tên bắn cực nhanh về phía Trâu Lượng, bay sát da đầu.

Santa Fe cười, thú vị, quá thú vị, lần đầu tiên có người đối mặt sự tấn công của hắn mà không tránh không né, hắn nhìn thấu sao?


“Mũi tên này chỉ là cảnh cáo, nói với ngươi một chuyện thú vị, cứ trong sáu mũi tên của ta chắc chắn có một mũi tên phải giết mang 6 điểm tấn công, ngươi phải cẩn thận”.

Trâu Lượng vẫn tỉnh táo nhìn đối thủ, cảm giác da đầu nóng rực khi mũi tên đi sát da đầu đó làm cho hắn phi thường thỏa mãn, có đôi khi Trâu Lượng cũng cảm thấy mình rất biến thái, vậy mà lại thích loại cảm giác này.

Cung giương như trăng tròn, cảnh cáo cũng đã cảnh cáo, lúc này Santa Fe đã tiến vào trạng thái chiến đấu của mình, hắn phải toàn lực đánh chết đối thủ này.

Phật ~ ~ ~

Dây cung bật mạnh, mà mũi tên lại biến mất trong nháy mắt, một mũi tên cực nhanh bắn ra, Santa Fe không hề nhàn rỗi, đối thủ của hắn là quái vật đã thủ tiêu Antony Luca, có sự linh hoạt và tốc độ của sát thủ, một mũi tên là không đủ.

Chưa đến một giây lại thêm một mũi tên bắn ra hết sức nhịp nhàng, nhưng vẫn chưa hết, mũi tên thứ ba càng nhanh hơn, mạnh hơn, ba mũi tên tạo thành hình tam giác đều bay tới.

Tốc độ của ngươi có thể nhanh hơn loạt tên này sao?

Mũi tên thứ nhất hướng thẳng đến ngực, bất kể né tránh sang phía nào thì đều phải di động một khoảng rộng, mũi tên thứ hai chặn đánh phía bên phải, bình thường khi né tránh người ta thường tránh sang phải theo thói quen, mà mũi tên thứ ba bắn ra cực nhanh, kỳ thực là mũi tên bổ sung căn cứ sự thay đổi trọng tâm của đối thủ.


Sự khác biệt của cao thủ và thấp thủ nằm ở những tình tiết nhỏ.

Murphy cũng có chút thưởng thức, muốn tránh thoát ba mũi tên đây chẳng những đầu óc phải phản ứng kịp mà thân thể cũng phải thực hiện kịp.

Đáng tiếc là Trâu Lượng không tránh sang phải, cũng không tránh sang trái, càng không nhảy lên, đối mặt một tay tấn công tầm xa bay lên chính là làm bia ngắm cho người ta.

Thân thể Trâu Lượng giống như bị va đập vào nhanh chóng ngửa ra sau, ba mũi tên hầu như bay sát thân thể bắn về phía xa xa, mà trong nháy mắt thân thể của Trâu Lượng lại nhanh chóng bật trở lại như là được lò xo kéo lên.

Thiết bản kiều!

Thân hình đột nhiên vọt lên lao tới Santa Fe, cung thủ quả thật là đối thủ phiền phức, đặc biệt là khi trong tay ngay cả viên đá cũng không có, làm sao có thể ném được chim?

Tăng…

Có thể là bị tốc độ của Trâu Lượng làm giật mình, cũng có thể là do sự kiêng kỵ khi bị sát thủ áp sát, Santa Fe trong nháy mắt bay lên, hai cánh mở ra, lơ lửng cách mặt đất chừng sáu mét, về cơ bản đây xem như khoảng cách an toàn.

Tất cả những điều này đều nằm trong dự tính của Trâu Lượng, đôi cánh của ưng tộc không phải để trang trí. Đòn tấn công cực nhanh của hắn vừa rồi thực ra không có lực, trọng điểm là cú bật nhảy cuối cùng này, thừa dịp lúc đối phương phán đoán không chuẩn xác về khả năng bật nhảy của mình phải cho đối phương một lần phủ đầu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.