Hư Lộ

Chương 59: Nguy cơ


Đọc truyện Hư Lộ – Chương 59: Nguy cơ

Sau một hồi cân đong đo đếm, tính tới tính lui thì Nguyên Hạo mới ngại ngùng quay sang ý kiến:

– Khụ khụ, yêu cầu của tiểu đệ thì nhiều lắm, tạm thời chưa liệt kê hết được. Thiết ca có thể cho ta vài ngày để chuẩn bị được không?

– Ách…Vài ngày? Bộ ngươi đòi hỏi nhiều lắm sao?

Thiết Tử trố mắt lên hỏi. Tên nhóc này lúc nãy nhìn nai tơ chất phác lắm sao giờ ta trông lại có vẻ hèn mọn như vậy. Không lẽ lão tử đánh giá nhầm người rồi?

– Không nhiều đâu, chỉ tầm vài chục… À không, khỏang vài trăm vấn đề thôi. Thiết huynh phất tay một cái là giải quyết được liền thôi mà. Với lại đệ cũng không cần xử lí hết một lần đâu. Khi nào đến thời điểm cần thiết mới nhờ huynh ra tay giúp đỡ thôi.

Phụt…Xém tí nữa thì gã Dạ Xoa phun ra. Tên nhóc này đúng là sư tử ngoạm thật rồi. Sao ta có cảm giác mình đã phạm một sai lầm cực lớn như vậy chứ? Mặc dù hơi bị sốc trước thái độ của Nguyên Hạo nhưng Thiết Tử vẫn biết phân biệt nặng nhẹ. Gã khoát tay khẳng định:

– Yên tâm đi, chỉ cần ngươi thể hiện tốt thì tương lai ngươi có đòi hỏi gì bọn ta cũng sẽ đáp ứng. Vì vậy sau này ngươi cần phải hết sức nỗ lực tu luyện để đạt thành tích tốt nhất. Hiểu chưa?

Nghe đối phương đồng ý hứa hẹn, Nguyên Hạo liền cười tủm tỉm gật đầu. Thiết Tử cũng hết sức hài lòng, gã cuối cùng đã giải quyết xong tên thiếu niên khó nhai này rồi. Lần này quả là trúng lớn, cùng một lúc tìm được hai đệ tử biến dị linh căn. Mấy lão gia hỏa ở liên minh nhất định sẽ tranh giành đến sứt trán mẻ đầu hết khà khà. Tiếp theo gã định đưa mọi người đi đến liên minh tam tông nhưng Nguyên Hạo mong muốn trở lại An Nam quốc để rước tất cả thành viên Phi Ưng đoàn theo cùng. Với cá tính của hắn thì dù là một tên thủ hạ yếu kém nhất cũng sẽ không bỏ rơi lại.

– Được rồi, ta sẽ đưa người của ngươi đi cùng. Bây giờ các người theo ta vào chào từ biệt và cảm tạ lão già Khổng Tấn đã. Ta thật sự muốn nhìn thấy phản ứng của lão khi biết mình đã bỏ qua siêu cấp hạt giống biến dị linh căn. Chắc lão sẽ tiếc đứt ruột đến thổ huyết mất haha.


Cười đắc ý vô cùng, Thiết Tử phất tay mang theo Nguyên Hạo, cha con Khương Thượng và Bạch Vũ bay thẳng về phía đại điện. Đến lúc này đám thí sinh và chấp sự bên trong quảng trường mớt dám ngồi bệt xuống lau mồ hôi.

– Tên ác ma đó đi rồi. Thật sự là quá đáng sợ mà. Mau thu dọn nơi này lẹ lên kẻo trưởng lão quay lại trách phạt nữa.

———

Bên trong đại điện lúc này việc phân chia đệ tử đã hoàn tất. Tên thiếu niên thuần linh căn Mạc Úy hiển nhiên lựa chọn đầu nhập vào Hỏa Địa tông theo đúng ý Khổng Tấn. Nữ hài song linh căn Mỹ Ý thì được Tuyết Hoa môn của vị Liễu trưởng môn lôi kéo thành công. Chín tên tam thuộc tính linh căn trở thành tâm điểm các tông môn lớn và vừa khác ở Hành sơn thập quốc xâu xé. Còn số lượng lớn tứ, ngũ linh căn lại được phân chia cho các tông môn một cách yên bình. Bởi lẽ không ai quá mặn mà với những đệ tử tạp linh căn, bọn họ vào tông môn cũng chỉ làm những nhiệm vụ phổ thông mà thôi. Trên ghế chủ tọa, Khổng trưởng môn đang cười tươi rói. Thu nhận được Mạc Úy chính là điềm báo cho tương lai tương sáng của tông môn của lão. Chỉ cần dồn hết tài nguyên và sức lực đầu tư vào đệ tử này thì tương lai thậm chí có thể thành tựu cả Nguyên Anh kỳ cũng không chừng. khi đó, Hỏa Địa Tông hiển nhiên sẽ trở thành tông môn hai sao hàng thật giá thật. Như vậy, tông môn sẽ đủ sức vươn ra khỏi cái ao Hành sơn thập quốc nhỏ bé này và có thể xưng hùng xưng bá ở các quốc gia khác nữa. Các vị trưởng môn có mặt đều hiểu rõ tâm tư của Khổng Tấn nhưng thực lực không bằng người thì cũng đành chịu. Nhìn lướt qua tất cả mọi người trong đại điện, Khổng trưởng môn ung dung đứng dậy chuẩn bị tuyên bố kết thúc buổi tuyển chọn đệ tử thì một tia chớp xẹt qua. Khi mọi người kịp quan sát lại thì giữa đại sảnh bây giờ đã xuất hiện thêm năm bóng người.

– Các người là ai? Tại sao dám xâm vào đại điện của Hỏa Địa tông chúng ta?

Một loạt các trưởng lão cầm pháp khí bước ra định áp chế bọn người xa lạ này nhưng Khổng Tấn đã lên tiếng ngăn trở:

– Các ngươi lui lại hết đi. Vị này là khách quý của của Hỏa Địa tông chúng ta, không được vô lễ.

Khuôn mặt của Khổng trưởng môn xụ xuống, lão không ngờ tên Hắc Quỷ này lại lỗ mãng xuất hiện trước mọi người như vậy. Thân phận của hắn vô cùng nhạy cảm, chỉ cần lộ ra một tí là tông môn của lão sẽ thành bia ngắm cho bọn Quang Minh hội ngay. Thậm chí, Khổng Tấn còn tin rằng bọn tự cho là chính đạo kia đã cho nội gián trà trộn vào trong Hỏa Địa tông từ lâu rồi. Không lẽ tên này biết được ta giấu hắn việc của tên thuần linh căn đệ tử nên tìm đến đây để giành người.

– Haha xem ra Khổng trưởng môn đang rất cao hứng nha. Đúng rồi, dễ gì tìm được một thuần linh căn đệ tử cơ chứ. Chúc mừng lão già ngươi, hi vọng Hỏa Địa tông ngày càng mạnh mẽ hơn.


Thiết Tử nở nụ cười vô cùng rạng rỡ, cử chỉ chân thành khiến Khổng Tấn ngây người. Lão cứ tưởng tên kia sẽ hổ báo nói nặng nói nhẹ rồi tìm cách giựt người đi. Không ngờ tên này lại tỏ thái độ hòa ái như vậy, đây hình như không phải tên Dạ Xoa tàn bạo, hút máu người mà ta biết nha.

– Khụ khụ đa tạ Khiết huynh đệ, việc tìm được một hạt giống tốt như Mạc Úy chính là phúc phần của tông môn ta. Không biết người lần này hiện thân có việc gì cần đến lão phu chăng?

Cố gắng nở nụ cười gượng gạo, Khổng trưởng môn chắp tay hồi lễ với Khiết Tử. Trong lòng lão đang lo lắng suy đoán không ngừng mục đích xuất hiện của tên ác quỷ này là gì đây.

– Ta sắp phải đi xa nên cố ý đến đây từ biệt Khổng trưởng môn một tiếng. Tiện thể chúc mừng người thu nhận được đệ tử giỏi luôn. À, suýt tí nữa ta quên mất. Ta cũng vừa tìm được hai tên thiếu niên không tệ nên định đem về tông môn thu nhận hắc hắc.

– Hả, Thiết Tử ngươi tìm được người rồi sao? Không biết là long nhân chi phụng ở nơi nào mà có thể lọt vào pháp nhãn của ngươi vậy?

Khổng Tấn tỏ ra hứng thú hỏi thăm. Theo lão biết thì tên này cực kỳ khó tính. Để có thể khiến gã chú ý thì ít nhất cũng phải song linh căn thuộc tính. Nhìn thần thái vui vẻ của Thiết Tử, lão đoán chừng tên này không chừng cũng may mắn tìm được thuần linh căn đệ tử rồi.

– Haha ta chỉ vô tình tìm được một tên phong linh căn thuộc tính và một đứa hắc ám thuộc tính mà thôi. Bình thường… bình thường a.

– Móa…

Khổng Tấn không nhịn được mà thốt lên chửi tục. Lão cứ nghĩ việc mình tìm được tên thuần linh căn đệ tử là vận khí may mắn lắm rồi. Không ngờ tên Hắc Quỷ này một lần phát hiện đến hai tên mà còn dị linh căn nữa. Lão thiên ngươi cũng thật biết sắp đặt nha. Dù cảm giác ganh tị với đối phương dâng lên nhưng Khổng trưởng môn vẫn cố kiềm chế giữ lại hình tượng cho mình.


– Khụ khụ nói như vậy ta phải chúc mừng Thiết Tử ngươi rồi. Nhất định tông môn sẽ ban thưởng cho ngươi rất trọng thị. Chắc ngươi tìm kiếm hai thiếu niên này rất cực khổ đúng không?

– À, không hề khó khăn gì cả. Nhắc đến chuyện này ta phải mang ơn lão già ngươi nữa chứ. Chính vì ngươi ra lệnh kết thúc sớm buổi trắc khảo nên ta mới gặp gỡ được hai anh bạn trẻ này trong đám người chưa được kiểm tra linh căn đó chứ. Khổng Tấn ngươi đúng là tri kỷ của ta nha.

Phụt… Khổng trưởng môn uy vũ nhất nhì Hành sơn thập quốc phun một búng máu rồi lăn ra bất tỉnh ngay tại chỗ. Quá đau đớn mà, đáng lẽ hai viên ngọc quý này đã thuộc về ta. Không ngờ chỉ vì sự hấp tấp của mình lại thành ra may áo cho người, hai tay dâng tặng cho đối phương mà không hề hay biết gì cả. Tổ tông của Hỏa Địa tông à, Khổng Tấn ta đúng là tội nhân thiên cổ mà. Ta làm sao còn mặt mũi mà viếng bài vị lão tổ, làm sao để trình bày với sư huynh đây. Nhìn thấy đối phương lăn ra ngất xỉu, trên mặt còn hai dòng lệ nóng, Thiết Tử nhếch môi cười mỉm rồi như cơn gió cuốn đám người Nguyên Hạo biến mất.

– Khổng Tấn, lần này tìm được hai nhân tài nên tâm trạng ta rất tốt. Nếu lần sau ngươi còn ý nghĩ che giấu ăn mảnh, không biết nghĩ đến lợi ích chung thì đừng trách ta ra tay độc ác. Liên minh Thánh Vực không cần loại tiểu nhân không tuân theo mệnh lệnh. Hừ!

Sau khi Hắc Quỷ rời đi, đám trưởng lão Hỏa Địa tông vội vàng đưa trưởng môn đi kiểm tra thương thế. Còn những tông môn khác tham dự cũng lục đục ra về, bọn họ đã đạt được mục đích của mình nên không cần thiết ở lại nữa. Trên một chiếc phi hành pháp khí khá trang nhã, nữ trưởng môn họ Liễu vừa vung tay thả phi kiếm truyền tin đi. Ánh mắt cô ta nhìn về phía Hỏa Địa tông phía xa đầy chán ghét.

“Hỏa Địa tông cấu kết với ma đạo. Tên sứ giả Dạ Xoa của Đông bộ Thánh Vực cũng đã xuất hiện. Hắn mang theo hai tên thiếu niên biến dị linh căn. Đề nghị tổng hội đưa người đến hỗ trợ ngay.”

—–

Với tốc độ của Kim Đan hậu kỳ, chỉ tốn vài canh giờ Thiết Tử đã mang Nguyên Hạo và mọi người tử Lĩnh Hương quốc xuyên qua vài quốc gia về tới kinh thành An Nam. Vừa đến nơi, gã liền ra lệnh cho Nguyên Hạo bằng giọng điệu vô cùng lạnh lão:

– Mau chóng tập trung người của các ngươi lại. Chúng ta cần phải lập tức rời khỏi đây ngay lập tức. Điểm đến tiếp theo sẽ là Ám Dạ Môn.

– Ủa, không phải ngài nói sẽ đưa tôi đến liên minh tam tông gì à?


Nguyên Hạo hết sức bất ngờ. Hắn không hiểu tại sao gã Thiết Tử này lại đột ngột thay đổi lộ trình kế hoạch như vậy.

– Hành tung của ta khi vừa xuất hiện ở quảng trường đã bị phát hiện. Tên Khổng Tấn kia đúng là đồ bị thịt, không làm nên trò trống gì cả. Nếu chúng ta không kịp thời rút lui thì Quang Minh hội sẽ rất mau cho người truy sát đến đây. Lúc đó ngay cả ta cũng không thể bảo đảm an toàn cho các ngươi được. Vì tương lai của ma đạo, các người nhất định phải sống sót. Nhanh lên, chúng ta không còn thời gian nữa.

—–

– Bẩm báo chưởng môn, có phi kiếm truyền tin khẩn cấp từ Liễu trưởng môn của Tuyết Hoa tông.

– Có việc gì nói đi.

Một lão giả áo bào xám đang ngồi tĩnh tọa trên bồ đoàn nhàn nhạt lên tiếng.

– Nội dung của tin cấp báo chính là Hỏa Địa tông cấu kết với ma đạo. Phát hiện tung tích của Dạ Xoa ma đạo sứ giả, một trong mười tên bị truy nã gắt gao nhất bên phía liên minh tam tông. Nghe nói hắn còn dắt theo hai thiếu niên biến dị linh căn.

– Tốt.

Khí tức của lão giả bỗng nhiên bùng lên dữ dội làm rung động cả một ngọn núi.

– Lập tức thông tri tin này cho thái thượng trưởng lão. Tập trung toàn bộ các vị trưởng lão, chấp sự và nội môn đệ tử, bật pháo hiệu chiến đấu cho toàn tông môn. Nửa canh giờ sau Thiên Sát tông chúng ta đồng loạt xuất phát.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.