[HP Twilight Cross-Over] Tôi Chỉ Là Harry

Chương 24: Cha đỡ đầu Sirius


Đọc truyện [HP Twilight Cross-Over] Tôi Chỉ Là Harry – Chương 24: Cha đỡ đầu Sirius

“Harry. Miệng cậu sao vậy?” Rupees tùy ý lườm Harry, tiếp tục nhìn phía trước, nhưng mà ý cười trong mắt cũng khó có thể che dấu.

“Nga, không có gì.” Harry có chút xấu hổ, ai biết có thể bị người ta nhìn ra hay không. Đáng chết,lúc cậu còn ở cùng với Ginny cũng chưa có hôn kịch liệt vậy a! Chết tiệt sưng đỏ lên rồi rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?! Cậu mới không tin Carlisle thật sự không có cách nào, bác sĩ Carlisle chết tiệt!

“Nga, được rồi. Tuy rằng cậu không nói cho tớ biết, nhưng Harry, tớ phải nói, miệt mài quá độ cũng không phải là chuyện tốt gì.” Rupees cố ý nghiêm túc nhìn về trước nói với Harry.

“Nga, không, Rupees. Cậu cũng không thể nói với ai khác.” Harry thần tình buồn bực cùng xấu hổ, mặc cho ai bị nói loại sự tình này cũng sẽ không cao hứng.

“Nga, Harry, đó là đương nhiên. Chúng ta là bạn bè không phải sao.” Rupees cười cười, trong lòng cũng thực chờ mong bộ dáng Sirius khi thấy Harry, kia nhất định rất thú vị.

Rupees chạy xe rất nhanh, đầu Harry tựa lên cửa xe, cảm thụ gió từ ngoài cửa sổ thổi vào, “Cảm giác này được quá.”

“Tới La Shenpu rồi. Harry thân ái. Nhìn xem, bọn họ ở đâu.” Rupees xuống xe, ngón tay chỉ một chỗ xa xa, “Đến đây đi. Harry. Chúng ta qua đó cái nào.”

Harry gật gật đầu, đi theo Rupees tới chỗ mấy học sinh.

“Lúc anh ở Provence (một vùng ở đông nam nước Pháp).Anh rất thích hoa oải hương ở đó, em có biết là hoa oải hương ở đó rất nhiều hay không. Nói thật, anh còn chờ mong sẽ có một cuộc gặp gỡ tại nơi đẹp đẽ đó.” Thanh âm tràn ngập sức sống của Sirius cuốn hút mọi người.

Harry nhìn Sirius ngồi cách đó không xa, có chút mất tự nhiên.

“Hắc.Sirius. Anh tới sớm thật đấy.” Rupees qua chào hỏi Sirius, tự nhiên mà kéo tay Sirius.”Tôi đã đưa Harry đến.”


Sirius nhìn lại, Harry đứng cách đó không xa, nhìn tư thái của Rupees và Sirius có điểm kinh ngạc, có điểm xấu hổ.

“Harry. Em đã đến rồi.” Sirius đi qua vỗ vai, “Đến đây đi, chúng ta có thể nướng thịt. Kêu nhóm tiểu tử lướt sóng kia trở về. Hôm nay cũng không có cô gái nào.” Hắn không có hảo ý hướng Harry nháy mắt mấy cái.

“Harry, cậu biết là, người khu bảo lưu thường xuyên đến đây chơi. Tớ thực thích nam hài kêu là Paul kia.” Rupees vui vẻ nói, “Cường tráng mà hữu lực.” Cậu học bộ dáng của Paul.

“Nga. Thôi đi. Tớ nghĩ bọn họ nhất định thực hữu hảo.” Harry có chút không yên.

“Nga, đúng vậy. Tớ có quen mấy người bạn của hắn. Đối tớ phi thường thân mật. Nhưng trong họ, cái tên kêu Sam kia tựa hồ không thích bọn họ cùng tớ tiếp xúc.” Rupees ra vẻ mất mác, “Có lẽ bởi vì tớ là gay.” Sau đó nhảy đến trên lưng Sirius, “Hắc, tiểu nhị, anh nói, bọn họ như thế nào có thể kỳ thị gay. Cho nên, tớ mang theo bọn họ đến đây.” Rupees hướng Harry nháy mắt.

“Hả?! Cậu nói họ là gay!” Harry kinh ngạc mở to hai mắt, “Kia Sirius?!”

“Nga, Harry. Bằng không cậu cho là Sirius vì cái gì hôn cậu.” Rupees lại từ trên lưng Sirius đi xuống, sau đó cậu nhìn Sirius, “Nga, tớ nghĩ hai người cần chút không gian. Nói thật, rừng cây bên kia không tồi. Tớ nghĩ tớ hẳn là ăn cái cánh gà. Cậu biết là tớ yêu nó mà.” Rupees chạy đi, Sirius nhìn nhìn Harry, dẫn đầu tới khu rừng bên kia.

Harry nhìn nhìn Rupees ở xa xa nháy mắt với mình, đã sớm nên biết như vậy mới đúng. Bất quá, Harry cũng không có gánh nặng gì.

“Sirius.” Harry nhẹ nhàng kêu tên nam nhân ở phía trước.

Ở Harry xem ra, Sirius tựa hồ cùng rừng cây thực tương xứng, hắn hôm nay mặc một thân quần áo màu lục sắc, trên mái tóc màu đen của hắn còn mang vệt lốm đếm từ ánh sáng xuyên thấu qua rừng cây chiếu rọi đến. Tựa hồ hắn là một tinh linh, trong lúc chạy trong rừng.Tự do, khoái hoạt như thế.

“Tôi nghĩ, anh hẳn là hiểu được ý của tôi.” Harry cúi đầu nói, trong thanh âm mang theo nặng nề.


“Đúng vậy. Harry. Nhưng mà, anh còn không rõ, em vì sao, ” Sirius xoay người nhìn Harry, “Vì sao ngày đó lại xuất hiện ở nhà anh?”

“Tôi nói, anh thật sự sẽ tin sao?” Harry nhìn Sirius, ánh mắt cậu nóng rực, tựa hồ hòa tan Sirius.

“Harry, em biết là, khi em dùng loại ánh mắt này nhìn anh. Anh liền không muốn buông em ra.” Sirius nhìn Harry, nhưng hắn không tiến lên.

Hai người trong lúc đó đại khái cách nhau mấy mã (đơn vị đo lường của Anh, Mỹ).

“Sirius. Tôi cũng không thể đáp lại anh, anh biết mà.” Harry có chút áy náy, “Xin lỗi, đã tạo thành hiểu lầm cho anh.”

“Em biết, anh vẫn muốn biết em vì sao lại muốn thân cận anh.” Harry thản nhiên nói, “Lý do rất đơn giản, anh rất giống cha đỡ đầu của em. Các ngươi cơ hồ lớn lên giống nhau như đúc. Chính là anh rất trẻ.”

Nói ra lời trong lòng, Harry thoải mái mà thở ra một hơi, hô ——

Harry ngẩng đầu nhìn khu rừng, ánh mặt trời kia bị phân cách thành từng bó, như là thiên đường của sương mù. Cậu nhớ rõ lúc cậu năm bảy nhìn thấy Dumbledore đã qua một thời gian dài, ông ấy nói mình còn có thể lựa chọn, đúng vậy, nhà ga Ngã Tư Vua. Lần đầu tiên, mở ra hành trình phù thủy.Lần cuối cùng, đưa mình ra khỏi cái chết.Ánh sáng nhu hòa kia, tựa hồ là về tới cơ thể mẹ, ấm áp như thế. Giống như là nụ cười của Carlisle. Carlisle. Đúng vậy, là Carlisle.

Harry nở nụ cười, “Sirius, cám ơn anh. Tuy rằng, anh không phải cha đỡ đầu của tôi. Nhưng tôi vẫn yêu anh như cũ.Anh biết mà, theo kiểu bạn bè.”

Nhìn thấy nụ cười thu thái của Harry, Sirius bất đắc dĩ cười cười, hắn chưa bao giờ cưỡng cầu, nếu không chiếm được, vậy buông tay, không gì là xấu hổ. Hắn không thích cường thủ hào đoạt.


“Được rồi, nhìn thấy em cười như vậy, anh chỉ biết là anh không đùa. Nhưng, có lẽ em thật sự nguyện ý bảo anh một tiếng cha đỡ đầu. Harry.” Sirius ôn hòa nhìn Harry, cho dù không chiếm được, hắn cũng phải cho người đã đoạt Harry đi chút phiền toái.

“Thật vậy chăng? Sirius, tôi cảm thấy đây là ngày vui nhất của tôi.” Harry tiến lên, ôm Sirius, “Cha đỡ đầu.” Sirius, hắn là cha, đúng không? Cha của thời không khác.

Ánh mắt Harry đã ươn ướt, cậu hàm chứa nhiệt lệ, nhìn Sirius, “Cha đỡ đầu.”

Sirius nhìn ánh mát tràn ngập nhiệt tình của Harry, chân thành tha thiết như vậy trong suốt như vậy.Tim hắn vì thế mà rung động. Dưới bối cảnh trà trộn của phụ thân, càng nhiều là ngươi lừa ta gạt, càng nhiều là tính kế, hắn đã sớm mất đi kia phần hồn nhiên. Có lẽ, đúng là lúc đôi mắt này nhìn mình như thế, mới làm cho mình không ngại xa ngàn dậm bay đến Forks, đi vào trấn nhỏ đưa đến cho hắn nhiều rung động này. Còn có Rupees không sao cả với mình lại mê luyến kỹ xảo trên giường của mình, có lẽ, hắn thật sự sẽ thích Forks của u tối này đây.

Rupees ỷ ở trên cây nhìn Sirius, nam nhân này a. Không nên động tâm mới tốt.

“Sirius. Harry. Nếu không ra, sẽ không có gì ăn đâu đó.” Rupees lớn tiếng hô.

“Sao lại thế. Chúng ta không phải buổi tối mới trở về sao.” Harry vui vẻ cười to, cậu lau khô nước mắt,kéo Sirius chạy qua phía Rupees.

Rất muốn, rất muốn dung nhập vào họ. Mẹ, đây là nơi mà mẹ vẫn yêu thích, con cũng nên chờ mong với nó chút nhỉ. Trong mắt Rupees toát ra hoài niệm cùng chờ mong, nhưng giây lát lướt qua,nam hài hư hỏng vẫn cười hì hì, nghịch ngợm như trước.

“Tớ phải ăn chân gà!” Harry kêu to, này thật sự rất tuyệt.

oOo

“Carlisle, vì sao Harry còn chưa trở về. Trời đã tối rồi.” Esme oán giận nhìn Carlisle, “Nó có thể gặp người sói hay không.”

“Yên tâm. Esme, người sói sẽ không thương tổn con người.” Carlisle trấn an Esme, “Được rồi, anh đi nhìn xem.” Carlisle nói với Joey ở trên lầu, “Joey, nhanh lên, chúng ta đi trước đón Harry.”

“Nga, tốt.Edward, anh thật sự không thấy vậy sao? Phim chiếu bóng này rất thú vị đích.” Joey cuối cùng thuyết phục Edward, cậu cũng không muốn bị Harry hiểu lầm. Nói, Carlsle tha thứ cậu, cậu đã muốn thực cảm kích. Nếu như bị Carlisle đá văng ra, Marcus sẽ xé nát cậu.


“Nga, cám ơn trời đất, Harry. Con rốt cục đã trở lại.” Esme đi qua ôm lấy Harry.

“Sirius, đây là mẹ tôi. Mẹ Esme, đây là Sirius, Sirius Black. Giáo viên văn học của con. Nhưng hắn nguyện ý làm cha đỡ đầu của con.” Harry loan đôi mắt to, vui vẻ giới thiệu Sirius với Esme.

Sau đó cậu chợt nghe, rất nhiều tiếng trọng vật rơi xuống, “Làm sao sao vậy? Cái gì rơi xuống vậy.”

Khóe miệng Carlisle co rúm vài cái, Sirius này tuyệt đối là cố ý.Carlisle đi tới cửa, “Xin chào, ngài Black.”

Ánh mắt Sirius chống lại Carlusle, ánh mát tình địch trong lúc đó luôn bùng lửa như thế, nhưng thật ra là Sirius dời mắt trước, “Harry, em đã về nhà, anh cũng phải về. Rupees còn ở trong xe chờ anh.”

“Ân, tốt, Sirius, anh phải chú ý an toàn.” Harry nhu thuận gật gật đầu, sẽ không nghĩ muốn để ý tới Carlisle. Cho dù cậu biết mình thích Carlisle, cũng tuyệt đối không thể dễ dàng như y mong muốn.Y chính là đã lừa mình lâu rồi.

“Carlisle. Chúng ta đi thôi.” Joey không hờn giận từ trong phòng đi ra, cậu đương nhiên nghe thấy được hết thảy, vốn nghĩ muốn chờ Sirius đi rồi xuất hiện, nhưng cậu vẫn quyết định gặp mặt bạn trai trước này. Bởi vì cậu nghe thấy, Sirius chết tiệt kia thế nhưng lại quen bạn trai, Rupees. Hừ.

Tiếng của Joey, Sirius hoảng hốt một chút.

“Sirius, đó là Joey.Anh quen cậu ấy không?” Harry thử thăm dò hỏi, cậu cũng không nghĩ đến hai người sẽ gặp mặt.

“Joey? Cậu ấy sao lại ở đây?” Sirius kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Joey chậm rãi tiêu sái đi ra, ánh mắt vốn mang theo chán ghét, nhưng khoảnh khắc nhìn về phía Sirius kia, Joey ngây dại. Nếu cậu còn có thể khóc, hiện tại chỉ sợ đã rơi lệ đầy mặt.

“Sirius.” Tiếng kêu của Joey hơi run rẩy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.