Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 92: Đỉnh Cấp Bao Sương Rất Náo Nhiệt
(Bao sương: ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài chỗ ngồi)
Bởi vì phải đi bộ tới đồi Stoatshead – nơi đó là nơi cả nhà Weasley sử dụng khóa cảng tới cúp Quidditch thế giới, cho nên sáng sớm Godric đã bị đánh thức rồi, Bill, Charles và Perrcy còn đang ngủ, bởi vì bọn họ có thể độn thổ qua đó, Godric thật ra cũng còn muốn ngủ, hôm qua anh đã cùng cặp sinh đôi náo quá muộn, đừng nói là đồi Stoatshead, kể cả chỗ thi đấu anh cũng có thể trực tiếp độn thổ qua, dĩ nhiên, dĩ nhiên, anh sẽ không làm chuyện này trước mặt vợ chồng nhà Weasley.
Bất đắc dĩ, Godric không thể làm gì khác hơn là đứng dậy, cặp sinh đôi vừa thu dọn đồ đạc vừa nhét đầy vật phẩm đùa dai vào trong túi, Ron và Ginny cũng còn chưa tỉnh ngủ, bọn họ ngáp liên tục, vợ chồng Weasley cố gắng sửa trang phục của mình cho giống Muggle, nhưng nhìn tổng thể lại chẳng ra cái gì, cuối cùng lúc ra cửa, vẫn chỉ có Godric trên danh nghĩa là học sinh Slytherin nhưng lại có trang phục và cử chỉ Muggle chính thống.
Bọn họ khó khăn đi xuyên qua con đường nhỏ ươn ướt tối tăm, đi qua thôn trang, trời đã sáng một chút, bọn họ đã đến chân đồi Stoathead, dưới chân thỉnh thoảng vấp phải hang thỏ, hoặc là dẫm lên vũng nước đen thùi lùi, trượt chân bởi lá cây.
Godric nghĩ bên Sirius có lẽ có đường tốt hơn, nếu không sắc mặt Salazar nhất định rất khó coi.
Khóa cảng có đủ các hình dạng, mà trước mặt Godric chính là một chiếc giày cũ nát đến mọc nấm, thực là thiếu sáng ý, nhìn nó ai mà nghĩ đến một trận đấu long trọng chứ, Godric miễn cưỡng cười cười, cặp sinh đối nháy mắt với anh, mà anh lần nữa cảm thấy may mắn đứng ở chỗ này không phải là Slazar.
Đụng vào khóa cảng, trong nháy mắt, Godric bị hút vào, anh trước kia chưa từng dùng qua vật này, độn thổ so với thứ này tiện hơn nhiều, chờ Godric lần nữa tiếp xúc với mặt đất, Ron và Ginny đã ngã ở bên cạnh, cặp sinh đôi miễn cưỡng đứng vững, vợ chồng Weasley coi như đứng ổn, đáng tiếc vì tóc tai bù xù mà hình tượng hoàn toàn bị hủy.
Tâm tình Godric tốt hơn nhiều, anh nhún nhún vai dẫn đầu đi về hướng cắm trại, lều nhà Weasley cũng không tệ lắm, bên trong là ba phòng theo tiêu chuẩn đã cũ, còn có phòng bếp và nhà vệ sinh.
Cặp sinh đôi, Ron và Ginny cũng chui vào bắt đầu sắp xếp hành lý.
Lúc này, mặt trời đã lên cao, sương mù dần dần tản đi, Godric ra khỏi lều, phạm vi tầm mắt anh nhìn đến toàn lều là lều, chi chít, không nhìn thấy đầu, rất nhiều phù thủy đều đi qua, nước Pháp, nước Anh, nước Đức, người lớn, đứa nhỏ, Godric đột nhiên cảm thấy vô cùng cảm khái, thực là nhiều phù thủy, sau ngàn năm, thế giới này thực tốt đẹp.
“Gorril —-” Tiếng Harry truyền tới, Godric quay đầu lại nhìn, Harry đang kéo Salazar đi về phía anh, mà người cha đỡ đầu sủng ái con trai thì đi trước mở đường, dù sao người tương đối đông.
“Hey, Harry, nghỉ hè không tệ chứ?” Gorril tiến lên nhìn Harry cười cười, rồi hướng Salazar nhướng lông mày.
Cặp sinh đôi và Ron cũng phát hiện Harry đến, bọn họ nhiệt tình dẫn mấy người vào trong lều.
Kỳ nghỉ của Hary cũng không tệ lắm, kể từ khi Salazar đến, Kreacher lại bắt đầu quét dọn phòng ốc, một ngày sau, gia tinh dưới sự chỉ đạo của phu nhân Black bắt đầu nấu cơm, thiếu việc nhà, Harry trở thành một đứa nhỏ có cuộc sống được sủng nịch, mà Sirius muốn đùa giỡn còn giống tiểu quỷ hơn cả cậu.
Sirius đánh giá Gorril đang cùng con đỡ đầu của mình nhiệt tình nói chuyện phiếm, còn có cặp sinh đôi dở hơi nhà Weasley đang tươi cười sáng lạng dụ dỗ Harry ăn, dĩ nhiên, chỉ là ít trò đùa dai nhẹ nhàng, hắn cảm thấy mình ngây người ở Azkaban hai mươi năm, cái thế giới này tựa hồ đã thay đổi, học sinh Slytherin làm sao lại biến thành hoạt bát hiếu động như vậy? Mà nhà Weasley là gia đình Gryffindor thuần túy tại sao lại thích đứa nhỏ Slytherin?
“Gorril Jean, cậu có thấy Draco không?” Thời gian ở số 12 quảng trường Grimmauld, Harry chẳng bao giờ nhắc đến người bạn nào của cậu có liên quan đến học viện Slytherin, bởi vì cậu phát hiện cha đỡ đầu của cậu không thích những thứ này, tựa như năm nhất lúc cậu nghỉ phép ở nhà Ron cũng chưa từng nhắc tới bất cứ chuyện gì liên quan đến Gorril, Harry đối với những chuyện như vậy luôn rất chú ý, cậu không muốn lời nói của mình khiến người bên cạnh không vui.
Thật ra thì Harry muốn hỏi chính là Tom có tới không, cậu vốn viết thư cho Tom, hy vọng Tom có thể tới quảng trường Grimmauld, nhưng mà Tom tỏ vẻ phải nghỉ hè ở trang viên Malfoy, nghe nói đây là ý của người giám hộ cậu ấy.
Quan hệ của Harry và Draco coi như không tệ nhưng không thể nói là thân mật.
Mà Godric mới xem như là có quan hệ tốt nhất với Draco, vì thế Harry mới có thể mở miệng hỏi thăm.
“Không thấy, bất quá lát nữa vào sân vận động hẳn là thấy.” Nghỉ hè Godric có nhận được thư của Draco, nhà bạch kim quý tộc đương nhiên là muốn tới xem trận đấu, thuận tiện dẫn theo Hắc ma vương thiếu niên – Tom, nói như vậy so với Salazar và mình, tiểu quỷ kia nhất định có chỗ ngồi tốt nhất, tỷ như chỗ ngồi trên cao tốt nhất.
Nói vậy, mấy người bọn họ có thể đi cùng nhau rồi, Arthur lần này thông qua quan hệ hình như lấy được vé chỗ tốt nhất, mà Sirius, cho dù quý tộc sa sút cũng có biện pháp của mình, huống chi đây còn là một anh hùng bị oan uổng cộng thêm một chúa cứu thể.
Vợ chồng Weasley và Sirius có chút sững sờ, bọn họ bây giờ mới rõ ràng – ý thức việc Gorril là một Slytherin, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Draco Malfoy, chỉ cần nhân tiện nhớ tới đại Malfoy, sắc mặt Arthur và Sirius lập tức biến đen.
Arthur thì không cần nói, ông cùng bạch kim quý tộc cho tới giờ chưa từng nói với nhau câu nào tử tế, thỉnh thoảng còn vung tay, về phần Sirius, bằng kinh nghiệm trước khi vào Azkaban của hắn, chỉ cần gặp phải con công đực kia là có thể trực tiếp rút đũa phép.
Bọn nhỏ cũng mặc kệ tâm tư người lớn, nhất là cặp sinh đôi, đợi đến khi bọn họ cùng nhau ra khỏi lều, đi tới sân vận động có thể chứa đến mười vạn người xem, Ron hưng phấn quan sát chung quanh, Sirius dẫn theo Harry đi tới cái xe nhỏ bán vật kỷ niệm, mua mười ba ống nhòm toàn cảnh tốt nhất, mỗi cái mười Gallons, đối với lần này, Sirius không hề keo kiệt.
Godric thì đi theo cặp sinh đôi, đánh cuộc đội bóng giành chiến thắng.
Charles và Bill thì lựa chọn huy chương hoa hồng phát sáng, màu đỏ đại biểu cho đội Bulgaria, màu xanh biếc đại biểu cho đội Ireland.
Trong đó còn có một dải lụa Bulgaria trói sư tử.
Xét thấy một nhà Weasley rất thích đội Bulgaria chính là vì tầm thủ Victor Krum, cho nên anh mua rất nhiều huy chương Bulgaria, bất quá Godric vẫn chọn riêng một huy chương màu xanh đội Irealand cho Salazar, bởi vì anh cảm thấy Salazar thích màu sắc của học viện mình hơn, không liên quan đến đội bóng.
Mua đồ xong, một đám người đi tới một người đứng ở cửa soát vé, nữ phù thủy kia chỉ nhìn một cái liền chỉ chỉ phía trước mặt, quả nhiên là hàng ghế cao nhất, nơi đó có khoảng 40 cái ghế, trong đó có hai hàng ghế được mạ vàng tựa hồ là chỗ ngồi tốt nhất, dĩ nhiên, một nhà Weasley không thể tới vị trí đó, vị trí của bọn họ ở sau một chút.
Salazar theo thói quen chọn vị trí vắng vẻ ngồi xuống, cặp sinh đôi vui vẻ ngồi xuống bắt đầu trêu ghẹo nhau, đến khi bọn họ đã ổn định chỗ ngồi, bốn người tiến vào, Harry liếc mắt liền thấy Tom, cậu vui vẻ chạy tới: “Tom, nhìn thấy cậu thật tốt quá.” Harry vẫn lo lắng Tom không thích ứng được cách sống của nhà Malfoy, dù sao quý tộc vốn nhiều quy củ như vậy, hiện tại thì nhìn khí sắc Tom cũng không tệ lắm, cậu an tâm.
Sirius đứng lên, hắn tàn bạo nhìn chằm chằm đại Malfoy, trong lòng hắn, người này mười phần mười Tử Thần Thực Tử, Arthur cũng đứng lên, vẻ mặt không hề tốt.
Về phần Lucius, tâm tình hắn cũng rất phức tạp, bất quá với hắn mà nói, vô luận là Sirius hay Arthur cũng không đáng kể, so với cảm giác tồn tại của anh em nhà Jean, bọn họ ngồi ở chỗ vắng vẻ thế nào cũng giống nhau.
Salazar sờ sờ cằm, thực nhức đầu, người hai nhà còn chưa tính, con cẩu ngu xuẩn này còn sấn tới làm gì, anh đứng lên, tiếng nói thanh thanh đạm đạm vang lên yên ổn tình cảnh: “Tom, cậu cùng Gorril đổi chỗ.” Harry vừa nhìn liền biết có rất nhiều điều muốn nói với Tom, về phần Gorril ném qua bên kia cũng chẳng khác gì nhau, để cậu ta và Draco cùng nói chuyện.
Tom gật đầu, thông báo với Lucius rồi đi theo Harry, bỏ qua chỗ ngồi tốt nhất của y.
Draco thực ra còn rất cao hứng, so với Tom, cậu nhỏ càng muốn ngồi bên cạnh Gorril, cặp sinh đôi không biết nói gì nhìn sư tử tổ vĩ đại vui vẻ đi về phía trước, ngồi xuống giữa bầy rắn.
Tác giả: Chương sau ~~~ Dấu hiệu Hắc ma vương xuất hiện ~~~.