Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 9: Slytherin Thủ Tịch Chiến
Huynh trưởng Slytherin – Edmond dẫn nhóm học sinh mới xuyên qua lối đi dưới đất tối om, đi tới một bức họa: “Nhớ kỹ, mật khẩu là Cao quý”.
Vừa nói vừa đẩy cửa ra, tiến vào phòng sinh hoạt chung của Slytherin: “Nơi này là phòng sinh hoạt chung, bên kia là các cầu thang thông lên phòng ngủ, bất quá, tối nay còn phải tiến hành chọn lựa thủ tịch.
Godric bước vào phòng sinh hoạt chung, đứng cùng một chỗ với nhóm học sinh năm nhất, không có người nào nói chuyện với anh, những người khác cũng chỉ dùng ánh mắt quái dị nhìn anh.
Một lát sau, những khóa trước của Slytherin cũng lần lượt theo thứ tự tiến vào phòng sinh hoạt chung, hơn nữa còn theo thứ tự cấp bậc mà đứng lại, trong phòng không có bất cứ một thanh âm gì.
Godric đánh giá xung quanh một chút, màu chủ đạo là xanh biếc lộ rõ vẻ lạnh lẽo, Godric nhún nhún vai – có chút nhàm chán.
Lúc này chủ nhiệm Slytherin – giáo sư Snape mặt đen như đáy nồi mở cửa tiến vào như gió lốc, nhìn học sinh xung quanh, ánh mắt rơi lên người Godric: “Các trò đã được phân đến nhà Slytherin rồi thì nhớ kĩ làm những chuyện mà một Slytherin nên làm, chịu trách nhiệm về quyết định của mình.”
Chú ý tới vẻ mặt không nghiêm túc của Godric, cơn tức của Snape tập trung vào một chỗ: “Trò Jean, ta hy vọng trò chú ý tới dáng vẻ của mình một chút, bắt đầu từ hôm nay trò chính là một Slytherin, cử chỉ của trò ngày trước sẽ gây ảnh hưởng tới vinh dự của Slytherin, mặc dù ta rất nghi ngờ về việc trò được phân vào đây.”
Tất cả ánh mắt của Slytherin đều tập trung trên người Godric, chỉ thấy Godric vươn tay gãi đầu, mở miệng cười nhìn Snape: “Không có gì phải nghi ngờ a, là em cầu cái mũ phân em tới đây, nó thực ra muốn phân em tới Gryffindor a.”
“Cái gì?” Snape thật sự không nghĩ tới Godric sẽ trả lời.
“Em nói cái mũ vốn tính phân em đến Gryffindor, nó liên miên nói em hợp với Gryffindor tới mức nào.” Godric khoái trá nhìn quanh, lộ ra hàm răng trắng: “Nhưng em nói với nó, em vô cùng thích ma dược, cho nên thỉnh cầu nó đưa em đến học viện của ngài, phải biết chuyện này hao tốn thời gian thế nào.” Nói xong Godric còn lộ ra vẻ mặt dương dương tự đắc.
Việc này là thế nào? Một con sư tử thuần sao lại lẫn vào xà huyệt chứ? Những con rắn nhỏ xung quanh cứng họng.
Snape cứng người, vẻ mặt khó coi như nuốt phải một con sên, sao lại có cái lý do ngu xuẩn như vậy? A, Merlin, đây là một con sư tử, ngay cả mũ phân loại cũng nhận định đây là một con sư tử thuần khiết trăm phần trăm, chết tiệt…cái mũ phân loại dám ném tên khốn này tới Slytherin, đây là sự vũ nhục đối với Slytherin!
“Nhưng hiện tại trò là một Slytherin!” Snape tức giận hét lớn, mũ phân loại một khi hô lên tên học viện thì không thể thay đổi: “Thời khắc nào cũng phải chú ý tới hình tượng của mình!!!”
“Dĩ nhiên, em sẽ chú ý.” Godric vẫn cười hì hì trả lời, hoàn toàn không thấy lửa giận của Snape.
Đám rắn nhỏ xung quanh vẻ mặt khó có thể nói lên lời, có miệt thị, có tức giận, có khiếp sợ, cũng có không biết phải làm sao.
Snape nhìn về phía huynh trưởng Edmond, ý bảo cậu ta tiếp tục việc tiếp theo, cậu ta cũng không muốn hao tốn cả buổi tối ở nơi này, huynh trưởng lấy lại tinh thần nhìn tất cả Slytherin: “Hiện tại bắt đầu khiêu chiến thủ tịch, năm thứ hai trở lên có thể lựa chọn khiêu chiến với thủ tịch mà mình muốn, thủ tịch năm thứ hai trở lên có thể khiêu chiến chủ tịch.”
Đợi một hồi không có bất kì người nào khiêu chiến, Slytherin không nắm chắc mười phần thắng thì không tùy tiện xuất thủ.
“Như vậy bắt đầu lựa chọn thủ tịch năm nhất, tất cả người mới xin đứng ra giữa, công kích nhau cho tới khi còn người cuối cùng thì dừng.” Đây mới là việc quan trọng hôm nay.
Godric tiêu sái đi tới, trong lòng có chút bất đắc dĩ, anh còn muốn xem những đứa nhỏ này dùng pháp thuật gì, dường như không ít thứ đã bị thất truyền, xem ra phải nghĩ cách rồi, thật vất vả đem chuyện phân viện lừa cho qua, cũng không thể bị lộ vào lúc này.
Nói là công kích lẫn nhau nhưng một đám rắn nhỏ ở chung một chỗ với con sư tử đội lốt rắn, kết quả đương nhiên là đám rắn nhỏ nhất trí diệt sư tử trước, cho nên Godric thấy tất cả học sinh mới giơ đũa phép về phía mình cũng không cảm thấy kì quái, nhất là Draco Malfoy, khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo đến đáng sợ, xem ra tối nay bị kích thích nhiều lắm.
Tất cả học sinh còn đang chờ Godric rút đũa phép, Godric đột nhiên động, anh một bước vọt tới trước mặt Gaul và Crabbe, không đợi hai đứa to con kịp phản ứng đã nhận mỗi người một quyền, những con rắn nhỏ khác đã kịp phản ứng, Pansy Parkinson phản xạ có điều kiện muốn dùng thần chú giải giới nhưng lại phát hiện đối phương từ đầu tới giờ chưa hề rút đũa phép.
Trong chiến đấu, Godric luôn coi nam nữ ngang hàng nhau, anh nhanh chóng luồn ra phía sau Parkinson, một chưởng trực tiếp hạ xuống lưng, Parkinson lập tức ngã xuống.
Tất cả chỉ xảy ra trong vòng hai đến ba giây, có ba người nằm trên đất.
Godric nhấc chân đá hai con rắn nhỏ gần mình nhất, lập tức lại có hai người ngã xuống.
Blaise Zanibi tính ra cũng là người thông minh, vội vàng kéo dài khoảng cách với Godric, nhanh chóng tung ra lời nguyền hóa đá, đáng tiếc đánh không trúng, Draco tung ra thần chú bất tỉnh, cũng trượt nốt.
Godric cười, học sinh năm nhất không biết nhiều thần chú, độ chính xác cũng không cao, thừa dịp Draco đang đọc thần chú, trong nháy mắt anh xông lên phía trước, bắt lấy cổ tay Draco, dùng sức vặn một cái, vì thế đũa phép của Draco liền rơi vào tay anh.
Godric trở tay ném Draco về phía Blaise, vì đỡ bạn tốt nên Blaise cũng ngã xuống.
Draco và Blaise coi như học sinh mới lợi hại nhất rồi, ngay cả hai người này cũng ngã xuống thì những người còn lại cũng khỏi phải bàn, không tới một phút đồng hổ, chỗ đất trống chỉ còn lại mỗi Godric.
Các học sinh lớp trên đứng ngoài quan sát đều cứng lưỡi không nói thành lời, đây chính là cái gọi là Muggle vật lộn sao? Trên mặt đất, nhóm học sinh mới thua trận sắc mặt trắng bệch, bọn họ lại bại bởi một dã nhân tay không tấc sắt? Mà sắc mặt Snape đã không thể dùng lời để hình dung rồi, thủ tịch chiến không xem trọng quá trình, chỉ quan tâm tới kết quả.
Godric giơ tay lau lau mồ hôi trên trán: “Thật lâu rồi không vận động, nói thật, đánh nhau ta đây thành thạo nhất!”, nhìn tình hình xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi lên người giáo sư Snape: “Giáo sư, em mới đến, còn chưa học pháp thuật đâu, cho nên một chút cũng không biết a, đánh như vậy không vi phạm điều lệ chứ.”
Snape cứng ngắc gật đầu, huynh trưởng Slytherin rốt cục tìm lại giọng nói của mình: “Như vậy, thủ tịch năm nhất chính là Gorril Jean.” Edmond dù nói nhưng vậy nhưng trong nhất thời cũng không hiểu mình đang làm gì.
A, Merlin, một tên chỉ biết quơ quả đấm, thô lỗ vô lễ, lại không dùng bất kỳ pháp thuật nào, đứng vòng quanh sư tử máu bùn đã trở thành thủ tịch năm nhất, tất cả Slytherin đồng thời ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.
Nhưng đây chính là kết quả, người yếu thì phải phục tùng kẻ mạnh, quy tắc này bất kể đám rắn nhỏ có bất mãn Godric thế nào đi chăng nữa, họ cũng phải ra vẻ tôn trọng anh, chỉ sợ chẳng qua là ngoài mặt, thậm chí phải nghe theo lời anh, bởi vì quyền uy của thủ tịch là không thể kháng cự.
Sau khi thủ tịch chiến kết thúc, các học sinh Slytherin ngây ngốc trở về phòng ngủ của mình.
Làm thủ tịch năm nhất, Godric chiếm được phòng riêng, đối với chuyện này anh tương đối hài lòng, anh tùy ý dùng mấy thần chú trôi nổi thu thập hành lý của mình, nhìn đồng hồ một chút, cũng đã mười hai giờ.
Godric tương đối tỉnh táo, anh thuận tay ếm thần chú cảm ứng lên cửa phòng, nếu có người tiến vào nó sẽ nhắc nhở anh.
Sau đó, Godric trong nháy mắt biến mất không thấy đâu.
—— Ảo Ảnh Di Hình là đặc quyền bốn đầu sỏ..