Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 77: Bịa Đặt Lý Do Trốn Học
Godric không thể nào thích nổi Prince, nhưng đứa nhỏ đó lại rất được Rowena yêu thích, vì cậu ta là một thiên tài về phương diện thời không, cái la bàn này là một tầng không gian khác mà cậu ta dựng lên – một thế giới hoàn toàn khác.
Đây cũng không phải nói không gian trong cái la bàn này là toàn bộ thế giới mới, bạn học Prince chẳng qua là xây dựng một cái sân khấu mà thôi, đồ bên trong đều là đồ có thực bên ngoài bỏ vào, vô luận là thực vật động vật, về phần nơi lấy những thứ đồ này, bạn học Prince ngàn năm trước ở học viện Slytherin là một đứa nhỏ âm trầm thích sống trong phòng thí nghiệm, hiển nhiên sẽ không ra ngoài tìm bắt, những vật kia dĩ nhiên là một vài bạn học ủng hộ phát minh của cậu giúp, tỷ như đứa nhỏ Zanibi ưa thích mạo hiểm kia, mà Salazar, làm viện trưởng Slytherin, anh vẫn ủng hộ phát minh của học sinh viện mình, đáng tiếc đại đa số mọi người không có duyên nhìn thấy thứ Salazar bắt, bởi vì chúng thường bị ném vào cấp A hoặc S trong thế giới.
Sau khi cái la bàn được thiết kế không sai sót nhiều lắm, Salazar vẫn dùng nó để học sinh Slytherin luyện tập thực chiến, vì vẫn đang thử nghiệm hơn nữa có chút nguy hiểm, cho nên vẫn chỉ sử dụng trong nội bộ Slytherin, mà học sinh Slytherin luôn cẩn thận, hơn nữa có thể đánh giá đúng bản thân cho nên hiệu quả cũng không tệ lắm.
Đáng tiếc không lâu sau đã bị một Gryffindor cùng một Ravenclaw tò mò cầm đi chơi rồi mất mạng thì bị ngưng sử dụng, phải biết rằng lúc ấy Salazar tìm thấy la bàn thì kim đang chỉ cấp S, cũng chỉ có thể thở dài mà thôi.
Bây giờ nói đến tình hình của Godric một chút, khi Godric tiến vào thế giới cấp D, anh đã nghĩ đến rất nhiều cảnh tượng, ví như cặp sinh đôi bị thương, ví như bọn họ bị sinh vật nào đó đuổi theo, nữa là bọn họ mất tích, nhưng Godric không ngờ rằng lại xuất hiện tình trạng này, anh rất nhanh đã tìm được cặp sinh đôi, đối với phương diện truy tung, Godric vẫn thường nghiên cứu.
George cùng Fred đang hăng hái bừng bừng nghiên cứu cái gì đó, bên cạnh là một đống lửa, nhìn dáng vẻ hai đứa nhỏ này mấy ngày nay cũng không tệ lắm.
“Các anh đang làm gì vậy?” Godric trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ a.
“Gorril, em đến rồi à.” Hai anh em ngạc nhiên quay đầu, hai người bọn họ biết tiến vào đã rất lâu rồi nhưng không biết được thời gian cụ thể, nói thật, nơi này quả thực quá thần kỳ, khắp nơi đều là thực vật kì quái, còn có một vài bẫy rập rất có sáng tạo.
Fred kéo Godric qua: “Xem bên này một chút, thú vị cực kỳ.”
George nhặt một hòn đá trên mặt đất ném về phía trước, trong nháy mắt hòn đá tiếp xúc mặt đất, trên mặt đất xuất hiện cái động, chung quanh động nổi lên ngọn lửa, biến thành hình dáng kỳ quái.
Fred cũng nhặt một hòn đá ném tới bên cạnh ngọn lửa, sau đó bên cạnh dấy lên một đạo hồng quang, đó là phản ứng thần chú.
George khuôn mặt hưng phấn: “Có người ở nơi này thiết kế một cái bẫy, quá thiên tài.” Tác dụng của thần chú công kích, thời điểm thần chú trì hoãn phóng ra, thậm chí vị trí cũng phải nghiên cứu rất tỉ mỉ, rất hiển nhiên, cái bẫy rập trước mắt này được thiết kế bởi nhiều tầng thần chú, hơn nữa có thể có hiệu lực nhiều lần.
“Các cậu vẫn nghiên cứu những thứ này?” Godric nhướn mi, người bình thường gặp bẫy rập sẽ nghĩ tới vượt qua thế nào, mà hai người này lại nghĩ cách chế luyện những thứ này.
“Đúng vậy, nơi này còn có rất nhiều bẫy rập, thú vị cực kỳ.” Ánh mắt Fred và George lòe lòe sáng.
Godric hết chỗ nói rồi, cái la bàn này năm đó trừ bỏ những sinh vật học sinh Slytherin nhét vào còn có một ít bẫy rập, dù sao vật này chế tạo ra là để luyện tập thực chiến.
Fred và George lộ ra vẻ mặt sùng bái: “Thật muốn nhìn thấy thiên tài thiết kế những thứ này, tuyệt đối là người đồng đạo a!”
Da mặt Godric có chút co giật nho nhỏ, nghĩ đến bạn học Prince chế luyện cái này, anh cũng đã có chút vặn vẹo, hiện tại nhắc đến người thiết kế những bẫy rập này, anh thật chỉ có thể cười khan, Laenly Malfoy đúng là am hiểu thiết kế bẫy rập nhưng không có nghĩa cậu ta là vua của trò đùa dai: “Chơi đến không muốn về rồi?”
Fred và George đúng là không quá muốn trở về, bọn họ còn chưa nghiên cứu rõ ràng.
Hai người này hoàn toàn không ý thức được hôm nay đã là thứ hai rồi, cho nên George nói một câu thành công giữ Godric lại: “Chúng ta thấy được không ít thực vật kỳ quái, giống như dược liệu.”
Ngàn năm trước Godric rất không thích cái la bàn này, nhưng hiện tại anh tìm được giá trị của vật này, ở cấp D, thế giới này phần lớn là thực vật và sinh vật có lực công kích thấp, ở thế giới không có con người và nhân loại hơn ngàn năm, chúng tự nhiên sinh sôi đầy đàn, thực vật và động vật ma pháp có tuổi thọ bình thường vô cùng dài, nơi này có một vài dược liệu mà thế giới pháp thuật hiện nay đã không còn bóng dáng.
Hai mắt Godric bắt đầu toát ra tia lửa, chỗ này đích xác là quá tuyệt vời, dù sao bây giờ còn là buổi trưa, mình đi hái ít dược liệu rồi trở về cũng kịp.
Cho nên, cặp sinh đôi tiếp tục nghiên cứu cái bẫy mà Godric thì vui vẻ chạy đi tìm dược liệu.
Đối với một người đang làm việc mình si mê mà nói, thời gian bình thường trôi qua rất nhanh, vốn là Godric chỉ tính toán thu thập dược liệu khoảng một tiếng, nhưng hiện tại, rất rõ ràng, anh quên luôn việc buổi chiều còn có lớp.
…!
Có Salazar truyền lời, Ron rốt cục yên lòng, một vài Gryffindor tò mò hướng Salazar hỏi thăm cặp sinh đôi hai ngày này đến tột cùng là làm cái gì, Salazar lắc đầu tỏ vẻ không biết chuyện, anh cũng không có nghĩa vụ nghĩ lý do cho hai anh em kia: “Giáo sư Snape tìm được bọn họ, hiện đang cấm túc ở hầm.”
Chỉ một câu như vậy, các sư tử nhỏ tâm tình từ lo lắng chuyển sang yên tâm lập tức biến thành đồng tình, bọn họ quyết định chờ anh em Weasley về rồi an ủi bọn họ một chút.
Tất cả mọi người không ngờ rằng đến xế chiều mà cặp sinh đôi vẫn chưa trở về, bọn họ hoa lệ trốn lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám, cùng lúc đó, ở lớp Ma dược năm ba, Godric giống như trước hoa lệ không xuất hiện.
Snape áp suất thấp tràn ra khắp cả phòng học, buổi sáng trừ điểm học viện Gryffindor, buổi chiều phải trừ điểm học viện Slytherin, đồng dạng là vì trốn học!
Đợi đến tan học, biết được hai anh trai còn chưa xuất hiện, Ron vẻ mặt hoảng sợ kéo Salazar: “Sal, cậu nói lão dơi già sẽ không vì tức giận mà độc chết Fred với George chứ?”
Salazar đen mặt xoay người đi tới hầm, lớp của giáo sư người sói, cái này chỉ sợ Dumbledor cũng đã nhận ra, Godric ngu ngốc kia rốt cục đang làm gì vậy.
…!
Godric đang kiểm kê thu hoạch của mình, cặp sinh đôi bên cạnh thì bàn luận cái gì, đột nhiên, một tiếng sấm rền vang lên, tuyệt đối là tình thiên phích lịch (Sấm sét giữa trời quang).
“Chuyện gì vậy?” George và Fred sợ hết hồn, hôm nay rõ ràng trời quang a.
Thế giới trong la bàn không có cái gọi là mặt trời mặt trăng, thế giới này lúc xây dựng lên chỉ thống nhất một loại độ sáng và khí hậu, thay bằng cách nói khác thì là, những chuyện như sấm chớp trên căn bản là không xuất hiện.
Godric biết rõ chuyện này cho nên hơi suy tư, sắc mặt anh lập tức thay đổi.
“Nguy rồi, ham chơi quá rồi.” Godric ảo não a.
“Có vấn đề gì không?” George kỳ quái.
“Trở về rồi nói sau.” Chết rồi, có lẽ Salazar tự mình đi vào bắt người rồi, Godric mỗi tay nắm một người, trong nháy mắt, ba người cùng biến mất.
Thiên toàn địa chuyển, lần này Ảo ảnh di hình còn khó chịu hơn lần trước, George cùng Fred vừa chạm đất liền nhịn không được té trên mặt đất, hai người ngồi dưới đất thở: “Gorril Jean, em không thể bình tĩnh chút sao?”
“Bây giờ là 5 giờ chiều thứ hai.” Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, tay Salazar còn đặt trên la bàn, tiếng sấm vừa rồi là anh làm.
“A?” George quay đầu tiêu hóa hàm nghĩa những lời này, thấy rõ tình cảnh phía sau, cậu cuống quýt bò dậy từ mặt đất, thuận tay kéo Fred lên.
Fred đứng lên cũng lúng túng không nói ra lời, dĩ nhiên, nguyên nhân không phải do Salazar mà là giáo sư Snape đứng bên cạnh Salazar đang tàn bạo trừng bọn họ.
Fred vội vàng liếc về phía Godric, lại phát hiện vị sư tử tổ này đang gãi đầu nhìn về phía anh trai trên danh nghĩa cười ngây ngô, trên mặt cũng viết ba chữ Ta sai rồi.
Cặp sinh đôi rốt cục biết được mình trốn học suốt một ngày, bọn họ hiện tại cần phải nghĩ ra một cái lý do đủ chân thật để có thể lừa được mọi người, nhất là giáo sư, mà đối mặt Snape, Fred há hốc mồm, đầu trống rỗng, cái gì cũng nghĩ không ra.
“Chớ khẩn trương.” Godric rốt cục đến đây cứu vớt anh em Weasley đang khốn quẫn dưới thế trận của Snape, anh vỗ vỗ bả vai hai anh em, nhỏ giọng nói: “Đều là người nhà.”
Người nhà? George sửng sốt nhìn Snape một cái, nhẹ giọng hỏi: “Lão dơi già biết em…”
Godric ý cười đầy mặt gật đầu.
Fred hết chỗ nói rồi, không trách được Godric thường chạy đến hầm, thì ra hầm của dơi đã sớm biến thành ổ sư tử a, nói như vậy giáo sư Snape còn thật khiến cho người ta đồng tình, chủ tịch học viện mình lại là người sáng lập học viện đối địch, sự đả kích này nhất định đủ tính hủy diệt!
Snape cảm giác đầu mình nhất định bị chọc tức đến hôn mê, nếu không làm sao nhìn thấy loại thần sắc tương tự như đồng tình trong mắt cặp song sinh nhà Weasley.
George thì nhìn về phía Salazar, thời gian này xuất hiện ở chỗ này, người có cái tên hiển thị bình thường trên Bản đồ đạo tặc bây giờ nghĩ lại tựa hồ cũng không đơn giản, xem ra Bản đồ đạo tặc khẳng định có vấn đề.
Trong đầu Godric chuyển động vô cùng mau, anh đã chú ý tới: “Thứ sáu hình như trăng tròn, một cuộc mạo hiểm rừng cấm thì thế nào?”
Salazar lập tức hiểu được, đây thật ra là lý do có thể tránh được Dumbledor – người sói.
Nếu như biết được anh em Weasley vào ngày trăng tròn mạo hiểm rừng cấm nhìn thấy gì, như vậy Dumbledor sẽ tận lực để cặp sinh đôi không nói ra.
Snape nhíu mày, đích xác là lý do tốt, bất quá trong rừng cấm phát hiện ra cặp sinh đôi nhà Weasley mất tích tựa hồ chỉ có mình thỉnh thoảng đi hái dược liệu, nói thật, hắn chán phải sắm vai nhân vật này.
Godric dặn dò hai anh em một lần rồi để họ trở về.
“Tốt nhất là làm chút gì để Dumbledor không rảnh đi tra cứu chuyện này.” Salazar nhẹ gõ mặt bàn, anh em Weasley rốt cục chỉ là hai đứa nhỏ, nếu quả thật bị Dumbledor hoài nghi sẽ rất dễ dàng bại lộ, anh nhìn ra, Godric tạm thời không tính để hiệu trưởng phát hiện thân phận.
“Cái này đơn giản.” Godric nở nụ cười tinh nghịch: “Dù sao con chuột kia tôi đã chơi chán.”
“Con chuột?” Mỗi lần ở chung một chỗ với hai vị đại sư này, Snape đều cảm thấy mình có chút bắt không kịp tiến độ câu chuyện.
“Một con chuột có thể mang đến nhiều tin tức.” Godric nhìn về phía Snape: “Ngày mai sẽ có phần diễn của ngươi.”
Tác giả: Nếu để con chuột xuất hiện…, năm thứ ba có lẽ cũng mau xong.
P/S: Mọi người chú ý, hiện tại Fred và George rất sùng bái Laenly nha, bất quá bọn họ còn không biết mình sùng bái người nào thôi ~~~.