Hp Trở Về Ma Pháp Giới

Chương 54: Người Thừa Kế Gryffindor


Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 54: Người Thừa Kế Gryffindor


Mùa hè này trang viên Malfoy không hề yên tĩnh.

Ngày đó Lucius đã hỏi thăm con trai mình nhưng kỳ quái chính là Tiểu Long chi chi ô, không nói gì liền chạy về phòng mình.

Xế chiều hôm đó, Lucius nhận được không ít thư của quý tộc, trong thư, bọn họ mơ hồ hỏi thăm tình huống của Tiểu Long khiến Lucius một đoàn mê hoặc, giống như người thiên hạ đều biết chuyện đã xảy ra, chỉ có mình và Narcissa là mơ hồ.

Dưới sự nhắc nhở của Narcissa, Lucius viết thư cho bạn tốt – Snape, hắn có một loại cảm giác rất xấu.

Tối đó, hắn nhận được hồi âm, có lẽ đoán được không ai kể tình hình cụ thể cho hắn nên lão bằng hữu của hắn lần này viết mọi chuyện vô cùng chi tiết.

Đọc rõ nội dung, Lucius ngốc trệ, Severus không giống người nói giỡn a, chẳng lẽ hôm nay là cá tháng tư? Narcissa ngồi bên cạnh nhận thấy có gì đó không đúng cũng nghiêng đầu qua, nữ nhân luôn trấn định này cũng u mê, hai người cảm thấy chóng mặt a, Merlin, cái gì mà Draco là Gryffindor chân chính?!
Phỉ báng, đây trăm phần trăm là phỉ báng! Trong đầu Lucius nhanh chóng thoát ra ý nghĩ như vậy.

Mặc dù biết đây không phải ý xấu, là chỉ con trai mình có dũng khí, nhưng mà, nghe thế nào cũng không thấy tự nhiên a.

Trong thư, bạn tốt cũng có mấy phần đồng tình, song Lucius lo lắng chuyện khác, xuất thân gia tộc cổ xưa, hắn biết nhiều hơn người bình thường, góc độ suy nghĩ cũng có chút bất đồng với người khác, như quyền trượng của nhà Malfoy, người cầm được nó tức là gia chủ, chỉ cần trên người người đó chảy dòng máu của gia tộc Malfoy là có thể nhưng bản thân trang viên Malfoy thì không như vậy, không phải người thuần Malfoy thì không thể nào có được nó.

Rất nhiều vật phẩm ma pháp cổ xưa cũng nhận chủ, nhất là những vật tượng trưng cho thân phận.

Bảo kiếm Godric là đồ của người sáng lập học viện Gryffindor, rốt cục cũng là vật cá nhân, đồ quý như vậy, phía trên thậm chí còn khắc tên Godric, theo lý mà nói chỉ có Gryffindor thuần túy mới có thể đạt được, sao lại tùy tiện người nào cũng có rút ra.

Gryffindor chân chính, có thể nói là người có dũng khí siêu phàm, nhưng đổi sang góc độ khác, cũng có thể cho rằng….!
Lucius không khỏi rùng mình, sao mình lại có ý niệm đáng sợ như vậy trong đầu.


Lucius nhìn vợ mình, nhẹ giọng mở miệng: “Narcissa, nếu người ta nói đến Gryffindor chân chính, em có thể nghĩ đến cái gì?”
“…Người dũng cảm thật sự.” Narcissa cũng là quý tộc, phương hướng suy nghĩ không so sánh được với người thường, “Hoặc là…”
Sử dụng bảo kiếm là một chuyện, thu được bảo kiếm lại là một chuyện.

Người trước có thể xem là mượn, người sau lại là người có quyền thừa kế.

Trong gia tộc Black cũng có một vài vật phẩm ma pháp tương tự, Narcissa hiểu đạo lý này.

Narcissa sắc mặt cũng trắng bệch: “Không thể nào, cũng có thể thanh bảo kiếm kia chẳng qua là vật phẩm ma pháp bình thường, không phải loại vật phẩm có đặc thù truyền thừa.”
Nếu chỉ là vật phẩm ma pháp bình thường đương nhiên tốt nhất, nếu không phải, chuyện lớn rồi.

Hai vợ chồng đóng kỹ cửa thư phòng, thậm chí còn hạ thần chú phòng ngự, cấm bất luận kẻ nào tiến vào, sau đó hai người tra gia phả Malfoy cùng một số sổ sách các gia tộc khác, Narcissa chịu trách nhiệm xem xét gia phả, gia phả nhà Malfoy vô cùng cặn kẽ, phàm là nữ nhân được gả vào nhà Malfoy cũng được ghi chép họ tên vốn có, xuất thân gia thế và vân vân, mà Lucius thì phụ trách xem những ghi chép còn lại, xem có thể tra được ghi chép về Gryffindor không.

Hai người vừa tìm đọc, vừa thảo luận, bất tri bất giác đã đến sáng hôm sau.

Lucius đặt một quyển sách trong số đó lên bàn, hắn tra tìm một tối, lật tất tần tật mọi ghi chép các gia tộc, duy nhất có liên quan đến Gryffindor chỉ có một câu trong quyển sách này, vừa không đúng dịp là câu nói này là lời bình luận về bảo kiếm Godric, nguyên văn như vậy: Bảo kiếm Godric giấu trong Hogwarts, chỉ có Gryffindor chân chính mới có thể có nó.

Trừ cái đó ra không có bất kỳ ghi chép tương tự, này có nghĩa là nhà Malfoy không có quan hệ với Gryffindor? Nhưng mà nếu hoàn toàn không có quan hệ tại sao hết lần này đến lần khác lại có ghi chép lại, một câu như vậy, hơn nữa còn là về bảo kiếm Godric.

Narcissa nhìn chồng mình: “Gia phả có ghi lại tất cả các thành viên em cũng cẩn thận nhìn rồi, không một người nào, không một ai có quan hệ với Gryffindor, hẳn là không thành vấn đề, bất quá…”
“Làm sao?” Lucius nhìn vợ mình dường như có chút do dự.

“Cái gia phả này chỉ bắt đầu ghi lại từ đời thứ hai, đời thứ nhất hoàn toàn trống không.” Theo lý mà nói, nếu biết đời thứ nhất là ai hẳn sẽ viết tên lên, nếu không biết, còn là từ đời thứ hai ghi lại, không đến nỗi lại trống không, phát sinh tình huống như thế có lẽ có liên quan đến tư mật của nhà Malfoy cho nên Narcissa mới có hơi do dự khi mở miệng.


“Đời thứ nhất gia chủ tên là Laenly Malfoy.” Lucius đưa tay mơn trớn vị trí trống không kí, “Ông ra lệnh trên gia phả không nên lưu lại tên của ông, về phần tại sao, không ai biết.”
“Sao anh biết?” Nếu không lưu lại tên, sao lại biết ông tên gì.

“Có lưu lại bức họa của ông ấy, vì thời gian quá mức lâu nên ma lực trên bức họa đã mất hiệu lực, cho nên đã được cất đi rồi.” Lucius nhớ lại, thời điểm vừa trưởng thành, lúc hắn theo cha mình đi qua Lầu Các đã từng gặp, vì bức họa đã mất hiệu lực nên Lucius luôn bề bộn nhiều việc sau này cũng không đến đó nữa.

Bức họa? Lucius dường như nhớ ra cái gì đó, hắn đứng dậy: “Narcissa, cất kỹ đồ, chúng ta đến Lầu Các nhìn xem.”
Trong trang viên Malfoy có vô số Lầu Các, bên trong có rất nhiều thần chú bảo vệ cổ xưa dùng để chứa đựng vật phẩm lưu truyền ngàn năm, bất quá vì đa số đã mất ma lực nên tính thực dụng không lớn.

Lucius đẩy cửa đại môn, dẫn theo Narcissa đi vào.

Đây là lần đầu tiên Narcissa tiến vào nơi này, bà cẩn thận quan sát bốn phía, đa số các bức tường có treo các bức họa, một bức họa gần như đều bất động, trên khung ảnh lồng kính có tên, Narcissa đi về phía trước, cẩn thận nhìn tên trên khung, so sánh với tên trên gia phả, Lucius cũng rất cảm khái, hắn đã rất nhiều năm không tới nơi này.

Hai người cẩn thận nhìn, cho tới khi tới một nơi, trên vách tường treo hai bức họa, ở gia đình quý tộc các bức họa được đặt theo các đời, mà đặt ở vị trí chủ thượng chính là bức họa của gia chủ đời thứ nhất và nữ chủ nhân.

Lucius nhìn bức họa của Laenly, hắn luôn có tâm lý sùng bái khi nhìn bức họa này, nghe nói ông là gia chủ vĩ đại nhất gia tộc Malfoy, về phần những bức họa khác cũng không cách nào chú ý nhìn.

“Bức họa này…” Thanh âm Narcissa truyền tới, Lucius quay đầu nhìn sang, vợ hắn đang nhìn bức họa ngay bên cạnh Laenly, sao vậy? Lucius dời sang bên cạnh một bước, hắn lần trước không chú ý nhìn bức họa này.

Nữ nhân trong tranh có mái tóc dài màu vàng kim rực rỡ, ánh mắt xanh thẳm thâm thúy như biển rộng, nàng trang trọng ngồi trên ghế, lộ ra vẻ mỹ lệ mà cao quý.

A, Merlin, tóc vàng kim, con ngươi màu xanh, không trách được lần đầu nhìn thấy Gorril Jean hắn lại cảm thấy quen mắt, nguyên lai là đã nhìn thấy ở đây, sau hắn cũng từng nghĩ về việc này, chính là không ngờ tới cảm giác quen thuộc là đến từ nơi này!
“Anh có cảm thấy có người rất giống bà ấy không?” Narcissa là lần đầu nhìn thấy bức họa này, tóc vàng mắt xanh ở giới phù thủy máu trong rất ít thấy, mà căn bản là không hiểu sao khi nhìn bà ấy lại liên tưởng dến Gorril Jean ở giới Muggle, nhớ lại ở sân ga thấy Gorril Jean, nếu tóc của cậu ta thật dài, nhìn qua ngay cả ngũ quan cũng có chút tương tự, đây là xảy ra chuyện gì?
Lucius cũng có cảm giác như vậy, mới đầu chỉ cảm thấy màu tóc và màu mắt là giống, nhìn kỹ, mặc dù giới tính bất đồng nhưng cũng cảm thấy ngũ quan hai người có mấy phần giống này, “Gorril Jean…” Trầm mặc vài giây, Lucius nói ra cái tên này.


Cái này, hai vợ chồng cũng trầm mặc rồi, Gorril Jean vốn không tầm thường, bất quá đây là trùng hợp, Lucius nhớ con trai đã nói thế giới Muggle tóc vàng mắt xanh có rất nhiều, vừa lúc tương tự cũng không phải không thể.

Cũng không thể vì mình có một tổ tiên tóc vàng mắt xanh liền cả kinh a,
Hai vợ chồng đồng thời dời tầm mắt xuống, trên khung ảnh có tên – Andrea.

Tại sao không có dòng họ?
Tất cả các bức họa đều có ghi lại đầy đủ họ tên, chỉ có cái này, độc mỗi cái tên, không có dòng họ.

Lucius hiện tại thật sự nhức đầu lắm, vốn là đến kiểm tra gia tộc Malfoy và Gryffindor có liên quan hay không, kết quả chó ngáp phải ruồi phát hiện một bức họa, vừa lúc giải đáp nghi vấn làm khó mình từ năm ngoái.

Mà không đúng lúc chính là, bức họa này không có dòng họ.

Tra đến nước này, đầu mối toàn bộ bị chặt đứt, duy nhất đáng được ăn mừng chính là, tra tới đây thôi, có được kết quả sơ sơ là gia tộc Malfoy và Gryffindor không có quan hệ.

Xem ra có lẽ mình quá lo lắng.

Lucius thở dài, chuyện này cũng chỉ có thể chấm dứt ở đây, cho dù có nghi vấn cũng phải để trong lòng, sau này hãy nói.

…!
Lúc này, Salazar đang loay hoay cái vương miện, anh cẩn thận rút mảnh hồn từ trong đó ra, sau đó không chút lưu tình hủy diệt, thứ này có lưu lại cũng không được gì.

Về phần vương miện, cứ mang về trường, trả lại Ravenclaw.

Godric nâng cằm ngồi một bên, vẫn là nhóc Tom vận khí tốt a, lúc đầu giữ được cái mạng, “Nhóc Tom linh hồn đã ổn định, tôi thấy nó có vẻ hối cải.

Chúc mừng cậu có một người thừa kế rồi!”
“Người thừa kế? Nó còn không xứng.” Salazar lãnh đạm nói.


“Thật là nghiêm khắc a, Sala.” Godric nhún nhún vai, xem ra con đường Tom đi còn dài, “Tốt xấu gì thì tâm hướng của hậu duệ cậu cũng hướng về Slytherin, còn tôi a, thật đáng thương a.”
“…” Salazar khinh thường nhìn Godric một cái: “Bản thân tôi không cảm thấy cậu sẽ để ý cái này.”
Gryffindor chân chính, thật ra thì Lucius và Narcissa không dám nói ra khỏi miệng suy đoán đã trúng hồng tâm, cái gọi là Gryffindor chân chính là chỉ một người đang chảy dòng máu của Gryffindor.

Mà bức họa nữ nhân có mấy phần giống Godric ở Lầu Các nhà Malfoy chính là con gái duy nhất của Godric – Andrea Gryffindor.

Bảo kiếm Godric là vật kế thừa của Gryffindor, có thể lấy được nó chỉ có người thuộc Gryffindor.

Văn kiện trong phòng hiệu trưởng là do Andrea lưu lại, chỉ tiếc Dumbledor đã hiểu sai ý, cũng có thể nói tất cả mọi người đều hiểu sai ý của từ Gryffindor chân chính.

“Thật ra tôi cảm thấy đứa bé Draco kia cũng không tệ.” Godric chợt đứng lên, tính toán, “Salazar, để nó làm người thừa kế của tôi thì thế nào?”
“Laenly mà biết chắc chắn bò ra khỏi mộ.” Salazar cũng không ngờ tới câu này của mình lại thành thật, đệ tử ngày xưa mình yêu thích nhất trong tương lai lại một lần nữa đứng trước mặt mình.

“Dừng đê…, thằng ranh kia suốt ngày tìm tôi gây phiền toái, còn bắt cóc con gái tôi.

Tôi mới mặc kệ nó.” Godric tức giận bất bình, cuối cùng nắm chặt hai tay, giống như đang phát biểu tuyên ngôn: “Tôi quyết định, Draco sẽ là người thừa kế của tôi.”
Lúc này Draco còn đang trong phòng buồn phiền vì câu nói Gryffindor chân chính, cậu hoàn toàn không biết mình hiện tại đã bị dự định thành người thừa kế Gryffindor,
Tác giả:
1, Đầu tiên nên thương cảm cho Lucius một chút, hắn cách chân tướng chỉ thiếu có một chút, kết quả lại lấy được kết luận ngược lại, đồng tình một chút ~~~ hắn không biết chân tướng, bất quá mọi người đã biết ~~~ nguyên nhân gia phả nhà Malfoy không trọn vẹn, sau này sẽ nói.

2, Đối với cái tên Andrea, mọi người không nhớ có thể quay lại chương 10: Đêm không ngủ; đọc kỹ chương 10, sẽ phát hiện, ban đầu Godric vào Slytherin ngoài trừ vì thích ma dược, còn lại chính là vì không yên lòng với Draco.

3, Mọi người từ chương này hẳn có thể thấy được quan hệ giữa Godric và Laenly không tốt, sau này, ai, đoán chứng chờ hắn ra sân lại là phiền toái.

4, Chương sau, chính là quay lại miêu tả cuộc sống ở chung của Harry và Tom..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.