Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 22: Gặp Nạn Trong Rừng Cấm
Đối với tình hình tiến triển trước mắt, Salazar rất hài lòng, trong lúc bất tri bất giác, sự chán ghét của ba học viện đối với Slytherin đã giảm xuống không ít, anh không thể không thừa nhận, Godric rất có tài trong việc chiếm lấy cảm tình của bọn nhỏ.
Về phần học viện Slytherin, một vài con rắn nhỏ đều có sự cố kị của riêng mình, gia tộc, lập trường đều không thể không nghĩ đến, cho tới giờ, bọn họ cũng không thể có cuộc sống vui vẻ dưới ánh mặt trời như những đứa trẻ khác, bọn họ có rất nhiều gông xiềng, Salazar có thể nhìn thấy họ giãy dụa, vô luận là thế giới pháp thuật hay Hogwarts đều dành cho họ rất nhiều bất công, bọn họ cẩn thận trang bị vũ khí quanh mình, bảo hộ bản thân.
Slytherin như vậy khiến Salazar có chút thương cảm.
Salazar vui khi nhìn thấy Draco và Harry qua lại, một người là quý tử đại quý tộc, một người là Ngôi Sao Cứu Thế, bọn họ trở thành bạn không thể nghi ngờ là một chuyện quá tốt, đồng thời, Salazar cũng chú ý tới thái độ của Draco với Hermione, thứ gọi là thuần huyết thống thì sao? Anh có thể hiểu rõ, hai viện náo thành cục diện ngày hôm nay không chỉ do Gryffindor sai mà thành kiến của Slytherin cũng góp phần thêm dầu vào lửa, tên hậu duệ ngu ngốc của anh lại càng đem danh dự Slytherin đả bại hoàn toàn, Salazar nhớ tới cái ót của giáo sư Quirrell, xem ra chuyến đi tối nay của ba tên nhóc kia tuyệt đối kích thích a.
…!
Tìm thấy thú một sừng bị thương?
Draco, Harry và Ron đi sau Hagrid, dắt theo Fluffy tiến vào rừng cấm.
Trực giác của Draco nói với cậu nơi này rất nguy hiểm, cậu đã kháng nghị rồi, cho dù là cấm túc cũng không nên hồ đồ chạy tới đây, nhưng rất hiển nhiên, Harry và Ron xuất thân từ Gryffindor không hề nghĩ vậy, họ thật sự rất hưng phấn, mặc dù hai người cũng có chút sợ hãi, bất quá, vừa được Hagrid bảo đảm thì đã lập tức thoải mái, thả lỏng tinh thần.
Vì vậy, Draco vô cùng buồn bực lựa chọn đi cùng với Fluffy, mà Harry, Ron và Hagrid là một tổ, ước định nếu phát hiện thú một sừng thì phát tín hiệu.
Draco lôi kéo Fluffy, mặc kệ ánh mắt lo lắng của Harry, theo lối mòn tiến vào bóng đêm trong rừng, đi cùng ba tên Gryffindor thần kinh kia còn không bằng dắt theo Fluffy tản bộ, cậu thật không nghĩ đến chuyện đi tìm thú một sừng bị thương, thứ có thể khiến thú một sừng bị thương là cái gì, nghĩ thế nào cũng thấy nguy hiểm, một Slytherin thì phải biết cách rời xa nguy hiểm.
Draco luôn chọn đường có ánh trăng chiếu tới, có Fluffy đi cùng cậu cảm thấy rất yên tâm, bởi vì đại bộ phận sinh vật trong rừng cấm đều sợ nó, bất tri bất giác, Draco đã đi rất xa, đột nhiên, một tia sáng từ chỗ rất xa xuất hiện, đó là tín hiệu bọn họ dùng để liên lạc, ba người kia thật sự tìm thấy rồi? Đang kinh ngạc, Fluffy đột nhiên xông ra, chạy về phía tia sáng kia.
Chờ một chút, Draco vội vàng đuổi theo, thế nhưng cậu không có khả năng đuổi kịp thú bốn chân, thẳng đến khi Draco phục hồi tinh thần, cậu đã một mình đứng trong rừng cây đen thùi lùi.
Thật sự là không xong, Draco rút đũa phép, vừa cảnh giác vừa dựa theo con đường trong trí nhớ tiến về phía trước, đã trải qua sự việc quỷ khổng lồ, cậu không còn là thằng nhóc gặp chuyện ngoài ý muốn thì liền ngẩn người nữa rồi, cậu biết rõ hiện tại mình phải nhanh chóng tìm được nhóm Harry, nếu không người gặp nguy hiểm chính là cậu.
Bảo trì cảnh giác cao độ, Draco cảm thấy bụi cỏ phía trước có tiếng gì đó, tựa hồ có một thứ tiến về phía cậu, có lẽ là tiếng gió? Draco nhịn xuống cảm giác hoảng sợ đang dâng lên trong lòng, quay mặt về hướng kia, từng bước từng bước lùi về sau, phía sau rừng cây là một khoảng đất trống nhỏ, ánh trăng có thể soi sáng.
Draco đứng lại, dựa vào ánh trăng cậu thấy rõ ngọn cỏ thật dài phía trước đang đong đưa, không phải do gió, thật sự có gì đó đang tới! Trong nháy mắt thứ kia xuất hiện, Draco cảm giác máu mình đều đông cứng, là nhện khổng lồ!
Tám con mắt, tám cái chân, đen xì, lông um tùm, một con nhện to như cỗ xe ngựa đứng đối diện cậu, nhìn chằm chằm theo dõi cậu, sau lưng Draco ướt đẫm, tay cầm đũa phép có chút run rẩy, cái cảm giác không thở được lại xuất hiện, tựa như lúc đối mặt với quỷ khổng lồ vậy, đó là cảm giác tuyệt vọng mặc người chém giết.
Draco cắn cắn khóe môi, lý trí, bây giờ cần phải lý trí, nơi này trừ mình ra thì không còn ai có thể hỗ trợ, niệm lại một lần trong đầu tất cả thần chú có thể dùng, cậu chuyên chú nhìn động tác của nhện khổng lồ, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, nhện khổng lồ đã nhắm trúng mục tiêu liền lao tới.
“Petrification” (Hóa đá) Draco lớn tiếng hô, đồng thời nhảy sang một bên, nhện khổng lồ chụp không khí một cái, thân thể vì ảnh hưởng của thần chú mà cứng ngắc nện lên mặt đất.
Thành công không? Draco ở một bên quan sát, cậu tin tưởng mình chắc chắn đã đánh trúng, chính là vỏ ngoài của nhện khổng lồ có tác dụng phòng ngự, Draco nắm chặt đũa phép, cậu còn biết một thần chú Hắc Ma Pháp có thể dùng, mà cậu nhớ kỹ một điều…, nhện sợ rắn, có đúng không?
Chỉ khoảng hai giây, nhện khổng lồ lại một lần nữa đứng lên, lúc này nó có vẻ hết sức tức giận, lắc lắc cái đầu lớn màu đen lòe lòe sáng, phẫn nộ xông tới Draco.
“Serpensortia” (Tạo ra 1 con rắn) Draco cuống quít đọc thần chú, một con hắc xà nghe tiếng xuất hiện, con nhện xuất phát từ bản năng mà sợ hãi dừng lại, nhưng chỉ một giây sau, nó dùng đôi kìm lớn cắt đôi hắc xà.
Draco choáng váng, đúng là nhện sợ rắn, nhưng mà cậu không có khả năng gọi ra một con rắn đủ lớn để nhện khổng lồ sợ, năng lực của cậu có hạn.
Draco lảo đảo né tránh, lần này cậu không thể đứng vững, cậu cuống quít muốn đứng dậy nhưng đã chậm, cái bóng đen khổng lồ đã muốn lao lên người cậu, Draco bảo trì tư thế ngẩng cổ, cậu có thể thấy rõ từng sợi lông trên người con nhện, năm mét, ba mét, một thước….!
Đột nhiên, từ phía sau Draco có gì đó tiến đến, quẳng nhện khổng lồ sang một bên.
Cái gì? Draco cúi đầu nhìn vật thể hình trụ thật dài nhúc nhích bên cạnh, đây là cái gì? Nhìn theo hướng hình trụ nhúc nhích, Merlin….!là rắn! Lúc này, một cái đầu rắn cực lớn quay lại nhìn cậu, trong miệng còn ngậm con nhện tám mắt, sau đó, thanh âm nuốt thức ăn vang lên, Draco chứng kiến con nhện biến mất.
Draco triệt để đứng máy rồi, cậu xụi lơ trên mặt đất không đứng dậy được, cả người đều đang run rẩy, lần này thật sự chết chắc rồi, đây là đại xà dài hai ba chục mét a, một Slytherin chết trong miệng xà, thật sự là buồn cười…!
Chỉ thấy đại xà dán đầu lại đây, vươn cái lưỡi phân nhánh liếm liếm Draco, Draco càng thêm cứng ngắc, cậu ngửi thấy mùi máu tươi trong mồm đại xà, là của con nhện kia.
Kế tiếp, mọi chuyện phát sinh khiến Draco mở rộng tầm mắt, đại xà không nuốt trôi cậu mà dùng đầu lưỡi nhấc lên một nhánh cây, sau đó bắt đầu viết lên mặt đất trước mặt cậu, Draco nhìn qua, một dòng chữ xiêu vẹo thật lớn: “Ngồi lên”, lúc này đại xà cúi đầu ý bảo cậu leo lên.
Có leo hay không? Draco do dự một chút, cuối cùng vẫn leo lên.
Đại xà lập tức cử động, năm phút sau đã ra khỏi rừng cấm, đến bên bờ hồ, có thể nhìn thấy tòa Hogwart ở xa xa.
Draco cuối cùng đã hiểu rõ, con rắn này là muốn đưa mình về, quá thần kỳ, Draco xoay người ngồi xuống, một lần nữa quan sát quái vật khổng lồ trước mắt, đại xà lắc lắc đầu tựa hồ đang tìm gì đó, bất quá tìm không thấy, tiếp theo, đại xà trong mắt Draco chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng thu nhỏ như ngón tay cái, dài nửa thước, sau đó nó ngoáy ngoáy cái đuôi trên mặt đất, viết: “Không được nói với ai chuyện này, nhớ chưa?”
Nét chữ rất tinh tế, cũng rất đẹp, tối nay Draco đã chịu đủ kinh hãi rồi, nhiều hơn một chút cũng không thành vấn đề: “Được, cảm ơn cậu đã cứu tôi, còn nữa, chữ của cậu rất đẹp.”
Lời tán thưởng này rất có tác dụng, con rắn nhỏ đắc ý rung rung đầu, tiếp tục viết: “Đương nhiên, Aisha rất lợi hại.”
“Cậu tên Aisha?” Draco không hề sợ hãi, con rắn trước mặt bây giờ nhìn lại rất đáng yêu.
Aisha gật đầu, nàng thích trẻ nhỏ, đứa nhỏ thuộc học viện của chủ nhân thì càng thích: “Cậu mau trở về đi thôi, nơi đó rất nguy hiểm, lần sau đừng tới nữa.”
Draco biết rõ nơi đó là chỉ rừng cấm, cũng biết rõ mình cần phải trở về, nhưng mà…!cậu đột nhiên buột miệng nói một câu không suy nghĩ: “Aisha, có muốn cùng tôi tới trường không?” Nói xong lời này, chính cậu cũng cảm thấy sửng sốt, mặc dù cậu rất muốn cảm tạ con rắn này, chính là mang vào trường tựa hồ có điểm không thích hợp.
Trở về trường học? Aisha ngẩng đầu lên, nàng muốn trở về a, nàng muốn ăn gì đó ngon ngon, muốn có người chơi cùng mình, chính là chủ nhân không cho a, Aisha suy nghĩ một chút, không để người khác phát hiện là được rồi, ừ, chỉ cần không nói chuyện trước mặt người khác thì sẽ không bị đứa nhỏ biết xà ngữ phát hiện, Aisha vui vẻ, hướng về phía Draco gật đầu, khoái trá trốn vào trong áo chùng của Draco.
.
Xin hãy đọc truyện tại — t r u m t r u y e Л .VN —
Vì vậy, Tiểu Long bạch kim cứ như vậy đem xà yêu Aisha vào trong Hogwart.
…!
Thật đúng là bướng bỉnh a, Salazar đứng ở rìa rừng cấm nhìn dấu vết cực lớn mà Aisha khi bò qua để lại, cô nhỏ này thật sự là sơ ý, náo loạn rừng cấm thành như vầy còn quên thu thập, Salazar bất đắc dĩ phất phất tay, dấu vết trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.
Một giây sau, Salazar cũng biến mấy không thấy dấu vết, rừng cấm lại im ắng như trước, phảng phất như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh.
Tác giả: Slytherin và Gryffindor bên nào sai nhiều hơn, kỳ thực không thể nào truy cứu, vốn một tay không thể vỗ thành tiếng, giao chiến là kết quả của cả hai phe cùng tạo ra, nhưng mà Salazar thiên vị Slytherin, cũng như Godric thiên vị Gryffindor, mặc dù hắn không biểu hiện ra ngoài.
.