Bạn đang đọc Hp Trở Về Ma Pháp Giới – Chương 101: Malfoy Trúng Số
Chờ Salazar rời đi, Godric một mình lăn lộn trên giường lại không ngủ được.
Đến nửa đêm anh vẫn đứng dậy, có một số việc vẫn nên hỏi cho rõ, để trong lòng rất khó chịu.
Godric tiện tay cầm một cái áo chùng mặc vào, liền dùng Ảo ảnh di hình rời đi, địa điểm – trang viên Malfoy.
…!
Khuya hôm nay, trang viên Malfoy vẫn sáng đèn, sau khi trở về Lucius và Narcissa vẫn ngồi trên ghế salon trong phòng khách, về phần tại sao không trở về thư phòng, bởi vì đây chỗ có thể ngồi gần nhất sau khi bước ra khỏi lò sưởi, hai người ngồi xuống liền giống như mất đi tất cả khí lực.
Đột nhiên xuất hiện tổ tiên ngàn năm trước đã rất kinh hãi rồi, vị tổ tông này còn ngẫu nhiên mang họ Gryffindor? Mặc dù hai vợ chồng đã xây dựng rất nhiều tình huống khi ở dưới hầm, nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ thật sự có thể tiếp thu trong nháy mắt, huống chi còn nhìn thấy người thật, còn nghe được một vài chuyện rất đáng sợ, còn có thằng nhóc Gorril xấu tính luôn ê ê a a.
A, không, không phải là thằng nhóc.
Có thể dùng tư thái đó nói chuyện với Andrea sao có thể là trẻ con, bối phận của nó còn phải trên cả tổ tông.
Sal cũng vậy, có thể gọi người đó là đứa nhỏ, bối phận chắc chắn là cao chứ không thấp.
Narcissa tự hỏi, bà nhìn chồng mình, trong đầu Lucius cũng là chữ Gryffindor, hắn còn bị đả kích lớn hơn Narcissa nhiều, cả tộc Malfoy lịch sử đều là Slytherin, kết quả lại có huyết thống Gryffindor? Đây là chuyện buồn cười nhất trên đời.
Gryffindor lỗ mãng, Gryffindor xấu tính, Gryffindor đáng ghét…!Qua nhiều năm như vậy, hắn mắng bao nhiêu câu, bây giờ nghĩ lại, thật là châm chọc, Malfoy ngẩng đầu, tiếng hắn có chút suy yếu nhưng vẫn còn rất vững vàng: ” Hiện tại cuối cùng cũng biết tại sao Tiểu Long có thể rút thanh kiếm kia ra.”
Gryffindor chân chính, trừ Tiểu Long ra có phải còn tính cả mình hay không.
Lucius cười vô cùng miễn cưỡng.
“Gorril Jean kia…” Narcissa cầm bàn tay có chút lạnh của Lucius, nói ra điều bản thân hoài nghi: “Trước kia cảm thấy cậu ta lớn lên rất giống Andrea, bây giờ nhìn lại thì ngược rồi, là Andrea giống cậu ta.”
Biết rõ huyết thống, Narcissa quan tâm đến bối phận, còn có thân phận của những người cùng tới đây và lập trường cũng như mục đích của họ.
Lucius thu hồi tâm tình của mình, hắn biết rõ là có chuyện, như vậy cần phải tỉnh tảo lại để tự hỏi và phân tích, hắn buộc mình tạm thời bỏ xuống vấn đề huyết thống, hắn cẩn thận nhớ lại mẩu đối thoại ngắn ngủn mấy câu kia, Gorril có thể ra lệnh cho Andrea, Sal và Gorril có cảm giác ngang hàng, còn đứa nhỏ tóc đỏ kia tựa hồ cũng là người biết rõ sự tình, mặc đồng phục Slytherin, hẳn là Weasley năm nhất mới nhập học.
“Em cảm thấy Gorril cũng là Gryffindor?” Lucius cảm thấy phun ra từ Gryffindor rất khó khăn.
“Hai người đang bàn về tôi?” Một giọng nói đột ngột chen vào, Godric xuất hiện trước mặt hai người, anh vẫn bày ra khuôn mặt tươi cười như mọi khi, giống như người có mặt trong tầng hầm không phải là anh: “Đã trễ thế này còn chưa ngủ ha.”
Lucius và Narcissa sợ hết hồn, bọn họ theo phản xạ có điều kiện đứng lên, hai giây sau mới hồi thần.
“Hai người chớ khẩn trương, tôi chỉ đến để hỏi vài vấn đề mà thôi.” Gorril thưởng thức thần sắc không được tự nhiên của hai người, thu hồi độ cong trên gương mặt: “Con bé để lại cái gì?”
A? Hai vợ chồng trong phút chốc mê mang, một lát sau tỉnh lại, Gorril nhắc tới bức họa sao.
…!
Đi theo vợ chồng Malfoy vào phòng lưu trữ, Godric cuối cùng đứng lại trước bức họa Andrea.
Anh yên lặng nhìn khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh trên bức họa, nói thật, anh rất khó nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Andrea trước mặt mình.
Sau một hồi, Godric mở miệng: “Cũng chỉ có cái này?”
Lucius gật đầu, trước mắt bọn họ cũng chỉ phát hiện cái này: ” Ngài cùng cô ấy…” Lucius vừa mở miệng liền ngừng lại, lần này chỉ sợ là lần dò xét trực tiếp nhất của hắn, nếu Gorril đã nghe được lời của vợ chồng họ, như vậy nếu người này nguyện ý thì sẽ cho biết.
Gorril xoa tay lên cái tên trên khung tranh, khi anh dời ngón tay của mình đi, cái tên đã biến thành Andrea Gryffindor.
“Ông muốn hỏi về quan hệ?” Godric quay đầu, việc đến nước này, anh không có ý giấu diếm nữa: “Tôi cũng cảm thấy con gái tôi rất giống tôi.” Vô luận là hình dáng hay tính tình cũng rất giống, khi tùy hứng lên thì càng giống.
“Con gái…” Lucius đờ đẫn lặp lại, tổ tiên vừa hiện thêm một, cũng là Gryffindor: ” Ngài, tên thực là…?” Không hỏi rõ ràng cả đời này hắn cũng không ngủ được.
“Godric Gryffindor, tôi tự nhận mình tương đối nổi tiếng.” Godric nhún nhún vai, cười nhìn hai người cứng ngắc trước mặt.
Hậu duệ trực hệ! Cái này chắc là chuyện khiến Lucius hoảng hốt, ngay cả Hắc ma vương cũng là quanh co mấy vòng mới tới huyết thống Slytherin, mà nhà mình trúng số, lại là huyết mạch người sáng lập.
Mà vị trước mặt lại chính là người thuộc bốn người đứng đầu, sư tử tổ!
“Rất có tính đả kích?” Godric biết rõ còn cố hỏi.
“Ngài hình như không tức giận.” Người hồi thần trước là Narcissa, bà mở miệng, đời sau của mình toàn bộ đều chọn học viện đối địch, người này không chịu đả kích ư: “Chúng tôi là Slytherin.”
Đúng vậy, chúng tôi là Slytherin, cho dù chảy dòng máu Gryffindor, chúng tôi vẫn là Slytherin.
Lucius đã tỉnh hồn, có tín ngưỡng một khi đã hình thành thì rất khó sửa đổi, để cho thời đại Malfoy sùng bái Slytherin quay ra kính ngưỡng Gryffindor, chuyện như vậy hắn thật làm không được.
Godric khẽ cười, nhìn về phía bức họa Laenly: “Con cháu Laenly mà vào học viện của ta mới gọi là kỳ quái.”
“Tại sao?” Lucius không giải thích được.
“Bởi vì cha cậu ta là một Slytherin chân chính, cho dù không có liên hệ máu mủ.” Ngàn năm trước học viện Gryffindor không thu nhận học sinh có huyết thống Veela cũng là một nguyên nhân, nhưng Godric không định nói ra điều này.
“Slytherin chân chính?” Từ một chuyện khó tin đến một chuyện khó tin, đây mới thật là sự khiêu chiến lớn với thần kinh yếu ớt của họ.
“…Malfoy và Black.” Godric chậm rãi lướt mắt qua Lucius và Narcissa: “Salazar Slytherin chỉ có duy nhất hai đệ tử, mà Laenly là do Salazar nuôi lớn, Salazar vô cùng kiêu ngạo vì cậu ta.”
Lại là một trận trầm mặc, tiêu hóa cái tin lớn này cần có thời gian, Lucius và Narcissa ngơ ngác nhìn thiếu niên tóc vàng đang thở dài trước mặt.
“…!Lần sau nhìn thấy Salazar không nên có vẻ mặt sợ hãi nữa, mặc dù cậu ta không so đo những thứ này, nhưng…”
Nói đến đây, Godric quay đầu nhìn thoáng qua bức họa của con gái, liền Ảo ảnh di hình rời đi, làm học sinh năm tư, ngày mai anh còn phải lên lớp của Andrea đấy.
Lần sau nhìn thấy?! Vậy là đã gặp?
“Lấy tính mạng thề, tôi sẽ đem toàn lực để bảo vệ mọi người trong nhà Malfoy được an toàn.” Trong đầu Lucius đột nhiên hiện ra một màn cách đây không lâu, thiếu niên tóc đen đã quen giết chóc nhìn như tàn nhẫn, vẻ mặt mặc dù lãnh mạc nhưng từng chữ từng chữ hứa hẹn, cái kia vốn không tất yếu, lại chỉ vì khiến hắn an tâm mà hứa hẹn.
Sal Jean, người kia chính là Salazar Slytherin!
Thật ra thì người nhà Malfoy rất may mắn, bởi vì bất kể là Salazar hay Godric cũng đều xem bọn họ là người nhà chân chính mà che chở, hoặc sáng hoặc tối.
Tác giả: Việc để tên đầy đủ của Andrea trên bức họa, ta tính viết là Andrea Gryffindor hay Andrea Malfoy, nhưng ta nghĩ Godric khẳng định vẫn có khuynh hướng chọn cái đầu tiên, hắc hắc.
Hãy tìm đọc trang chính ở == ТRUMtruy eЛ.V N ==
P/S: Chúc mừng Lucius và Narcissa đã biết toàn bộ chân tướng, lần sau nhìn thấy Salazar, bọn họ sẽ….!ha ha, hẳn là rất thú vị.
Lại P/S: Chương sau – dung nhan tương tự, kính thỉnh mong đợi..