Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 216: Hai Quầng Thâm Đen Thui


Đọc truyện Hp Đồng Nhân – Snarry Huyết Thống Chiến Tranh – Chương 216: Hai Quầng Thâm Đen Thui


EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
– o0o-
Mùi thức ăn thơm phức đảo quanh trong phòng hiệu trưởng, khiến mấy người bận rộn nãy giờ bị dụ dỗ, bao tử bắt đầu làm phản, nhưng mà dù thế cũng chẳng có ai dám động vào đồ ăn trên bàn.

“Ừm, Harry…sao tớ thấy cái này giống như…” Ron chỉ cái hình vẽ bằng tương trên bò bít tết.

“Không phải giống như đâu, là nó đó.” Harry còn không có sức đứng, hiện tại đi được hoàn toàn dựa vào Snape.

Tay còn lại lau mặt, Harry nhìn hình vẽ trên bít tết.

Là mặt của Grindelwald chứ ai.

Nhìn bàn thức ăn kia, bánh nào cũng có tên Grindelwald, màu đỏ tươi hệt máu, bánh quế có hình biểu tượng thánh đồ dính nguyên con dao chính giữa, trên bò bít tết hay thịt dê đâu đâu cũng thấy mặt Grindelwald, nếu muốn ăn nhất định phải dùng dao cắt cái hình kia.

“Chậc chậc chậc, Grindelwald lần này toi rồi.” Cho dù Aberforth ghét cay ghét đắng Grindelwald, nhưng ông cũng không có cách nuốt trôi cái bàn “Grindelwald” này.


Harry nhìn bàn thức ăn, y bây giờ rất đói, nhưng y hoàn toàn không muốn ăn thức ăn trên cái bàn này chút nào, cho dù mùi rất thơm, cho dù dạ dày y đang làm phản.

Snape lướt qua mặt bàn, xoay người ra cầu thang, Harry bị kéo cánh tay theo đằng sau.

Rời khỏi phòng hiệu trưởng, Snape lôi Harry xuống bếp, gia tinh không cần ngủ, lúc bọn họ vào bọn nó đang xử lí nguyên liệu chuẩn bị cho bữa sáng ngày mai “Xin hỏi có cần gì không ạ?”
“Chuẩn bị…” Snape nhìn bao tử có khống chế cách mấy cũng không dừng kêu được của Harry “Dựa theo khẩu phần ăn bình thường của Potter, sau đó mang lên văn phòng độc dược.”
“Hả? Con về ký túc xá ăn được rồi.” Harry còn chưa kịp lên tiếng, Snape đã kéo Harry ra khỏi phòng bếp.

“…” Snape liếc nhìn Harry, cái tay đang níu Harry buông ra, đột nhiên mất chỗ dựa, y mém đã hôn đất mẹ rồi “Trò chuẩn bị bò về hả?” Hắn tuyệt đối không đến tháp Gryffindor.

“…Phiền thầy rồi, giáo sư.” Harry thức thời đưa cánh tay bị Snape kéo hồi nãy lên.

Đến phòng làm việc, Harry trực tiếp lăn ra sofa, y quyết định, trừ phi cần liều mạng, y sẽ tuyệt đối không biến thành griffin trước khi linh hồn hồi phục.

“Đứng lên.” Snape gõ bàn một cái rồi nói, đồ ăn đã chuẩn bị xong, cái bụng bị mùi thơm hấp dẫn của Harry lại kêu ọt ọt, nhưng Harry hoàn toàn không có sức đi lấy dao nĩa.

Snape cau mày, lôi cổ áo Harry lật y lại, bắt đầu cắt đồ ăn trong dĩa.

Lúc nĩa đưa đến bên miệng Harry y còn chưa phản ứng kịp, cho đến khi Snape không chờ được trực tiếp nhét vào mồm y.

“Oái, khụ khụ khụ…” Harry nhai cái cái xong nuốt cái ực, may là giờ y không sợ nóng “Khụ khụ khụ, giáo sư, thầy nghỉ ngơi đi, con nghỉ một lát rồi tự ăn.”
“Chậc!” Phiền quá! Snape đen mặt vỗ vỗ lưng Harry giúp thuận khí, tiếp tục cắt thịt dê đút cho y “Im miệng, ăn bữa khuya của trò đi.”
Cho dù mặt Snape đen đến mức đen hơn cả bồ hóng, nhưng miếng thịt vẫn được cắt rất nhỏ rồi mới đút cho Harry, nói thật hắn cảm thấy mình bây giờ rất giống bảo mẫu của Potter rồi đấy.

Ăn xong hai dĩa thịt dê, Harry nâng kính, ngồi dậy lấy khăn Snape đưa qua lau miệng, còn Snape đứng dậy về phòng nghỉ “Giáo sư, thầy không đói hả?”
“Tôi không mệt như cái người đi đường mà thở hổn hển như mới thoát một kiếp.” Ý chính là không đói.

“Ồ.” Harry nhanh chóng giải quyết bàn đồ ăn, mấy cái dĩa nhanh chóng chồng chất lên nhau.

Harry ăn xong thì cửa phòng cũng bật mở, Snape mặc đồ ngủ đi ra —— cho dù là đồ ngủ thì nó cũng kín mít từ đầu đến chân – cầm một cái mền, tiện tay vắt lên lưng sofa, xoay người chuẩn bị về phòng ngủ.


“Giáo sư, đây là?” Là cho y ngủ lại sao? Harry hơi sững người, đây hình như không phải phong cách của Snape mà – mà khoan Snape thích mình! Nhanh chóng đứng dậy, bày tỏ mình đã no, quay đầu chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc “Giáo sư, con về ký túc xá ngủ đây ạ, không phiền thầy nữa.”
“Trò biết bây giờ mấy giờ rồi không?” Snape chỉ thời gian “Trò chuẩn bị đến đại sảnh ăn sáng sao?”
Bây giờ đã năm rưỡi, dựa theo tốc độ đi đứng của Harry, đến khi y đến được tháp Gryffindor chắc chắn đã có người rời giường.

“Ừm…” Động tác đẩy cửa của Harry ngừng lại, sau đó nhìn Snape ném thêm cái gối ra, đốt lò, cuối cùng khóa cửa ứ quan tâm nữa.

Lê chân về sofa, cầm nĩa lên xơi mớ đồ ăn thừa sắp lạnh, hai ba miếng ăn hết, Harry kéo mền nằm ngửa ra sofa.

Ngủ chút đi, tốt nhất nên đi trước khi Snape tỉnh.

Nhưng thực tế rất tàn nhẫn, Harry dù táp cả núi đồ ăn cũng vẫn không bổ sung đủ năng lượng, thành ra tinh thần vẫn mệt mỏi vô cùng.

Lúc y tỉnh lại lò sưởi vẫn đang cháy, phòng làm việc của giáo sư độc dược không có cửa sổ, y cũng không biết đây là lúc nào, nhưng rất yên tĩnh, hẳn là Snape chưa dậy, Harry vén chăn, vội vàng xếp gọn mọi thứ chuẩn bị rời đi.

Tay còn chưa đụng vào cửa, cửa đã tự mở ra, Snape đứng ngoài nhìn cơ thể cứng ngắc của Harry “Buổi sáng tốt lành, giáo sư Snape.”
“Trò nên chào buổi tối.” Snape bỏ luận văn trên tay lên bàn làm việc “Tuy rằng trò mới ăn khuya cách đây vài tiếng, nhưng tôi nghĩ trò có thể bắt đầu ăn tối.”
“…” Ý là y ngủ qua giờ ăn tối rồi á hả! Rõ ràng kế hoạch là ngủ chút thôi, như thế nào lại ngủ như chết luôn vậy, vậy y trốn học hết tất cả các tiết hôm nay rồi á!
“Harry Potter, uống hết.” Đang lúc Harry còn đau đầu vấn đề mình cúp cua, Snape đã đưa một bình độc dược lại.

“?” Harry cầm độc dược, mặt hoang mang.


“Tự ngắm mình trong gương đi.” Snape bắt đầu giải quyết luận văn, không thèm giải thích cho Harry.

Cho dù Snape có nói thế Harry cũng không dám vọt vào gương trong phòng tắm để soi, nhưng mà Snape cũng sẽ không độc chết y được, uống thì uống thôi.

Sau khi uống xong Harry mới nhận ra độc dược này có vị nước trái cây quen thuộc, Ừ? Độc dược dinh dưỡng? Tự nhiên cho y uống cái này mần răng?
Vấn đề này đến khi Harry ăn tối xong, nhìn thấy mình trong cái dĩa bóng loáng mới hiểu được, vàng mắt đen hệt như phong các trang điểm mới của mấy cô gái trong Slytherin vậy, y ngủ ngon lắm mà, sao thành ra thế này?
“Harry Potter, ta nghĩ nếu trò không muốn chết già sớm, vậy tốt nhất là đừng biến thành griffin.” Sáng nay hắn mở cửa ra nhìn thấy mặt Potter mà hết hồn, gọi thế nào cũng không, nếu không phải vẫn còn thở, chắc hắn tưởng y ngoẻo rồi.

Sau khi kiểm tra phát hiện Potter ngủ rất sâu, nếu như nói thể chất của Potter khi xưa chỉ cần đụng nhẹ đã đập nát cửa phòng làm việc của hắn rồi, còn giờ muốn đập nát đó phải dùng rất nhiều sức.

Lởi nguyền cho thấy Potter bị suy dinh dưỡng, khế ước cũng không cho thấy Potter có gì không đúng, trước xem độc dược dinh dưỡng có hiệu quả hay không đã, còn hình dạng griffin vẫn nên ít biến thì hơn.

“Dạ.” Tuy y nhận truyền thừa, nhưng trong truyển thừa cũng không nói phù thủy linh hồn không đầy đủ biến thành griffin sẽ thành ra cái dạng này, vã lại y cũng không muốn nếm thử cảm giác ngay cả nĩa cũng cầm không nổi kia nữa.

HẾT CHƯƠNG 222.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.