Đọc truyện Hp Đồng Nhân – Snarry Huyết Thống Chiến Tranh – Chương 197: Tiệc Đính Hôn
EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
– o0o-
Harry mắt cá chết đứng trước gương, nhìn Sirius và Regulus cầm một vật phẩm thay đổi hình thái ướm lên người mình, loại vật phẩm này có thể biến quần áo thành bộ dạng mình nghĩ, nhưng hình thái của quần áo cũ không thay đổi.
Đến tận bây giờ Harry chưa từng nghĩ Sirius phương trên phương diện quần áo cũng giống con rùa Draco đến thế! Nhìn cả chục cái vật phẩm thay đổi vẫn chưa thử trong tay Sirius, khiến Harry nhớ đến thời điểm năm hai chỉ vì buổi yến hội buổi chiều mà bị Lucius Malfoy kéo đi thử quần áo cả chiều.
Regulus bất mãn nhìn mái đầu dài qua bả vai hết sức loạn của Harry “Harry, tóc của con…Sirius, khoan thử đồ đã, em cảm thấy với cái kiểu tóc bây giờ của Harry thì có cái gì cũng không ổn!”
“Hèn gì anh thấy có gì đó sai sai, rõ ràng rất hợp Harry, nhưng hết lần này đến lần khác đều thấy không ổn.” Sirius đứng dậy, lôi một cái giỏ xuống khỏi kệ, mở ra, bên trong là đủ loại độc dược thẩm mỹ.
“Harry, uống một chai mọc tóc trước, thử hết toàn bộ kiểu tóc chắc chắn sẽ tìm được một kiểu hợp với con thôi.” Nói xong mở nắp ép Harry uống, tốt, Harry đã sớm quen cái hành động này rồi, y đã thử hết tất cả hình thức ép uống độc dược ở chỗ của Snape.
Tóc dài ra nhanh chóng, sau đó Sirius lôi ra một cái gương rất quen – Hệt cái gương Lucius Malfoy năm ấy xài.
Không ngoài dự liệu, cái gương vừa mới thấy Harry đã bắt đầu bắt bẻ thậm tệ “Cậu đi khắp nơi với cái giẻ lau nhà đó à! Nhìn quần áo của cậu kìa, kiểu phối màu quê mùa, kiểu dáng lỗi thời, còn có cặp kính đấy nữa! Thật là quá kinh khủng, nếu không phải tôi chỉ là một cái gương thì bây giờ tôi đã mù lòa rồi!
Y sai rồi, cái đổ quỷ này đáng ghét hơn cái của Lucius Malfoy! Sirius nhìn biểu cảm vặn vẹo của Harry, ngượng ngùng mở miệng “Xin lỗi, Harry, cái gương này Narcissa đưa cho chú, chú chưa dùng bao giờ, nhưng mà mắt kính của con nhức mắt thật.”
“…” Harry kéo mắt kính xuống, dù sao không có cũng thấy đường, chỉ là không quen trên lỗ tai và trên mũi không có gì thôi.
“Này..” Regulus cau mày nhìn một chút “Harry, con không giống cận lắm?”
“Trước đó có cận, sau đó chữa hết rồi, nhưng mà nếu trên lỗ tai hay mũi không có gì sẽ cảm thấy không quen.” Harry sờ sờ sống mũi.
“Thật ra chú cũng không quen, nhưng mà như vầy mắt con càng giống Lily hơn.” Sirius vừa nói vừa gạch bỏ phương án cái gương đề cử.
Sau một hồi bác bỏ các loại phương án cái gương đề cử khiến nó tức muốn thăng thiên thì cũng chốt được kiểu tóc của Harry, dùng vài thần chú khiến cho mái tóc ngoan ngoãn nằm xuống, bắt đầu quá trình cắt tỉa, cuối cùng mái tóc được cắt đến ngang vai, xoăn nhẹ, dùng ruy băng buộc tùy ý, vết sẹo trên trán được một lọn tóc che lại, Harry nhìn hình tượng của mình trong gương, quắn quít nói: “Chú Sirius, con thấy hay để tóc ngắn đi, cái này….”
Giống y hệt má! Ngũ quan của Harry tuy giống James Potter, nhưng gương mặt lại giống Lily Evans hơn, bỏ kính rồi để tóc dài, mặc dù ngũ quan và đuôi mắt mèo kia vì huyết thống nên trở nên sắc bén hơn, nhưng khiến cả khuôn mặt trông y hệt má Lily! Không phải nhìn nữ tính, mà là hơi giống mấy cô gái bán thân!
“Quả thật….không giống con trai lắm.” Regulus nuốt câu “Nữ tính” kia vào miệng, lôi một cái gọng kính bằng bạc ra khỏi tủ trang sức, cẩn thận quan sát “Làm thêm cặp tròng đi.”
Bên kia, Sirius sau khi quyết định kiểu tóc xong lại cầm một cái vật phẩm luyện kim thay đổi khác lên “Nào nào nào, thử lại từ đầu lần nữa, lần này chắc chắc có thể chọn được.”
Trước mắt Harry tối sầm, ba giờ mới xong được phân nửa, giờ bắt y thử lại!?
Cuối cùng cho đến khi Harry như thoát chết xuống lầu ăn tối vẫn có vài thứ chưa thử xong, nhưng ngày mai đã là yến hội, không còn nhiều thời gian đến thế, Sirius lựa hai vật phẩm thay đổi nhận thức, gói chung với gọng kính gửi thẳng đến cửa hàng quần áo, sáng mai có ngay thành phẩm.
Chỉ đứng im cho Sirius khoa tay múa chân một buổi chiều mà thôi, Harry cảm thấy còn mệt hơn đi đánh nhau với tử xà, nằm dài trên giường không muốn động đậy, nhịp thở dần dần đều lại.
———————— ( ̄~ ̄) ————————
Cái câu “tham gia yến hội phải ngồi xe ngựa mới có phong cách” không biết thằng nào gáy, dù sao sau khi Harry mặc bộ đồ hôm qua quyết sau đó theo Sirius đến trang viên, trong đó đã đậu sẵn một chiếc xe ngựa mà đen xa hoa, bên trên là gia huy của gia tộc Black.
Sirius phức tạp nhìn chiếc xe ngựa, cuối cùng vẫn thở dài leo lên chung với Harry —- mặc dù Remus nói không cho Sirius đi, nhưng cái đó cũng chỉ đùa mà thôi, dẫu sao Sirius mới là gia chủ đương nhiệm của Black, huống chi sức khỏe Regulus hiện giờ không phù hợp ra khỏi nhà.
Trên xe ngựa, Sirius hoài niệm nhìn bài trí bên trong “Harry, nếu ở trong yến hội thấy đói cứ về xe ngựa.” Chỉ chỉ cái tủ nhỏ “Bên trong có bỏ sandwich với vài món tráng miệng khác.”
Không giống dạ tiệc lần trước Chúa Tể Hắc Ám tổ chức, yến hội lần này Malfoy tổ chức sẽ rất lâu, mà yến hội cũng chỉ cung cấp mấy món ăn nhẹ chả đủ nhét kẻ răng, mặc dù có bít tết đấy, nhưng làm gì có ai mặt dày đến mức có thể bê một dĩa lớn như vậy đi vòng vòng.
Khi xuống xe ngựa thì yến hội cũng sắp bắt đầu, phần lớn khách đã đến, tiếng nói chuyện rộn rã bên trong thật ra chỉ toàn ba xàm bá láp.
“Gia chủ Black, lâu rồi không gặp, mười mấy năm rồi, thật nhớ gia huy cao quý của Black mà.” Là một quý tộc xuống dốc, gia sản tuy lù lù đấy, nhưng mạng lưới quan hệ với vài thứ khác đã sớm không theo kịp thời đại.
Cho nên bị vài quý tộc trung đẳng đến châm chọc cũng là chuyện bình thường.
“Xin lỗi, trước đây tôi chưa gặp anh bao giờ, cũng không biết xưng hô với quý ngài đây thế nào.” Sirius dầu gì cũng là đại thiếu gia của Black, loại trình độ này chả thấm vào đâu, huống chi đi châm chọc gia tộc có quan hệ thông gia với chủ nhà — mặc dù không thân lắm — cũng đủ thấy đầu người này chả lớn hơn cái hột táo bao nhiêu.
Bỏ qua cái vị gia chủ mặt táo bón đực người tại chỗ, Sirius dẫn Harry vào phòng yến hội, mới vừa bước vào, Harry cảm thấy mình bị một đống đôi mắt nhìn.
“Harry, con qua bên kia đi, bên này không thích hợp với con.” Sirius chỉ chỉ một góc trong phòng yến hội, Harry đã gặp hầu hết mọi người nơi đấy ở Hogwarts.
Harry lanh mắt phát hiện một người không nên xuất hiện ở đây, hơi trợn mắt, sau đó đi nhanh qua.
“Yo.” Người đó nhàn nhã vẫy tay, ngó lơ mấy ánh ngắt khinh bỉ cộng kì quái của mọi người xung quanh.
“Sao cậu đến được đây thế?” Harry rất tò mò, cho dù Draco gửi thiệp, thì Lucius Malfoy cũng phải đồng ý cái đã chứ?
“Thư mời á, hai người kia đính hôn thì cho dù tớ có không hợp với nơi này thế nào cũng phải đến.” Nhìn Harry trợn tròn mắt, Ron ngạc nhiên “Cậu không biết hả? Trên thư có mà.”
“Không, tớ không có nhìn thấy bức thư, chú Sirius không nói gì hết.” Hèn gì Sirius đến đây với trạng thái tức giận đến thế, hơn nữa còn lựa quần áo hết sức nghiêm túc.
“Well.” Ron nhún vai, cậu không có gì để nói với cái phương thức ở chung của Moni và Sirius.
Harry bĩu môi, quan sát bộ dạng của Ron “Cái bộ dạng này của cậu, sao quen quen vậy?”
“Lần trước đó.” Harry bừng tỉnh, hèn gì, lần trước tham gia dạ tiệc của Chúa Tể Hắc Ám Ron cũng thế này.
Ron dựa vào tường “Không biết Draco đã làm gì khiến ba cậu ấy đồng ý nhỉ? Nói mới nhớ, lúc chim ưng bay đến nhà tớ ba tớ mém nữa vứt cho nó một cái Avada rồi đấy.”
“Chim ưng?” Harry nhướn mày, đó không phải của Lucius Malfoy hả “Chú Arthur không nói gì luôn?”
“Làm sao có thể! Ba của tớ còn cho rằng trên thư có bùa ngải gì đó, xém chút đốt rồi.” Ron dở khóc dở cười “May là tớ khai vài thứ với mọi người, nếu không chỉ với bức thư đó thôi cũng đủ cho mồ tớ xanh cỏ rồi”
Harry với Ron bên này trò chuyện vui vẻ, mấy người quan sát chung quanh đã muốn đứng không vững.
“Úi, đây là ai vậy, không phải mắt tôi có tật chứ?” Ngưởi đi đến khinh bỉ rõ ràng, nam sinh này Harry không có ấn tượng, chắc cũng trong mấy gia tộc của Slytherin đi “Weasley? Sao mày trà trộn vào đây được hay thế?”
Ron liếc nam sinh kia, ôi một thằng đáng bị ăn tát, hôm nay là ngày anh em tốt của cậu đính hôn, cậu không muốn so đo với người khác.
“Nhìn bầu không khí mà không biết câm mỏ sao!” Ron khinh thường nhìn nam sinh kia tức đến mức muốn rút đũa phép, nhưng mà anh ta không thể động thủ trong yến hội của Malfoy được.
“Bên kia là bàn đồ ngọt đó, cậu qua xem một chút đi.” Ron chỉ chỉ đồ ăn trên bàn, bày biểu cảm xua con nít.
Harry tiếp tục nói chuyện với Ron, đột nhiên người xung quanh im lặng lại cùng nhìn về một hướng, hai người nhìn sang, Lucius và Draco ra sân “Hoan nghênh các vị đến tham gia yến hội lần này, tôi nghĩ các vị đã thấy trên thư mời, yến hội lần này ngoại trừ để ăn mừng giáng sinh, quan trọng hơn cả vẫn là lễ đính hôn của con trai tôi.
Lucius lùi về sau một bước, Draco bước lên, lúc này trên hành lang lại vang lên tiếng bước chân khác, Moni đi ra, bộ lễ phục cặp và hai chiếc nhẫn hệt nhau trên hai bàn tay đang nắm chặt kia đã chứng minh cho thân phận của người đến.
Qúy tộc trong đại sảnh nhỏ giọng bàn tán, trên thư cũng không nói đối tượng đính hôn là ai, trước khi đến còn tò mò là tiểu thư nhà nào, không ngờ lại là một thằng nhóc đến từ Đức.
Mặc dù biết thiếu gia nhà Mlafoy trên trường có một vị người yêu dính cứng ngắc, nhưng lúc còn trẻ ai chả phong lưu, huống chi gia tộc Malfoy vốn đào hoa nức tiếng, không ngờ Draco Malfoy lại bị một thằng nhóc đến từ Đức bắt lại, con trai/ con gái nhà mình làm ăn kiểu gì không biết, gia chủ Malfoy thế mà cũng có thể đồng ý với hôn sự của hai người này.
“Vị này là Moni Cruise, là chủ nhân tương lai của một nửa gia tộc Malfoy.” Lucius Malfoy vỗ vỗ vai Moni.
“Mọi người buổi tối tốt lành, tôi là Moni Cruise, rất cảm ơn các vị đã đến đây chung vui với tôi và Draco.” Nhưng lời này vừa nói xong, Harry và Ron nhìn thấy rất rõ xung quanh đã có vào quý cô mém nữa đã bẻ gãy móng tay mình.
“Chu choa, xem ra Moni sau này sẽ bận lắm đây.” Harry cười trên sự đau khổ của người khác.
“Draco mới không để cho mấy người này quấy nhiễu cậu ấy với Moni đâu, cậu ta sẽ giải quyết êm xui.” Ron dùng biểu cảm “chó độc thân nên chả biết gì” khinh bỉ nhìn Harry.
Đù mé! Trên trán Harry xuất hiện vài sợi gân xanh, độc thân thì sao! Độc thân vui tánh được không!
Bên kia Lucius Malfoy vừa mới tuyên bố yến hội bắt đầu, Moni và Draco đã bị một nhóm gia chủ và phu nhân các gai tộc vây lại “Xem ra bọn họ sẽ mất khá lâu để tách ra đây.”
“Cậu đừng có vội mừng, Sirius không nói với cậu hai người họ đính hôn, quà đính hôn của họ cậu tính làm sao đây?” Ron nhìn biểu cảm trên mặt Harry cứng đờ, khoe khoang moi một cái hộp tinh xảo ra “Ngày này không có quà, tớ sẽ không thấy bất ngờ đâu nếu Moni một móng đạp cậu ra ngoài.”
“…” Harry xoa mặt, có thể làm sao giờ! Y cũng đang rất tuyệt vọng!
HẾT CHƯƠNG 201.