Đọc truyện [HP Đồng Nhân] Giam Cầm – Chương 10: Tâm
“Mà ông, không chừng cũng đã sớm cùng Bellatrix lên giường luôn rồi nhỉ?”
Harry mơ màng tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao Hermione luôn nhắc nhở không cho cậu uống rượu rồi. Câu lấy tay day day huyệt thái dương, chợt nhận ra có gì đó không ổn, hình như cậu đang nằm trong lòng của Voldemort.
Harry mơ màng bởi vì vừa mới tỉnh nên âm thanh có chút mềm mại “Ngày hôm qua xảy ra chuyện gì vậy?”
Voldemort dùng ngón tay vuốt ve thắt lưng Harry, cúi đầu đăt một nụ hôn lên trán cậu, hỏi một câu chẳng hề liên quan “Hôm qua mi uống rượu Whiskey?”
Harry ngơ ngác nhìn hắn “Sao thế? Không được sao?”
Voldemort thấp giọng cười xoa đầu cậu “Mi có từng được dạy qua về kiến thức Omega chưa?”
“Không có!” Cậu lắc đầu sau đó tự giễu chính mình, ánh mắt hiện lên một tia uất ức “Ông cho rằng giới phù thủy sẽ ra sao nếu Cứu thế chủ, cọng rơm cứu mạng họ lại là một Omega?”
“Ta cảm thấy mi là một Omega cũng là việc rất tốt!”
Harry đột nhiên bật cười xinh đẹp, khiến Voldemort có chút chống đỡ không kịp cứ thế bị dáng vẻ rực rỡ của cậu hạ đo ván “Như thế nào? Có thể chơi đùa Cứu thế chủ, ông cảm thấy thật thõa mãn đúng không?”
Voldemort nhéo hai cái má nhỏ cậu cười gằn từng tiếng “Bao nhiêu kẻ muốn lên giường ta đến điên, mi nghĩ ta sẽ tùy tiện như thế sao?”
“Vậy sao?” Harry không thèm để ý mà cười, che giấu nội tâm đau khổ. Người đàn ông này ưu tú như thế, xung quanh lại có vô số Tử thần Thực tử là nữ làm sao có thể giữ thân trong sạch.
“Tuy nhiên, muốn bò lên giường mi cũng không ít đâu? Để xem con gái nhà Weasley, còn có cà con nhóc phương đông nhà Ravenclaw có phải hay không?” Voldemort ác động nói, không biết rằng bộ dáng mình lúc này cực kì giống mấy ông chồng đang ghen tị vậy “Nghe đâu mi còn cùng con nhóc Ravenclaw đó hôn hít nhau đúng không?”
Harry kinh ngạc trợn to mắt nhìn hắn “Ông điều tra tôi?”
Voldemort chỉ buồn bực phun một câu “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.”
Ông đã sớm thắng rồi. Tim của tôi cũng đã giao cho ông, còn lấy gì để thắng ông đây. Harry thương tâm suy nghĩ.
“Mi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta Potter?”
Harry nhướn mày vặn ngược lại, mỗi ngày trên trường phải chịu đựng giáo sư Snape phun nọc độ, mới có nhiêu đây mà muốn hạ gục cậu thì quá tầm thường rồi “Thế thì sao? Tôi cũng chỉ cùng cậu ấy hôn nhau, mà ông, không chừng cũng đã sớm cùng Bellatrix lên giường luôn rồi nhỉ?” Cậu nhìn sắc mặt âm trầm của người đối diện ngả ngớn nói “Kỹ thuật của bà ta chắc hẳn cũng không tồi đi? Tuy nhiên chồng bà ta cũng chưa đi giết ông sao?”
Voldemort nheo mắt lạnh lùng “Mi nghe ai nói?”
“Nếu không là thật sao trông ông có vẻ kích động thế?”
Voldemort cảm thấy thật sự rất phẫn nộ, ai cũng có thể nghi ngờ hắn chơi đùa với phụ nữ trừ cậu là không “Harry Potter, mi cảm thấy lời nói của mấy người ngoài kia có bao nhiêu phần chân thật? Bọn họ chính là một đám chỉ sớm mong ta chết đi!”
Harry không giãy dụa, gục đầu vào hõm vai của Voldemort, cắn chặt môi đến mức ứa máu. Voldemort, tôi cũng mong lời họ nói là giả…
Voldemort đột nhiên hôn vào môi Harry, nụ hôi như chuồn chuồn lướt qua, mang theo sự dịu dàng, kiềm chế cùng chút an ủi. Hắn thở dài thì thầm “Harry Potter, mi nghe cho kĩ, mi là người đầu tiên ở trên giường của Voldemort, của Tom Riddle này. Mi yên tâm rồi chứ?” Hắn không rõ từ khi nào mình lại dung túng, để ý đến cảm xúc người này nhu vậy, có lẽ là do mối liên kết bạn đời của họ.
Voldemort đứng dậy, không để ý đến ánh mắt ngạc nhiên của Harry vội vã rời khỏi phòng.
Cậu nhắm mắt lại, nước mắt liên tục chảy xuống.
Xin lỗi cha, mẹ, giáo sư, còn có toàn bộ thế giới phù thủy.
Cậu dường như đã không thể khống chế được tình cảm của mình nữa rồi…
*25.07.18*