Đọc truyện Hơp Thể Song Tu – Chương 74: Diệt Thanh
Chương 74: Diệt Thanh. (1)
Chỉ có hậu kỳ quỷ vật, mới có thực lực vọt tới bên cạnh Ninh Phàm, nhưng một khi bị yêu khí áp chế tu vi, kết quả, giống như Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão của Thanh Bộ, căn bản không hề có sự khác biệt.
Chết!
Ba văn tiên vân của Ninh Phàm giờ phút này phủ kín huyết khí tối tăm âm sâm, tiếc thay một đóa tiên vân thế mà lại ô trọc không chịu nổi, máu tanh có thể ngửi được.
Một đường tiến lên, quỷ vật bị hắn tiêu diệt cộng lại hơn cả năm trăm đầu. Dĩ nhiên, phần lớn đều Kim đan sơ kỳ, trung kỳ cũng có một ít, hậu kỳ cực ít.
Một con sơ kỳ quỷ vật, tương đương 2000 điểm môn phái cống hiến, trung kỳ, là 5000 điểm, hậu kỳ, là 10000 điểm.
Môn phái cống hiến của Ninh Phàm đã sớm tăng trưởng đến một cái con số kinh khủng, 189 vạn, số lẻ đều bị xóa đi. Chẳng qua là giờ phút này, hắn không còn tâm tư để quan tâm đến con số này.
Sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, không ngừng uống thuốc trị thương, khôi phục Thần niệm chi lực. Lấy Kiếm niệm tiêu diệt quỷ vật, đối với Ninh Phàm áp lực phải gánh vác tuyệt đối không nhỏ. Nhưng hắn, muốn lập uy, phải dùng thủ đoạn mạnh nhất, quỷ dị nhất khiến cho quỷ vật của khu vực thứ ba, kinh hoàng!
Thu lấy từng viên niệm châu, ánh mắt Ninh Phàm quét qua thiên không u ám ở xa xa.
Ngoài ba trăm dặm, từng điểm nhỏ đen xì xì đông nghịt, kiêng kỵ không dứt bám theo từ xa xa theo dõi Ninh Phàm, nhưng không có kẻ nào dám động thủ đối với Ninh Phàm.
Ở phương xa, Thanh Quỷ hà đập vào mi mắt, mà vượt qua Thanh Quỷ hà chính là Thanh Bộ Bộ Lạc.
Bên ngoài Thanh Bộ, lập lên cửu trọng thần niệm đại trận, bát trọng phía trước đều là Đan cấp đại trận, hắc vụ che trời. Đệ cửu trọng, chính là Anh cấp đại trận, huyết
vụ ô trọc.
Thanh Bộ đại trưởng lão Thanh Lãnh Sơn đã nhận được tin tức hai trưởng lão cùng một đám cao thủ chết sạch toàn quân. Lão sắc mặt kinh hãi, bày ra Cửu trùng đại trận, chờ Ninh Phàm tới.
Ninh Phàm dừng tiên vân lại, nhảy xuống vân đầu, đứng lơ lửng ở trên trời, lưu lại hai nữ nhân, chỉ ôm Tiểu Điêu, một mình đi về phía hắc vụ.
Ở ngoài trăm trượng cách hắc vụ, hắn dừng bước, mà trước hắc vụ tự động mở ra, bỗng nhiên đi ra một thanh bào lão giả.
Người này khí tức ngưng trọng như biển, ánh mắt như đuốc, thanh bào, thanh kiếm, mộc linh lực linh khí bức người.
Người này, chính là Thanh Bộ đại trưởng lão, Thanh Lãnh Sơn! Ở sau lưng, đi theo bao gồm cả Khuất Hàn chính 8 tên Kim đan hậu kỳ cao thủ còn sót lại của Thanh
Bộ. Về phần Kim đan trung kỳ, sơ kỳ quỷ vật thì đều canh giữ ở trong trận, không dám trực tiếp xuất hiện trước mặt Ninh Phàm.
Thanh Lãnh Sơn đã nhận được tin bẩm báo, Ninh Phàm có một loại thủ đoạn quỷ dị, có thể trong vòng ba trăm dặm giết Kim đan sơ kỳ, trung kỳ cao thủ, thậm chí hậu
kỳ cao thủ trong chớp mắt. Lão nếu một mình chống với Ninh Phàm, là cực kỳ nguy hiểm.
Đối với loại này lời hoang đường này, Thanh Lãnh Sơn không muốn tin tưởng, chẳng qua là sự thật đặt trước mắt, lão lại không thể không tin tưởng.
Điều duy nhất không đổi chính là Thanh Lãnh Sơn trước sau như một vẫn lạnh lùng, cao cao tại thượng, kiêu căng phách lối.
Lão đứng chắp tay sau lưng, cặp mắt lộ ra một tia lục mang, mang một tia uy hiếp, nhìn Ninh Phàm.
– Chu Minh? Lão phu không tìm ngươi, ngươi đã tự tìm tới cửa… Ha ha, thật là một tiểu tử không biết sống chết. Lão phu bất kể ngươi thi triển âm độc pháp thuật gì mà hại chết nhiều quỷ tộc đồng đạo như vậy, nhưng ở dưới Cửu trùng đại trận của lão phu, ngươi, nhất định không còn đường sống! Cửu Trọng Thanh, khai mở!
Thanh Lãnh Sơn cùng tám tên hậu kỳ trưởng lão khác, mỗi người cầm một khối mộc bài màu xanh, chính là mấu chốt để thao túng đại trận. Chín người dùng thần niệm chia ra nhập vào trong đại trận, một cổ khí tức hết sức nguy hiểm kèm theo từng trận rồng gầm âm trầm tự trong đại trận càn quét ra, huyễn hóa thành chín con cốt long màu xanh to trăm trượng!
Cửu long hư ảnh, mỗi một con đều có Kim đan khí tức, do Thanh Lãnh Sơn thao túng một con, lại mang khí tức nửa bước Nguyên anh! Nó do trận lực tạo thành, niệm lực biến thành, địa thế hình rồng, khó mà tiêu diệt.
Cửu Trọng Thanh, tám Kim đan một Nguyên anh kết hợp lại liệt thành trận, tuyệt đối có thể coi là tác phẩm đỉnh phong trong trận đạo tu vi của cả đời Thanh Lãnh Sơn!
Trận này vừa bắt đầu, đã cho gọi ra cửu long, Thanh Lãnh Sơn với vẻ mặt lại cười lạnh, nói:
– Chu Minh, lão phu cho ngươi một cái cơ hội, nếu ngươi tự phế tu vi, đồng thời giao ra tà ác pháp thuật dùng để tiêu diệt mấy trăm quỷ vật đó, lão phu có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Trong lòng Thanh Lãnh Sơn không chỉ ăn chắc sẽ diệt được Ninh Phàm, mà còn có tham vọng lấy được pháp thuật mà hắn dùng để tiêu diệt bầy quỷ. Duy nhất khiến cho Thanh Lãnh Sơn kiêng kỵ chính là Tiểu Điêu —— Mị Thần trong ngực Ninh Phàm. Bất quá, cũng chỉ là kiêng kỵ mà thôi. Mình người đông thế mạnh, hơn nữa có Cửu trùng đại trận, há miệng chờ sung rụng, lấy nhiều đánh ít, sợ gì Mị Thần!
Nhưng lời uy hiếp của lão chỉ đổi lấy một sự châm chọc của Ninh Phàm.
Kim Đan hậu kỳ quỷ vật, cho dù ở Việt Quốc, đều là thứ uy chấn bát phương, nhưng vào lúc này trong mắt Ninh Phàm, căn bản hắn không coi nó vào đâu. Mà Cửu trùng đại trận, thành tựu tuy cao, vừa khéo lại là trận pháp lấy thần niệm làm động lực cho trận, Ninh Phàm sợ gì…
Hắn vỗ một cái lên lưng của Tiểu Điêu, Tiểu Điêu hội ý, yêu khí cuốn ra, giống như hắc phong nổi dậy đùng đùng. Dưới yêu khí càn quét ở chỗ này, Thanh Lãnh Sơn cùng Kim đan hậu kỳ cao thủ đều bắt đầu điên cuồng giảm sút tu vi!
Trừ Thanh Lãnh Sơn có tu vi hơi cao ra, có thể giữ Kim đan trung kỳ tu vi, những trưởng lão khác đều đã bị rơi xuống Kim đan sơ kỳ!
Liền vào thời khắc này, Ninh Phàm quát lên một tiếng, thần niệm như kiếm càn quét ngang dọc, chín tên cao thủ lúc này đều cảm thấy sống lưng toát ra mồ hôi lạnh.
– Toái!
Sau một chữ này, Vô hình Kiếm niệm liên tục cuốn ra như sóng biển, lạnh lùng và sắc bén, ngoan cuồng đâm chém vào Thức hải của chín người. Chín tên Thanh Bộ trưởng lão đều bị thương ở những trình độ khác nhau, nhưng đều không nặng, chưa có ai chết.
Đồng thời, một khối ngọc bội màu xanh mang trong ngực của chín người đều nát bấy, hóa thành một tia quỷ khí bay ra, mang theo một mùi hôi thúi mục nát.
– Chà? Không chết?
Ninh Phàm hơi kinh ngạc, trừ Thanh Lãnh Sơn ra, 8 người khác có tu vi đều rớt hẳn xuống Kim đan sơ kỳ, lại không chết ở dưới Kiếm niệm, quả thật là ngoài dự đoán của mọi người.
Ánh mắt của hắn tập trung vào thứ quỷ khí hôi thối kia, nhất thời hiểu ra mình vì sao không chém chết 8 người.
– Thế tử lệnh!
Hắn thần sắc hơi lộ vẻ xúc động.
Mà bao gồm Thanh Lãnh Sơn bên trong, chín tên cao thủ không người ngờ tới, Ninh Phàm lại xuất thủ nhanh như vậy, hơn nữa vừa đối mặt đã phá đi Thế Tử lệnh mà
chín người mình đã chuẩn bị trước!
Thế Tử lệnh, giống như Tru Tiên lệnh vậy, đều là do Thanh Bộ đại trưởng lão tình cờ lấy được. Tru Tiên lệnh có hiệu quả là giết người, còn Thế Tử lệnh có hiệu quả chính
là bảo vệ tánh mạng. Đem một tia hồn lực của bản thân nhốt vào trong Lệnh, đủ có thể ngăn cản một lần công kích của một vị Nguyên Anh đánh toàn lực.
Chương 74: Diệt Thanh. (2)
Tru Tiên lệnh, Thanh Lãnh Sơn còn lại hai khối, Thế Tử lệnh, Thanh Lãnh Sơn có 12 khối, nhưng chỉ vừa đối mặt đã bị Ninh Phàm phá vỡ đi 9 khối, còn sót lại chỉ 3 khối!
Nhưng lão giờ phút này không để ý tới việc đau lòng, vì trong đầu chỉ có một cái ý niệm, đó chính là trốn!
– Mau vào trận, lấy trận pháp tru diệt người này!
Hoảng hốt thất thố, Thanh Lãnh Sơn cùng 9 tên cao thủ lui vào trong sương mù của trận pháp, nhưng trên mặt của mỗi tên đều lộ ra dáng vẻ sợ hãi.
Cho đến trước khi Ninh Phàm xuất thủ, Thanh Lãnh Sơn vẫn xem thường hắn.
Nhưng giờ phút này, trong lòng Thanh Lãnh Sơn, đã cực sợ Ninh Phàm.
– Thủ đoạn của người này quá mức nghịch thiên! Nếu không có Thế Tử lệnh, lão phu nhất định trọng thương, mà 8 người bọn ngươi tất sẽ chết hết không còn nghi ngờ gì nữa!
Chẳng những Thanh Lãnh Sơn kinh hãi luống cuống, những trưởng lão khác ai ai cũng kinh nghi bất định thông qua vụ trận sợ hãi nhìn Ninh Phàm ở bên ngoài. Về phần
Khuất Hàn, trước đó đã cùng Ninh Phàm đánh qua lại hai lần, trong lòng chấn kinh vượt xa mọi người, trong đôi mắt đẹp của ả lộ ra vẻ vô cùng phức tạp.
Lần đầu tiên thấy Ninh Phàm, ả chỉ cho rằng Ninh Phàm bất quá là nhị chuyển luyện đan sư, nên nên đối với hắn còn thoáng qua vẻ mặt ôn hòa, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, vì Ninh Phàm căn bản không đáng để ả để vào trong mắt.
Lần thứ hai, ả muốn thừa dịp loạn trộm cắp phủ kho, lại bị Ninh Phàm một kiếm chém vỡ phòng ngự đại trận, đi trước một bước trộm hết phủ kho. Ả bắt đầu kiêng kỵ Ninh Phàm, biết được người này có điều giấu giếm, nhưng vẫn không cho là, người này thực lực chân thật lại có thể địch nổi mình.
Nhưng mà một lần này, chỉ trôi qua mấy ngày, Ninh Phàm cho ả cái cảm giác giống như khắc tinh vậy, chỉ có sợ hãi!
Khuất Hàn mặt đẹp thất sắc, lần này dựa vào Thế Tử lệnh bảo vệ tánh mạng, từ trong quỷ pháp thuật dị của Ninh Phàm sống sót, lần kế, không có Thế Tử lệnh, ả còn có thể từ pháp thuật của hắn còn sống nữa hay không… Nên làm gì đây…
– Tuyệt đối không thể rời khỏi đại trận. Chỉ cần núp ở trong trận, pháp thuật của người này sẽ không công đánh vào nổi. Mà chúng ta có thể ung dung mượn lực của đại trận tiêu diệt người này!
Trong lòng của chín người đồng thời dâng lên một tâm tư độc nhất vô nhị. Mỗi người tự huy động mộc bài, thao túng trận lực diễn hóa ra Thanh Long.
Nếu thời gian có thể làm lại, bọn họ tuyệt đối không nguyện đắc tội với Ninh Phàm, nhưng sinh mạng thì cho phép bất kỳ kẻ nào, người hay là quỷ, có biện pháp để hối hận!
Chỉ có, cầu sống trong chết!
Cửu long hô phong hoán vũ, phun lửa hàng lôi, người bị chúng công kích đều là một mình Ninh Phàm!
– Chỉ cần lão phu không ra đại trận, hắn sẽ không làm gì được ta… Dù sao đây chính là 8 đan cấp đại trận, 1 anh cấp đại trận thống nhất lại tạo thành trận pháp, là đỉnh phong trận pháp của cả đời lão phu…
Ánh mắt Thanh Lãnh Sơn mang một tia tự phụ, bằng đại trận này, cả đời không kém gì người. Ánh mắt rơi vào trận quang của Cửu Trọng Thanh, lão bấy giờ mới có một cảm giác an toàn. Nhưng sau một khắc, một tia cảm giác còn sống an toàn này cũng bị Ninh Phàm sanh sanh tước đoạt!
Một tia ngân quang, nặng nề xông phá sương mù, giống như Kinh Lôi phá vỡ mây đen, ngang dọc vô địch.
– Diệt!
Ninh Phàm lạnh lùng phát ra một tiếng, lòng bàn tay động một cái, một đạo Tinh Quang Kiếm ảnh sáng chói như bạc mang theo một chút hàn mang, phá vỡ sương mù, lần lượt xuyên thấu thân thể của chín con cốt long màu xanh.
Chín điều cốt long vốn là trận pháp lực biến ảo ra, là Thần niệm chi lực, là hư ảnh, là vật vô hình, căn bản không thể nào bị kiếm khí gây thương tích. Cho dù là bạch cốt Như Sơn kiếm khí, cũng không cách nào gây tổn thương đối với long ảnh.
– Kim Đan kiếm khí, ngươi thật là làm cho lão phu nhìn với cặp mắt khác xưa. Bất quá trận long của lão phu, tuyệt đối không cách nào chém chết…
Thanh Lãnh Sơn dữ tợn cười một tiếng. Nhưng sau đó một khắc, nụ cười lập tức cứng đờ.
Lão quỷ dị phát hiện, kiếm quang chỉ chém một cái, chín con Niệm lực chi Long đều bắt đầu bị thiêu hủy, cũng phát ra tiếng rồng gầm thê lương, bắt đầu Tịch Diệt!
– Làm sao có thể! Thần thông gì có thể chém đến long ảnh vô hình vô thể thế này…
Lòng bàn tay Thanh Lãnh Sơn đã ướt lạnh, sống lưng trong vô thức đã phát run.
Trận pháp long ảnh bất tử bất diệt, bị Ninh Phàm hời hợt một kiếm phá đi. Đây đối với Thanh Lãnh Sơn mà nói, tuyệt đối so với Ninh Phàm giết Kim Đan sơ kỳ cao thủ trong chớp mắt, càng chấn động hơn!
– Chẳng lẽ trên thân kiếm người này có kèm… Phần hồn thần thông! Không xong! Nếu người này thật sự có Hư cấp thần thông này, đại trận của lão phu sợ rằng không cách nào ngăn cản hắn!
Lão hoảng sợ thất thố, mình bày ra Cửu Trọng Thanh đại trận, chính là thuần niệm lực trận pháp, sợ nhất chính là Phần hồn!
Hắn thầm kêu không ổn, ngẩng đầu, vừa lúc đó thấy Ninh Phàm dùng Trảm Ly chém một kiếm, mang một tia huyết tuyến, đằng đằng sát khí. Mà thiên không dưới chân bắt đầu lan tràn bạch cốt chi khí, âm lãnh mà mị hoặc lòng người.
Một đạo kiếm khí kiều diễm như máu, giống như tia máu phát ra tiếng kêu gào như quỷ khóc vậy, xé xuyên thấu suốt cửu trọng trận quang.
Trước khi Trận quang khép lại, dưới Phần hồn thần thông, cửu trọng đại trận niệm lực như nhập ma vậy, bắt đầu kịch liệt thiêu hủy. Trong nháy mắt, không còn thứ gì tồn tại!
– Bị phá rồi… Cửu Trọng Thanh của Lão phu… Thanh Bộ của Lão phu!
Thanh Lãnh Sơn mắt lộ vẻ liều mạng. Ánh mắt này, Ninh Phàm quen thuộc, đó là dã thú khi không còn đường trốn, đã là thứ liều mạng bất chấp tất cả, vẻ mặt của loại người này hắn đã quá quen!
– Giết!
Thanh Lãnh Sơn đối diện phóng tới, ngoài ra còn có gần ngàn tên Thanh Bộ Kim Đan dày đặc bay lên không.
Cho dù Ninh Phàm có thuật Kiếm niệm, cũng không cách nào đồng thời giết chết ngàn tên Kim Đan…
Mặt hắn lộ vẻ ngoan sắc, một hớp uống vào gần trăm viên niệm châu, không trải qua bất kỳ việc luyện hóa hấp thu, trực tiếp đem niệm lực cuồng cuộn tụ vào trong thức hải.
Chỉ một thoáng, thần niệm cường độ của hắn đã nhanh chóng tăng lên.
Kim Đan đỉnh phong, Giả Anh!
Hắn tràn máu mép, hiển nhiên thức hải bị trọng thương. Nhưng mượn niệm lực của hàng trăm viên niệm châu, thần niệm của hắn tăng lên tới một cảnh giới kinh khủng.
– Toái!
Một đạo Thần niệm chi lực cực kỳ mạnh mẽ từ Ninh Phàm cuốn ùa ra. Dưới thần niệm càn quét, thân thể từng Thanh Bộ Kim đan cao thủ bắt đầu bạo tán thành huyết vụ. Một chiêu, gần trăm quỷ vật trực tiếp chết đi, thân thể nát nhừ. Số còn lại cũng bị trọng thương không nhẹ, kinh hãi bỏ chạy thực mạnh.
Khuất Hàn ở bên trong 8 Kim Đan hậu kỳ trưởng lão, thức hải trọng thương, hộc máu không ngớt, nhưng căn bản bất chấp thương thế, liều mạng mở ra độn tốc, chạy trốn xa ngàn dặm… Mà đại trưởng lão Thanh Lãnh Sơn thì nằm ở trung tâm khu vực vào lúc Ninh Phàm dùng thần niệm công kích, ngàn vạn thần niệm chi kiếm đem thân thể của lão chém thành bùn máu, đem Quỷ Hồn đốt thành không.
Ngàn tên Thanh Bộ Kim Đan lại bị thiếu niên trước mắt này lấy thủ đoạn điên cuồng, cậy mạnh đánh diệt tan biến thành hư không!
Thanh Bộ, đã bị diệt vong!
– Kể từ hôm nay, trong rừng Yêu Quỷ không còn Thanh Bộ!