Hơp Thể Song Tu

Chương 51: Âm Dương Biến Gây Phiền Toái


Đọc truyện Hơp Thể Song Tu – Chương 51: Âm Dương Biến Gây Phiền Toái

Từng nữ tử, sau khi trả lời những câu hỏi được đặt ra, bàn tay đè lên trên thủy tinh, khảo sát công pháp chủng loại. Mỗi một người đều có thể tu luyện nhiều loại công pháp khác nhau, nhưng chủ công pháp vĩnh viễn chỉ có một. Chủ công pháp, vô luận như thế nào, khó mà ẩn giấu được.

Sau một phen khảo hạch, trong 70 cô gái, không ngờ lại có 11 người nói láo, công pháp kiểm nghiệm không hợp cách, bị Quỷ tước cao thủ bắt lại ngay tại chỗ.

Trong đó, thậm chí ẩn giấu một dung linh nữ tu, thân phận vừa bại lộ, đã nhanh chóng bay lên không rời đi, nhưng bị ba dung linh lão giả hộ vệ sớm chực chờ ở trong chỗ kín đáo cường hành bắt lại.

Không ít cầu đạo giả chắc lưỡi hít hà không dứt, không ngờ rằng bên mình lại mai phục một dung linh nữ tu. Mà Ninh Phàm, thì ánh mắt chợt lóe lên, châm chước một lát mình sẽ trả lời như thế nào.

Sau khi thẩm tra các nữ tử xong, tiếp theo, chính là khảo hạch nam tử.

Trong mắt Bạch Tú thoáng qua vẻ chán ghét, giọng nói càng trở nên lạnh như băng.

– Vào lúc bản chấp sự hỏi, ánh mắt của bọn ngươi dám nhìn loạn ở trên người ta, ta liền móc cặp mắt của bọn ngươi! Người thứ nhất, Lý Chi Hoan.

– Lý Chi Hoan, con em dòng thứ của Việt Quốc Tây Vực Lý gia, tu luyện công pháp, Đoạt xá chi thuật.

Một công tử tao nhã lễ độ, ước chừng ích mạch tầng ba tu vi, cử chỉ đúng mực thi lễ đối với Bạch Tú, vội vàng hướng ánh mắt đi chỗ khác, không dám nhìn Bạch Tú đến một cái.

Vị công tử họ Lý này đã sớm nghe qua, Bạch Tú trước mắt đây, đối với đàn ông có tâm lý khiết phích (chú: Bệnh quá ở sạch) gần như hà khắc.

Không muốn cùng đàn ông có bất kỳ tiếp xúc chi thể nào. Không cùng đàn ông tùy tiện nói chuyện. Thậm chí ả không cho phép đàn ông nhìn lâu vào người mình một cái. Nếu không phải là lần này đảm nhiệm khảo hạch chấp sự, tuyệt đối ả sẽ không lý tới bât kỳ người đàn ông nào.

Lý Chi Hoan, sẽ không cho đi lao đầu rước lấy rủi ro, chọc cho Bạch Tú không thích.

Mà mọi người vừa nghe lai lịch cùng công pháp của Lý Chi Hoan, đều cảm thấy kính nể. Ngay cả Bạch Tú chán ghét nhất là nam tử, cũng giảm xuống sự không ưa đối với Lý Chi Hoan này.

Tây Việt Lý gia, ở Việt Quốc cũng coi là có chút danh tiếng thế lực, thường dựa lưng vào Quỷ Tước tông. Thậm chí, trong tông môn còn có một dung linh kỳ trưởng lão là người của Lý gia. Cho dù Bạch Tú có chán ghét nam tử bao nhiêu đi chăng nữa, cũng không muốn tùy tiện đắc tội người của Lý gia .

Nhưng Lý Chi Hoan này lại tu luyện Đoạt xá ma công có hệ số nguy hiểm cao nhất.

Đoạt xá ma công, ở trong các loại ma công, có thịnh danh rất mạnh. Nó được xưng thần hồn bất diệt, có thể vô hạn chuyển sinh. Bằng vào Đoạt xá thuật, ma tu tu luyện Đoạt xá ma công, thường thường rất khó bị giết chết. Vì cho dù bị giết, cũng bằng vào hồn phách, có thể phụ thân trên người của những tu sĩ khác, cướp lấy thân thể của người đó, chuyển sinh!


Đoạt xá ma công nghịch thiên như vậy, hệ số nguy hiểm khi tu luyện cũng cực lớn. Như Đoạt xá phái đại danh đỉnh đỉnh ở Việt Quốc, chính là lấy tu luyện Đoạt xá ma công làm chủ, tương truyền thường thường một trăm người, mới có thể có một người tu luyện thành công. Những người khác, tất cả sẽ bị công pháp phản phệ, chết đi.

Đường đường là con em Lý gia, lại nguyện ý tu luyện ma công hung hiểm như vậy, hơn nữa lại tu luyện thành công. Tiền đồ của người này ngày sau, dĩ nhiên là một đường bằng phẳng. Thậm chí, ngày sau đột phá dung linh, trở thành tông môn trưởng lão, cũng không phải là việc khó gì.

Vẻ mặt của Bạch Tú nhu hòa một chút, lệnh cho Lý Chi Hoan lấy thủy tinh khảo sát công pháp.

Trong thủy tinh, ánh chiếu ra đồ cảnh hai đạo Khô Lâu cắn nuốt lẫn nhau huyền dị vô cùng. Điều này không thể nghi ngờ gì chỉ rõ rằng, Lý Chi Hoan tu luyện xác xác thật thật là Đoạt xá ma công.

Chà!

Ở chỗ âm ám, mấy dung linh trưởng lão âm thầm theo dõi ngoại môn, đồng loạt hít một hơi khí lạnh. Ngay cả Yến Truy Vân lấy cuồng vọng mà nổi danh, đều lộ ra vẻ ngưng trọng.

Đoạt xá ma công. . . Tên thanh niên tên là Lý Chi Hoan này, tiền đồ ngày sau này nhất định không thể đo lường được!

– Lý trưởng lão, Lý gia các ngươi đã tạo ra một hạt giống tốt a. 

Chúng trưởng lão hâm mộ nhìn một hoàng bào trưởng lão, đều lên tiếng chúc mừng.

– Làm gì có làm gì có. . . Chi Hoan đứa nhỏ này, tính tình bền bỉ, lấy thân phận dòng thứ mà tu luyện ma công thành công. Chủ gia đang chuẩn bị đem hệ tộc của Chi Hoan nhập vào chủ gia. . .

Lý trưởng lão vẻ mặt đắc ý, giống như người được nổi tiếng là mình vậy.

Lý Chi Hoan khảo hạch thông qua, lui về đội ngũ. Khảo hạch vẫn đang tiếp tục. Bạch Tú lục tục khảo hạch hai ba chục người, lại bắt được mấy gián điệp, khi khảo hạch tới người thứ ba mươi hai, Bạch Tú lần nữa kinh hãi.

– Lục Tử Kiều, con em dòng chính của Bắc Việt Lục gia, tu luyện công pháp Luyện Hồn Ma công!

Chà! Luyện Hồn Ma công!

Một loạt cầu đạo giả lần nữa kinh ngạc cả lên.

Luyện Hồn Ma công, tu luyện ngược lại không hung hiểm như Đoạt xá ma công vậy, nhưng đối với thiên tư yêu cầu cực cao, gần như đến trình độ hà khắc. Điều kiện chủ yếu chính là, Tu Luyện Giả thần hồn cường độ phải mạnh gấp mấy lần thường nhân.


Khó có thể tưởng tượng, thanh niên trước mắt trong một bộ thú giáp, râu ngắn, tướng mạo vạm vỡ này lại là một luyện hồn cao thủ!

Chấp sự đem khảo sát thủy tinh, đưa tới trước người Lục Tử Kiều cho trắc nghiệm, nhưng Lục Tử Kiều hừ lạnh một tiếng, không ngờ tỏ vẻ ngạo mạn cực kỳ.

– Không cần thủy tinh trắc nghiệm! Ta thi triển luyện hồn thuật, các ngươi liền biết được ta nói không ngoa! Luyện hồn phiên, tật!

Lục Tử Kiều vỗ vào trữ vật đại, tế lên một cái hồn phiên màu đen, bấm một cái pháp quyết, mấy ngàn âm hồn từ hồn phiên thoát ra, mỗi âm hồn đều có ích mạch tầng mười tu vi.

Mấy ngàn ích mạch tầng mười! Lục gia vì để tế luyện cho Lục Tử Kiều một món pháp bảo như vậy, không biết là đã giết bao nhiêu người, thu bao nhiêu Âm hồn!

Lục Tử Kiều tuy chỉ có ích mạch tầng bốn tu vi, nhưng đã khai mở ra thần niệm, hơn nữa thần niệm cường độ, không kém phổ thông dung linh tu sĩ sơ kỳ chút nào. Thần hồn cường đại, có chút quá khủng bố. Bằng luyện hồn phiên cùng thần niệm mạnh mẽ, cho dù là đối mặt với dung linh cao thủ, Lục Tử Kiều cũng có thể đánh một trận!

Hắn đối với ích mạch chấp sự của Quỷ Tước tông, có thể nói là ngạo mạn hết sức, nhưng đám người Bạch Tú vừa nhìn thấy thủ đoạn kinh người của Lục Tử Kiều, đều sắc mặt hoảng sợ, đối với Lục Tử Kiều chỉ có ích mạch tầng bốn tu vi, lại dâng lên một sự sợ hãi khó hiểu.

Bắc Việt Lục gia, tạo ra rất nhiều cuồng ma, hôm nay vừa nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Ninh Phàm nhướn mày một cái, Lục Tử Kiều này thần niệm quả thực không tệ. Người này, có thể nói là ma tu thiên tài.

– Luyện hồn thuật cường đại như vậy, Bạch Tú tự nhiên trong lòng biết rõ, lời của Lục công tử nói không ngoa tí nào. Người kế tiếp, Trâu Hiên. . .

Khảo hạch vẫn đang tiếp tục, nhưng trong một trăm người sau đó, không xuất hiện người nào như Lý Chi Hoan, Lục Tử Kiều là loại yêu nghiệt đệ tử như vậy nữa.

Trừ tiếp tục bắt được thêm hơn mười tên gián điệp, cũng không có chuyện gì phát sinh.

– Người kế tiếp, Ninh Phàm.

Ánh mắt của Bạch Tú, rốt cuộc rơi vào trên người Ninh Phàm. Mà sát na đó, dung linh trưởng lão ẩn núp với chỗ tối, ai ai cũng đều mắt lộ ra tinh quang.

Bọn họ sớm nhìn trúng Ninh Phàm, chẳng qua là không biết, Ninh Phàm kết quả là tu luyện loại ma công pháp môn nào. Thuộc tính của công pháp sẽ tuyệt đối khiến trưởng lão mà hắn theo tu hành có tiền đồ hơn.


– Hi vọng hắn là Hỏa Hệ công pháp, ta nhìn trên người hắn, mơ hồ lộ ra bất phàm hỏa lực, nhất định sẽ không sai. 

Một Hồng bào lão giả lẩm bẩm nói.

– Chưa chắc. Người này tu luyện, nhất định là Thủy Hệ công pháp. Ta ở trong hơi thở của hắn, cảm thấy một tia lạnh lẻo. 

Một mỹ phụ quần trắng khác nhàn nhạt nói.

– Các ngươi đều đoán sai rồi, người này tu luyện là Băng Hệ công pháp. . . 

Yến Truy Vân ở trong lòng oán thầm, cũng không nói ra tiếng.

Hắn nhớ kỹ, hôm đó Ninh Phàm thi triển Băng quang độn tốc cực kỳ kinh khủng. Dung linh trung kỳ, Băng Hệ linh lực, Ninh Phàm này không còn nghi ngờ chút nào chính là một băng linh mạch thiên linh tu sĩ.

Lúc mọi người đua nhau suy đoán, Ninh Phàm lại vẻ mặt bất động, từ từ mở miệng, nói ra lời khiến cho mọi người khó có thể tin.

– Ninh Phàm, xuất thân Bắc Việt Thất Mai thành, tu luyện công pháp, song tu công pháp.

Tin tức Lão ma thu học trò, ở trong Quỷ Tước tông còn chưa truyền ra. Cái tên Ninh Phàm, cũng chỉ có Quỷ Tước tử cùng số ít kim đan cao thủ chú ý. Những dung linh trưởng lão này căn bản không nghĩ Ninh Phàm cùng lão ma có liên hệ gì, chỉ xem Ninh Phàm là thủ hạ của lão ma – một ma tu nho nhỏ mà thôi.

Mà điều khiến cho tất cả mọi người chấn kinh chính là công pháp mà Ninh Phàm tu luyện rốt cuộc lại là song tu ma công vô sỉ nhất.

Song tu ma công, bài trừ Âm Dương biến là loại nghịch thiên công pháp này, thông thường mà nói, đều là thứ Thái bổ chi thuật. Mà ma đầu tu luyện công pháp này, không một ai không phải là dâm ma chuyên lạt thủ tồi hoa. Dâm ma so với Sát nhân ma, đồng dạng là ma, nhưng khiến cho người ta cảm tưởng rằng hai loại này không giống nhau lắm.

Ma đầu tu luyện Thái bổ song tu thuật, thông thường mà nói, đều có pháp lực rất phù phiếm, cực ít có song tu ma đầu có thể tu luyện tới kim đan cảnh giới. Thái bổ thuật, lúc đầu tiến cảnh cực nhanh, bởi vì Thái bổ nữ tử, tương đương với cường đoạt tu vi. Nhưng tu vi pháp lực ấy căn bản không coi như là của mình. Thông thường mà nói, những kim đan cấp song tu ma đầu, mỗi khi Thái bổ một lần, đều phải tốn hao thời gian rất lâu, đem pháp lực trui luyện, làm cho chắc chắn, ngưng luyện. Nếu không, pháp lực hư phù, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tu vi tiến cảnh.

Chư vị dung linh trưởng lão, đồng loạt nhíu mày, vạn vạn không nghĩ tới rằng, Ninh Phàm vốn là kẻ mang trên mình nhiều mong đợi nhất, lại tu luyện song tu công pháp. Song tu công pháp, không có tiền đồ gì còn không nói, mà một khi nói ra, quả thực là rất khó nghe.

– Người này, đáng tiếc rồi. . . Lão phu không muốn hắn, hay là nhường cho Sở trưởng lão đi.

– Hi hi, thiếp cũng không dám mang một song tu đệ tử ở bên người, sơ ý một chút, sẽ bị hắn Ăn mất.

Các dung linh các trưởng lão vốn ưa thích Ninh Phàm, giờ vội vã lộ ra vẻ lơ đãng khinh bỉ. Ngay cả Yến Truy Vân, đều không khỏi cau mày:

– Không thể nào a. . . Ninh Phàm này pháp lực tuyệt đối rất là ngưng luyện, không giống như là dùng Thái bổ song tu thuật. . .


Mọi người đang khinh bỉ Ninh Phàm, đồng thời các cầu đạo giả cũng sắc mặt hiện vẻ khác thương đua nhau nhìn về phía Ninh Phàm. Còn đội ngũ các cô gái bên kia, lại theo bản năng kéo dãn ra khoảng cách với Ninh Phàm, sợ bị Ninh Phàm chiếm tiện nghi.

Dâm tặc. . . Người này tướng tá không tệ, thì ra là dâm tặc dựa vào sắc tương, gieo họa cho nữ tử.

Bạch Tú ánh mắt lạnh lẻo, nàng ghét nhất chính là dâm ma, nhưng sống ở trong Ma Tông, cho dù là dâm ma, cũng không có môn quy nói là không cho phép thu. Nàng không thể tự tiện chủ trương, dựa vào một loại công pháp, phủ định không nhận Ninh Phàm.

– Song tu công pháp sao. . . Kiểm tra một chút đi. . .

Một gã chấp sự cầm thủy tinh đến trước người Ninh Phàm, cũng với ánh mắt rất khác thường. Mà Ninh Phàm, đối với hết thảy mọi thứ đều khinh bỉ làm như không thấy gì. Hắn sớm đoán được, một khi mình đưa ra ánh sáng là mình tu hành song tu công pháp, sẽ gặp phải sự xem thường như thế này.

Dù sao Quỷ Tước tông tuy là Ma Tông, so với Hợp Hoan tông là loại ma tông vô sỉ có phong cách cao hơn rất nhiều. Tựa như lão ma, mặc dù giết người vô tình, nhưng vẫn là ma nhưng cũng có đạo.

Bàn tay đè ở trên thủy tinh, Ninh Phàm hít sâu một hơi, vận chuyển Âm Dương biến công pháp. Cũng trong lúc đó, khảo sát thủy tinh, phát ra một đạo thanh quang sáng chói, mà chợt, thanh quang liền hóa thành vô số huyết tuyến hồng mang. Hồng mang quá mạnh, lại trực tiếp đem thủy tinh chấn vỡ!

Thủy tinh bể nát! Cũng không phải là bởi vì pháp lực quá mạnh, mà là bởi vì, công pháp của Ninh Phàm có cấp bậc quá cao, vượt qua phạm vi mà thủy tinh khảo nghiệm!

– Người này tu luyện, rốt cuộc là công pháp đẳng cấp gì!

Vô số Quỷ Tước tông cao thủ, vào giờ khắc này, kinh hãi rớt cả cằm. Sự khinh bỉ đối với Ninh Phàm, cũng dần dần hóa thành một loại tham lam bản năng.

Song tu công pháp tuy nhiên không hay ho gì, nhưng nếu công pháp huyền diệu hết sức, thì tu luyện ngược lại cũng không phải là chuyện xấu.

Cảm giác được vô số ánh mắt tham lam như có như không, Ninh Phàm chau mày. Xem ra, mình tu luyện《 Âm Dương biến 》 công pháp, tựa hồ gây ra không ít phiền toái. Chẳng qua là, chuyện phiền toái này lại không cách nào tránh khỏi, ai lại ngờ được là Quỷ Tước tông tự nhiên lại nhiều hơn một khâu kiểm tra công pháp, khiến cho 《 Âm Dương biến 》 không cách nào giấu giếm được.

Chẳng qua là, phiền toái thì đã làm sao, Ninh Phàm há sẽ sợ phiền toái. Nếu có người tham lam công pháp của hắn, muốn cướp lấy, Trảm Ly kiếm của hắn không ngại có thêm nhân mạng mới.

– Tốt lắm, ngươi có thể trở về đội ngũ. . .

Ánh mắt Bạch Tú nhìn về Ninh Phàm với vẻ khinh bỉ dần dần thu hồi, có hay chăng chỉ còn lại là sự sợ hãi không biết tên.

Không phải là sợ hãi về mặt tu vi, mà là sợ hãi thứ khác.

– Tiếp theo sẽ tiến vào yêu quỷ lâm, ta sẽ là hộ pháp chấp sự, tiến vào trong rừng, bảo vệ những cầu đạo giả này. . . Ninh Phàm này có khi nào sẽ đối với ta. . . Có khi nào có lòng bây bạ đối với ta không…. Hắn có công pháp lợi hại như vậy, vạn nhất. . . Ta há chẳng phải là không thể trốn thoát khỏi ma chưởng của hắn hay sao. . .

Cô gái này, thật sự là đã suy nghĩ quá nhiều, Ninh Phàm sao lại có thể coi trọng nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.