Hơp Thể Song Tu

Chương 48: Mười Bảy Mỹ Nhân, Đều Thành Đỉnh Lô


Đọc truyện Hơp Thể Song Tu – Chương 48: Mười Bảy Mỹ Nhân, Đều Thành Đỉnh Lô

Hai Kim Đan nữ tu, một người tên Thủy Linh, một người tên Nguyệt Linh, là hai tỷ muội ở trong Cực Âm môn có địa vị cực kỳ đặc thù, vừa có thể coi như là đồ nhi của Cực Âm môn lão tổ —— Tử Âm ma đồng, vừa có thể coi như là, thiếp thị của Tử Âm, đỉnh lô.

Mà sau lưng hai nữ này là mười mấy tên dung linh nữ tu, không một người nào không phải là thiếp thị của Tử Âm.

Mười bảy nữ tử, lại có một điểm giống nhau, đó chính là nguyên thân chưa bị phá, nguyên âm vẫn còn. Điều này ở Ma Tông, là điều rất khó để làm được, vì dù sao ma đạo nữ tử, đối với việc giữ trinh tiết đều cảm thấy vô cùng nhạt nhẻo.

Nhưng bọn họ, thuộc về Tử Âm! Tử Âm đào tạo những cô gái này, coi như đỉnh lô, vì, vốn là vào lúc đột phá Nguyên Anh kỳ, sẽ Thải Âm Bổ Dương!

Hôm nay tu vi của Tử Âm, khoảng cách tới Giả Anh nửa bước Nguyên Anh tu vi, còn kém một chút, cho nên còn chưa tới lúc thái bổ. Do đó những cô gái này mới có thể giữ gìn thân thể nguyên vẹn.

Những cô gái này, các đều là thượng cấp đỉnh lô. Nếu như những nữ tu này đã dám xuất thủ đối với Ninh Phàm, như vậy Ninh Phàm, không để ý chút nào, thu 17 cái đỉnh lô!

Trở thành đỉnh lô của Ninh Phàm, nhất định phải là cừu nhân, cả cuộc đời, sẽ không thay đổi!

Ninh Phàm dùng ánh mắt ẩn chứa tiên đế sát khí, khiến cho mười bảy danh nữ tu, đồng loạt như rơi vào hầm băng. Mà vào lúc Ninh Phàm thi triển băng hồng, ẩn thân, Thủy Linh, Nguyệt Linh hai nữ, đồng loạt cảm giác sau lưng lạnh run lên.

Một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt kéo tới mà không có dấu hiệu nào. Các nàng ngàn vạn lần không ngờ tới, thiếu niên kia nhìn như vô hại, không ngờ lại có sát cơ như vậy!

– Kết trận!

Thủy Linh dung nhan trong trẻo lạnh lùng, dù sao cũng già hơn một chút, quyết định thật nhanh, đối với sau lưng mười lăm tên dung linh nữ đệ tử, ra lệnh kết trận.

Mười lăm tên nữ tu tuân lệnh, vội vã vận chuyển pháp lực, lấy Thủy Linh, Nguyệt Linh hai nữ làm trận nhãn, diễn biến trận hình.

Mười bảy người, có thể hợp lại thành một cái Diệu Dục Trầm Trầm mị hoặc đại trận. Một khi trận thành, ngay cả là Kim Đan trung kỳ tu sĩ, cũng có thể đánh đấu một trận.

Nhưng cuối cùng họ đã chậm một bước. Ninh Phàm, sẽ không để cho chư nữ kết thành ma trận. Băng quang độn tốc của hắn, quá nhanh!

Lại thấy một đạo băng quang, bỗng nhiên ra hiện tại trước người Nguyệt Linh. Nguyệt Linh ăn mặc trong một bộ áo quần trắng, tay thon bắt pháp quyết, chuẩn bị pháp thuật gì đó. Bỗng nhiên, nàng nhìn thấy một đạo băng quang hiện ra trước người, hiển hóa ra thân hình Ninh Phàm, mặt đẹp liền biến sắc, tay thon vỗ ra một chưởng, đánh vào chính giữa ngực Ninh Phàm.


Một chưởng này, thi triển quá mức vội vàng, Nguyệt Linh mặc dù là Kim Đan sơ kỳ nữ tu, nhưng cũng chỉ là do Tử Âm lão ma coi là đỉnh lô mà bồi dưỡng ra, căn bản không có đấu pháp kinh nghiệm gì hết, lại uống đan dược quá nhiều, khí tức rất là phù phiếm.

Cho dù là như vậy, một chưởng mang theo pháp lực, có thể đập chết dung linh tu sĩ, cũng không phải là vấn đề khó khăn gì.

Nhưng Ninh Phàm quanh thân ngân quang chợt lóe, cứng rắn chịu một chưởng, lại không phát hiện chút tổn hao nào. Đồng thời mặt mũi, ánh sáng lạnh lẻo hiện ra, Thái Âm chỉ điểm ra một cái, lấy thế lôi đình, ở trước hai gò ngực của Nguyệt Linh, trên xương quai xanh, liên tục điểm ra mười mấy cái.

Mười bảy đạo âm lực, tiến vào trong cơ thể Nguyệt Linh. Trong một thoáng, nàng pháp lực hỗn loạn, khí tức thở gấp, mặt đẹp đỏ ửng, cả người nóng ran khó nhịn, xấu hổ nói: 

– Ngươi. . . Ngươi lại thi triển mị thuật!

Đường đường Kim Đan sơ kỳ nữ tu, trúng mười bảy đạo Thái Âm chỉ lực, té xuống vân đầu. Ninh Phàm tả chưởng vung lên, Đỉnh Lô hoàn phát ra u tịch hắc mang, trực tiếp đem Nguyệt Linh không cách nào chống cự thu vào hồng vụ không gian trong hoàn.

Mới vừa đối mặt cái là đã thu Kim Đan tu vi Nguyệt Linh. Băng Linh trong lòng run lên. Nàng phát hiện, nàng đã đánh giá thấp Ninh Phàm quá xa. Chiến lực của Ninh Phàm thật là đáng sợ, chỉ sợ khi chân chính đối phó với Kim Đan sơ kỳ cao thủ, đều có thể tự vệ được.

Mà mình cùng muội muội, pháp lực phù phiếm, đấu pháp kinh nghiệm thưa thớt, chi đơn giản đấu với dung linh điên phong tu sĩ, cũng thắng rất miễn cưỡng, bây giờ đấu với Ninh Phàm, tuyệt không thể giành phần thắng.

– Đáng ghét! Cùng tiến lên, giết hắn, cứu về Nguyệt Linh muội muội!

Băng Linh cùng Nguyệt Linh là thân tỷ muội, vừa thấy muội muội bị bắt, trong lòng đã bấn loạn. Chỉ một điểm này, cũng có thể thấy được, cô gái này tâm cảnh tu vi, quả thực quá kém. Đổi thành Lỗ Nam tử, đổi thành Nam Dương tử, vào lúc đấu pháp như thế này, không ai không lòng như Thiết Thạch, không tới lúc cuối cùng, họ quyết không buông bỏ hi vọng cầu thắng.

Mà Băng Linh dưới cơn thịnh nộ, lại quên Tử Âm lão ma phân phó rằng: Nàng tới đây là bắt Ninh Phàm, chứ không phải tới giết để giết hắn. Nhưng giờ phút này, lòng nàng đã loạn, làm gì còn nhớ gì đến lão tổ dặn dò nữa.

Nàng không chút do dự lấy một ra cái trâm cài tóc giữa tóc xanh, hướng Ninh Phàm ném đi, hóa thành một đạo hồng mang ác liệt, như lưu tinh đâm vụt tới hắn.

– Trung phẩm sơ cấp pháp bảo!

Nói thì chậm, chứ thật sự diễn ra rất nhanh. Ninh Phàm ánh mắt chợt lóe, vỗ vào trữ vật đại một cái, lấy một ra phi đao chuôi đen như huyền thiết, chính là trung phẩm sơ cấp pháp bảo ngày đó từ trong tay của Yến Truy Vân giành được —— Truy Nguyệt phi đao.

Lấy pháp lực hôm nay của Ninh Phàm, sử dụng trung phẩm sơ cấp pháp bảo, cực kỳ miễn cưỡng. Còn trung cấp pháp bảo thì hoàn toàn không cách nào khu sử. Nếu không hắn tùy tiện lấy ra một món thượng phẩm pháp bảo do Thập Phương tông môn tiến cống, tiêu diệt Kim Đan sơ kỳ, tuyệt đối dễ như trở bàn tay.


Sử dụng Truy Nguyệt phi đao, Ninh Phàm lần nữa thúc giục Kim Huyền phát đái, ẩn thân mất tăm, hướng Băng Linh đánh lén, cũng không thèm nhìn tới hai món pháp bảo va chạm vào nhau.

Pháp lực của hắn, cuối cùng vẫn yếu hơn Băng Linh rất nhiều, cho dù vẫn thi triển được trung phẩm sơ cấp pháp bảo, phát trâm pháp bảo của Băng Linh chỉ cần một kích, liền đem Truy Nguyệt phi đao đánh rơi xuống mặt đất.

Nhưng nàng căn bản không kịp vui sướng, lập tức thúc giục tiên vân, rút người ra bay ngược lại, trong lòng tự biết Ninh Phàm muốn đánh lén nàng.

Nhưng không ngờ rằng, Ninh Phàm đang ở trên đường lui của nàng đợi sẵn. Hắn lập tức hiển hóa xuất thân hình, Thái Âm chỉ bắn ra như mưa cuồng, điểm vào trên lưng ngọc của Băng Linh.

Mấy chục đạo âm lực đi vào cơ thể, Băng Linh chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn nóng bỏng, pháp lực mất hết, rơi xuống ở trong vòng tay Ninh Phàm ngay phía sau lưng, mặt đầy sát khí: 

– Ngươi dám thi triển mị thuật đối với ta. Ta là thị thiếp của Tử Âm lão tổ, động vào ta, lão tổ nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

– Hừ, rơi vào ta trong tay, lại còn dọa dẫm, thật là không biết sống chết thế nào. 

Ninh Phàm chỉ ra một chiêu Thái âm, điểm ngay trên trán Băng Linh, hoàn toàn mê đi thần trí của nàng, đồng thời cánh tay trái ngoắc một cái, đem nàng thu vào trong Đỉnh Lô hoàn.

Hai vị Kim Đan một khi bị trừ khử, còn dư lại 15 tên dung linh nữ tu, liền dễ dàng hơn nhiều.

Từ khi Ninh Phàm tung người ra đòn, đến khi Băng Linh, Nguyệt Linh hai nữ bị bắt, bất quá chỉ trong chốc lát. 15 tên dung linh nữ tu, pháp lực phù phiếm, tâm trí bình thường, căn bản phản ứng không kịp nữa.

Các nàng thấy thủ lãnh bị bắt, tất nhiên kinh hãi vô cùng, làm gì còn quan tâm đến việc bắt Ninh Phàm, tự ai nấy nhảy lên tiên vân, bỏ chạy tứ tán.

Đáng tiếc, tốc độ mà các nàng chạy trốn, bất quá là dung linh độn tốc, há có thể sánh được với Băng hồng quyết của Ninh Phàm.

Mép hắn hiện lên cười lạnh, tự nhiên không có khả năng để những thứ nữ ma này rời đi, bẩm báo với Tử Âm lão ma.


Hắn bắn lên băng quang, đuổi theo từng nữ tu mặt mày như nguyệt này, không chút thương tiếc vận chuyển Thái Âm chỉ, hung hăng điểm xuống. Rồi ngay tức khắc, thu từng người vào trong Đỉnh Lô hoàn!

Ninh Phàm chỉ đuổi theo ra mấy dặm, 15 tên dung linh nữ tu, không một ai chạy khỏi!

Trở lại chỗ đấu pháp lúc ban đầu, Ninh Phàm thu hồi hai món pháp bảo trâm cài tóc, phi đao, nhìn Đỉnh Lô hoàn ở cổ tay trái, cười lạnh không dứt.

Truy kích mình gồm 17 danh nữ tu, không một ai không phải là đám người ô hợp. Thậm chí, hai tên Kim Đan nữ tu, nếu bàn về việc quyết liệt hay liều chết, ngay cả Úy Trì cũng không bằng.

Đây cũng là do đỉnh lô bồi dưỡng trong phòng ấm. Pháp lực không phải hết thảy, tu vi không phải hết thảy, trong Tu Chân Giới, lấy dưới khắc trên, lấy yếu thắng mạnh, chiến tích nơi nơi đều có. Đại khái Tử Âm lão ma quá coi thường Ninh Phàm rồi. Cũng đúng, đổi thành những dung linh tu sĩ khác, cho dù là dung linh điên phong, cũng không chống ngăn được bị nhóm nữ tu này bắt đi.

Thậm chí, nếu tiếp tục đi về phía trước, tiến vào vòng mai phục, bị trước sau giáp công, cho dù là Kim Đan lão ma có kinh nghiệm đấu pháp phong phú, cũng không thấy có thể đào thoát sống sót được.

Tử Âm không ngờ rằng, Ninh Phàm lại biết bặc toán là loại nghịch thiên thuật này, coi và đoán biết được sẽ có người đến bắt hắn. Tử Âm càng không ngờ được, Ninh Phàm chiến lực, vượt xa hẳn dung linh trung kỳ. Nếu Tử Âm biết, Ninh Phàm chính là Ninh Hắc Ma, chính là kẻ dữ dằn một kiếm chém dung linh, quyền diệt kim đan kia, tuyệt đối không sẽ khinh suất như vậy, phái một đám thiếp thị đi lùng bắt Ninh Phàm.

Đáng tiếc, Tử Âm nhất định tính sai. Là Bởi vì Ninh Phàm, thành công lừa dối Tử Âm. Ma, chính là kẻ phải biết lừa gạt!

– Sự tranh đấu không có ý nghĩa gì. . . Những thứ nữ tu này, quá yếu. . . 

Ninh Phàm thu hồi cười lạnh, mặt không biểu tình, khe khẽ thở dài.

Hắn sở dĩ không để cho Chỉ Hạc đi Quỷ Tước tông, nguyên nhân cũng chính là như vậy. Chỉ Hạc trải qua song tu, đã là ích mạch tầng tám cao thủ, nhưng lấy cá tính đơn thuần của Chỉ Hạc, tuy là ích mạch tầng một ma tu, thi triển bàng môn tả đạo, cũng có thể âm được Chỉ Hạc.

Ninh Phàm không muốn Chỉ Hạc xảy ra chuyện. Cho dù Chỉ Hạc cả cuộc đời này, tay thon chưa từng nhuốm máu, chưa từng giết người, hắn cũng không tiếc.

– Có ta giết người, đã đủ rồi. Hừ, Cực Âm môn, Tử Âm ma đồng, món nợ này, Ninh Phàm ta sẽ nhớ lấy. Bất quá, đa tạ một lần đại lễ của ngươi, 17 đỉnh lô, ta xin nhận vậy.

Nơi đây hoang sơn dã lĩnh, cũng không phải là địa phương để thái bổ. Hắn quyết định đem 17 nữ tu trúng Thái Âm chỉ, ném vào Đỉnh Lô hoàn, cho hôn mê ở hồng vụ. Thái bổ những thứ nữ tu này, không cần nóng lòng nhất thời. Đi Quỷ Tước tông, sẽ từ từ chậm chậm tiến hành thái bổ.

Ninh Phàm bấm ngón tay tính toán, tính ra trước mặt mười dặm, còn có người của Cực Âm môn mai phục. Hắn thần niệm lặng lẽ lộ ra, không dám dò quá về phía trước, vì đã cảm thấy phía trước trong vòng mấy dặm, đều bị bày bố sẵn đại trận, mơ hồ có gần trăm đạo khí tức mạnh mẽ ẩn giấu phía trước.

Thu hồi thần niệm, Ninh Phàm chân mày nhướn một cái, số người mai phục trước mặt hơi bị nhiều, ngoài ra còn có đại trận bày sẵn, tự mình tuyệt đối không nắm chắc là có thể đem Cực Âm môn đồ mai phục trước mặt giết hết.

Hắn tự biết mình, mình mặc dù có thể độc diệt 17 danh nữ tu, toàn là nhờ Thái Âm chỉ vô cùng bá đạo. Mình tu luyện 《 Âm Dương biến 》, đối với nữ tu mà nói, hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu. Hắn không sợ nữ tử, phải nói, một khi Ninh Phàm đột phá toái hư, nữ tu trong chín đại tiên giới, nhìn thấy Ninh Phàm, đều phải trực tiếp chạy trốn.


Mai phục ở trước mặt, phần lớn đều là nam tu, Kim Đan lão quái cũng có mấy người. Hắn đối phó Kim Đan nam tu, phần thắng cũng không lớn. Một chọi một còn có thể tự vệ, ở dưới sự chuẩn bị sẵn của đối phương, hắn không có chút phần thắng nào.

– Tránh mủi nhọn.

Ninh Phàm mặt không biểu tình, không thi triển Băng hồng quyết, lại lấy ra ba văn tiên vân trước đó giành được, sử dụng Tiên Vân phi độn, ẩn thân, hướng về phía bên kia đi lượn một đường vòng, chạy tới Quỷ Tước tông.

Chuyện lần này, đối với Ninh Phàm cũng là một bài học. Băng hồng quyết băng quang, mặc dù độn tốc mau, nhưng quá mức chói mắt, không thích hợp ẩn núp, đánh lén. Nếu lần này hắn sử dụng Tiên Vân phi độn, ẩn thân cẩn thận rời khỏi Ninh thành, hơn phân nửa là sẽ không bị theo dõi.

Mà thông qua chuyện xảy ra đêm nay, trong lòng Ninh Phàm, những người hắn phải giết, đã có nhiều thêm Cực Âm môn cùng Tử Âm ma đồng .

Có đi mà không có lại thì đúng là quá vô lễ, chờ mình đủ tu vị, liền đi diệt Cực Âm môn!

Chơi trò âm tổn, mình chưa chắc bại dưới tay Tử Âm lão ma. Hôm nay trong túi đựng đồ của Ninh Phàm, đã có mấy trăm ngàn tiên ngọc, chỉ cần vây quanh Cực Âm môn tông môn, bày ra một cái đại trận, Cực Âm môn sẽ cùng Thiên Ly tông, có cùng một cái kết quả!

. . .

Ngoài mười dặm, trong một sơn cốc, gần trăm tên Cực Âm môn cao thủ, ẩn thân ở chỗ này. 70 tên ích mạch tầng mười, 20 tên dung linh, 5 tên Kim Đan, cầm đầu là Kim Đan lão quái, được gọi tên là Tức Mặc lão quái, là một vị Kim Đan trung kỳ lão quái của Cực Âm môn.

– Kỳ quái. . . Ninh Phàm sao lại còn chưa xuất hiện. . . Băng Linh, Nguyệt Linh hai nữ nhân kia, làm sao cũng không xuất hiện. . . Chẳng lẽ, vụ truy lùng này xảy ra biến cố gì? Không thể nào. . . tên Ninh Phàm đó, lời đồn đãi nhãn lực không tầm thường, giỏi về giám định pháp bảo, nhưng cũng chỉ có như vậy mà thôi. Mới chỉ là dung linh trung kỳ, chạy không khỏi 2 vị kim đan truy bắt. . . Chẳng qua là, trong lòng lão phu, vì sao có một chút bất an. . .

Tức Mặc cùng Cực Âm môn cao thủ, ở trong sơn cốc chờ đợi suốt cả một đêm, khi sắc trời đêm tản đi, Ninh Phàm vẫn không xuất hiện, trong lòng lão biết chuyện có biến, lấy ra truyền âm ngọc phù, liên lạc Băng Linh, Nguyệt Linh, nhưng vô luận như thế nào, cũng không cách nào bắt được liên lạc cùng hai nữ.

Một thoáng, lão sắc mặt đại biến, làm gì không biết, Băng Linh, Nguyệt Linh hai nữ, đã trúng kế của người ta rồi.

– Hừ! Lão tổ phái tới hai nữ tử này, thật là làm lỡ chuyện. Cũng không biết hai nữ tử này lâm vào phiền toái gì, lại không cách nào thi triển Ngọc phù liên lạc. Thôi, sắc trời đã sáng, xem ra tên Ninh Phàm tiểu nhi kia, đã đi đường khác tới Quỷ Tước tông rồi, đã không thể nào bắt hắn được nữa. Hay là trước hết phái người, đi tìm tung tích hai nữ vậy, đem hai nữ cứu ra. Dù sao hai nữ này, chính là Kim Đan đỉnh lô mà lão tổ hao phí vô số tài lực, bồi dưỡng ra. Nếu để mất, lão tổ nhất định giận dữ, càng tuyệt không thể tha cho ta.

Tức Mặc lão quái sắc mặt trầm xuống, hạ lệnh các cao thủ tản đi ẩn thân, tứ tán tìm hai nữ tung tích. Lão chưa bao giờ nghĩ tới, hai nữ đã bị Ninh Phàm bắt đi. Hai tên Kim Đan, 15 tên dung linh, bị một thiếu niên mới chỉ là dung linh trung kỳ bắt đi, chuyện này quá mức hoang đường.

Mà đáng tiếc là, Tức Mặc lão quái cuối cùng cũng không tìm được hai nữ trở về, mà Tử Âm lão tổ, đau đớn vì mất 17 tên xử nữ thiếp thị, nhất định là nhức nhối cả người.

Nghiêm trọng hơn là, bởi vì chuyện tối nay, Cực Âm môn trêu chọc vào một người tuyệt đối không thể trêu chọc.

Ninh Phàm, là kẻ thù dai nhất!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.