Hợp Đồng Sinh Con

Chương 66


Đọc truyện Hợp Đồng Sinh Con – Chương 66

Bộ Mặt Khác!!!!

Nana ngồi bên ghế phụ mà túm chặt lấy dây an toàn không dám nhìn sang gương mặt như hung thần của chị hai. Nana đã trông thấy một người đàn ông khoác áo đen dài cầm súng bắn cô gái kia sau đó người kia vụt mất và chị hai ngay lập tức phóng xe đuổi theo.

Trên con đường tăm tối, họ không biết đang đi theo chiếc xe nào nữa rồi.

– Chị hai… chúng ta đang……..

– Im lặng mới là bé ngoan, em hiểu chứ Nana?

– Vâng ạ.

Nana nghe vậy liền im lặng cũng không dám nói gì thêm. Sarah lúc này tập trung lái xe, bàn tay cô nắm lấy vô năng như nổi gân xanh. Khốn khiếp, cô nhất định không tha cho hắn ta, hắn đã bắn Mạc Đình, không thể tha thứ được.

****

– Đã lâu không gặp cháu rồi Anna.

Simon Taylor miệng cười vui vẻ hướng Anna dang hai tay chào mừng. Mọi người ngồi trước bàn tiệc xoay tròn đều hướng mắt nhìn Anna vừa được Sky hộ tống lại có thêm cả một cô gái cũng mặc bộ lolita maid kia.

– Đã lâu không gặp bác Simon.


Anna mỉm cười tiến tới ngồi vào một ghế trống, cô đã chú ý tới ba đứa nhóc cũng có mặt trong bữa ăn kia. Sky rất vui vẻ tiến tới ngồi vào vị trí bên phải của Simon Taylor trong khi vị trí bên trái là phu nhân Hathaway.

– Có thêm Sarah nữa thì thật là đầy đủ.

– Sarah đã nhớ lại hết hay vẫn chỉ là một mảng hỗn loạn lúc ẩn lúc hiện?

Anna mỉm cười đặt câu hỏi mà không trông mong ở đáp án. Bí mật của Sarah vẫn là càng ít người biết tới càng tốt. Asuna ngồi ở chỗ mình, cô đặt ly nước xuống hướng về phía Simon Taylor thông báo.

– Phía bên kia gửi tin tới, bà Paddington vừa có một cuộc gặp gỡ nho nhỏ, hiện tại bà ấy đang tiến tới một vị trí không xác định.

– Cứ để mặc bà ấy đi, chỉ sợ lại là chủ ý của Sarah.

Simon Taylor cười lớn, ông biết bà ấy vẫn còn rất nhiều sức khỏe vẫn ưa xông pha mạo hiểm mà. Vũ Vũ đang ngồi ăn cũng không nén nổi lên tiếng.

– Ông ngoại, cháu muốn mau chóng được gặp lại mama.

– Ông còn nghĩ ba đứa có kế hoạch riêng chứ? Cần gì hãy nói với ông nhưng việc gặp lại mama cháu lúc này e rằng hơi khó khăn.

Đúng là Simon Taylor không hề nói khoác. Hiện tại để gặp được Sarah hoàn toàn không phải một chuyện dễ dàng gì. Cả ông và Sarah đều biết màn kịch này được dựng lên để trực chờ con mồi lao đầu vào, những vấn đề ngoại cảnh tác động đến vẫn không có thay đổi gì nhưng ảnh hưởng không hề nhỏ. Chỉ có điều mục tiêu của họ vẫn là những con mồi đó nên không thể thay đổi mọi chuyện được.

Sau bữa cơm trưa, Simon Taylor cùng Anna đã nói chuyện riêng với nhau, ba đứa nhóc kia cùng về phòng bàn bạc nhiều thứ. Sky ngồi trên ghế sofa ở phòng khách đang mỉm cười chăm chú theo dõi chuyện gì đó.


– Tâm trạng của ngài có vẻ rất tốt đó.

William nhìn Sky không dấu nổi tò mò lên tiếng, cậu ta đang ngồi chải chuốt lại mái tóc của mình nếu không Chivas sẽ lại càu nhàu thêm nữa. Yui ngồi đó pha trà hướng tới Sky đặt một chén trà, Chivas một chén và hai người bạn kia mỗi người một chén nữa.

– Ngài ấy vừa gặp lại mối tình thứ hai của mình nên hiển nhiên sẽ vui vẻ.

– Yui, nhiều chuyện quá không tốt đâu.

Sky mỉm cười nhấp một ngụm trà nhìn Yui lên tiếng. Mọi người đều bật cười ha hả, ai cũng biết Yui là người trầm tính ít nói nhưng lại đặc biệt ái mộ Shaw. Cũng chẳng mấy ai hiểu cô gái này đang suy nghĩ điều gì cả.

– Raon gọi điện báo rằng Ảnh… chết rồi.

Asuna vừa nghe điện thoại xong quay ra nhìn mọi người lên tiếng khiến cho chén trà trên tay Sky rơi xuống sàn nhà vỡ tan tành. Chuyện này sao lại đột ngột như vậy? Chưa kể tới thân thủ của Mạc Đình thì với việc Raon ở bên cạnh nào có ai có khả năng giết được Mạc Đình chứ?

– Em đang nói cái gì vậy Asuna?

Một giọng nói nam trầm đột ngột vang lên làm mọi người cùng lúc nhìn ra hướng cửa ra vào. Mạc Nguyên đang đứng đó, người được họ gọi là Shaw kia đang vô cùng kinh ngạc tiến về phía Asuna mà túm lấy hai cánh tay của cô lắc mạnh lặp lại câu hỏi.

– Em đang nói cái gì vậy?


– Raon vừa gọi tới nói rằng tiểu thư đã giết Ảnh rồi. Trước đó cô ấy đã bắn Ảnh bị thương mà mới vài tiếng trước thì là giết luôn rồi.

– Khốn khiếp.

Mạc Nguyên tức giận đấm mạnh một phát vào bức tường bên cạnh. Sao tiểu thư của họ có thể giết Mạc Đình được chứ? Chưa nói tới việc quen biết thì hai người đó vốn đã là bạn với nhau rồi. Chivas đặt tách trà xuống thầm suy nghĩ.

– Có chắc là tiểu thư đã giết chứ? Chỉ cần phân tích tình hình thì nếu muốn giết tiểu thư sẽ ra tay vào lần trước khi làm Ảnh bị thương. Raon có thực sự chứng kiến hay không? Hơn nữa tại sao tiểu thư lại giết Ảnh trong khi cô ấy đã nhớ rõ tất cả? Hai người họ chẳng phải là bạn của nhau sao?

– Lập tức lối máy với Raon đi Asuna.

Sky lạnh nhạt lên tiếng, vẻ tươi vui vừa rồi đã biến mất hoàn toàn. Asuna lập tức gọi lại cho Raon mà trực tiếp kết nối với tivi siêu thông minh trước mặt họ. Họ thấy Raon đang ngồi trước thành ban công mà nhìn chằm chằm về phía màn đêm.

– Raon nói rõ tình hình xem nào.

– Chúng tôi chia nhau ra, tôi giải quyết ba người trong nhà còn Ảnh chặn tiểu thư lối sau lại. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng súng và tôi đánh ngất ba người kia rồi chạy ra lối sau nhà đó thì đã thấy Ảnh nằm trên vũng máu, cậu ấy đã bị bắn ba phát đạn, là hàng của chúng ta sản xuất. Cậu ấy đã ra đi thật thanh thản… đáng lẽ tôi không nên đưa cậu ấy quay lại. Tôi sẽ đi tìm tiểu thư… tôi sẽ không để cô ấy được yên đâu.

Raon nói rồi ôm chặt lấy hai chân mình, họ chưa từng thấy Raon như vậy bao giờ. Sự khát máu đã không còn, nét đau thương thì ngày càng nồng đậm hơn nữa. Mạc Nguyên nắm chặt tay lại. Em gái của hắn, em gái đáng thương của hắn đã bị giết. Dù có đuổi đến chân trời góc bể hắn cũng sẽ không buông tha cho kẻ đó nhưng hắn sẽ nghe lời Chivas điều tra rõ xem là tiểu thư hay kẻ nào khác giết em gái hắn.

– Nếu là hàng do chúng ta sản xuất chưa chắc đã là tiểu thư. 17 năm rồi tiểu thư không hề liên lạc hay đụng tới đồ của chúng ta. Chẳng lẽ là bẫy sao?

Wlliam nhíu mày suy nghĩ. Làm sao có chuyện tiểu thư lại giết Ảnh được chứ. Raon vẫn ngồi đó nghe bọn họ nói, cô vẫn luôn suy nghĩ nhưng kể cả có như vậy thì cô cũng sẽ không tha cho tiểu thư, nhất định không thể tha thứ được.

****

– Chị hai, chúng ta bây giờ sẽ đi đâu?


Nana đứng bên chiếc ghế đơn cầm lấy khăn tay ướt lau hai bàn tay đang dính đầy máu của Sarah. Sarah ngồi trên ghế, đôi mắt mờ mịt nhìn về phía trước không biết có nghe hết lời Nana đã nói hay không.

Nana vừa lau từ từ vừa liếc mắt về góc phòng ngay cạnh đó kia, một người đàn ông đã bị giết rất dã man, cả đời Nana sẽ không bao giờ quên được chuyện này. Chị hai của cô không phải một người bình thường, nói chị ấy là quái vật cũng đúng vì người đàn ông kia bị giết đến mức không còn nhìn ra hình dạng nữa rồi trong khi chị hai dùng tay không để giết người đó.

– Em sẽ liên lạc với mama.

– Đừng gọi cho phu nhân Vilson. Nana, chúng ta sẽ tới thăm anh ấy.

Sarah chuyển tầm mắt về phía Nana nhàn nhạt lên tiếng. Cảm giác mà Mạc Đình chết trước mắt cô làm cô nhớ tới anh trai mình cũng đã từng gục ngã trước mặt cô như vậy. Cả đời cô luôn theo đuổi một mái ấm gia đình hạnh phúc có ba, có mẹ Rose, có bà ngoại, có anh trai cô, có chồng cô và các con của cô, họ cùng nhau sống hạnh phúc nhưng…

– Đi thôi chị hai.

Nana nắm lấy bàn tay Sarah, họ cùng nhau rời khỏi căn hộ này.

Ngày hôm sau, Raon đã tìm tới căn hộ mà Sarah đã đặt chân tới, cửa không hề đóng nhưng một mùi tanh cùng chút hôi thối bốc lên, Raon đi vào trong căn hộ, nhìn đông tây cuối cùng dừng lại ở cái xác biến dạng kia.

– Sarah….

Raon bật thốt lên cái tên mà ánh mắt lạnh tanh nhìn về cái bàn trước mặt có để lại một khẩu súng và một cành hoa violet tím ngắt đẹp mắt. Đừng đùa nữa, violet này là tượng trung cho người đó, cho cơn ác mộng màu tím đó, tiểu thư của họ đã vướng vào rắc rối nào thế này?

– Asuna, hãy nói lại với papa rằng violet nở hoa rồi.

Raon vừa rứt lời liền đó cúp máy, cô không nói hai lời cầm lấy khẩu súng và cành hoa xoay người rời khỏi căn hộ này. Đúng vậy, violet nở hoa rồi, thời khắc đó đã tới rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.