Hợp Đồng Mang Thai

Chương 5:ánh Sáng Sau Màn Mưa


Bạn đang đọc Hợp Đồng Mang Thai: Chương 5:ánh Sáng Sau Màn Mưa


Chương 5:Ánh sáng sau màn mưa
Chiếc xe đậu trên một cái đồi cao….Nơi có thể nghe những cơn sóng đang vỗ về lòng đất mẹ……
Trong cơn mê ngủ,cô không ngừng gào thét tên ba mình.Ba ơi,đừng bỏ rơi con mà ba ơi……Ba chưa cho con được cái tình yêu thương mà vốn con phải có..Con ghết ba,con hận ba lắm….Bác sĩ ơi hãy cứu ba con,cứu ba con đi bác sĩ…Con sẽ kiếm tiền để trả mà…Chỉ cần ba con được sống,con sẽ làm bất cứ điều gì……Bât cứ điều…gi`….Cô nói xong lại ngủ tiếp….Ngay khi cô ngủ nhưng cô vẫn đang khóc,những giọt nước mắt ướt nhòe cả lông mi……Người đàn ông dường nào đã hiểu ra con người cô.Ông vội vàng lắc đầu,bề ngoài thì mạnh mẽ,nhưng bên trong thì lại yếu đuối…..Ông bước ra khỏi xe,rút điếu thuốc ra hút.
Gió biển thì cứ thổi còn sóng thì vẫn cứ vỗ.Nó đưa ông lại hồi tưởng của 10 năm về trước.
Anh và cô đã từng hẹn ước nơi đây….

Anh ơi ví dụ em là một đám mây thì anh sẽ là gì…..Anh cười to khoái chí,nếu em là mây thì anh sẽ là bầu trời…Em sẽ không bao giờ thoát khỏi tay anh….Thiệt không..Cô nhìn anh hồn nhiên…..Cô bỏ chạy….Em dám giỡn mặt với anh ah.
Ah anh sắp bắt được em rồi….Không dễ đâu cô chanh chua cãi lại…..Dám lỳ với anh ah…Anh bắt được em rồi nè..Không thả em ra…..cô cố gắng dãy giũa….Chừ khi em nói là em yêu anh!
Không!Cô chu môi cãi lại,trong rất đáng yêu….Vậy thì anh sẽ nhận nước em….Oa thả em ra,nói đi không anh thả em xuống thật nè…anh đếm nha một,hai…Em nói,em nói mà…. em yêu anh…Anh cười tinh quái….Cô không hiểu tại sao anh lại cười kiểu đó….Ầm.
A…Anh thả em xuống thật hã…Anh đứng đó,em sẽ cho anh biêt tay,tình yêu đẹp của hai người được chứng kiến bởi nơi đây…
Vậy mà……Ngày anh tốt nghiệp đại học,cô lại nói chia tay…
Em xin lỗi,nhưng chúng ta phải chia tay anh ah…….Em biết em có lỗi với anh nhiều lắm….Tình yêu của anh sẽ là kỉ niệm mà suốt cuộc đời em sẽ không bao giờ quên.
Anh không hiểu,tại sao em lại nói chia tay,em phải cho anh lời giải thích…..Ba mẹ em đã kiếm cho em một người bạn trai môn đăng hộ đối….Em xin lỗi…
Em còn yêu anh không,câu hỏi bất ngờ của anh làm cô không biết trả lời thế nào….Nếu em còn yêu anh,thì chúng ta sẽ cùng nhau sống, một cuộc sống hạnh phúc em nhé…..Cô lắc đầu..
Anh không hiểu vì anh nghĩ rằng cô còn yêu anh…..
Em trả lại anh thứ này….Là chiếc nhẫn mà anh để dành những đồng tiền ít ỏi để có thể mua tặng cô…Cô quay lưng đi cùng thằng đàn ông khác giàu có hơn.

Từ đó nghe nói cô đã qua mỹ,và làm đám cưới bên đó luôn.Tưởng chừng như cô sẽ không quay trở lại ,thì bây giờ cuộc hôn nhân của cô đổ vỡ,cô lại quay về níu kéo tôi…Cô thật là ********.Nhưng anh biết rằng,chính anh đã 40 tuổi nhưng vẫn chưa có vợ.Bởi vì anh vẫn hi vọng cô quay trở lại..Nhưng giờ đây,cô quay lại rồi thì anh lại cảm thấy tình yêu đó không còn trọn vẹn nữa…
Oa cửa xe bật mở….Ông ngước lại nhìn Gia Ngân…Tôi đang ở đâu thế này…..
Cô nhìn ông….Ông là ai,đừng nói ông làm gì tôi rồi nha….Cô vội vàng sờ toàn thân….Ông nhìn cô mà buồn cười……Tôi là người giúp cô bảo vệ thân thể của cô đấy…Ông vừa nói lại vừa cảm thấy buồn cười..Vậy tôi phải cám ơn ông rồi…Ông thích ở nơi như thế này ah…Tôi cũng rất thích ở đây-Gia hân nói…Từ nhỏ tôi cũng muốn được ngắm biển đêm lắm nhưng chưa có cơ hội….Có điều gió biển thổi mạnh nhỉ….Ông lại cười,nhưng nụ cười của ông mang một niềm vui thích,không giả tạo hay ngụy trang..Mà đơn giản nụ cười đó thật đẹp..Ông cởi áo vest ra và khoác lên vai cô….
Cô nhìn ông như một người từ trên trời rơi xuống vậy..Điều đó lại càng làm ông thấy buồn cười….Từ trước giờ chưa có ai đối tốt với cô ah….Câu nói đó như đụng chạm vào Gia Ngân…Cô không trả lời mà lại nhìn ra biển xa xăm…Ánh mắt đượm buồn…
Chợt cô lên tiếng…Tôi phải tới bệnh viện gấp….Để thăm cho ba cô ah.Ông ta nói.Cô ngạc nhiên,sao ông lại biết.Thì nãy cô nói hết rồi đó thôi…Ông lai nhìn lên trời mà nói…
Hình như cô đang rất cần tiền thì phải,ông nhìn cô mà nói,tôi có thể giúp được cô đấy…Cô bất ngờ vì đang rât cần tiền…..Ông cho tôi tiền thật ah….Đúng…
Nhưng với một điều kiện..Cô phải làm vợ tôi trong vòng 1 năm rưỡi….Chỉ theo hợp đồng thôi.Không phải vợ chồng chính thức.Và phải đẽ cho tôi một đứa con…Ông mỉm cười,vừa nói….Tôi biết điều đó hơi khó chấp nhận đối với một cô gái.Nhưng cô yên tâm tôi sẽ không để cô thiệt thòi….Mẹ tôi cũng già rồi mà tôi lại chưa có vợ con….VÌ vậy tôi giúp cô và cô giúp tôi…Đơn giản là huề….Cô ngạc nhiên tròn xoe mắt…Nhưng phải làm sao đây..Đây là cơ hội để có tiền giúp ba chữa bệnh mà sô tiền lại rất cao.Tôi đồng ý nhưng tôi cần số tiền đó gấp ngay bây giờ.Cô cần bao nhiêu?

300 triệu.Cô nói dứt khoác..
Chuyện nhỏ….Nhưng phải kí hợp đồng trước đã….Ông rất là khôn khéo,vì ông là một nhà kinh doanh tài ba mà….
Tôi tên là Trần Vĩnh Trung.Rất vui được găp cô
Ông biết cô sẽ kí hợp đồng vì ba mình,để trả thù cái tình yêu mà ông đã từng gắn bó..Ông nhết môi cười.Cuộc chơi bây giờ mới bất đầu.Kỹ nguyên mới được mở ra cho cuộc đời Gia Ngân.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.