Đọc truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Tổng Tài Nghiện Vợ – Chương 78
Âu Thần đến cửa và nhìn thấy Diễm Tô đang gỡ lỗi trong phòng thí nghiệm, một nụ cười nhàn nhạt nở trên khóe miệng.
– Còn bận?
Diễm Tô nói với một chút thất vọng mà không nhìn lại,
– Ừ, điều chỉnh đi.
Tất cả đều sai, có vấn đề.
– Nốt đầu hay nốt giữa?
– Nốt đầu tiên.
Diễm Tô ngửi thấy mùi vị của chai thuốc thử và lắc đầu.
– Lương Khiết nói rằng nốt đầu tiên phải là aldehyde.
Tôi đã sử dụng cam bergamot, chanh và hoa nhài, có vẻ như chúng bị thiếu .
– Sao em không hỏi anh?
Âu Thần từng bước tiến về phía cô, ôm cô từ phía sau, giọng anh xoa vào tai cô, đầy nóng bỏng.
– Đưa anh đi ngửi thử.
Diêm Tô đưa lọ thuốc thử trong tay lên mũi, nghiêm túc hỏi hắn:
– Anh nghĩ tôi có nên thêm hoa hồng vào không?
– Hoa hồng thích hợp với hương giữa, mùi vị tốt hơn.
– Còn điều chỉnh ban đầu thì sao?
Âu Thần nhìn xung quanh
– Ngày mai tôi sẽ gửi cho em vài bông hoa cam.
Em có thể thử ghép chúng.
Đã muộn rồi.
Tối nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi sớm.
– Tôi vẫn muốn nghiên cứu một hồi nữa.
Diêm Tô không nỡ bỏ tay hắn ra, chỉ có thể nói:
– Anh buông tay trước, đừng ảnh hưởng đến công việc của tôi.
– Tôi không có ảnh hưởng gì.
Chỉ là hắn dùng hai tay chạm vào cô, hôn vài cái.
Không ảnh hưởng cái đầu nhà anh?!?
– Âu Thần , tôi không thể nghiên cứu nếu anh cứ làm như thế.
Diễm Tô người đã không thể nghiên cứu ra nó, lúc này có chút buồn bực.
Nhưng Âu Thần cười nhạt
– Vậy thì đi ngủ sớm đi.
“…”
– Hay là, em muốn ở đây cùng làm chuyện…
Giọng của Âu Thần xoa tai cô.
– Âu Thần!!!
Diễm Tô xấu hổ ngắt lời hắn.Hắn còn trêu chọc cô đến khi nào!
Âu Thần ngồi xổm xuống buộc dây giày,
– Bây giờ anh đi đây, đừng giữ anh lại.
Diễm Tô đang muốn nói
– Ai muốn giữ anh lại.
Đột nhiên cảm thấy mình bị một lực kéo, trọng tâm toàn thân đổ dồn về phía Âu Thần !
Có lẽ cô không ngờ rằng người đàn ông này lại buộc dây giày của hai người lại với nhau, lúc này, khi Âu Thần rời đi, Diễm Tô liền nhào vào ôm anh!
– Ah ah ah …..
Âu Thần bắt cô lại mang lại một nụ cười cảm ứng
– Giữ chặt như vậy? Hy vọng tôi ở lại với em sao?
– Âu Thần đồ không biết xấu hổ .Không ngờ anh lại đi buộc dây giày vào nhau!
– Ừ!
Hắn đột nhiên cúi đầu hôn cô
– Tối nay anh sẽ cho em thấy, anh có thể không biết xấu hổ như thế nào!
Anh nâng mặt cô lên hôn.
Khíc Diễm Tô muốn vùng vẫy, nhưng dây giày dưới chân lại vấp phải.
Cô hét lên
– Thôi đi! Mau tháo dây giày ra! Tôi sắp ngã rồi!
Thậtsự không hiểu sao trên giày nhà lại có dây giày, kiểu thiết kế tên tuổi này càng ngày càng khó hiểu đối với cô.
– Anh giúp tôi đi.
Âu Thần hôn cô, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô.
– Anh nh sẽ giúp em điều chỉnh mùi của CG21
Diễm Tô né tránh nụ hôn của hắn
– Đây là quy tắc ẩn.
Có phải không?
– Tôi chỉ làm theo lời của Lương tiền bối
……
Diễm Tô chỉ có thể cúi đầu im lặng cởi dây giày, thời gian không còn nhiều, vậy mà cứ trì hoãn như vậy, để đã đến lúc phải nộp báo cáo.
Cô có thể tìm báo cáo ở đâu?
Ngay lúc cô vừa cởi dây giày, Âu Thần đột nhiên ném cô xuống đất, dùng hai tay ấn vào cô
– Tôi biết giai đoạn giữa là gì.
– Thật sao?.
Diễm Tô bị hắn đè nên chỉ có thể né tránh nụ hôn của hắn chờ hắn đưa ra thông tin lợi hại nhất.
Tuy nhiên, Diễm Tô đã kéo đầu cô xuống và hôn cô khi hắn nói
– Em có thể thử đặt hoa lily of the Valley, ylang ylang, và cỏ vetiver lại với nhau để gỡ rối ..
Diễm Tô suy nghĩ một lúc.
– Anh đã giúp em nghĩ ra ba hương vị, em có nên trả ơn anh không?
Âu Thần cúi đầu và hôn cô một lần nữa.
Diễm Tô biết rằng tối nay cô không thể nghiên cứu được nữa, chỉ có thể nói,
– Đây là phòng thí nghiệm! Sàn nhà lạnh lắm.
Anh có muốn tôi bị cảm không?
– Vậy thì chúng ta về phòng đi.
Âu Thần hôn cô và bế lên lầu.
Lôi kéo cả đêm …!không khí cuồng nhiệt tràn ngập …
Sáng hôm sau, Diễm Tô kéo cơ thể bị bóp của cô ra ngoài, trên đường cô gửi tài liệu sẽ dùng hôm nay cho một đồng nghiệp tên là Lâm Viên Viên.
Sau phòng thí nghiệm, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, cô bắt đầu một ngày nghiên cứu.
– Lily of the Valley, ylang-ylang và vetiver… biết kết hợp ba hương vị này với nhau thì ngon thật đấy, Diễm Tô , em rất có triển vọng.
Lương Khiết vỗ vai cô và hết lời khen ngợi.
– Tất cả là nhờ chồng tôi.
Diễm Tô trả lại công trạng cho Âu Thần.
– Chồng sao?
Tiền bối Lương hơi ngạc nhiên
– Em còn trẻ như vậy, đã kết hôn rồi sao?
– Không còn trẻ như vậy!
Diễm Tô cười nhẹ._Em 25 tuổi
– Kết hôn năm 25 tuổi? Chồng em là ai? Chị biết không.
Phối hợp ba hương vị này lại với nhau chắc chắn không phải người thường!
Lương Khiết nói chắc chắn.
– Anh ấy cũng là một chuyên gia.
Diễm Tô không nói rõ ràng, và nói một câu
– Tiền bối Lương , cô có nghĩ rằng thêm hoa hồng và tuyết tùng vào nốt hương giữa sẽ có tác dụng tốt hơn không?
– Cố gắng lên.
Lương Khiết càng yêu thích người đàn em giàu trí tưởng tượng này hơn.
Tiếp theo là gỡ lỗi thực hành của cô ấy.
Ngay sau đó, họ đưa các loại nước hoa mới với gỗ đàn hương trắng làm hương nền, Yilanhua và Bitter Tangerine làm nước hoa đầu tiên vào thiết bị.
Chỉ khi có kết quả vào ngày mai, mới có thể biết mùi đó là gì.
– Ngài Âu hy vọng rằng hương chính của loại nước hoa này được tổng hợp nhân tạo với tinh chất hoa cỏ, để có thể biến hương thơm và trở thành điểm bán chạy trong tương lai.
Khi rảnh rỗi, Lương Khiết chủ động tìm đề tài và nói với Diễm Tô .
– Điều đó nói rằng, CG21 này cần ít nhất hai trăm loại gia vị được trộn để nghiên cứu.
Hôm nay chúng tôi chỉ gỡ lỗi một vài loại.
Phải mất ít nhất một tháng để hoàn thành một loạt nghiên cứu.
– Một tháng là quá ngắn.
Lương Khiết cười nói
Trước khi vận hành nước hoa chỉ có bốn mươi đến năm mươi loại hương vị, chúng ta cần một tháng hoặc hơn.
Với kinh nghiệm trước đây, hiện tại việc này cần tối thiểu ba tháng.
– Lâu như vậy ?
– Để phát huy tác dụng nhan sắc đoan trang, tao nhã làm cho người ta có cảm giác như đang ở trong thiên nhiên, xung quanh là hoa lá…
Lương Khiết nói như ở trong đó, một lúc sau mới hỏi:
– Nhân tiện, Diễm Tô , em đã từng nghĩ tới tương lai chưa?
Cô chưa từng nghĩ tới câu hỏi này.
– Nếu em đang ở trong phòng thí nghiệm, chị không lo lắng mọi nỗ lực của em sau khi nghỉ hưu sẽ uổng phí.
Lương Khiết đứng trước cửa sổ nhìn về phía xa xăm, dường như đang nói chuyện với Diễm Tô , và dường như đang tự nói với chính mình, tự nhủ.
Diêm Tô không khỏi thở dài
– Trên đời này không có nhiều người tận tâm như Lương lão sư..